Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (Truyện FULL) - Chương 1339 An Nhiên khẽ xoa đầu cô.
- Trang Chủ
- Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (Truyện FULL)
- Chương 1339 An Nhiên khẽ xoa đầu cô.
Tống Thanh Thanh chết, gián đoạn dẫn đến cuộc hôn nhân sau đó không hạnh phúc của bọn họ, mấy năm trôi qua, vậy mà Tiếu Bạch lại nghệ chuyện lúc trước, lấy cái này ra uy hiếp cô.
Hoắc Kiều cầm bức ảnh, nhẹ nhàng đặt xuống.
Côngả người ra phía sau, ánh mắt sắc lạnh lùng nói với Tiếu Bạch: “Trước tiên người phụ nữ này không phải là tình nhâ n trong tối! Đây là chị dâu thứ hai của tôi! Tôi nghĩ nếu anh hoàng trần chị dâu thứ hai của tôi ở trên mạng xã hội, không cần Khương Lan Thính ra tay, anh hai của tôi sẽ giết anh, đừng nói là bộ giải trí độc ác này, có lẽ anh tối chí còn không thể giữ nổi chân tay lành mạnh … Ngoài ra, những tin đồn mà anh nói, tôi khuyên anh đừng nên nhắc đến nửa chữ chữ nào!”
Hoắc Kiều cười: “Bởi vì tôi sẽ giết chết anh!”
Thiếu Bạch không tin.
Anh ta không tin Hoắc Kiều có năng lực như vậy, anh ta còn muốn nói điều gì đó.
Hoắc Kiều không chút lưu tình nói: “Tiếu Bạch, anh đừng đánh chủ ý lên người Khương Lan Thính! Anh ấy là trai thẳng, trên này đời phụ n ữ đã chết hết, anh ấy cũng sẽ không chạm vào đàn ông dù chỉ Một chút nữa thôi, Khương Lan Thính là chồng của tôi, tôi không thích người khác muốn anh ấy.”
Vẻ mặt của Tiếu Bạch cực kỳ khó coi.
Anh ta nhẹ mà nhìn sắc mặt của anh ta chứ?
Đến hôm nay anh ta mới biết được, thật ra anh ta là gì, trong mắt Hoắc Kiều, anh ta chính là cái rắm, anh ta có chút tò mò, vì sao lúc đó mới bắt đầu Hoắc Kiều đối xử với anh ta khách ngồi như vậy, để cho anh ta cho rằng anh ta có thể muốn làm gì thì làm.
Anh ta lập tức hỏi.
Hoắc Kiều thảnh thơi nói: “Ở đoàn làm phim tôi là diễn viên, không phải đại tiểu thư của gia đình họ Hoắc càng không phải là vợ của Tổng giám đốc Khương… Tiếu Bạch, nếu anh có thể biết mình diễn viên chứ không phải là nhân vật của Tổng giám đốc Tiền, tôi nghĩ có lẽ anh sẽ không phạm phải điều kỵ binh.”
Sắc mặt Tiếu bạch tái.
Ta đã chuẩn bị sẵn sàng.
Anh ta đã nghĩ rất nhiều lời để nói, dùng mọi cách để chia sẻ tình cảm vợ chồng Hoắc Kiều, anh ta nghĩ nếu bọn họ bất hò a thì anh ta sẽ có cơ hội, nhưng thật không ngờ hai ba câu nói của Hoắc Kiều lại đánh giá ý nghĩ của anh ta tan thành mây khói.
Anh ta đứng yên không.
Anh ta cắt tấm ảnh, chậm rãi tỉnh, nhỏ giọng xin lỗi.
Cuối cùng anh cũng lấy được mũi mũi của mình.
Cuối cùng anh ta cũng nhớ ra, lúc mới bước vào nghề thật ra anh ta cũng có lòng tự trọng, nhưng trong giới hạn giải trí đầy cam bẫy này khiến cho anh ta quên mất anh ta cũng từng là người bưng cơm hộp, một ngày chỉ có 200 người mới.
Anh ta đã quá quen với công việc được người khác theo đuổi, khiến anh ta quên mất bản thân mình.
Tiếu Bạch định rời đi.
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Hoắc Kiều nhìn ra bên ngoài.
Cô nhìn thấy Khương Lan Thính, bên cạnh anh là chị dâu thứ hai An Nhiên, An Nhiên mang cho cô rất nhiều đồ ăn, giảm cười nói: “Chị gặp Khương Lan Thính nh nên cùng nhau ăn cơm, nghĩ đến em ở phòng này, nên lập tức tới đây ghé thăm em!”
Đối với người trong nhà, Hoắc Kiều vẫn luôn là cô gái nhỏ quen được nuông chiều.
Mọi người đều thương cô.
Cô chạy tới ôm An Nhiên, nũng nịu nói: “Cảm ơn chị dâu! Chị là nhất!”
An Nhiên khẽ xoa đầu cô.
Khương Lan Thính đứng bên cạnh xấu hổ thay cô: “Đường đường là phụ nữ cao tận mét bảy mà đòi trốn vào lòng chị dâu chỉ cao mét sáu của em, có biết xấu hổ không vậy hả!”