[HP] Tù Nhân Ngục Nurmengard - Ám Dạ Công Chủ (Ám Dạ Công Chúa) - Chương 38: Bó hoa kiều diễm
- Trang Chủ
- [HP] Tù Nhân Ngục Nurmengard - Ám Dạ Công Chủ (Ám Dạ Công Chúa)
- Chương 38: Bó hoa kiều diễm
Mà viện trưởng Slytherin tiền nhiệm Slughorn vẫn không gánh vác trách nhiệm lão gây ra, lão vẫn không đồng ý gánh vác dù đây chính là trách nhiệm của lão. Học viện Slytherin đã thấp dần mỹ quan lâu rồi, hôm nay chính là ngày bọn họ chào đón tin vui, không phải vì ngoài ý muốn Rend bỏ qua Dumstrang mà chọn Hogwarts, mà là Severus ngoài dự đoán đảm nhiệm chức giáo sư.
Trừ thân phận là bạn lữ của Chúa Tể Hắc Ám đời đầu Gellert Grindelwald ra, Severus cũng là em trai Voldemort, tuy rằng rất nhiều lúc quên mất thân phận này, nhưng tình huống Voldemort đã qua, nói Severus là chủ nhân Tử Thần Thực Tử cũng không được. Thời gian này, người Slytherin cần người làm điểm, có thể y không cần làm gì, chỉ cần kiên định đứng sau Slytherin, đồng ý lập trường của họ.
Để ý thấy không khí khích động áp lực xung quanh trong nhóm Slytherin, Rend và Draco nắm tay không biểu hiện cảm xúc. Trên thực tế mục đích Severus đến Hogwarts bọn họ cũng không rõ, tuy Severus lấy danh nghĩa lo lắng cho anh, nhưng Rend chắc chắn, ngay cả Severus yêu thương anh cũng sẽ không cưng chiều quá mức phải đến trường xem xét.
Cho dù Hogwarts là sân nhà của Dumbledore, mà Dumbledore cũng không có thể không để ý thân phận được, Severus có lý do tin tưởng cậu có thể ứng phó. Thân là người thừa kế Thánh Đồ, năng lực Rend thế nào, thì ai cũng biết rõ. Mà Severus lại đến, này chỉ có thể là một chuyện, có vài chuyện anh không biết sẽ phát sinh trong trường.
Anh không biết rốt cuộc là chuyện gì, cũng không đoán ra. Bất kể là Gellert hay Severus, vẫn luôn là cao thủ che dấu suy nghĩ, anh vẫn chưa đủ năng lực để lấy được thông tin từ người bọn họ. Không bởi vì không biết tự lượng sức mình mà rõ ràng tự để mình bị phạt, Rend nhất thời tự cho rằng anh không biết gì, cũng không định sẽ đi hỏi, nếu chuyện xảy ra trong Hogwarts, anh mới muộn gì cũng biết.
Chỉ vì không biết mục đích Severus là gì, Rend cũng không dám dễ dàng để lộ thái độ của mình. Là con trai độc nhất của Severus và Gellert, rất nhiều lúc thái độ của cậu không chỉ biểu diễn cho bản thân, vì không phá hỏng sắp xếp Severus, Rend chỉ có thể không thăm dò, không để ý mà mặn nồng với Draco.
Severus đi vào phòng sinh hoạt Slytherin, nhìn học sinh Slytherin theo quy tắc đứng lên, trong mắt cao cao nhìn xuống, “Tuy ta đã rời Anh quốc đã lâu, nhưng ta cũng nghe không ít tình trạng hiện nay của Slytherin. Ta không biết các ngươi nghĩ như thế nào, ta có thể nói rõ cho các người biết, ta rất không hài lòng. Đương nhiên, các người cũng có nhiều lý do, ta nghe nói các ngươi đều bất mãn với giáo sư Slughorn? Tất nhiên các ngươi có thể bất mãn hắn, ta chỉ không hiểu, giáo sư Slughorn đã đảm nhiệm viện trưởng Slytherin rất nhiều năm, người bất mãn với hắn không ít, nhưng vì sao các ngươi không được như tiền bối đi trước? Các ngươi là Slytherin, ra không nhớ rõ nội quy học viện Slytherin có ghi cần dựa vào người nào để có Slytherin vinh quang!”
