Không Thể Yêu Cũng Chẳng Thể Thương - Chương 64 - " EM...SỢ RỒI? " (H NHẸ)
Nhưng anh sẽ rất nhớ em.
Ánh mắt ngập tràn sự dịu dàng, chất giọng trầm thấp đầy ma mị như muốn dụ
dỗ người khác. Nhìn vào sự thâm tình trong đôi mắt anh, cô cảm thấy có
chút khó thở. Không gian tĩnh lặng chỉ còn lại tiếng hít thở đều đều của cả hai, bốn mắt nhìn nhau, hơi thở hòa quyện khiến không khí xung quanh cả hai bất giác nóng lên.
Mai Hân bất ngờ chủ động, cô tiến tới
thu hẹp khoảng cách cả hai, tay phải giữ lấy gáy anh nhắm thẳng môi anh
mà hôn xuống. Long Đại thoáng sự bất ngờ liền ngẩn người vài giây, tay
đang giữ eo cô khẽ siết chặt, một tay khác đưa lên giữ lấy gáy cô đáp
lại nụ hôn đó một cách mãnh liệt.
Tối nay khi về nhà thấy cô đã
ngủ anh chỉ định nhìn cô một chút song sẽ lên thư phòng giải quyết một
số việc rồi chợp mắt trên đó luôn. Dù sao mai anh cũng phải đi sớm, anh
sợ nhìn thấy cô bản thân sẽ không kìm lòng được. Ai có thể hình dung
trong suốt hai ngày qua không gặp cô anh nhớ cô đến mức nào,lẽ ra đêm
nay anh sẽ phải đi sang thành phố Y nhưng vì cô anh đành dời lại, tranh
thủ về nhà một chút.
Thế nhưng đêm nay cô lại xuất hiện trước mặt
anh, lại còn trong chiếc váy ngủ mong manh như thế khiến anh không thể
nào kìm lòng được nữa, ngọn lửa trong lòng liền bùng phát, dục vọng theo đó liền dâng lên.
Nụ hôn càng lúc càng sâu, nhịp tim cả hai càng
lúc càng hỗn loạn, ngay trong giây phút Long Đại chìm đắm trong nụ hôn
của cô, Mai Hân từ từ mở mắt ra đưa tay lấy chiếc máy nghe lén ở sau
phần tựa ghế tìm kiếm một vị trí khác dưới ghế, cho đến khi chiếc máy
nghe lén đã yên vị một góc khuất dưới ghế, một nơi hầu như sẽ không ai
để ý đến cô mới thở phào, cánh tay quay lại ôm lấy cổ anh.
Long
Đại hoàn toàn say đắm trong nụ hôn đầy cuồng nhiệt không hề để ý đến
hành động vừa rồi của cô, cũng đồng nghĩa anh không hề biết đến sự tồn
tại của chiếc máy nghe lén.
Hai bàn tay Long Đại bắt đầu không
yên phận, từ từ lần mò vào trong chiếc váy ngủ của cô nhẹ nhàng vuốt ve
từng tấc da thịt mềm mại. Mai Hân ngồi trên đùi cứng rắn của Long Đại cả cơ thể dính chặt vào lồng ngực anh, tay cô vòng qua cổ anh, thuận thế
vuốt ve khiến phần da thịt ở cổ đỏ bừng lên.
Những vị trí ở đầu và cổ đầy nhạy cảm này của Long Đại cũng chỉ có cô mới có quyền chạm vào
nơi đó thỏa mái như thế, đây cũng là đặc đặc quyền dành cho riêng cô bởi Long Đại đối với cô lúc này hoàn toàn chỉ có tình yêu chẳng có lấy sự
đề phòng nào. Chính anh cũng sẽ chẳng ngờ được người mình yêu thương,
trân trọng đặt trọn niềm tin, khiến anh có những ngày tháng hạnh phúc
hiếm có, người đưa anh lên thiên đường sẽ có một ngày kéo anh xuống địa
ngục đầy tăm tối.
Nụ hôn không có dấu hiệu dừng lại mà càng ngày
càng sâu, như để thỏa nỗi nhớ nhung mấy ngày nay, chiếc lưỡi nam tính
liên tục càn quấy trong khoang miệng dần dần tước đoạt đi hơi thở của
cô. Thấy cô sắp không thở nổi, Long Đại lưu luyến thả đôi môi cô ra,
trán khẽ tựa lên trán cô, hơi thở có phần nặng nề. Mai Hân mơ màng mở
mắt, đôi mắt đã phủ lên tầng sương mỏng từ lúc nào khiến bộ dạng cô tràn đầy hương vị tình ái.
-Đêm nay…anh đừng đi có được không?
Chất giọng nhẹ nhàng khe khẽ vang lên bên tai Long Đại như dụ dỗ khiến người anh đơ lại mấy giấy.
– Được.
