Hào Quang Nữ Minh Tinh - Trần Nhược Hàm - Chương 47 - Tin đồn
Xét về mảng thời trang, ngoài danh phận đại sứ của Glamour Melody ra cô còn từng đại diện cho một thương hiệu mỹ phẩm quốc tế khác, địa vị rất cao. Tuy nhiên ba tháng trước hai bên đã chính thức kết thúc hợp tác, ngay sau đó một loạt nhãn hàng lớn nhỏ đã tìm đến chỗ của Doãn Ngọc Dao, mong muốn được được làm việc cùng cô.
Thời điểm đó, Nhược Hàm lấy lý do đang bận rộn quay phim nên không ký hợp đồng đại diện với bên nào, cho đến gần đây cô nàng bắt đầu chú ý đến một thương hiệu mỹ phẩm trong nước khá có tiếng, nên đã đồng ý hợp tác với thương hiệu này.
Lệ Thành là một tập đoàn mỹ phẩm lớn trong nước, bởi vì các sản phẩm thường là mỹ phẩm thiên nhiên nên họ luôn ưu tiên cho những gương mặt đại diện có vẻ ngoài trong sáng tươi trẻ nhưng vẫn mang lại khí chất quyến rũ, dịu dàng.
Mà những tiêu chí trên hoàn toàn là nói về Nhược Hàm.
Cô xinh đẹp khỏi phải nói, đặc biệt điểm nhấn cho sự trong sáng kia nằm ở đôi mắt to tròn lanh lợi, một đôi mắt rất có chiều sâu, còn đặc điểm quyến rũ lại đến từ thần thái ngút ngàn vốn có. Từng đường nét đều mang một vẻ đẹp rất riêng, nhưng xét tổng thể gương mặt lại vô cùng hài hòa, khiến bất kỳ ai nhìn thấy một lần đều không quên được nhan sắc lung linh ấy.
Với địa vị và mức độ phù hợp với định hướng của Lệ Thành, không khó để Nhược Hàm ký được hợp đồng.
ký được hợp đồng xong dĩ nhiên không thiếu được buổi chụp ảnh quảng bá hình ảnh đầu tiên cho thương hiệu, cũng là lời công bố đại sứ chính thức.
Trước đây hợp tác với Glamour Melody là bị ép buộc, Nhược Hàm ngạo mạn không thèm chăm chút hay chuẩn bị gì. Nhưng lần này cô thực sự rất coi trọng lần hợp tác với Lệ Thành, suốt cả đêm tìm hiểu rõ lịch sử thành lập cũng như các dòng sản phẩm đã ra mắt.
Sáng hôm sau Nhược Hàm cũng dậy từ sớm, chỉnh trang gọn gàng hoàn hảo rồi mới đến studio chụp ảnh.
Ban đầu cô vốn định đi ngay sau khi thay đồ xong xuôi, chỉ là Tần Gia Mộc dậy còn sớm hơn cả Nhược Hàm, nhất định kéo cô ở lại ăn bữa sáng mới cho đi.
Nhược Hàm từ chối không được đành ngoan ngoãn ngồi xuống ghế ăn. Cô tiện tay mở điện thoại lên lướt mạng cho đỡ buồn chán, nào ngờ sáng nay lại có một loạt tin tức nóng leo lên vị trí số 1 về độ hot, kèm theo một loạt hashtag lên top trending.
Cô vừa đọc vừa kinh ngạc, ngước mắt lên nhìn Tần Gia Mộc ngồi ở ghế đối diện, vẻ mặt giống như muốn nói lại thôi, lúc sau thu ánh mắt trở về màn hình điện thoại sáng trưng.
“Sao vậy? Trên mạng có tin tức gì gây sốc lắm à? Trông em có vẻ ngạc nhiên lắm.”
Nhược Hàm vô thức đưa một tay lên ôm một bên gò má hỏi: “Mặt tôi biểu hiện rõ đến thế sao?”
Tần Gia Mộc muốn bật cười. Hành động vô tình này của cô lại như cố tình chạm khắc vào trái tim anh, làm trái tim anh không ngừng rung động.
Hiếm khi mới thấy Nhược Hàm trông đáng yêu hệt như một đứa trẻ.
Anh len lén cười, gật đầu.
