[DraHar] Dưới Những Vì Sao - Cacia1996 - Chương 12
Trước trận đấu Quidditch thứ hai một ngày, Draco đang muốn đi tìm Harry thì lại bị Neville do đi cúi đầu nên đụng phải hắn. Draco kéo dài giọng châm chọc Neville ngu xuẩn, cho thằng bé một bùa khóa chân, làm nó chỉ có thể khụt khịt nhảy đi. Không ngờ chỉ chốc lát sau Ron hùng hổ dẫn Neville xông tới để dạy dỗ Draco một phen, nhưng vấn đề là Neville nói mãi mà chẳng đúng được câu thần chú nào, Draco khoanh tay trước ngực, chế giễu Neville trông như sắp khóc, Ron cũng bị cười nhạo chung, Ron vì quá tức giận nên trực tiếp nhào lên, dùng một cách rất Muggle đánh nhau với hắn một trận, làm Draco bị thương Draco ở tay.
Draco ngồi trên giường bệnh xá mắng Neville không đầu óc, mắng Ron là phù thuỷ máu trong bại hoại. Hắn có làm thế nào cũng không kịp khỏi trước trận đấu ngày mai, Flint bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn qua Harry.
Harry gần đây trạng thái không ổn định, Flint quyết định không thể đánh lâu dài, hy vọng cậu có thể tốc chiến tốc thắng. Nhưng mà ai cũng không ngờ rằng trận đấu này Harry trực tiếp phá kỷ lục. Chưa từng có ai có thể bắt được trái Snitch ngay khi trận đấu vừa bắt đầu được năm phút cả, tất cả mọi người đều hoan hô, ngay cả cụ Dumbledore cũng ngồi ở đài chủ tịch mỉm cười gật đầu với cậu, cái này làm cho Harry thoát khỏi những cảm xúc tiêu cực mấy ngày nay, cậu cảm thấy cuối cùng mình cũng có thể chứng minh rằng mình không phải một đứa ngốc chỉ có danh tiếng.
Lúc rời khỏi sân, Harry nhìn thấy Snape choàng mũ đi thật nhanh vào Rừng Cấm, cậu lặng lẽ theo.
“Trời ạ! Ý của bồ là Snape muốn ép thầy Quirrel giúp ông ấy lấy được Hòn đá Phù thuỷ? Thầy Quirrel không thể chống lại Snape được…” Hermione nghe Harry thuật lại tin tức có được từ việc theo dõi Snape thì rất kinh hãi, đứng xoay hai vòng tại chỗ như là hạ quyết tâm, “Chúng ta phải nghĩ cách giúp thầy Quirrel thôi.”
Nhưng mà việc học bận rộn cũng không cho bọn nhỏ quá nhiều thời gian, tới gần cuối kỳ, Hermione bận rộn với kế hoạch ôn tập, các giáo sư cũng giao một đống bài tập về nhà. Nên việc bọn học sinh bàn luận về việc học cũng không lấy làm lạ, chỉ là khi học về rồng, Harry luôn có thể ở phòng chung nghe thấy giọng hưng phấn của Draco, cái này làm cho Harry cảm giác có chút ngoài ý muốn. Nói thật, Harry vẫn luôn cảm thấy cái kiểu thiếu gia nhà giàu như Draco thì sẽ không thích học đâu, thế mà bây giờ, tất cả học sinh nhà Slytherin đều biết, bất kỳ vấn đề gì liên quan đến rồng đều có thể hỏi Draco. Hắn nên làm quen với bác Hagrid mới phải, vì bác ấy vẫn luôn muốn nuôi một con rồng mà. Harry nhìn về phía Draco đang ngồi giải thích cho Pansy cách phân loại trứng rồng trên sô pha ở đối diện cô bé, nghĩ thầm.
.
Harry muốn tăng cường pháp thuật của mình, nhưng cậu không biết nên làm như thế nào. Lời nguyền Giết chóc cũng không hề tiến triển, đó là một trong ba lời nguyền không thể tha thứ được, thế nên cậu chẳng thể hỏi trực tiếp ai cả. Kỳ thật sau trận Quidditch lần trước, ác mộng đã hoàn toàn biến mất, cậu nghĩ rằng những thứ cảm xúc đó là di chứng từ chiếc gương Ảo ảnh. Voldemort đã chết rồi không phải sao, bộ Pháp thuật cũng đã chứng minh rồi, ngay ở cái đêm mình sống sót. Tâm tình bình tĩnh dần bị việc học rối ren chiếm lĩnh, Lời nguyền Giết chóc cũng bị gác lại sang một bên.
