Hợp Đồng Hôn Nhân Bất Đắc Dĩ - Thẩm Hạo Quân (full) - Chương 55: Chap 55: Ngoại truyện (1)
- Trang Chủ
- Hợp Đồng Hôn Nhân Bất Đắc Dĩ - Thẩm Hạo Quân (full)
- Chương 55: Chap 55: Ngoại truyện (1)
_ Anh ơi, em muốn đi vệ sinh.
_ Anh ơi, mở cửa cho em.
_ Anh ơi, em đói.
_ Anh ơi, sữa em không uống nữa!
Sau năm tháng mang thai, Ngọc Chiêu Vân chỉ ngủ nhiều một chút, nhưng lại rất thong thả trong việc ăn uống. Cô không thấy nghén như những bà bầu khác!
Cô khó chịu đi lại trong văn phòng, cửa phòng vệ sinh bị anh khóa hai tư trên hai tư, muốn đi cũng phải gọi anh.
Thẩm Hạo Quân đang ở phòng họp, Ngọc Chiêu Vân ra khỏi phòng, vào thang máy đi xuống sảnh. Nhân viên vừa nhìn thấy cô, đã hốt hoảng đi đến, vội vàng nói:
_ Phu nhân, sao cô lại xuống đây? Cô mau lại ghế ngồi đi!
_ Không sao, tôi đi được, mọi người làm việc tiếp đi!
Ngọc Chiêu Vân mỉm cười, quay người ra ghế chờ ở sảnh. Nhân viên nhanh chóng vào nhóm chat, nhắn tin cho Tạo Hòa:
_ “Thư kí Tạo, phu nhân xuống sảnh rồi!”
_ “Cái gì? Cô trông cô ấy, tôi xuống ngay! Tôi mà để phu nhân ra khỏi tầm mắt, thì chết chắc rồi!”
…
Sau tiệc cưới của Ngọc Chiêu Vân và Thẩm Hạo Quân, Thẩm Tịch Y đề nghị đi nghỉ dưỡng cùng Ngọc Trác Đông. Đi quá ba tháng, đã đi hết Châu Âu và Châu Mỹ.
Đây được xem là chuyến hưởng tuần trăng mật sớm của họ. Khi về sẽ làm đám cưới sau. Đi cùng nhau một ngày, họ sẽ hiểu nhau một chút! Càng hiểu nhau thì càng sống cùng nhau lâu một chút!
Ngọc Trác Đông đang call video với Thẩm Hạo Quân, anh ta còn khoe khoang những cảnh đẹp ở nước ngoài, khiến Thẩm Hạo Quân uất ức, nhìn Ngọc Chiêu Vân, cáo trạng:
_ Bà xã, anh vợ trêu anh. Em xem, họ đi được nhiều nơi như vậy kìa!
_ Aiya, sau này có con, chúng ta đi chơi càng vui hơn. Họ đi hai về ba, chúng ta đi ba về bốn. Niềm vui nhiều hơn cả họ.
_ Khụ…anh vợ nghe gì chưa? Niềm vui nhiều hơn đấy!
_ Trẻ con như cậu, sau này em gái tôi phải chăm hai đứa con à!
Thẩm Hạo Quân xấu hổ, vội đưa máy tính bảng cho Ngọc Chiêu Vân, nhỏ giọng nói với cô:
_ Anh em nói đúng mà còn nói to.
_ Thẩm Hạo Quân, anh chín chắn lên xem nào! Có tin em đấm anh không?
_ Aiya, anh đùa thôi, làm em bụng to như vậy, anh là trẻ con sao?
Ngọc Chiêu Vân tức giận, quăng máy tính bảng xuống giường, không thèm quan tâm đến ai nữa!
Ngọc Trác Đông nhìn hai vợ chồng ở đầu dây bên kia, không lên tiếng châm chọc nữa! Anh ta bỗng nhiên trở nên nghiêm túc, hỏi vọng vào máy tính bảng:
_ Hạo Quân, chuyện Tập đoàn CV, sao rồi?
_ À, quên mất! Vân Nhi, Tập đoàn CV, Thời Địch thấy nó có liên quan đến Đông Chiêu. Chuyện này là sao vậy?
_ Tập đoàn CV? Vậy anh không điều tra ra được gì sao?
_ Anh không điều tra, muốn chính miệng em nói!
Ngọc Chiêu Vân hiểu ý của Thẩm Hạo Quân, ngồi sát lại gần anh, đưa mặt vào trong máy, nhẹ nhàng hỏi:
_ YY có đó không?
_ Mình đây!
_ Cậu không giải thích cho họ sao?
_ Mình thấy cậu giải thích sẽ hợp lý hơn đấy!
Ngọc Chiêu Vân thở dài, sao chuyện gì cũng tới tay cô vậy? Cô dựa lưng vào giường, từ từ giải thích thắc mắc của hai người đàn ông.
_ Thật ra, CV và Đông Chiêu là một. Vốn dĩ CV có trước, nhưng vì là ngành thiết kế thời trang, nên em để CV đứng sau hỗ trợ cho Đông Chiêu. Đến khi Đông Chiêu đứng vững trên thương trường, e mới bắt đầu phát triển CV vươn tầm thế giới. Tham gia cuộc thi thiết kế thời trang, nói đúng hơn là giám khảo chính thức!