Khóe môi khẽ cong lên sau lời nói, bàn tay đặt trên eo lại khẽ siết chặt báo hiệu rằng sức chịu đựng của anh đã đến cảnh giới cuối cùng.
– Mai Hân… là em giữ anh lại, cho nên đừng trách anh không thương hoa tiếc ngọc.
Giọng nói nhuốm màu dục vọng bắt đầu trầm đục, vùng da ở cổ càng
ngày càng đỏ. Sau câu nói anh bế thốc cô lên đặt trên bàn làm việc, mớ
tài liệu lúc nãy cô xếp tuyệt nhiên rơi hết xuống đất. Bị bế lên đột
ngột hai tay cô liền ôm chặt lấy cổ anh, ngón tay cô vô tình sượt qua
vành tai anh như có luồng điện xoẹt qua tê dại khiến anh nhìn cô chằm
chằm.
Cô chưa kịp định hình thì cánh môi đã bị bao phủ bởi Long
Đại, nụ hôn khiến cô ngã ra sau, hai chân chẳng biết đã vòng qua hông
Long Đại từ lúc nào.
– Anh… chẳng phải rất mệt sao? Anh không muốn về phòng nghỉ ngơi một chút à.
Cô đột nhiên đẩy nhẹ vai anh ra, khó khăn cất lời cố gắng ổn định nhịp thở.
Nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cô, môi anh khẽ cong lên, khuôn mặt như tạc tượng tiến tới sát mặt cô, môt tay giữ lấy gáy cô xoa nhẹ vành tai khiến cô
nhột đành xoay mặt sang một bên, một tay còn lại vẫn đặt trên eo cô xoa
nhẹ.
– Em…sợ rồi?
Anh có chút vui vẻ cất giọng, hơi thở nóng bỏng phả ra bên tai khiến cơ thể thoáng run nhẹ.
– Em sợ anh mệt.
Cô khẽ quay mặt đối diện với ánh mắt nóng rực nhìn mình chằm chằm, nhỏ giọng.
– Em là sợ anh mệt hay sợ em ngày mai không thể xuống giường.
Nụ cười trên môi anh càng ngày càng mất dần nhân tính,ánh mắt chẳng che
đậy nóng rực nhìn cô như đã sẵn sàng làm thịt con mồi trước mặt. Không
để cô nói gì nữa, Long Đại một lần nữa lấy môi mình phủ lên môi cô, mạnh mẽ hôn xuống. Chiếc áo khoác của váy ngủ dứt khoác bị quăng xuống nền
đất, da thịt trắng trẻo lộ ra rõ ràng. Mai Hân nhẹ đưa tay giúp anh cởi
bỏ từng cúc áo sơ mi đen trên người, bàn tay theo đó mà chạm qua da thịt săn chắc trên bờ ngực rắn chắc, Long Đại không nhịn được liền cắn nhẹ
môi cô. Chiếc áo sơ mi nhanh chóng nằm gọn trên đất.
Nụ hôn nhẹ
rơi xuống cổ trắng ngần, đôi môi nam tính tham lam hôn xuống bắt đầu để
lại những vết tích ái muội khiến cô khẽ rên lên một tiếng qua kẻ răng,
thứ âm thanh rất nhỏ đó lại dễ dàng truyền vào tai Long Đại trong đêm
tĩnh mịch khiến nụ hôn càng ngày càng cuồng nhiệt.
Mai Hân nhận ra âm thanh mình vừa phát ra, mặt liền đỏ lên, thân người hơi ngả ra sau,
bờ môi mím chặt nhằm ngăn cản những âm thanh xấu hổ. Khóe mắt anh chợt
thấy hành động của cô, môi chợt cong lên song lại tiếp tục nụ hôn của
mình đã rơi dần xuống xương quai xanh. Bàn tay mạnh mẽ đã yên vị trong
váy cô, nhẹ nhàng xoa nắn vuốt ve từng tất da thịt, mắt chợt thấy hình
xăm nơi ngực cô không hiểu sao trong một giây nào đó anh lại có cảm giác rất lạ, có phần hơi chướng mắt. Thế nhưng cảm giác đó rất nhanh biến
mất, anh lại nhắm mắt tiếp tục những nụ hôn của mình.
Trong thời
khắc ngập trong tình ái này lẽ ra không nên xuất hiện những suy nghĩ nào thừa thải thế nhưng ngoài mặt cô vẫn tỏ ra phối hợp với anh, mặc anh
càn quấy cơ thể mình nhưng trong đầu cô lại đang tính toán những bước
tiếp theo.Sở dĩ cô muốn giữ anh lại là để kéo dài thời gian đặt chiếc
máy nghe lén thứ hai trên xe anh, thế nhưng mọi thứ không dễ dàng bởi
ngày mai Long Đại sẽ bắt đầu khởi hành. Một tia suy nghĩ xoẹt qua trong
đầu bị cô níu lại, sau cùng sự tập trung cuối cùng lại dừng lại trên
Long Đại.