Tạm dừng một chút, Severus nói tiếp: “Ta cũng sẽ không nhiều lời, cho dù là tân sinh Slytherin năm nay hay là những Slytherin đã ở đây lâu, chỉ cần các người nhớ kĩ, các ngươi là Slytherin! Slytherin có gì chắc hẳn các ngươi không cần ta nhắc lại, ta chỉ nói cho các ngươi biết, nếu tự cảm thấy không thể gánh nổi trọng trách Slytherin này thì hãy nhanh chuyển trường đi, nếu không các ngươi cũng sẽ không vui vẻ nhận hậu quả khi chọc giận ta. Văn phòng ta ngay dưới hầm cứ việc tới, ta nghĩ thân là một Slytherin, hẳn các ngươi biết rõ thế nào là năng lực xử lý công việc.”
Gật đầu với Rend cùng Draco, Severus xoay người không chút luyến tiếc rời phòng sinh hoạt Slytherin. Tiếp theo là thời gian của thủ tịch Slytherin, y không cần phải can thiệp quản lý bên trong Slytherin, hơn nữa trong văn phòng y còn có tên ngốc cần an ủi nữa, Y thật không hiểu, rõ ràng Gellert cũng đã hơn trăm tuổi, sao lại có lúc ngu ngốc như vậy.
Cứ nghĩ Severus không chú ý bản thân bước đi càng nhanh và miệng hơi lộ vẻ tươi cười, có lẽ đã qua mười mấy năm cứ như vài ngày được cưng chiều khiến người khác phải động lòng. Có lẽ không phải tình yêu nhưng trong lòng Severus thì Gellert đã trở thành một người thân không thể mất đi. Y đã từng lấy Rend làm cái cớ, nhưng hiện tại y càng ngày càng không tìm được lý do tự lừa bản thân nữa rồi.
Severus đã từng sợ hãi hôn nhân, bởi vì khi y tiếp xúc với hôn nhân và kết cục quá thảm thiết. Nhưng cũng bởi vậy, sâu trong lòng Severus vẫn khát vọng một sự ấm áp của gia đình. Đúng là có cảm giác lo lắng bất an nhưng lại có chút chờ mong, thời điểm kết hôn với Gellert, Severus đã ôm tâm lý lo sợ về hôn nhân sẽ tan vỡ vì bằng mặt không bằng lòng. Mad ngay cả Lucius và Voldemort cũng không tin Gellert sẽ trung thủy dành tình yêu với gia đình, cho dù đó là phẩm chất cơ bản của một đàn ông nước Đức.
Mà ngay cả sau khi biết Gellert là tinh linh hắc ám trong hôn lễ, mà y lại là bạn lữ định mệnh của hắn, Severus cũng có chút yên tâm một ít. Y thích ma pháp, nhưng y không biết ma pháp đảm bảo tình yêu là thứ không thể thay đổi. Hơn nữa dù Gellert vẫn luôn yêu y mà y vẫn chưa đáp lại. Thân là Chúa Tể Hắc Ám, Gellert có thể đủ kiên nhẫn duy trì thái độ ân cần với y sao?
Nhớ tới lần đầu của bọn họ, Gellert không phải dù y có chống cự mạnh mẽ vẫn hung hăng muốn y sao? Cho dù là bạn lữ định mệnh, cũng không có nghĩa là Gellert thật luôn nhân nhượng y không phải sao? Tình cảm tới bây giờ đều dựa trên hai phương diện, dù chỉ nhiệt tình có ích lợi gì chứ, điều này Severus đã sớm nhìn thấy từ trên cha mẹ y nên hiểu rất rõ.
Tình cảm Severus đến giờ này cũng đều là bị động, rất khó thay đổi thái độ Gellert, thân phận bạn lữ có kết thúc nhưng tình cảm là thứ không thể trả lại. Nếu là người bình thường, Severus còn có thể ôm hy vọng, nhưng Gellert là Chúa Tể Hắc Ám, Chúa Tể Hắc Ám có thể vì tương lai xa vời mà thay đổi chờ đợi không biết đã bao người?
Y vẫn luôn ôm sự hoài nghi, thậm chí rất nhiều việc y và Gellert ở chung là vì Rend, y xuất thân từ một gia đình không hạnh phúc, nên y cũng không hy vọng sẽ lại giẫm lên vết xe đỗ đó. Sâu mười mấy năm, đối mặt với một Gellert luôn chờ đợi không thay đổi, trong lòng Severus xuất hiện một tia cảm xúc cũng không thể.
