Hướng Dẫn Làm Idol Bán Thời Gian - Phương Tử Tại - Chương 29
Topic: [Tui muốn nói là, tui đang đẩy một thuyền rất mới mẻ…..]
Chủ thớt: Chủ thớt là người hay đi tìm thú vui trong giới, thường xuyên lang thang khắp nhóm nhỏ trên Douban để ăn dưa. Tui từng là một fan minh tinh trung thành (sau đó té luôn rồi), cũng từng làm fan cp trung thành (sau đó cũng té luôn, ai bảo không bên nhau đến bạc đầu mà đi bên nhau trong tù cơ chứ).
Tui còn tưởng là tim tui đã nguội lạnh như sắt đá rồi, chẳng còn gì trong giới có thể thiêu đốt trái tim tui một lần nữa, cho đến khi bạn tui rủ tui chơi đồ mới.
Chuyện là như này, bạn tui là một người đi chụp hộ trong giới. Không phải dạo gần đây [Lôi Đình Vũ Giả] mùa 3 khá hot chứ hả? Mặc dù chỉ mới phát sóng hai tập, nhưng bạn tui đã chấm Văn Quế rồi. Nó thấy bé này có tướng hot hàng top, bây giờ đầu tư, năm sau mua nhà! Xong dạo gần đây ấy, nó cứ ngồi trước Đại Xưởng, muốn chụp vài tấm đi làm tan làm của Top.
Chụp thì chụp được rồi, mà thứ chụp được lại không giống dự tính ban đầu cho lắm.
Chương trình tuần này sẽ chào đón buổi công diễn đầu tiên. Tin tức nội bộ nói nhóm của Top có một vị trợ diễn từ bên ngoài, là nhóm trưởng nhóm bọn họ, nhưng nhóm bọn họ flop quá, người thì nhiều, bạn tui thì lười đi tra nhóm trưởng là ai.
Mãi đến ngày đi làm mới biết được, trợ diễn là Khương Lạc Thầm!
Không sai, là anh dâu nhỏ của Tầm!
Phòng làm việc của Tầm đã đăng lịch trình tuần này, tuần này Tầm sẽ làm mentor tạm thời cho chương trình!! Hơn nữa, công việc này sát giờ mới thêm vào, không phải được thêm vào từ trước đâu!
Tình tiết phát triển đến đây, tôi chỉ còn biết cảm thán: Tầm, anh bị bỏ bùa mê thuốc lú gì thế hả. Tầm, anh không cần nhìn chằm chằm vợ vậy đâu. Tầm, lần này anh muốn chơi thầy trò play à.
Cơ mà!!! Khi bạn tôi vừa đào sâu một chút ấy, lại phát hiện có gì hơi sai sai.
Cảm ơn Internet có kí ức! Không ngờ đến phải không, Văn Quế từng có một biệt danh, tên là “Tiểu Thịnh Chi Tầm”!
Tất nhiên, rốt cuộc Top niên hạ và đỉnh lưu Tầm giống nhau chỗ nào, chủ thớt nhìn ra chết liền. Bàn về năng lực, mặc dù đều xuất thân từ nhóm nhạc, nhưng phương hướng phong cách không hề giống nhau, một là vocal một là dance; bàn về ngoại hình, Thịnh Chi Tầm là người Hoa quốc tịch Mỹ, Văn Quế là mỹ nhân quốc tịch Hoa…
Nhưng chẳng sao cả, chúng ta hít otp không duy vật, chỉ duy tâm.
—— Các bạn à, còn không đẩy thuyền sao, chủ thớt sắp say tới nơi rồi!
Hoa hồng trắng đỏ vãi, bạch nguyệt quang và nốt chu sa vãi, thế thân với chính chủ vãi, đây là thế thân đó má ơi!!!
Chỉ có điều không biết được ai trong hai người sẽ nói ra một câu chấp nhận số phận: “Ừ, tôi là thế thân.”
