Kết Hôn Âm Dương - Chương 221 - Ngoại truyện 3: Gặp lại chuyến xe đến Hoàng Tuyền
- Trang Chủ
- Kết Hôn Âm Dương
- Chương 221 - Ngoại truyện 3: Gặp lại chuyến xe đến Hoàng Tuyền
Hôm nay tôi nhất định đến âm phủ.
Cả nhà đã chìm
vào giấc ngủ, tôi quay qua củ cải, con bé đã ngủ say, tôi
đứng dậy đi qua phòng của Âm Thao, anh cũng đã ngủ. Tôi
bước nhẹ ra ngoài cửa, con mèo Mặc Mặc liền mở mắt ra, tôi đưa tay lên ra dấu với nó rồi bước ra ngoài. Tôi
quyết định mang theo con mèo để nó ở lại canh giữ xác của
tôi. Chúng tôi đi đến ngã tư hoang vắng gần đó, tôi lấy
từ trong túi ra một lá chiêu hồn phù, tự đánh lên thân
thể mình ép hồn ra. Không có gì lạ, tôi chỉ có thể
xuống âm phủ bằng linh hồn không thể mang theo thể xác.
Tôi dấu xác mình sau bụi cây và để con mèo Mặc Mặc nằm
cạnh trông coi phòng có kẻ xấu.
Mọi việc xong xuôi,
tôi đi đến mé đường bắt đầu niệm quyết pháp kêu gọi xe buýt Hoàng Tuyền. Cho dù Sầm Chín Nguyên đã chết nhưng
thứ này quả nhiên vẫn sử dụng được, không lâu sau ánh
đèn xe màu xanh từ xa rơi trên người tôi.
“Kít” chiếc xe phanh lại trước mặt.
Cánh cửa từ từ mở ra, tôi nhanh chóng bước lên xe, chỉ là
khi tôi vừa bước tới cánh cửa, tài xế quỷ nhìn tôi há
hốc miệng, nhanh chóng đẩy tôi xuống, cửa xe lập tức
đóng lại. Tôi còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, chiếc xe đã vọt đi mất như chưa bao giờ xuất hiện.
Tôi ngơ
ngác không hiệu chuyện gì đã xảy ra? Chẳng lẽ Sầm Chín
Nguyên đã chết hiệu lệnh kêu gọi xe không còn tác dụng?
Không đúng, nếu vậy chiếc xe sẽ không xuất hiện sớm như thế, hay hắn thấy tôi là một linh hồn sống nên không
muốn dây dưa? Thật không thể hiểu được.
Hôm nay
tôi nhất định phải đi, vì vậy tôi tiếp tục đọc pháp
quyết triệu hồi chiếc xe khác. Vừa niệm quyết xong,
chiếc xe từ từ xuất hiện. Gã tài xế quỷ thò đầu ra
khỏi cửa sổ, nhìn thấy tôi hắn bất đắc dĩ nói: “ cô
nương, cô đợi tôi đi xa rồi vẫy xe khác được không” nói
xong hắn kéo cửa sổ rồ ga chạy mất
What?
Chuyện ngược đời gì xảy ra vậy? Lần đầu tiên hắn đá tôi
xuống, lần sau thì nói tôi gọi xe khác, hắn ta bị điên sao?
Bây giờ đã là 1h sáng nếu tôi còn không nhanh sẽ không kịp
giờ quay lại. Tôi tiếp tục niệm quyết pháp, 1 phút sau
chiếc xe phanh lại trước mặt tôi, Lần này cửa xe mở ra,
tôi nhanh chóng bước lên xe, từ trong túi rút ra đồng tiền minh tệ định bỏ vào hộp tiền, tôi đã đi xe này vài lần
nên rất thuần thục. Tôi vừa quay qua, tài xế quỷ quỳ sụp
trước mặt tôi vái lạy.
“ mợ trẻ, không bà trẻ, à
không lão….lão tổ tông, ta biết hôm nay không thể thoát
khỏi bàn tay của người trên xe này rất nhiều hồn quỷ nam
trai tráng khỏe mạnh cũng có, người muốn lấy bao nhiêu tuỳ ý, xin tha cho con một mạng” nói xong hắn dập đầu với tôi cả tỉ lần.
“ ngươi vậy là ý gì?” Tôi ngạc nhiên
trước hành động của hắn, mặt vẫn còn lơ mơ không biết chuyện gì xảy ra.
“ nếu người thấy vẫn chưa đủ
thành ý vậy ta có thể đi thêm một chuyến nữa, tất cả
dâng hết cho người, bằng không người cứ gọi xe như vậy từ giờ đến sáng con cũng không ra khỏi đây được.” Hắn
ta vừa nói chân tay run bần bật.
“ ta cần những hồn quỷ nơi đây làm gì?” Tôi lại được một phen chấn động.