Y biết mình không thể rời xa Gellert, nhưng đây là tình yêu sao? Severus đã bỏ lỡ một lần cũng không thể biết, cũng không có miệt mài tìm kiếm, cho dù y và Gellert là bạn lữ như sao. Nếu Gellert có thể chờ được, một ngày nào đó y sẽ hiểu rõ. Nếu Gellert không thể chờ, vậy y cũng không cần hiểu làm gì.
Bỏ đi ý tưởng cứ chạy loạn trong đầu, Severus bước nhẹ đi vào văn phòng, vừa vào đã có một cặp mắt cưng chiều nhìn mình. Severus nhìn Gellert vẫn trước sau như một chợt khẽ cười, Severus có chút cảm động mà nhẹ giọng: “Gellert, ta đã về.” Y đã luôn hy vọng sẽ có người chờ y trở về nhà, tuy hiện tại y và Gellert cũng không quá giống như vậy, nhưng một Chúa Tể Hắc Ám có thể không buồn chán chờ y, y làm sao có thể không cảm động được?”
Severus nhận lấy áo khắc Severus cởi ra tiện tay để sang một bên, không thể chờ được mà ôm Severus vào lòng hít một hơi, tuy rằng đã kết hôn với Severus gần mười mấy năm, nhưng mỗi ngày Gellert vẫn cứ như mới lần đầu yêu. Buông Severus đang xấu hổ bực tức, Gellert lấy từ trong bàn ra một bó hoa để trước mặt Severus.
Severus nhìn bó hoa màu lam đẹp đẽ trước mắt, nhìn một chút. Đây không phải lần đầu y nhận được hoa Gellert tặng, hơn nữa mỗi nhận đều là một loại hoa đẹp khác cũng với giá trị của chúng. Lần đầu là khi y giận dỗi Gellert vì hắn làm hư tài liệu độc được của mình, nhưng sau khi kiểm tra phát hiện Gellert đã xử lý rất tốt nên không có gì bị ảnh hưởng, ngẫm lại cách xử lý của Gellert cũng không phí chút tâm tư nên đã chấp nhận việc của hắn.
Severus im lặng một hồi mới lên tiếng: “Gellert, về sau anh có thể đưa nhưng bông hoa không có giá trị cũng được.” Tuy y vẫn luôn nghĩ những thứ đó chỉ có thể tạo vẻ đẹp bên ngoài của đóa hoa cũng không có tác dụng gì, cho dù y cũng lấy hoa để trang trí tòa thành, nhưng nếu người tặng hoa là Gellert, y nghĩ y có thể thử nhận.
Gellert vui mừng nhìn Severus, đây là lần đầu Severus đáp tại tình cảm của hắn trực tiếp, cho dù lời đáp có mơ hồ ra sao, cũng là chuyện vui với hắn. Nhưng đối với Severus mà nói, Gellert cũng không có trực tiếp đáp lại, tuy biết Severus cảm thấy hắn như vậy quá phiền toái, nhưng trên thế giới những thứ đẹp đẽ lại không có giá trị độc được cũng không nhiều, Gellert không hy vọng mỗi ngày đều đưa một thứ giống nhau, như vậy Severus sẽ không vui vẻ nữa.
Gellert cười cười, ôm lấy Severus nói: “Bất luận em thích cái gì, em có thể có được tất cả những gì em thích. Nhưng mà hiện tại, ta cảm thấy chúng ta vẫn không nên để thời gian lãng phí trôi qua, không bằng nắm bắt thời gian sinh cho Rend một đứa em gái thì sao nhỉ?” Hai chân Severus đột nhiên cách mặt đất, xem chút kinh hoảng mà la lên một tiếng, bắt đầu giãy dụa, “Từ từ, Gellert, hoa.”
“Merlin chết tiệt!” Gellert không thể nhịn được chửi lên, hắn bây giờ là đang cảm giác tự lấy dây trói mình, vào thời điểm này còn quan tâm đến hoa làm gì, thứ đồ này Severus muốn nhiêu cũng được. Tuy nghĩ là như vậy, Gellert vẫn lấy bó hoa Severus cầm trong tay cắm vào bình thủy tinh, sau đó đem Severus thả lên giường lớn ở phòng ngủ, tiện tay thả một bùa chống tiếng ồn và khóa cửa phòng ngủ.