Hối Hận Muộn Màng - Hoàng Mẫn Huyền - Chương 112: Ngoại truyện 2: Mang thai
Thẩm Quân Đình không kể ngày đêm đều quấn quít cạnh cô, chỉ cần là cô tỉnh dậy anh liền lập tức chào đón cô bằng một màn lăn lộn trên giường cùng anh. Tần suất sinh hoạt vợ chồng của hai người trong ba ngày này khiến cô nghi ngờ nhân sinh rằng có phải Thẩm Quân Đình bị nghiện tình dục hay không. Bởi không kể ngày đêm, sáng, trưa, chiều, tối anh đều muốn cô.
Tần suất sinh hoạt này khiến cô nhiều lúc vô cùng mệt mỏi, bởi đảo Bali còn rất nhiều nơi đẹp mà cô muốn đến nhưng bây giờ chỉ cần ngồi dậy thôi cô liền cảm thấy xương cốt dã rời, tay chân ê ẩm, cơ thể này dường như không còn là của cô nữa vậy. Còn ai kia thì sau khi được ăn thịt liền sung sức hơn hẳn, cả người cũng tràn đầy sức sống khiến cô nhìn thôi cũng đã thấy ghét. Không phải trong chuyện này người tốn nhiều thể lực nhất phải là cánh đàn ông sao, sao cô lại cảm thấy người đàn ông kia vô cùng sung sức còn có chú nhởn nhơ vậy nhỉ.
Lại là một đêm lăn lộn đến tờ mờ sáng hôm sau, Cố Tuyên Nghi mệt mỏi thiếp đi trong lòng anh, trước khi thiếp đi còn không quên mè nheo nói:
Ông xã, anh hứa rồi đó, mai phải đưa em đi chơi.
Tuân lệnh bà xã.
Thẩm Quân Đình yêu thương đặt lên trán vợ một nụ hôn rồi cũng nhắm mắt nghỉ ngơi.
Cố Tuyên Nghi phải bỏ ra rất nhiều công sức mới thuyết phục được anh đồng ý đưa mình đi chơi, tưởng rằng sẽ được giữ sức để ngày mai vui chơi thỏa thích nhưng nào ngờ cái gì đến vẫn đến, anh vẫn cùng cô lăn lộn đến tận tờ mờ sáng mới buông tha cho cô nghỉ ngơi.
…—————-…
Sáng hôm sau hai người dậy từ rất sớm, cùng đi ăn sáng rồi bắt đầu chuyến thăm quan đầu tiên tại đảo Bali xinh đẹp. Nơi đầu tiên hai người đặt chân đến là Cung điện trên nước Tirta Gangga. Địa điểm này nằm ở phía đông của đảo Bali, thuộc sở hữu của hoàng tộc Karangasem và từng là nơi ở của hoàng gia. Đặc biệt, ngôi đền này có một ý nghĩa tôn giáo quan trọng đối với người theo đạo Hindu. Nơi đây được tạo nên bởi các công trình hồ bơi, đài phun nước và các tác phẩm điêu khắc nghệ thuật, một địa điểm mang đậm nét truyền thống văn hóa đầy cổ kính.
Nơi tiếp theo trong cuộc dạo chơi gày hôm nay của hai người không đâu khác chính là Vịnh nước mắt quỷ Devil’s Tears Bay. Đi đôi bới đảo thiên đường Bali xinh đẹp chính là “mắt quỷ Devil’s Tears Bay”. Đây là một vách đá bị sóng biển bào mòn, tạo thành hốc lớn cũng những lớp bọt sóng trắng xóa tạo nên một khung cảnh vô cùng hùng vỹ và âm ỉ. Đây cũng là một địa điểm check-in nổi tiếng được nhiều bạn trẻ yêu thích và Cố Tuyên Nghi cũng không ngoại lệ.
Nơi cuối cùng hai người ghé qua trong chuyến đi ngày hôm nay là Đền Tanah Lot. Một trong những điểm đến thu hút khách du lịch bậc nhất ở Bali là ngôi đền Tanah Lot được xây trên đỉnh của một hòn đá khổng lồ giữa mênh mông biển cả. Công trình với kiến trúc cổ kín độc đáo này là nơi gắn liền với đời sống tâm linh của người dân Bali.
Sau một ngày thăm thú hai người trở về khu nghỉ dưỡng với tâm trạng đầy vui vẻ.
Vừa về đến phòng Thẩm Quân Đình đã vội ôm lấy cô đè lên cửa mà hôn, nụ hôn sâu đầy mãnh liệt, phải đến khi cô gần như mất hết dưỡng khí anh mới buông cô ra.
Mệt không bà xã._ anh ân cần hỏi thăm.
Không mệt, hôm nay em đã chơi rất vui luôn đó._ Cố Tuyên Nghi thật thà trả lời mà không hề để ý ánh mắt ai đó ánh lên tia sáng lạ thường.
Bàn tay của Thẩm Quân Đình bắ đầu không an phận di chuyển trên người cô nhẹ vuốt ve, lúc này cuối cùng cô cũng hiểu anh hỏi cô có mệt không là có mục đích gì rồi. Người đàn ông này đúng là không thể thay đổi được mà. Cô nhanh chóng bắt lấy bàn tay hư hỏng của anh giữ lại không để anh tiếp tục hành động của mình, nói:
Bây giờ em đột nhiên thấy hơi mệt, em đi tắm trước đây.
