Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét - Nghịch Thủy Chi Diệp - Chương 569: Thời trang
***
Phương lão bản vẫn tỏ ra bình thản trước sự khinh bỉ của Irene.
Ngay cả Crane cũng cảm thấy lão bản không biết kinh doanh! Nếu gã sở hữu quán net thì chắc chắn đã thành đại gia rồi.
– Hừ! Nếu mấy ngày nữa vẫn không mở bán thì chúng ta sẽ phải sang bên bí cảnh mới của xưởng Duran!
Một gã kỵ sĩ mạnh mồm.
…
Thành Thương Lan là một trong những tòa thành buôn bán rất lớn của đế quốc Thần Hi, nó cũng là một trong những tòa thành to lớn nhất.
Đoàn kỵ sĩ Griffin chính là lực lượng phòng thủ cao nhất ở đây, đội trưởng Evan chính là một kỵ sĩ cấp bảy hậu kì.
Thần Hi đế quốc chính là quốc gia nhân loại lớn nhất ở khu vực phía bắc đại lục Norah. Quốc vương là cường giả cấp thánh và đám cường giả cấp tám và cấp chín cũng nhiều không đếm xuể.
Một số kĩ xảo cũng sẽ được phân bậc theo độ khó của nó để mọi người lượng sức mà học tập.
Quốc gia tinh linh ở ngay bên cạnh cũng bị ảnh hưởng và chấp thuận quy ước này.
Đại sư, cao, trung, thấp là bốn cấp bậc của kĩ xảo. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chú Nhỏ
2. Tôi Coi Các Người Như Anh Em
3. Hoa Trong Gương: Vô Tình Gặp Người
4. Tập Hung Tây Bắc Hoang
=====================================
– Gần đây tên Evan kia càng ngày càng kì cục!
Một lão già mặc áo quý tộc màu đen nói.
– Nó đang làm gì?
Trong phòng, một người đàn ông trung niên mặc áo màu đen đang ngồi đọc văn kiện.
Đây là các văn kiện về các sự việc ở trong thành, và nó cần phải đóng dấu để thông qua.
– Nghe nói nó đang tu luyện theo cách ngu xuẩn gì đó mà phải nhảy từ trên gác chuông xuống? Thật là không ra thể thống gì cả!
Lão quý tộc nói.
Người đan ông trung niên vẫn không quá để tâm và nói:
– Đám tinh linh đã xong việc rồi mà vẫn ở lại trong thành đúng không?
– Đúng vậy! Hơn nữa bọn họ rất hay tiếp xúc với tiểu thư Hải Luân, và Evan. Không biết đám người này đang nghĩ gì?
Lão già nói.
– Tốt lắm. Ba Tắc Khắc các hạ, nếu không còn chuyện gì nữa thì ta cần nghỉ ngơi rồi.
Lão già hơi tức giận nhưng vẫn nói:
– Vâng, ta xin phép.
Lão già đi ra ngoài, còn người đàn ông trung niên đi đến bên cạnh cửa sổ, thì thầm:
– Thế giới này quá lớn, lớn quá sự tưởng tượng của chúng ta và có lẽ… chúng ta sẽ gặp phải điều gì đó ngoài ý muốn thôi.
…
Trong quán rượu, các dong binh vẫn đang nói cười vui vẻ.
Một vài người mặc trường bào màu trắng, kì lạ bước vào quán rượu.
Tất cả bọn họ đều đeo đai lưng bằng da, hai cây phi đao móc ở sau lưng, cầm trường kiếm bản rộng và đội mũ trùm màu trắng.
– Oa… haa… Đây là mẫu thời trang mới của năm nay sao?
Một gã dong binh trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm vào bọn họ.
– Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy bộ đồ như vậy đó? Bọn họ là nghề nghiệp gì nhỉ? Chiến sĩ à?
– Hình như là ma pháp sư nhưng tại sao lại nhiều vũ khí cận chiến như thế?
– Quá đẹp trai! Tiểu gia hỏa kia là ai vậy?
Một nữ dong binh hét lớn.