_ YY cũng tham gia làm thí sinh, vì biết em giỏi nhất về thiết kế và pha màu hài hòa, nên cậu ấy thường xuyên đến hỏi em. Nhưng em thấy như vậy sẽ không công bằng cho thí sinh khác, nên đành để cậu ấy đến tìm Hạo Quân.
_ Bạn đầu, Đông Chiêu chuyên về bất động sản. Nó và thiết kế thời trang không có gì liên quan đến nhau. Nên em phải đã phát triển ra thêm quản trị khách sạn, để nó có điểm tương đồng là thiết kế.
_ Thật ra, khi trước em tốt nghiệp quản trị khách sạn là chính. Nhưng vì thích thiết kế thời trang, nên học nó luôn. Còn về sau này mở Đông Chiêu chỉ vì bất động sản, thì là do cuộc đời đưa đẩy thôi!
Ngọc Chiêu Vân cười trừ, đây là chuyện cô không bao giờ hối hận. Tuy nhiều công việc, nhưng lại rất vui vì mình được làm điều mình thích.
Ngọc Trác Đông thì ngưỡng mộ em gái mình, còn Thẩm Hạo Quân thì khác, vừa nghe xong đã đen mặt. Âm u nhìn Ngọc Chiêu Vân, lạnh lùng nói:
_ Em làm nhiều việc như vậy, không thấy bản thân mình mệt sao? Sau này chỉ làm được một việc, những việc khác anh sẽ điều người đến làm!
_ Không cho, nó là tâm huyết của em, tại sao em phải giao cho người khác? Anh vô lí.
_ Anh…anh sợ em mệt!
_ Em không mệt!
_ Nhưng…
Ngọc Trác Đông và Thẩm Tịch Y nhìn nhau mỉm cười, len lén tắt máy để họ có không gian riêng. Hai người cũng có không gian riêng ở nơi xa nhà này!
…
Thai của Ngọc Chiêu Vân vừa sang tháng thứ sáu, đã hay tin đám cưới của anh trai mình và em chồng. Thẩm Tịch Y như cô, là bị bác sĩ bảo cưới, nếu không cũng chưa muốn cưới.
Tiệc cưới của Thẩm gia luôn là tâm điểm cho cộng đồng mạng. Họ bàn tán về chuyện làm sui của Ngọc gia và Thẩm gia. Còn bàn xem, anh em nhà họ gọi nhau bằng gì, con họ gọi nhau bằng gì!
Đúng là, chuyện gì họ cũng có thể bàn tán. Nhưng họ là bàn tán đúng chuyện, không sai một tẹo nào!
…
Thẩm Tịch Y xinh đẹp trong bộ váy cưới, khoác tay Thẩm Hạo Quân đi vào lễ đường. Anh cầm tay Thẩm Tịch Y và Ngọc Trác Đông, đặt lên nhau.
Giờ đây, Thẩm Hạo Quân đang vào vai anh vợ của Ngọc Trác Đông, lên mặt ra vẻ một chút, nhìn em rể khiêm anh vợ, mạnh miệng nói:
_ Trác Đông, cậu chăm sóc em gái tôi tốt một chút, tôi ở sát nhà cậu đấy! Em gái lớn, phải lấy chồng, tôi giao nó cho cậu, cậu hãy yêu thương nó như cách mà tôi yêu thương Vân Nhi. Chúc hai người trăm năm hạnh phúc.
_ Cảm ơn anh hai.
_ Sẽ không làm cậu thất vọng, mau quay về cạnh Vân Nhi đi!
Ngọc Trác Đông cầm váy cho Thẩm Tịch Y, cùng cô ấy lên bục. MC vừa nhìn thấy hai người, đã lên tiếng khen ngợi:
_ Cặp đôi uyên ương xinh đẹp này, không khác gì tiên đồng ngọc nữ. Một người là con trai lớn của Ngọc gia, một người là con gái út của Thẩm gia. Họ yêu nhau, họ đến với nhau, hôm nay chính là ngày mà họ cùng nhau về chung một nhà.
Thẩm Hạo Quân liếc mắt nhìn MC, nói dài dòng như vậy làm gì, trực tiếp vào vấn đề, không phải tốt hơn sao?
MC cảm thấy lạnh sống lưng, từ từ đi đến trước mặt cô dâu chú rể, nhìn Ngọc Trác Đông, hỏi:
_ Chú rể Ngọc Trác Đông, anh có bằng lòng lấy cô dâu Thẩm Tịch Y làm vợ? Cho dù sau này có bệnh tật hay mạnh khỏe, giàu sang phú quý hay nghèo hèn, cũng không muốn buông tay?
_ Tôi đồng ý!
Ngọc Trác Đông dịu dàng đáp, còn cầm tay Thẩm Tịch Y hôn nhẹ lên nó. Tiếng vỗ tay bên dưới tràn ngập hạnh phúc.
_ Cô dâu Thẩm Tịch Y, cô có bằng lòng lấy chú rể Ngọc Trác Đông là chồng? Cho dù sau này có bệnh tật hay mạnh khỏe, giàu sang phú quý hay nghèo hèn, cũng không muốn buông tay?
_ Tôi đồng ý.
Tất cả đều tràn ngập hạnh phúc, tiếp theo họ trao nhẫn cho nhau, cùng cảm nhận đối phương vui vẻ như thế nào!
Họ cùng nhau rót đầy tháp rượu, cùng cắt bánh kem, cùng trao nụ hôn ngọt ngào. Khung cảnh lãng mạn này, không khác gì trong truyện tranh cả!