Nói rồi cô nhanh chóng chạy vào phòng tắm để mặc anh đứng đó.
Nhìn bóng lưng cùng vẻ mặt khi nãy của cô anh không khỏi phì cười, vợ anh thật dễ thương. Anh vốn dĩ không có ý định đi xa hơn, chỉ là muốn hôn cô một chút nhưng tự nhiên trong đầu lại nảy ra ý định muốn trêu chọc cô, không ngờ vợ anh lại phản ứng dễ thương như vậy.
…—————-…
Những ngày sau đó hai người tiếp tục thăm thú thêm nhiều nơi nữa của đảo Bali. Rất nhanh tuần trăng mặt của hai người cũng đến ngày cuối, hai người cùng nhau đi mua quà lưu niệm, rồi một chút đặc sản ở đây mang về biếu bố mẹ hai nhà rồi cùng nhau xếp hành lý để trở về.
Tạm biệt đảo Bali xinh đẹp.
Sau khi trở về hai người nhanh chóng quay về với nhịp sống quen thuộc, Thẩm Quân Đình quay về với cuộc sống bận rộn cùng đống công việc của anh ở công ty còn Cố Tuyên Nghi cũng dần ổn định công việc của mình. Thời gian trước khi hai người kết hôn, công ty của gia đình cô đã xác nhập trở thành công ty con của Max, trụ sở chính cũng đã chuyển đến Mĩ và ba mẹ cô cũng vậy. Hai người đã lớn tuổi, mẹ cô lại hay đau ốm nên cô muốn ở gần để chăm sóc hai người và ba mẹ cô cũng muốn ở gần con cháu nên đã chuyển đến Mĩ. Ông cũng đã chuyển quyền điều hành công ty sang cho cô, ông muốn cô quay về tiếp quản công ty bởi ông tuổi đã cao cũng đến lúc cần nghỉ ngơi rồi.
Mọi việc dần đi vào quỹ đạo của nó, cuộc sống như vậy yên bình vài tháng trôi qua.
Hôm nay sau khi bàn hợp đồng với đối tác trở về Cố Tuyên Nghi cảm thấy cơ thể của mình có chút không ổn, cô thấy mệt hơn mọi ngày cũng thấy có chút chóng mặt. Vừa từ trên xe bước xuống cô đã đứng không vững mà ngã xuống ngất đi may mà có thư ký bên cạnh đã đỡ lấy cô.
Cô nhanh chóng được thư kí đưa đến bệnh viện, Thẩm Quân Đình sau khi biết tin liền nhanh chóng dừng cuộc họp với các lãnh đạo cấp cao vội vàng ra xe đến bệnh viện với cô.
Tiếng bước chân vội vã vang lên trên hành lang bệnh viện, Thẩm Quân Đình khuôn mặt lo lắng bước đến, thư ký của cô thấy vậy liền lên tiếng chào hỏi:
– Thẩm tổng.
– Cô ấy sao rồi?_ anh sốt ruột hỏi.
Bác sĩ vẫn đang khám cho cô ấy ở trong đó_ thư kí trả lời mắt hướng về phía phòng bệnh gần đó.
Lời nói vừa kết thúc cánh cửa phòng bệnh liền mở ra, nữ bác sĩ trung tuổi bước ra, thấy vậy anh iền nhanh chân bước đến hỏi:
– Bác sĩ, vợ tôi sao rồi?
– Anh là chồng của bệnh nhân Có Tuyên Nghi?_ bác sĩ hỏi lại.
Thẩm Quân Đình gật đầu đôi mắt lo lắng hướng về phía phòng bệnh cô đang nằm.
– Chúc mừng anh, vợ anh đã có thai được hơn một tháng rồi.
Giọng nói vị bác sĩ mang theo niềm vui chúc mừng Thẩm Quân Đình.
Nghe câu nói của bác sĩ tai Thẩm Quân Đình như ù đi, đầu óc trì độn đứng ngơ ra đó không phản ứng phải đến khi Tony bước đến đụng nhẹ vào vai anh thì anh mới hoàn hồn, hỏi lại bác sĩ
– Thật sao bác sĩ? Vợ tôi có thai rồi sao?_
– Đúng vậy, vợ anh có thai hơn một tháng rồi.
Bác sĩ khẳng định một lần nữa, dặn dò thêm mấy câu rồi rời đi. Bà ở lâu trong nghề loại phản ứng nào mà chẳng nhìn thấy, có rất nhiều chàng trai khi nghe tin vợ mình có thai cũng phản ứng như anh nên bà không lấy gì làm lạ, bà đã quá quen rồi.
Sau khi bác sĩ rời đi Thẩm Quân Đình vẫn đứng đó, ngây ngốc cười một mình, nụ cười hạnh phúc của một người sắp làm cha. Anh có con rồi, anh sắp làm cha rồi, là con của anh và cô. Aaaaaaaaaa….. hạnh phúc quá đi
???⬅️⬅️⬅️