Cô trông thấy thái độ của anh liền nhận ra hành động vô ý của mình ban nãy, gương mặt hơi đỏ lên xấu hổ. Cô bình thường ngang ngược lạnh lùng bao nhiêu, bây giờ lại thành trò cười cho anh như vậy, thẹn thùng hắng giọng:
“Anh….. nhưng mà chuyện này thực sự đáng kinh ngạc mà. Hơn nữa, tôi thấy anh cũng nên biết một chuyện quan trọng như thế.”
Nói xong, Nhược Hàm đưa điện thoại của mình đến trước mặt anh.
Lập tức hiện ra trước mắt Tần Gia Mộc là dòng tiêu đề khổ lớn: “Nam thần Lục Thanh Thương hẹn hò với bông hồng xứ Bắc Liễu Tư Nguyệt.”
Cách viết hoa mỹ của báo chí cũng không thể lấn át được sự kinh ngạc của Tần Gia Mộc.
Lục Thanh Thương là bạn thân của anh, hai người chơi chung trong một nhóm bạn có tiếng ở giới giải trí, vậy mà hiện giờ anh thông qua mạng xã hội mới biết được bạn mình đang hẹn hò, hơn nữa đối tượng lại còn là người mà cả anh và Nhược Hàm đều không lấy làm yêu mến gì.
Người phụ nữ đó sao lại nhắm đến Lục Thanh Thương, từ khi nào cô ta đã lên kế hoạch cho bước đường này?
Cho dù đều là con gái như nhau, Nhược Hàm nghĩ đi nghĩ lại cũng không thể nào hiểu được cô ta đang muốn giở trò gì.
Có điều, mục đích cuối cùng chắn chắn nhắm vào cô và Tần Gia Mộc.
Kẻ nham hiểm như Liễu Tư Nguyệt, nhất định phải đề phòng từng chút một. Cô ta bây giờ đã xuất hiện trên khắp các mặt báo đang hẹn hò với bạn thân của Tần Gia Mộc, có nghĩa là âm mưu của cô ta đã bắt đầu rồi, cả cô và anh đều không được sơ suất.
Nhược Hàm ngẫm ngẫm một hồi, cảm thấy cuộc đời Liễu Tư Nguyệt cũng thật đáng cười. Miệng thì luôn nói yêu Tần Gia Mộc, còn quy cho cô là kẻ chen chân vào tình yêu của cô ta, thế nhưng trong những năm qua người phụ nữ này đã qua lại với bao nhiêu người?
Trước đây dựa vào sự che chở, chống lưng của tên thiếu gia họ Vương, mới đó mà đã chia tay rồi chạy đến bên Lục Thanh Thương.
Nếu không phải hết lần này đến lần khác Liễu Tư Nguyệt bày trò hãm hại thì Nhược Hàm cũng lười để tâm đến kẻ như cô ta.
Chỉ biết dựa dẫm đàn ông, hết người này đến người khác.
Tần Gia Mộc lúc này mới nhớ đến điện thoại của mình để ở phòng khách, lật đật đứng dậy chạy đi tìm.
Quả nhiên trong nhóm chat của bọn họ đã đầy tin nhắn.
Không chỉ Tần Gia Mộc mà Bạch Ngạn cũng bất ngờ không kém. Lục Thanh Thương giấu cả bạn bè chuyện hẹn hò với Liễu Tư Nguyệt, anh ấy cũng là thông qua đống ảnh bị khui ra sáng nay mới biết được chuyện này.
Lại nói đến mấy bức ảnh kia, theo những thông tin chưa chính thức được lan truyền trên mạng xã hội kia, Lục Thanh Thương và Liễu Tư Nguyệt cùng nhau đi du lịch, đám săn ảnh vừa hay bắt gặp được khoảnh khắc hai người đó nắm tay nhau đi dạo vào ban đêm, đến khẩu trang hay mũ nón cũng không có, dù là trời tối nhưng quá dễ dàng để thấy được khuôn mặt họ.
Ảnh rõ mặt như vậy, muốn chối cãi hay phủ nhận cũng khó.
Điện thoại của Tần Gia Mộc liên tục xuất hiện thông báo có tin nhắn gửi đến, là Bạch Ngạn đang chất vấn Lục Thanh Thương.
“Tên họ Lục này được quá ha! Ngay cả bản thân đang hẹn hò cũng giấu anh em cho được. Khai mau, cậu với cô nàng kia yêu nhau bao lâu rồi?”
Tiếp đó là một tin nhắn mới, người gửi vẫn là Bạch Ngạn.
