0
Đánh giá của bạn
Xếp hạng
Hạng thứ ???, truyện có 265 lượt xem
Tác giả
Thể loại
Tình trạng
Đang ra
0 Bình Luận
Đánh Dấu
Thể loại: Niên hạ, Xuyên thư, Cường cường, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, Kim bài đề cử ?, 1v1, HE
Tình trạng bản gốc: Hoàn thành

Văn án

Tạ Bất Phùng có thể xem là trùm cuối của bộ truyện cung đấu, quyền mưu, bởi vì bẩm sinh không cảm nhận được đau đớn, thế nên bị xem như yêu quái

Tiên đế mang bệnh nan y, lấy hắn ra làm dược nhân, thử đủ loại thuốc, sau đó lại ném hắn ngoài chiến trường, cứ nghĩ hắn sẽ phơi thây ở đó, nào ngờ hắn lại bò ra tử đống người chết, còn mang theo 300 thiết kỵ, quay về kinh đô, tự mình làm đế.

Sinh viên y khoa Văn Thanh Từ vừa nói xong “Sảng khoái! “Thì lập tức xuyên thành thái y thử thuốc trên người Tạ Bất Phùng, hắc liên hoa làm thí nghiệm trên người.

Lông mày y điểm chu sa, ôn nhuận như ngọc, say mê y học, không phân biệt thiện ác, được xưng là “tiên diện la sát”.

Kết cục cuối cùng bị ngũ mã phanh thây cho kền kền ăn.

*

Khi Văn Thanh Từ xuyên tới, Tạ Bất Phùng đã bị bắt tới Thái Y Thự, biết được vận mệnh của mình.

Hắn ốm yếu, ánh mắt tàn nhẫn, giống như con sói thân hãm trong nhà tù, hận không thể một giây sau liền cắn nát cổ họng Văn Thanh Từ.

Dưới ánh mắt chăm chú của tâm phúc hoàng đế, cổ tay Văn Thanh Từ run lên, nhét kẹo vào trong miệng Tạ Bất Phùng: “Đây là độc dược xuyên thấu ruột gan, nếu như điện hạ phối hợp, một tháng có thể uống được một viên giải dược.”

Trước có hoàng đế giám thị, sau có kết cục trong sách.

Văn Thanh Từ đúng giờ cho ăn kẹo, giả vờ nghiêm túc thí nghiệm, một bên lấy danh nghĩa say mê y thuật, vì thế vì danh, tự tổn thương căn cơ của mình giải độc cho hắn. Mạo hiểm chém đầu, kéo mẫu phi hắn từ Quỷ Môn Quan trở về… Tất cả những điều này rõ ràng là điên rồ.

Cho đến ngày cung biến, y đỡ một tiễn xuyên tâm thay cho Tạ Bất Phùng.

Tân đế gằn từng chữ, bức ra một câu từ kẽ răng: “Sau khi ngươi chết không có thuốc giải, ta không thể không chết cùng ngươi.”

Văn Thanh Từ cười ho ra một ngụm máu tươi, nhẹ nhàng lắc đầu: “Thứ ta cho điện hạ ăn, cho tới bây giờ đều là… kẹo mật… tự tay luyện.”

Một giọt huyết lệ rơi xuống từ khóe mắt Tạ Bất Phùng.

*

Mười dặm Ung Đô trang hoàng một màu đỏ, một cái quan tài mỏng được nghênh đón vào cửa cung.

Tạ Bất Phùng chán ghét quỷ thần quỳ thẳng trước miếu, lấy máu tế trời, thỉnh thần Phật chỉ vì muốn gặp lại y một lần.

Như điên như ma.

Ngoài thành Văn Thanh Từ giả chết thoát thân, Thần y cốc có thêm một tiên sinh lụa trắng che mặt, hầu hạ hoa cỏ đọc sách nghe khúc, nhàn nhã tự tại.

Cho đến một ngày nào đó trong cung gọi nói là bệnh cũ của Thánh Thượng tái phát, “mời” y vào hoàng cung.

Không đợi Văn Thanh Từ nghĩ ra nên cứu chữa như thế nào…

Tân đế vốn nên bệnh nặng lại vén rèm châu ra, đầu ngón tay lạnh băng như lưỡi rắn, từng chút từng chút khéo lụa che mặt của y xuống.

Vở kịch nhỏ:

Tạ Bất Phùng sinh ra, có thể nghe được ác niệm trong lòng thế nhân. Hắn đã trở nên tê liệt trước nỗi sợ hãi, những lời nguyền rủa và những suy đoán ác ý.

Duy chỉ có Văn Thanh Từ là dị số.

Tạ Bất Phùng không tin đóa hoa sen đen này lại có trái tim như gương sáng.

Cho đến một ngày, vị thái y phong nhã, cao quý và đầy lòng từ bi, vừa hành lễ với Hoàng đế, trong lòng vừa nói:

“Câm miệng đi.”

Niên hạ thiếu cảm giác đau tàn nhẫn sói con công x bi thương thanh nhã bệnh nhược hắc liên hoa đại mỹ nhân thụ.

Nội dung tags: cường cường, cung đình hầu tước, xuyên thư trên triều đình

Sinh viên y khoa Văn Thanh Từ xuyên vào tiểu thuyết cung đấu trở thành thái y Hắc Liên Hoa thử nghiệm thuốc trên người Đại Boss Tạ Bất Phùng, để thay đổi vận mệnh, y đổi độc dược thành kẹo, giả vờ nghiêm túc thí nghiệm. Thẳng đến ngày cung biến, thay đại Boss đỡ được một mũi tên xuyên tâm, giả chết thoát thân.

Nhân vật chính và Đại Boss tay trong tay để đối phó với các vấn đề khó khăn, cuối cùng hiểu nhau, giải quyết sự hiểu lầm, thay đổi số phận của chính họ và xu hướng lịch sử. Bài viết này ngôn ngữ nhẹ nhàng, câu chuyện thăng trầm, chua xót, thư giãn và kích thích, bất ngờ nặng nề, hấp dẫn.