“ không phải người muốn bắt những hồn quỷ trai tráng về
luyện đan hay sao?, ta ở nhà còn mẹ già con nhỏ phải nuôi,
xin tha cho ta.” Hắn đưa mắt nhìn tôi khẩn khoản.
“
nói bừa, ngươi nghe ai nói điều này?” Tôi thực sự rất
sốc, lần đầu tiên tôi nghe thấy lấy hồn quỷ luyện đơn
mà hắn lại cho là tôi làm, hẳn phải có nguyên do.
“ người nhìn xem, đây có phải người không?” hắn vừa nói vừa chỉ lên tấm hình bên cạnh
Bên trên có ghi rõ tên tuổi của tôi, lại còn có cả hình của
tôi trên đó, tuy không có đẹp như bên ngoài cũng miễn
cưỡng coi được, đó đích thị là tôi không có sai.
“ tại sao hình ta lại ở đây?” Tôi ngờ vực hỏi.
“ Diêm Quân đã ban lệnh xuống tất cả các chuyến xe đưa vong hồn từ nhân gian về âm phủ, nếu thấy người trong hình
phải tránh xa không được dừng lại, người trên hình là
một phù thủy tà đạo cao thâm, thường xuyên bắt hồn quỷ
nam về luyện đan.” Sắc mặt hắn xanh đen khi nhắc đến
chuyện này.
Tôi nở một nụ cười và nói: “ nếu ta
đúng là như vậy tại sao Diêm Quân không cho người bắt ta
về chịu tội, hoặc là ngươi có thể bắt ta về lĩnh
thưởng.”Hắn nói: “ chúng tôi cũng có hỏi nhưng Diêm Quân
nói, người sống chưa đến lúc tận số không được tuỳ
tiện bắt về, tội ác sẽ được ghi lại đến lúc tận số
sẽ tự tìm đường tới chịu phạt. Tôi nào dám bắt người
về chịu phạt, tu vi của tôi rất thấp hơn nữa tôi nghe nói vài năm trước có một tài xế đã bỏ mạng trên nhân gian,
anh ta cũng là một người có đạo hạnh cao còn không thoát
được…..” nói xong mặt hắn lấm lép nhìn trộm tôi.
Người tài xế hắn nói có lẽ là con quỷ định cướp xác củ cải
lần trước. Diêm Quân này thật quỷ kế đa đoan, hắn lại
tính ra được tôi sẽ đến tìm hắn liền đi trước tôi một bước. Hắn nói tôi là phù thủy cướp hồn luyện đan,
vậy mà cũng nói được, có phải tâng bốc quá không? Xét
về độ cao thâm khó lường đúng không ai bằng hắn.
Tôi nói: “ ngươi nhìn ta thân nữ yếu ớt, có giống như Diêm
Quân nói không? Ngài ta nói thế ngươi cũng tin?”
Hắn trả lời: “ lời vua như lời cha mẹ sao dám không tin?”
“ vậy ngươi biết đây là gì không?” Vừa nói Tôi vừa kéo
tay áo để lộ Diêm Vương ấn trên tay cho hắn coi.
“ đây là ấn kí của Diêm Quân mà.” Hắn hô lên ngạc nhiên.
“ đúng, ta đây là Chuẩn Vương Phi ngươi còn không mau quỳ
xuống?” Tôi vênh vênh tự đắc, đứng thẳng người ra vẻ
tôn quý.
“ bái kiến chuẩn vương phi” hắn chắp hai
tay quỳ xuống hành lễ với tôi, dường như nghĩ ra điều
gì đó lập tức ngẩng đầu lên hỏi: “ vậy tại sao Diêm
Quân lại ra lệnh cấm với người, điều này có vẻ không
đúng.”
“ ta đây từ lúc sinh ra đã được chọn làm phi,
nhưng ta còn lưu luyến Trần gian không chịu xuống âm phủ,
Diêm Quân đã nhiều lần cho người đến đón ta nhưng ta
không chịu đi vì vậy ngài ta sinh ra giận dỗi mới làm như
vậy, ngươi không thấy ngài ta nói với các ngươi không
được làm hại ta sao?” Tôi nói dối một lèo không cần bản
nháp, hắn liền tin sái cổ.
Tôi tiếp tục nói: “ đừng làm mất thời gian nữa mau đưa ta đi gặp Diêm Quân.”
Hắn ngập ngừng định nói gì đó lại thôi, nhanh chóng về ghế
lái. Tôi đi thẳng xuống dưới tìm một ghế ngồi chờ
đến quỷ môn quan.
Nhờ Diêm Vương ấn mà tôi thuận
lợi đi đến ngũ điện Diêm Quân không chút trở ngại, đi
đến đâu quỷ sai hành lễ nịnh bợ đến đấy, chẳng mấy
chốc đã tới cửa điện.