Huyễn Hình Sư 2 - Dương Hương Ly - Chương 43: Mất tích
Trước kia, dân chúng rất tin tưởng vào kết giới hành tinh nên không có gì để nói, nhưng sự kiện lần này cực kỳ nghiêm trọng, hoàn toàn đánh vỡ niềm tin thâm căn cố hữu.
Không ít người đưa ra chất vấn với chính quyền, nhưng câu trả lời nhận lại luôn là bên Lạc Xuyên thuộc trường hợp đặc biệt, bọn họ đang nhanh chóng tìm giải pháp xử lý và trấn an mọi người đừng quá lo lắng.
Trịnh Bân biết bên quân đội cũng rất khó xử, càng hiểu rõ sự kiện lần này có bàn tay của nhân vật tầng văn minh cao hơn tham gia.
Nếu không phải họ, ai có thể dễ dàng điều động đám trùng tộc cấp cao đi tìm cậu chứ?
Chính Tiểu Bảo Bối từng cảnh cáo, tinh thần lực của Huyễn Hình Sư là bảo bối muốn cướp đoạt đối với chúng, Trịnh Bân không ngừng nâng cao sức mạnh của mình, mong một ngày không bất hạnh rơi vào miệng cọp.
Khoảng cách để thăng lên Huyễn Hình Sư cấp tám còn khá xa, ngoài tạo ra vật phẩm môi giới huyễn hình thì việc chiến đấu liên tục càng tăng nhanh tốc độ tiến cấp hơn.
Vừa lúc, chiến đấu trên tinh võng cũng mang hiệu quả tương tự, nên sau khi xem diễn đàn xong, Trịnh Bân liền đi tới Đấu Trường Cơ Giáp.
Khu vực Đấu Trường Sơ Cấp.
Đám đấu sĩ gần đây khá phiền muộn.
Tầm chục ngày trước, trong khu bọn họ xuất hiện một hắc mã, chỉ dùng X2 đánh với người ta, nhưng chưa lần nào thất bại.
Đấu sĩ từng thua dưới tay người này, đến nay vẫn bị người người cười nhạo, trong lòng vừa thẹn vừa giận, nung nấu ý chí phục thù.
Khổ nỗi, bọn họ ra sức luyện tập bao nhiêu, định đi tìm người tái chiến thì phát hiện vị đó sau chuỗi mười thắng liên tiếp không vào đấu trường lần nào nữa.
Mỗi ngày ôm cây đợi thỏ trong vô vọng, gần như đã chuẩn bị bỏ cuộc, thế mà hôm nay, một đoạn ghi hình chiến đấu đăng lên màn hình lớn của đấu trường khiến mọi người chú ý.
“Này, ID trên đầu người lái cơ giáp X2 kia, có phải Iron Man hay không?”
Một người đang chờ vào trận đấu tiếp theo của mình nhàm chán nhìn lên màn hình, bất ngờ lên tiếng.
“Thật sự là hắn!” Đứng cùng người đó vừa hay là bại tướng từng thua dưới tay Iron Man. Cái ID kia có hóa thành tro hắn cũng không quên được.
Tốt lắm, cơ hội của hắn đến rồi.
“Ơ nhưng mà, mọi người có để ý X2 của Iron Man hơi khác biệt hay không?” Một đấu sĩ mắt tinh bỗng thắc mắc.
“Hình như là vậy, mặt ngoài cơ giáp được khắc lên trận văn rất kỳ lạ, trông không giống cải tiến. Dù sao tôi cũng chưa từng thấy trong đấu trường có dạng cải tiến bằng khắc trận văn.” Một người cũng phát hiện ra chuyện này lập tức nêu quan điểm.
“Tôi mới xem kỹ một chút, trận văn nhìn thì hỗn loạn nhưng có trình tự đặc biệt. Từng bộ phận của cơ giáp đều sở hữu trận văn không giống nhau, trước mắt chưa nhìn ra được tác dụng, nhưng khả năng sẽ mang tới trận đấu thú vị cho chúng ta.” Đây là một vị ngoài đời làm chế tạo sư trung cấp, sự phán đoán lý tính hơn những đấu sĩ khác một chút.
Cùng lúc, thời gian chuẩn bị trên màn hình đã chạy về không, trận đấu chính thức bắt đầu.
X2 vừa di chuyển, trận văn trên bắp chân của nó liền sáng lên, chưa tới năm giây đã tiếp sát đối thủ, đồng thời tung một cú đấm tới.