Một nữ dong binh ăn mặc hở hang đã áp sát và hỏi:
– Muốn uống chung một ly không?
Người đàn ông ở giữa vén mù trùm ra.
– Là Crane?
Cô gái:
– Phụt!
– Tại sao ngươi lại mặc như vậy?
Một tên dong binh hỏi.
– Bây giờ, xin hãy gọi ta là thích khách đại sư Crane!
Crane ngẩng đầu ngạo nghễ.
– Thích khách? Ngươi nghiêm túc sao?
Một đám dong binh ngơ ngác.
– Một đám vừa hèn mọn lại dơ bẩn sao?
Một dong binh tóc tai bù xù, vỗ ngực nói.
– Không không không! Ta nghĩ các vị đã hiểu lầm rồi.
Crane giải thích.
– Lão huynh, ngươi chắc chắn chưa chơi AC hay thậm chí còn chưa nghe đến cái tên này đúng không? Thật là ếch ngồi đáy giếng, nghe ta khuyên này, hãy đi ra ngoài mở mang kiến thức đi vì đến cả đoàn kỵ sĩ Griffin cũng mặc như thế này.
– Đoàn kỵ sĩ Griffin á? Thích khách? Lão huynh ngươi vẫn chưa tỉnh ngủ hả?
Dong binh tóc xù hét toáng lên.
– Ta nghĩ ngươi mới là người đang mơ màng ấy.
Crane chỉ ra phía bên ngoài.
Ở trên tầng thượng của tòa nhà đối diện, vài người mặc áo bào trắng đang dang rộng hai tay.
– Bọn họ đang làm gì thế?
– Tự sát tập thể hả?
– Đó là gì?
Đám dong binh sợ tái cả mặt.
– A…
Một đám người nhảy từ trên lầu xuống.
Hoàn mỹ tiếp đất.
Ngay sau đó bọn họ lại tiếp tục xếp hàng leo lên trên tầng thượng và tiếp tục nhảy lầu.
– Ặc!
– Cái quái gì đang diễn ra vậy?
Đám đông trợn mắt há hốc mồm.
Bọn họ nhảy xuống lại giống như đang bay lượn trên không trung vậy… Tại sao ta lại cảm thấy thật sự rất tao nhã nhỉ?
– Đây là kĩ xảo mới sao?
– Bọn họ đang lảm nhẩm về thích khách, leap of fate là cái quái gì nhỉ?
Irene là một tên thích khách, và nàng thường xuyên đi cùng với đám dong binh.
Lúc này nàng nhìn thấy một đám người đang đóng giả thích khách!
Ta là hàng thật còn chưa dám trương dương mà đám người giả mạo kia lại dám khoe khoang như vậy sao?
Một người leo lên tập đỉnh tháp.
– OMG!
– Người đàn bà kia lại dám leo lên tận đó sao?
– Quá cao!
– Thế giới này bị làm sao vậy?
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên như người trời.
– Đây là tu luyện chiến kỹ gì sao?
– Ta nhớ ra rồi! Đoàn kỵ sĩ Griffin cũng từng làm như vậy!
Lúc này vài tên thần quan cũng đang điều tra thích khách.
– Đám phần tử khủng bố đó nên bị bắt và chịu khổ hình!
Một kỵ sĩ của trọng tài thần điện nói.
– Nghe nói Cách Tư Lạp đại nhân đã tìm ra manh mối của vài tên thích khách trốn thoát?
Một thần quan khác nói.
– Đúng thế, bọn chúng trốn ở trong dong binh công hội.
– Nhưng nơi này là thành Thương Lan, chúng ta không tiện…
– Chỉ cần có chứng cứ rõ ràng thì không ai có thể ngăn cản chúng ta!
Kỵ sĩ hỏi:
– Ta nghe nói nơi này có thích khách? Ta hi vọng các vị phối hợp và không muốn bao che cho đám tà ác đó.
– Chúng ta chỉ muốn biết ai là thích khách!
– Chính là ta!
– Tất cả chúng ta!
– ??