Bởi vì chủ thớt đây tò mò quá, anh dâu rốt cuộc là anh dâu của ai, bèn nhờ người đi nghe ngóng chút đỉnh (đúng vậy, vòng bạn bè của chủ thớt hơi bị rộng đó nhen).
Người nghe ngóng làm việc trong chương trình luôn, đem tin về cực kỳ drama.
Trong trại, hai người tương tác nhiều nhất không phải là Tầm x Anh dâu, cũng không phải Top x Anh dâu nốt, mà là Tầm x Top!
Nghe nói ngày đầu tiên hai người đã đụng độ nhau nồng nặc mùi thuốc súng, nhưng sau đó không biết tại sao mối quan hệ đã dịu đi hẳn. Lúc diễn tập ấy, Tầm đã chỉ đạo và góp ý cho Top rất nhiều, lúc Top trong phòng chờ cũng bày tỏ lòng biết ơn đối với Tầm về tất cả mọi mặt…
Tui nhìn không hiểu nổi, không hiểu nổi thật á!
Các chị em, tui không hề nói điêu đâu!!!
Nó đã không còn là vấn đề thật hay giả nữa!!!
Giới giải trí chỉ có một người chị thôi, nhưng câu hỏi này lại có ba cách giải lận!
Bình luận:
Lầu 1: Trước khi nhấp vào, tui rất tò mò xem thuyền chủ thớt đẩy có thể mới mẻ đến cỡ nào. Vào rồi coi mới biết được, gu chủ thớt mặn thật đấy.
Lầu 5: Vụ này ngộ vãi, tui phải đọc lại lần hai mới được.
Lầu 10: Chủ thớt to gan thật. Hồi trước có không ít người trong nhóm đẩy thuyền Tầm x Anh dâu đã bị fan only Tầm hốt rồi. Chủ thớt đây lại chơi con đường không ai ngờ được, nâng lên một tầm cao mới!
Lầu 28: Một từ thôi, tuyệt.
Lầu 30: Cuối cùng thì không phải chỉ mình tôi để ý đến bọn họ à! Tôi đã tung tin đồi truỵ cho ba người từ lâu rồi, sao đến tận bây giờ chủ thớt mới bắt đầu bốc phét!
Lầu 44: Bởi thế nên rốt cuộc là CP Tầm Hoan Tá Lạc, hay là CP Quế Hoa Khương Đường, hay là CP Uyển Khanh*?
[*Uyển Khanh ở đây nghĩa thế thân ó.]
Lầu 57: Ba người bùng binh rứa.
Lầu 62: Lầu trên là người Sơn Đông à.
Lầu 66: Lướt đến thuyền nào đẩy thuyền đó, lăng nhăng không sợ moẹ gì hết!!
Lầu 88: Lăng nhăng không sợ moẹ gì hết +1!!
Lầu 99: Lăng nhăng không sợ moẹ gì hết +2!!
……………………
Trong nhà vệ sinh, Khương Lạc Thầm nhân thời gian dậy sớm để ngồi xổm trên bồn cầu, tranh thủ từng giây từng phút để lướt xem bài đăng bát quái. Sau khi cậu say mê đọc hết bài phân tích bùng binh ba người của nhóm chị dâu xong, không nhịn được tát mạnh vào đùi một phát, cảm thán trước độ giàu trí tưởng tượng của các bạn fans.
Với kiểu suy nghĩ vĩ đại tinh hoa hội tụ này mà đi viết bài phân tích CP quá ư là lãng phí nhân tài. Người như chủ thớt nên đi đại diện quốc gia, tranh thủ tham gia cuộc thi Olympic Toán học mùa hè. Tư duy giải đề của cô nhất định sẽ khiến thầy giám khảo phải hét lên “Chinese Kongfu amazing”. Cô sẽ trở thành bậc thầy Toán học thứ ba của Trung Quốc, nối gót Hoa La Canh và Trần Cảnh Nhuận.
“Trưởng nhóm, anh đi vệ sinh xong chưa?” Có người gõ cửa toilet, âm thanh của một thành viên vang lên ngoài từ bên ngoài.