Đấu sĩ đối thủ giật mình, nhờ kinh nghiệm của mình chật vật tránh đi, nhưng vẫn bị cú đấm nặng ngàn cân sượt mặt, độ bền của cơ giáp liện hạ xuống một trăm điểm.
Trong đấu trường, kết quả chiến đấu sẽ dựa trên độ tổn hại cơ giáp, một khi độ bền hao hết, đấu sĩ sẽ bị phán định thua ngay lập tức.
Điểm độ bền của các cơ giáp không giống nhau, ví dụ X2 là 1000, XT12 là 4500.
Nhìn sự chênh lệch này là biết chọn cái nào có lợi cho trận chiến hơn, nhưng người nào đó thích lấy trứng chọi đá, kết quả tạo ra hiệu quả bất ngờ, kéo theo người người kinh thán một thời gian.
Đương nhiên, nếu đấu sĩ nâng cấp cho cơ giáp của mình cũng sẽ tăng điểm độ bền nhất định.
Bọn họ sẽ dùng điểm dành được sau khi chiến thắng mỗi trận để mua vật phẩm nâng cấp trong cửa hàng.
A Mộc là ID của đấu sĩ đang đấu với Iron Man, năng lực của hắn xem như thuộc tầng lão làng trong Chiến Trường Sơ Cấp.
Tuy không mạnh bằng người đã từng thua Iron Man ở trận đầu tiên, nhưng hắn đã tìm hiểu các chiến đấu của đối phương ở những trận trước.
Ngay khi bốc được đối thủ, A Mộc liền chọn ngay loại cơ giáp mang các tính năng áp chế X2 hoàn toàn.
A Mộc kiểm tra điểm độ bền cơ giáp là 3900/4000, sắc mặt rất kém.
Nhược điểm di chuyển chậm chạp của X2 ai ai cũng biết, vì thế hắn mói chọn V34, loại hình cơ hình cơ giáp có điểm tốc độ còn cao hơn XT12, dự tính đánh nhanh thắng nhanh, không cho đối thủ có cơ hội mài điểm.
Nhưng tình hình bây giờ hắn phải giải thích thế nào đây?
Tốc độ của X2 bị hack à? Thoạt nhìn đâu thấy nó được nâng cấp gì, trừ mấy trận văn kỳ quặc được khắc lên.
Từ từ, mấy trận văn đó vừa mới sáng lên? Hắn nhìn nhầm à?
Đừng nói là A Mộc, mấy đấu sĩ đang quan chiến bên ngoài cũng ngơ ngác.
Dù suy đoán trận văn sẽ mang tới tác dụng nào đó, nhưng mức độ này phải chăng hơi quá đà rồi?
Thậm chí, X2 trong tay Iron Man bây giờ, cho họ ảo giác sở hữu tốc độ không thua kém V34.
“Quá đỉnh! Rốt cuộc trận văn đó là gì? Sao Iron Man làm được? Chờ đánh xong, tôi phải đích thân chạy đi hỏi hắn.”
Vị chế tạo sư trung cấp giống như phát rồ khi tìm thấy miền đất mới, nhanh chóng chia sẻ cho đồng nghiệp của mình mau chạy tới đây. Hắn cảm nhận được, chuyện này truyền ra ngoài, sẽ gây ra một làn sóng kinh khủng trong cộng đồng thiết kế và chế tạo sư.
Một truyền mười, mười truyền trăm, rất nhiều người ở bên ngoài không bận công việc đều bị kéo tới đấu trường, ngay cả những người ở khu trung cấp và cao cấp cũng chú ý.
Ưu thế tốc độ đã mất, A Mộc thua là trong dự liệu.
Hắn phiền muộn thoát trận, vừa ra đã bị vây một đống người, trong đó đa số là bạn bè và người quen của hắn trên tinh võng.
“A Mộc, tôi tới chia buồn với cậu. Không sao đâu, thắng thua là chuyện thường mà. Có kết bạn được với Iron Man không? Có hỏi được trận văn khắc trên cơ giáp của hắn không?”
Khóe miệng A Mộc khẽ giật. Hai câu sau mới là mục đích thật sự của mấy người phải không?
Đáng tiếc, hắn muốn làm nhưng người ta đâu cho hắn cơ hội. Iron Man vừa thắng xong thì nhảy trận ngay tại chỗ, làm A Mộc chưa kịp soạn tin nhắn xong đành phải xóa đi.
Không quan tâm đám người tiếp tục dò hỏi, A Mộc muốn tìm xem trận tiếp theo của Iron Man đã bắt đầu chưa.
Rất nhanh, hắn đã thấy được đoạn ghi hình trực tiếp có số người xem cao ngất được xếp ở vị trí đầu tiên màn hình.