“Cậu từ khi nào đã học theo Gia Mộc, đùng một cái đi kết hôn mà không cả thông báo với anh em. Các người giờ ai cũng có đôi có cặp, bỏ lại tôi một mình thế à?”
Tên Bạch Ngạn cho dù là ngoài đời hay lúc nhắn tin đều sôi nổi như vậy, tin nhắn Tần Gia Mộc nhận được cứ liên tục đến, làm anh cũng muốn nhức cả đầu.
Anh dứt khoát tắt điện thoại đi, quay lại bàn ăn với Nhược Hàm.
Cô vẫn chăm chú cắt phần thức ăn của mình, thản nhiên nói: “Mấy người giờ này nhắn tin ầm ĩ như thế làm gì. Chuyện hẹn hò bị tung lên mạng tràn lan từ sáng sớm, giờ này đoán chừng Lục Thanh Thương đang bận rộn giải quyết ở công ty chủ quản rồi, không có hơi sức để đáp lại mấy người đâu.”
Tần Gia Mộc gật đầu, “Em nói đúng. Nãy giờ Bạch Ngạn hỏi chuyện rất nhiều, nhưng cũng chẳng thấy bóng dáng Lục Thanh Thương đâu.”
“Thì cũng giống như chúng ta lúc trước thôi. Tôi vừa biết được mấy bài báo đó liền bị chị Dao kéo đến Tịnh Hòa xử lý ngay lập tức. Mà có lẽ không riêng gì hai ta, bất cứ người nổi tiếng nào rơi vào trường hợp này đều sẽ trải qua quy trình kiểu như vậy.”
Nhược Hàm ăn xong bữa sáng, cô đứng dậy cầm theo đĩa và cốc nước bỏ xuống bồn rửa bát, sau đó lên phòng một lần nữa trước khi ra khỏi nhà.
“Để tôi đưa em đi.”
Dự án phim của Tần Gia Mộc mới kết thúc được một tuần, cũng bởi vậy mà Liễu Tư Nguyệt mới đi du lịch cùng Lục Thanh Thương để bị phát hiện, xảy ra cớ sự như bây giờ.
Bởi vì đã hoàn thành xong lịch trình quay phim nên anh rất rảnh rỗi, muốn nhân cơ hội đưa đón cô đi làm. Nhược Hàm không từ chối, đợi anh thay đồ xong mới mở cửa ra bên ngoài.
Sự việc lần trước đã qua được nửa tháng, Nhược Hàm mỗi ngày đều đối mặt với anh, cho đến hiện tại cũng bớt đi ngại ngùng so với ban đầu. Cô biết bản thân còn phải sống chung nhà với anh trong thời gian dài, nên luôn tự nói với chính mình phải đối với anh thật bình thường, nếu không cả hai đều sẽ khó xử.
Hoặc đó là do chỉ Nhược Hàm nghĩ như vậy.
Tần Gia Mộc đưa cô đến studio của Lệ Thành, nhưng không có ý định ra về mà lái thẳng xe vào tầng hầm.
Nhược Hàm quay sang bên cạnh nhìn anh hỏi: “Anh định vào trong cùng tôi luôn sao?”
Tần Gia Mộc làm như không hiểu ý cô, gật đầu rất tự nhiên. Anh còn không đợi cô phản hồi lại, xuống xe trước mở cửa cho cô.
Nhược Hàm tròn mắt nhìn anh.
“Sao thế? Em không định xuống à?”
Cô không kịp suy nghĩ, theo phản xạ “có” một tiếng, đến khi tỉnh táo trở lại thì thấy bản thân đã đứng trong thang máy từ bao giờ.
Tất nhiên là Tần Gia Mộc đứng ngay bên cạnh.
Chợt Nhược Hàm cảm thấy tim đập rất nhanh. Cô cảm thấy lồng ngực mình đang đập liên hồi, giống như muốn nhảy ra ngoài vậy. Cô vẫn luôn nghĩ bản thân đã quen với sự chăm sóc của Tần Gia Mộc, nhưng hành động và cả lời nói của anh vào buổi sớm hôm đó, khiến cô thực sự rất bối rối.
Cô không biết mình nên làm gì, cũng không hiểu lòng mình muốn gì, suốt mấy ngày qua chỉ là hành xử theo cảm tính mà thôi.
Chính Nhược Hàm không nhận ra rằng, quan hệ của hai người dường như càng lúc càng đi xa với thỏa thuận lúc đầu.