“Xong rồi xong rồi!” Khương Lạc Thầm vội giấu chiếc Nokia cũ đi, chỉnh đốn quần áo xong rồi bước ra khỏi nhà vệ sinh.
Văn Quế đang mang giày, trông thấy Khương Lạc Thầm bước ra, hắn ngẩng đầu nhướng mày với cậu.
Ánh mắt đó đang nói: Lại trốn lên mạng à?
Khương Lạc Thầm chột dạ nhìn sang chỗ khác, rất có cảm giác túng quẫn như hồi cấp 3 dùng điện thoại, kết quả bị lớp trưởng bắt quả tang.
Cái tên mỹ miều của chiếc điện thoại mà cậu đem vào trại là “chiếc điện thoại cho Văn Quế mượn dùng”. Song trừ phi Văn Quế gọi điện thoại cho mẹ hắn ra, chiếc điện thoại ấy hết phần lớn thời gian được Khương Lạc Thầm giấu dưới gối. Bạn học Tiểu Khương buộc phải thừa nhận, cả ngày không lên mạng khiến cậu ngứa ngáy toàn thân. Bữa sáng của Cosmo Lady 45kg là bánh mì vòng với cà phê đá, bữa sáng của nam idol 60kg là bài đăng thất đức trên bát quái Douban.
Văn Quế mãi không hiểu nổi tại sao Khương Lạc Thầm đam mê lên mạng xem bát quái đến vậy: “Những gì trên mạng viết đều là giả cả. Anh là người trong cuộc, chân tướng như nào chỉ mỗi anh biết thôi, đọc ba cái tin giả bịa ra thì có gì hay ho?”
Bạn Tiểu Khương trả lời: “Bởi vì là tin giả nên mới thú vị mà! Nếu anh không đọc được bài đăng thì anh cũng chẳng hề hay biết 3 năm qua cậu yêu anh sâu nặng, mỗi lần tỏ tình đều cất giấu trong ánh mắt.”
Văn Quế:”……”
Bạn Tiểu Khương: “Hahahaha, ánh mắt ngọt ngào kiểu này, có phải cậu cũng muốn say không??”
Văn Quế: “…….Không còn sớm nữa, chúng ta đi đến nhà ăn thôi.”
Toàn bộ 5 thành viên Hot Boys tập hợp đầy đủ, đi đến nhà ăn ăn sáng.
Lúc đến nhà ăn, bạn Tiểu Khương phát hiện nhà ăn hôm nay cực kì yên tĩnh, song dưới sự yên tĩnh này lại ẩn giấu một mạch nước ngầm có thể dâng trào bất cứ lúc nào.
Khương Lạc Thầm nhìn xung quanh đây, nhanh chóng phát hiện ra nguyên nhân—– Không ngờ Thịnh Chi Tầm cũng đến đây ăn sáng!
Thời gian trôi qua rất nhanh, hôm nay đã là ngày thứ 4 kể từ khi Khương Lạc Thầm vào trại, cũng là ngày thứ 4 kể từ khi Thịnh Chi Tầm làm mentor tạm thời. Tám đội trong công diễn lần này đều nỗ lực hết sức hòng muốn áp đảo các đội khác. Với tư cách là một biểu tượng đỉnh lưu mà tổ chương trình đã ngốn một đống tiền mời đến – Thịnh Chi Tầm, đương nhiên không thể ăn không ngồi rồi. Mỗi ngày anh đều lượn qua các phòng tập khác nhau, hướng dẫn mọi người tập dợt.
Tổ chương trình nghĩ Thịnh Chi Tầm chỉ có chỉ đạo diễn tập thôi thì chán òm, thế nên hy vọng anh đến ăn sáng, quyết định quay tư liệu thực tế của “vui vẻ cùng nhân dân”.