Hôm nay Harry vẫn ở thư viện cùng với Hermione, rồi cậu thấy bác Hagrid lén lút mượn mấy quyển dạy nuôi rồng, Harry biết bác vẫn luôn muốn nuôi một con rồng, không phải là… Harry đẩy đẩy Hermione kêu cô bé nhìn qua, hai đứa quyết định đến chỗ bác Hagrid.
Tới căn nhà gỗ nhỏ, điều đầu tiên Hermione nói với bác là về căn phòng trên lầu 4, Harry quả thực phải buông lời khen cho cô bé phù thuỷ vì lấy được tin tức này. Harry nhìn khắp nơi, phát hiện một quả trứng đen sì lì ở trong lò bếp. Đây là trứng rồng, Harry nhớ rõ những gì Draco nói về đặc điểm các loài rồng Draco, nhận ra đây là một con rồng Na Uy gai lưng. Bác cũng không giấu giếm gì, nói cho bọn nó rằng đây là thứ bác cược thắng được mấy ngày trước.
Hermione không thể không lại có chuyện nhọc lòng mới, nuôi rồng là phạm pháp, nếu như có ai khác biết bác giấu một quả trứng rồng thì hậu quả thật không dám tưởng tượng. Dù thế thì Harry vẫn có chút hưng phấn, muốn xem rồng sẽ trông như thế nào.
Draco không thể hiểu được vì sao khoảng thời gian này Harry bắt đầu quấn lấy hắn hỏi một vài vấn đề có liên quan tới rồng.
“Này, gần đây cậu sao thế, đầu tiên là mỗi ngày đều ngâm mình ở thư viện với con nhỏ Máu Bùn kia, giờ lại suốt ngày nghiên cứu về rồng, sao tôi không biết cậu thích học đến thế vậy.” Hôm nay Harry lại bắt lấy Draco hỏi về một vài vấn đề về rồng, Draco nghi ngờ nhìn Harry, “Không phải cậu nuôi rồng đấy chớ?”
“Cậu đừng gọi Hermione như vậy nữa mà.” Harry bất mãn đánh hắn một cái, “Mình hỏi chứ, cậu hiểu biết về rồng nhiều như thế là do cậu rất thích chúng nó sao?”
“Đó là đương nhiên, ai lại không thích loại sinh vật huyền bí mạnh mẽ này chứ, nếu không phải nuôi rồng là trái pháp luật, tôi còn muốn nuôi một con ở hoa viên nhà tôi đó.”
“Vậy cậu từng thấy rồng chưa? Ý mình là con còn sống ấy.”
Draco bĩu môi nói: “Chưa, không có nhiều rồng ở Anh quốc, hơn nữa đều là dã long, rất khó thấy, Bộ Pháp thuật vẫn luôn tìm cách che giấu chúng.”
“Nếu mình có thể dẫn cậu đi xem một con rồng thì cậu có thể đồng ý với mình vài chuyện không?”
“Nếu cậu có thể cho tôi nhìn thấy một con rồng, tôi có thể đáp ứng làm bất kỳ chuyện gì.” Draco ngả cả người ra ghế sô pha, nhìn Harry đầy nghi ngờ, “Cậu sẽ không thật sự nuôi một con rồng đấy chứ?”
Harry dựa sát vào, nhỏ giọng nói thầm bên tai Draco: “Bác Hagrid có một quả trứng rồng, mấy ngày nữa là nở rồi…”
“Cái gì?!” Draco nhảy dựng lên, Harry máu chóng giữ chặt hắn, cũng may phòng chung không có nhiều người lắm, không ai để ý tới bọn nó.
“Sao lão dám?! Đây là trái pháp luật! Lão nhất định sẽ bị đuổi!” Draco bị Harry kéo nên phải đè thấp Giọng nói, “Tôi phải đi nói cho viện trưởng…”
“Cậu không muốn nhìn trứng rồng nở sao?” Harry lẹ làng nói chen vào, “Đừng nói cậu không muốn, mọi người đều biết cậu thích rồng tới mức nào.”
“Cuối cùng là cậu muốn làm gì?”
“Thứ nhất, cậu không được nói cho bất kỳ ai về chuyện con rồng nhỏ này; thứ hai, từ nay về sau sẽ không gọi Hermione là Máu Bùn nữa, cũng không được gọi bác Hagrid là người hầu. Đồng ý thì mình sẽ dẫn cậu đi xem rồng ngay.” Harry nhỏ giọng ra điều kiện với Draco.
Draco có hơi dao động, Harry nhận ra được, hắn thật sự rất muốn đi xem rồng nhỏ.
“Nghĩ kỹ đi! Chúng ta có bao nhiêu cơ hội để được xem một con rồng nở ra chứ!” Harry nói bâng quơ.
Cuối cùng, Draco khuất phục dưới sự dụ hoặc của con rồng, đồng ý điều kiện của Harry.