Hết Mực Cưng Chiều - Cạp Cạp* - Chương 37
“Ừm, tôi biết rồi. Cậu cứ từ từ theo dõi hắn, chú ý bản thân”
“Vậy được..”
“Còn vấn đề gì sao ?”
“Tôi.. Hạ Bằng dạo này.. bỏ đi !”
*tút tút tút*
Mạc Chính Hoan nghe đầu dây bên kia đã tắt máy, hắn nhanh chóng xóa tất cả liên lạc vừa rồi đi. Dạo này Thủy Nhạ đã luôn thông báo rất chi tiết về hành động của hai tên Họa Ca cùng Tần Quy Đức cho hắn. Thuyền Hoa chẳng mấy chốc sẽ khai trương đi vào hoạt động, có lẽ bọn chúng đã rục rịch muốn động tay chân rồi…
*Cốc Cốc*
“Vào đi”
Lý Thanh Hà một bộ dạng nghiêm trọng bước vào, trên tay cô là hai xấp tài liệu dầy cộp. Cô đứng trước bàn làm việc của hắn một hồi lâu nhưng vẫn không nhúc nhích hay nói gì. Trán cô nhăn lại, khẽ cắn môi như đang do dự muốn nói điều gì. Mạc Chính Hoan thấy bộ dạng này của cô liền biết đã điều tra ra gì đó.
“Làm sao vậy”
Lý Thanh Hà rốt cuộc nhìn thẳng vào mắt hắn, cô nhẹ nhàng đặt hai xấp tài liệu xuống mặt bàn.
“Mạc Tổng ! Đúng là một số việc không nên điều tra quá rõ, vì quá kinh tởm.. quá khiến tâm tình phẫn nộ..”
Mạc Chính Hoan nhẹ nhàng một xấp tài tiện ra, bên trong là vô vàn những cáo tội về khu nghiên cứu năm đó. Thư ký Hà cũng bắt đầu tóm tắt nhanh cho hắn về những gì cô tìm được.
“Khu nghiên cứu thuốc ” Từ ” được thành lập vào năm 2020 và cháy rụi vào năm 2034. Được 14 năm thành lập, khu nghiên cứu cũng coi là có danh tiếng khi một lần đã cho ra công chúng một loại thuốc giúp chúng ta tỉnh táo, tăng mức độ tập trung hơn trong công việc. Nhưng điều đáng nói là… cùng một lúc đó Từ Quy Đức cũng đang thành lập một cô nhi viện, chuyên thu nhận những đứa trẻ cơ cực. Có một đôi vợ chồng trẻ khi đến đây muốn nhận những đứa trẻ này lad con nuôi, nhưng họ bị lấy giá thu nuôi khá cao với lý do muốn đứa trẻ được an toàn, sợ đứa bé bị ngược đãi. Trong hợp đồng đã cam kết đủ loại về sức khỏe, nhưng khi ở cùng 2 vợ chồng được nửa tháng đứa bé đã bị trả về vì… nghiện… đứa trẻ đó mới chỉ 13 tuổi..”
Mạc Chính Hoan sau khi nghe cô kể sơ qua cũng nhíu chặt đôi mày của mình lại.
“Nghiện ? Đứa bé nghiện ma túy sao ?”
“Đúng vậy.. chẳng lâu sau đứa bé đã mất ở cô nhi viện rồi.. lý do được ghi trong hồ sơ bệnh án là.. nhảy lầu tự tử, trong người đứa bé còn ghi nhận một số loại thuốc không rõ thành phần, nguồn gốc”
Mạc Chính Hoan như hiểu ra gì đó, hắn ném xấp tài liệu còn dang dở lên mặt bàn, tiếng bộp rơi xuống như đang thể hiện nỗi lòng bực tức của hắn.
“Đúng như anh suy nghĩ ! Từ Quy Đức lấy lí do mở cô nhi viện thực chất là.. bắt những đứa trẻ đó thử thuốc cho hắn.. thuốc giúp tỉnh táo đó đã ngừng bán từ khi khu nghiên cứu bị cháy.. thành phần chính trong thuốc gần như là ma túy tổng hợp vậy.. những đứa trẻ bị bắt dùng thuốc đến khi nghiện, bọn trẻ muốn có thuốc nên luôn nghe lời và không phản kháng ông ta. Sau khi những đứa trẻ được “bán” đi cho một cặp vợ chồng nào đó.. hoặc.. một thương nhân giàu có với sở thích biến thái.. vô vàn mục đích khác nhau.. những đứa trẻ không được dùng thuốc sẽ mất đi tỉnh táo..điên loạn..đau khổ.. cuối cùng là kết thúc cuộc đời của mình..”
Lý Thanh Hà nghẹn ngào gạt đi khóe mắt đã ướt đẫm của mình.
“Những đứa trẻ tội nghiệp.. Vào năm khu nghiên cứu bị cháy, cô nhi viện đó cũng đã ngừng hoạt động.. không một ai biết những đứa trẻ giờ đã đi đâu.. chỉ sợ..”
Mạc Chính Hoan nhẹ nhàng mở đôi mắt đang ngắm ghiền của mình ra, đôi mày kiếm vẫn không tự chủ nhíu chặt lấy. Điều hắn lo sợ nhất..
“Vậy tìm kiếm về đôi vợ chồng trẻ kia ra sao ?”
Lý Thanh Hà cố nhịn giọng nghẹn ngào của mình vào.
“Theo những gì tôi điều tra ra được, quả thật không phải họ chết do ngạt khí. Trên thi thể của hai nạn nhân xấu số có ghi nhận của vết.. đạn bắn. Nhưng không hiểu sao đã bị xóa đi, chắc chắn đã bị động tay chân vào rồi. Hơn nữ có ghi nhận bọn họ có một đứa con, nghe nói đứa bé được sinh vào 2031.. tính đến năm 2034 khu nghiên cứu bị cháy thì đứa bé đã 3 tuổi.. nhưng.. đứa trẻ gần như đã mất tích. Điều tra sơ bộ thì không tìm thấy thi thể hay ADN còn sót lại của đứa trẻ. Vụ án khép lại rất nhanh nên cũng không còn điều tra nữa.. đứa trẻ như bị lãnh quên đi vậy..”
Mạc Chính Hoan tự lưng vào ghế, hắn nặng nề thở dài một hơi. Như vậy suy đoán của hắn chắc chắn là không sai rồi.. đứa bé năm đó chính là bảo bối của hắn. Cậu năm nay 19 tuổi, vậy tính năm cậu sinh cũng vào 2031, năm ghi nhận cô nhi viện có tên cậu là 2034.. chỉ vài tháng sau khi khu nghiên cứu bị cháy..