Ăn sáng ở căn tin là kiểu tự phục vụ, Thịnh Chi Tầm chỉ lấy đơn giản vài món. Mỗi người chiếm một bàn riêng, xung quanh toàn là bàn trống. Thí sinh của các nhóm khác đều muốn lên ngồi cùng, song lại chẳng dám làm kẻ đầu têu, rén như nhau cả, cho nên bầu không khí cả nhà ăn mới quái gở như thế.
Ngay lúc bầu không khí đang căng thẳng, sự xuất hiện của một người đã phá vỡ một bầu chết chóc.
“Thầy Thịnh!” Thanh niên tóc cam háo hức đến gần, ngồi thẳng xuống ghế bên cạnh của Thịnh Chi Tầm: “Trùng hợp quá nhỉ, không ngờ thầy cũng đích thân đến ăn sáng!”
Thịnh Chi Tầm:”……”
Văn Quế:”……”
Các thành viên khác của Hot Boys:”……”
Thịnh Chi Tầm liếc sang máy quay cách đó không xa, cười mỉm nói: “Lạc Thầm, chào buổi sáng, tối qua ngủ có ngon không.”
“Cũng được.” Khương Lạc Thầm thở dài, “Chuyện là ở trong trại mấy ngày nay thức sớm quá, hơi không quen tí.”
Thịnh Chi Tầm nói lời sâu xa: “Là một idol, cậu phải thích nghi được với nhịp sống dậy sớm mỗi ngày. Khi có thông báo, 3 4 giờ dậy hoá trang là chuyện rất bình thường.”
Bạn Tiểu Khương mặt mày nhăn nhó: “Làm idol tôi quen được, nhưng làm nhân loại thì tôi không quen nổi.”
Bốn giờ sáng, bọn khỉ ở sở thú còn đang say ke đó. Cùng là bộ Linh trưởng với nhau, tại sao người với khỉ lại khác biệt lớn quá vậy?
Thịnh Chi Tầm:”……”
Khương Lạc Thầm ngoái đầu kêu gọi đồng đội ngồi xuống: “Các cậu còn ngơ ra đó làm gì, mau ngồi xuống đê.”
Văn Quế cầm khay cơm, lặng lẽ lượn một vòng quanh bàn. Hắn vốn muốn ngồi đối diện với Khương Lạc Thầm, kết cục bị Khương Lạc Thầm liếc một cái. Cậu đè thấp giọng nói: “Em có bị ngốc không, ngồi đối diện anh làm gì, ngồi đối diện thầy Thịnh ấy, vậy mới nhiều ống kính.”
Thịnh Chi Tầm:”……Tôi nghe được đó.”
Văn Quế:”……”
Thịnh Chi Tầm:”Khụ, Văn Quế, mời ngồi.”
Thế là Văn Quế ngồi xuống.
Khác với những bài phân tích của fans trên mạng, trong mấy ngày nay, Thịnh Chi Tầm tiếp xúc với Văn Quế không nhiều. Dẫu sao trong một chương trình có 8 đội, đội nào Thịnh Chi Tầm cũng phải sang, thời gian phân chia dành cho mỗi người lại càng ít. Nhưng trong số những thí sinh tham gia chương trình muôn hình muôn vẻ này thì không còn nghi ngờ gì nữa, Văn Quế là người xuất sắc nhất.
Trong mắt Văn Quế có dã tâm, có tham vọng và nhiệt huyết, Thịnh Chi Tầm từng thấy được điều này trong mắt mình khi mình vừa debut.
Sân khấu được Hot Boys chuẩn bị cho công diễn lần này tên là [Dream], chủ đề này được đề xuất bởi Khương Lạc Thầm, cách biểu diễn vô cùng độc đáo. Vào lần đầu tiên xem được, Thịnh Chi Tầm đã bị chinh phục bởi ý tưởng mới lạ của vũ đạo. Văn Quế là nhân vật chính tuyệt đối trong sân khấu lần này, mọi diễn biến trong cốt truyện đều xoay quanh hắn.
Trên bàn ăn, Thịnh Chi Tầm hỏi Khương Lạc Thầm: “Tôi tưởng cậu làm trợ diễn nên sân khấu này cậu sẽ làm center.”
