Khi Tâm Thần Nói Chuyện Yêu Đương - Hỏa Lại - Chương 72: Băng nhóm Trừ gian diệt ác
- Trang Chủ
- Khi Tâm Thần Nói Chuyện Yêu Đương - Hỏa Lại
- Chương 72: Băng nhóm Trừ gian diệt ác
Nửa tháng sau, cuối cùng vụ án cũng có tiến triển, Giang Nhan cũng đã nhận được tư liệu, Tưởng Lưu cũng đã tra được.
Khi Triệu Cầm cấp 2 đã tham gia một nhóm có tên là “Trừ gian diệt ác” trên mạng, trong đó có đủ loại người, có cả học sinh, người vô gia cư, bệnh nhân bệnh nặng, thành viên trẻ nhất là 10 tuổi, lớn nhất là 58 tuổi, phân bổ khắp cả nước.
Họ ghét gia đình và những trải nghiệm của bản thân, muốn trả thù những người họ ghét và lấy lại những gì thuộc về mình, trong lịch sử trò chuyện, những người khác đã bày mưu tính kế cho Triệu Cầm, dạy cô bé làm sao để dành lại cha mình.
Trong suốt gần một năm rưỡi, Triệu cầm bày tỏ sự chán ghét với con gái mới của cha mình, thậm chí nói muốn tìm cách giết chết Xán Xán.
Họ dùng ngôn ngữ sắc bén, thù hận xã hội, chán ghét người khác.
Nhóm nhỏ có tổng cộng 19 người.
Cảnh sát lần theo dấu vết họ để lại trên mạng để tìm người, kết quả phát hiện tất cả đều đã chết ngoại trừ Triệu Cầm, hai trong số những người chết là học sinh trường trung học Minh Đỉnh, một số là người địa phương, còn một người thì ở bệnh viện tâm thần mấy năm nay, vừa bị Lâm Hậu giết chết.
Liên hệ đến mấy vụ án lại với nhau lập tức phát hiện điểm đột phá, cảnh sát lần theo manh mối phát hiện những học sinh nhảy hồ tự sát thời gian qua đều là cư dân mạng và bạn cùng lớp đã lên chỉ Triệu Cầm kế hoạch giết Xán Xán.
Cảnh sát nghi ngờ đây là một vụ giết người đã được lên kế hoạch kỹ lưỡng, tất cả mọi đầu mối lại chỉ về phía Từ Hoan Nguyệt.
Tưởng Lưu thẩm vấn thêm vài lần nhưng Từ Hoan Nguyệt không thừa nhận bà đã lên kế hoạch sát hại Triệu Cầm và những người khác để trả thù cho con gái mình.
Phán quyết sơ bộ đã kết luận nhưng không có chứng cứ trực tiếp, không thể moi được thông tin gì bệnh nhân tâm thần, muốn phá án thì chỉ có Từ Hoan Nguyệt chính miệng thừa nhận.
Vụ án lại gặp phải nút thắt, Tưởng Lưu đã gọi điện nhờ Giang Nhan đến hỗ trợ.
Giang Nhan đã nắm rõ tường tận chuyện nhà họ Lâm, hiện đang chờ Từ Hoan Nguyệt lộ ra dấu vết.
Chỉ là lần này Giang Nhan không đến gặp Từ Hoan Nguyệt ngay mà đi gặp Triệu Cầm trước.
Mẹ của Triệu Cầm ở nhà, nghe nói bà là giáo viên chính trị của một trường trung học cơ sở, khi tiếp đón họ trông bà có vẻ mệt mỏi, bà nói Trệu Cầm bị kích thích sau khi bị bắt vào bệnh viện, bây giờ tinh thần hỗn loạn, tự nhốt mình trong phòng, để đèn sáng suốt đêm, trong nhà có chút tiếng động liền hoảng loạn.
Biết Giang Nhan là bác sĩ tâm lý, mẹ Triệu Cần mẫu thân nhờ cậy: “Bác sĩ Giang, cô có cách nào tâm sự với Triệu Cầm không, tiếp tục như vậy tôi sợ con bé sẽ có chuyện.”
Giang Nhan nói mình sẽ cố gắng giúp đỡ.
Giang Nhan mở cửa phòng bước vào, nhìn thấy Triệu Cầm ngồi trên giường đang nghịch điện thoại, nghe thấy tiếng cửa mở, cô ta vội vàng nhét điện thoại giấu dưới chăn.
Mẹ cô ta nói: “Đừng lo lắng, cảnh sát muốn hỏi con vài câu. Con chỉ cần kể cho họ những gì con nhớ là được, hợp tác điều tra.”
Triệu Cần ngẩng đầu thấy Giang Nhan, lấy chăn trùm đầu mình: “Con không muốn nói chuyện.”
Mẹ cô bé khó xử nhìn Giang Nhan.
Giang Nhan trao cho đối phương ánh mắt trấn an, tín nhiệm cô, mẹ cô bé rời khỏi phòng, để lại cho họ không gian nói chuyện riêng.
Giang Nhan bật bút ghi âm, bỏ vào túi, cô kéo ghế ngồi xuống: “Em thấy khỏe hơn chưa?”
“Cô tới đây làm gì?” Triệu Cần tức giận nói, “Tôi không cần bác sĩ tâm lý, cô biến đi.”
“Em biết tôi là bác sĩ tâm lý sao?”
Người dưới chăn đột nhiên im lặng.
Mắt Giang Nhan quét một vòng phòng cô bé, không có nhiều đồ đạc chất đống như những nữ sinh khác, tất cả được sắp xếp ngay ngắn, có hai dãy giá sách với các loại sách báo.
Không phải là một thể loại ngôn tình, cũng không phải là loại sách đọc nhẹ nhàng, mà toàn là những cuốn tiểu thuyết và sách nói về điều tra tội phạm và tâm lý học tội phạm.
Một học sinh cấp 3 như Triệu Cầm, xem sách về điều tra tội phạm làm gì?
Giang Nhan bình tĩnh nhìn đi nơi khác, giải thích mục đích đến đây của mình: “Triệu Cầm, em cố ý đưa Lý Giai Giai vào bệnh viện tâm thần đúng không? Em muốn giết bạn ấy.”
Trong phòng yên tĩnh không tiếng động.
Giang Nhan lại nói: “Em ghen ghét Lý Giai Giai nên muốn bạn ấy chết.”
Một lát sau, Triệu Cầm bỗng nhiên ngồi dậy, trừng mắt nhìn cô: “Cô nói bậy gì đó?”
“Cảnh sát đã tra lại toàn bộ hệ thống camera giám sát của bệnh viện, những gì em làm bên trong chúng tôi đều nhìn thấy được.
Sắc mặt Triệu Cầm lập tức tái nhợt, không thể tin được nhìn chằm chằm cô.