Trịnh Bân đánh xong trận thứ năm trong ngày, kiểm tra điểm kinh nghiệm kiếm về mỗi trận 1000 điểm cũng đã thỏa mãn.
Không sai, người có ID Iron Man chính là cậu.
Trận văn được khắc trên cơ giáp được mọi người quan tâm, đến từ việc Trịnh Bân học được khi đọc một điển tịch trong truyền thừa tại Lam Ảnh.
Người viết ra điển tịch chính là Từ Á, đồng thời cũng là chủ nhân của bức tượng ngọc kỳ lân Trịnh Bân đang sở hữu.
Càng đọc, cậu càng thấy người này thật sự là thiên tài toàn năng. Ông luôn nghĩ ra cách đa dạng hóa năng lực của mình, việc Trịnh Bân dám nghĩ tới dùng thú hạch làm vật môi giới cũng học từ ông.
Trong suy nghĩ của Từ Á, vật môi giới không có giới hạn, phàm là vật chứa đựng được năng lượng, đều có thể làm vật môi giới.
Cơ giáp gặp trở ngại trong việc chuyển hóa năng lượng của năng lực giả, Từ Á sáng tạo một bộ trận văn liền giải quyết hoàn hảo.
Nhưng ông không có cơ hội công bố nó ra thì đã mất tích, tộc Huyễn Ảnh trong tình trạng ốc không mang nổi mình ốc, lại giữ tư tưởng khinh thường Từ Á khác người nên chẳng để trong lòng, nhờ vậy Trịnh Bân mới có cơ hội đọc được nó.
Trước X2, Trịnh Bân từng sử dụng trận văn với Ám Vân. Kết quả thu về rất khả quan, cậu còn sử dụng được năng lực huyễn hình của mình khi đánh nhau với trùng boss.
Tác dụng của trận văn trên X2 không dọa người như Ám Vân, chủ yếu là tăng các chỉ số bên ngoài để giảm bớt nhược điểm của cơ giáp.
Cậu mới làm thế, đã kinh động không ít người trong ngành cơ giới, nếu để Ám Vân công khai ra mắt, sợ rằng ngay cả sư phụ cũng chắc chắn bảo vệ được cậu.
Lại nói, tàn dư của Ám Vân đang nằm trong tay của Tần Liệt, Hồng thiếu tướng ngày ấy gặp được bọn họ, chắc cũng nhìn ra bất thường. Bản thân bà có quan hệ tốt với cả Trần đại sư và Tần phu nhân, trong lòng thắc mắc cũng sẽ không nói ra, chỉ là trước khi đi có trò chuyện với bà bạn rất lâu, hình như đã đạt được thỏa thuận nào đó, Trịnh Bân biết nhưng không tiện hỏi.
Đùa sao, nếu cậu đi hỏi, khẳng định sẽ bị sư phụ chất vấn xuất sứ của trận văn. Việc giải thích kéo theo chức nghiệp thật sự của mình, Trịnh Bân cảm thấy nên chờ mình lại mạnh thêm một chút rồi tính.
Bỏ qua loạt tin nhắn lạ hiện lên muốn kết bạn, Trịnh Bân từ trong khoang giả lập đi ra. Đồng hồ trên máy thông tin hiển thị năm giờ chiều, đồng thời cậu cũng phát hiện tin nhắn và cuộc gọi của Tần Liệt.
Nội dung tin nhắn của hắn đại khái nói công việc buổi chiều sẽ xong khá muộn, hắn sợ cậu chờ mình mà trễ bữa tối, nên bảo cậu cứ ăn trước, khi mình xong việc sẽ qua đón cậu sau.
Trịnh Bân cười nhẹ, trả lời là đã biết, còn căn dặn hắn đừng vì công việc bận rộn quá mà quên ăn cơm.
Tin vừa nhắn xong, Trịnh Bân lại nghe thấy bên ngoài cửa có người gọi.
Người tới là một quân nhân thuộc quân khu, vừa thấy cậu đi ra thì vội vàng nói:
“Trịnh thiếu, chào buổi chiều.”
Trịnh Bân nhíu mày, hỏi:
“Có chuyện gì không?”
Quân nhân cúi gập chín mươi độ, nói:
“Xin ngài thứ tội. Hai thú sủng Ảnh Lang của ngài được giao cho tôi chăm sóc, nhưng vừa rồi tôi có chuyện nên rời vị trí một lát, không ngờ trở lại đã mất tích.”
“Cái gì?”
***Chương sau lại chuẩn bị kịch tích gòi đó các chị em*** =)))