Khương Lạc Thầm nhún vai: “Tôi là trợ diễn, không phải diễn chính. Người ta chào đón tôi đến làm khách, bảo tôi: ‘Đừng khách sáo, xem như nhà của cậu đi.’, tôi còn chưa mặt dày đến nỗi tự xem như nhà mình thật.”
Văn Quế không nhịn được kháy cậu: “…..’Mặt anh chưa dày đến nỗi’?”
“Đương nhiên không!” Bạn Tiểu Khương thành tâm xin thề, “Mỗi lần anh đi chăm sóc da, bên spa đều nói lớp biểu bì dưới da của anh quá mỏng, bảo anh chống nắng nhiều hơn, tránh dùng sản phẩm chứa axit.”
Bàn về khả năng bẻ lái chủ đề vô tri, top 1 thuộc về bạn Tiểu Khương.
Dẫu sao máy quay cách bàn ăn rất xa, bọn họ không đeo microphone trên người nên nói chuyện cũng không kiêng dè mấy.
Thịnh Chi Tầm nhìn bữa sáng trên khay cơm của Khương Lạc Thầm, trông thấy cậu ăn một phần tiểu long bao, một bát nhỏ hoành thánh, thêm một miếng sandwich, không nhịn được bèn nhắc nhở: “Ăn sáng không nên ăn nhiều tinh bột thế, chẳng lẽ người đại diện của cậu chưa từng nhắc nhở làm idol phải giữ dáng sao?”
“Anh ta từng đề nghị tôi giảm cân.” Khương Lạc Thầm cắn phập một miếng bánh bao, “Nhưng tôi không chấp nhận lời đề nghị này.”
Văn Quế ngồi đối diện mém chút đã bị sặc.
So với cậu, bữa sáng của Văn Quế lành mạnh hơn nhiều. Một salad trộn (không rưới sốt), ba protein (thịt bò và ức gà), kèm thêm một ly cam vắt. Tổ hợp giữa các loại rau và thịt này là một bữa ăn lành mạnh và thanh đạm, Khương Lạc Thầm chỉ nhìn thấy khi chuẩn bị thức ăn cho động vật trong sở thú.
Khương Lạc Thầm trông thấy được thực đơn của Văn Quế đã nhận định rằng mình cả đời này không thể nào làm idol toàn thời gian. Bạn Tiểu Khương có sự định vị cực kỳ rõ ràng đối với bản thân mình, cậu có thể đặt tiền bạc, lưu lượng, danh tiếng ra đằng sau, nhưng không bao giờ có thể đặt đũa xuống.
Mọi người vừa ăn sáng, vừa bàn luận về sân khấu có chỗ nào cần cải thiện không.
Thịnh Chi Tầm debut 7 năm, hot 7 năm, tuyệt không phải kiểu có tiếng mà không có miếng. Anh có rất nhiều kinh nghiệm có thể truyền thụ cho đám người trẻ này, chẳng cần giấu giếm.
Văn Quế rất chuyên tâm nghe, lặng lẽ ghi nhớ vào trong lòng, chỉ nói mỗi một câu: “‘Cảm ơn thầy Thịnh đã chỉ giáo.”
Đúng là vừa khách sáo vừa xa lạ, mỗi một sợi lông trên người đều hiện lên hai chữ: Không thân.
Khương Lạc Thầm hơi tiếc rẻ nghĩ ngợi, nếu như để giang cư mận biết được, trong ba cách giải đã tự động loại được một cách rồi.
Sau khi quay xong tư liệu bữa sáng, staff của tổ chương trình bước đến bàn ăn, nhắc nhở Thịnh Chi Tầm rằng có thể đến cảnh tiếp theo để quay.
Mấy người Khương Lạc Thầm còn chưa ăn xong bữa sáng thì Thịnh Chi Tầm đã đứng lên chào tạm biệt trước.
Trước khi đi, Thịnh Chi Tầm nhìn Khương Lạc Thầm, bộ dạng muốn nói lại thôi.
Khương Lạc Thầm vừa nhìn thấy mắt anh đã hiểu: “Thầy Thịnh, tôi có chỗ nào không hợp ý thầy à?”
Cậu cúi đầu nhìn quần áo của mình, ngay ngắn chỉnh tề, đường vai cân đối. Cậu sờ tóc, mỗi một sợi tóc đều rất mượt, chắc chắn không có đầu tổ quạ. Sau cùng cậu tự nhìn giày mình, giày được buộc dây rất đẹp mắt, đến cái nơ cũng nằm trục đối xứng nữa. Cậu tự nhận bản thân từ đầu đến cuối không có điểm nào để chê.
Thịnh Chi Tầm khẽ nhắm mắt lại, tựa như muốn đè nén xung động dâng lên trong lòng. Nhưng sau khi cố được vài giây mà không có kết quả, anh đột nhiên quyết tâm rút một tờ khăn giấy từ trên bàn ra, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, ịn trực tiếp vào bên cạnh má của Khương Lạc Thầm.
Khương Lạc Thầm: “……?”
Thịnh Chi Tầm một tay nâng cằm cậu lên, một tay dùng khăn giấy cẩn thận lau sạch vết sốt salad dính trên má cậu.
Thịnh Chi Tầm vừa lau vừa nói: “Là thần tượng mà cậu chẳng chú ý đến việc quản lý hình ảnh chút nào sao?”
“Ơ, thầy Thịnh, tôi có một câu hỏi.” Tiểu Khương lặng lẽ giơ tay lên, “Đối với ai thầy cũng cầu toàn vậy sao? Chẳng lẽ khi những người khác làm việc với thầy có vết bẩn trên mặt, thầy cũng lau trực tiếp thế à?
Thịnh Chi Tầm ngưng một chốc, đáp: “Bình thường tôi sẽ nhịn.”
“Vậy thầy cũng nhịn tôi được ha.”
“Nhưng với cậu thì tôi không nhịn được.”
Bạn Tiểu Khương:”………………”
Các thành viên khác của Hot Boys đang có mặt:”………………”
Văn Quế:”………………”
Chỉ nghe thấy một tiếng “xoảng” vang lên, ly cam vắt cậu đang uống dở đột nhiên bị hất đổ, từ trên bàn rơi xuống đất, lăn một vòng trên đất, rất lâu sau nó mới đứng lại.
Mọi người đều bị âm thanh hắn gây ra thu hút, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào hắn ngay lập tức.
Nước cam sặc sỡ chảy xuống mép bàn, thậm chí làm bẩn tay Văn Quế. Nhưng thiếu niên điển trai không lau vết bẩn trên tay ngay mà lại giơ tay lên, dùng ngón trỏ đặt lên môi, kéo một vệt nước cam lan dài từ khoé môi đến tận gò má.
“Thầy Thịnh—–” Văn Quế trầm giọng nói, “Làm thần tượng mà tôi cũng không để ý đến việc quản lý hình ảnh, làm phiền thầy lau giúp tôi đi.”
Thịnh Chi Tầm:”……?”
Thành viên khác của Hot Boys:”……??”
Khương Lạc Thầm:”……???” Không phải chớ, đợi đã, sao cách giải thứ ba đã bị xoá đột nhiên lại chạy lại thế???
Cách đó vài bước, đạo diễn đi cùng thì thầm với thầy quay phim: “Cậu chưa tắt máy quay hả, quay lại hết chưa?”
Thầy quay phim cũng lí nhí đáp lại: “Đã quay đã quay.”
Đạo diễn đi cùng: “Cắt đoạn này đưa vào trong hậu trường thu phí, để khán giả mở khoá với giá một tệ, không quá nhiều chứ nhỉ?
Thầy quay phim: “Không nhiều không nhiều.”
—— Quan tâm chân tướng nó là thật hay giả làm giề, tín nữ cả đời tích đức làm việc thiện, có thể đẩy được cp loạn bùng binh như này đã là phước đức của bọn họ rồi!