Đột Nhiên Được Lên Hashtag - Khúc Hạ - Chương 97: Khúc Hạ ghen
Đường dây mua bán mại dâm vẫn chưa kết thúc, những người liên đới đều chịu trách nhiệm trước tòa. Cô con gái giám đốc truyền hình vốn dĩ chỉ bị tù vài năm, chẳng hiểu sao có người lại đổ lên đầu cô ta cái tội là thành viên của đường dây đó, hình phạt lại tăng lên.
Từng vị tai to mặt lớn ngày nào lần lượt nghe tòa tuyên án. Những ai tham gia đường dây đó đều đóng phạt. Trong đó có cả Tố Tố.
Tố Tố không có quá nhiều bằng chứng để bị kết án như kẻ khác, nhưng trong quá trình điều tra lại lòi ra chuyện Tố Tố từng trốn thuế.
Đáng lý Tố Tố sẽ ngồi sau song sắt nhưng lại có giấy khám cho thấy Tố Tố có vấn đề về tâm thần.
Cư dân mạng ùa vào mắng, đụng tới pháp luật một cái là có kim bài miễn tử giấy khám tâm thần là sao.
Nhưng quả thật Tố Tố có vấn đề tâm lý thật. Đỉnh điểm là cô ta livestream chơi với sex toy nữa kìa. Coi như Tố Tố triệt đường sống trong giới giải trí. Mà những hiện tượng kỳ lạ với Tố Tố người ta có thể nhìn ra được là bị ngải quật.
Sẽ còn quật dài dài, khi thầy nuôi ngải không còn, lấy ai gỡ ngải cho cô ta.
Lúc này Khúc Hạ mới thấy an tâm. Coi như ác mộng kiếp trước của cậu đã biến mất rồi.
Ông Hiếu và Vân Anh không còn thể hiện thái độ hách dịch với cậu nữa. Vân Anh cũng ngoan ngoãn và biết điều hơn. Bà Linh có khi làm bánh ngọt hoặc nấu món ngon gửi tới nhà Khúc Hạ. Cậu từ chối nhiều lần, bà Linh thấy vậy đem đồ ăn sang cho Chu Luân.
Ngược lại Chu Luân không hề từ chối, hắn nhận xong rồi mang đến cho Khúc Hạ. Những món mà hắn mang tới thì Khúc Hạ miễn cưỡng ăn một ít.
Thái độ của nhà ba người kia làm cậu khó hiểu vô cùng. Lắm lúc ông Hiếu gọi điện hỏi thăm cậu. Cậu từng nói với ông Hiếu, họ đã viết giấy từ con với cậu rồi. Ông Hiếu chỉ im lặng mà không nói gì.
Nhưng thôi, cậu cũng không để tâm đến họ lắm, miễn đừng gây rối hay hãm hại cậu là được rồi.
Trong lúc quay phim, Vân Anh cũng không cố tình gây chuyện với cậu, thậm chí còn chuyên tâm vào vai diễn làm cậu có cái nhìn khác đối với Vân Anh.
Tố Tố càng lúc càng tệ, hết phốt này đến phốt khác, còn liên tục ăn nói vạ miệng làm mất thiện cảm số đông dân cư mạng. Số lượng hủy follow cô ta tuột không phanh. Khúc Hạ hóng hớt thị phi mỗi ngày không biết chán.
Lại có tin đồn nói rằng mấy hợp đồng béo bở của cô ta bị ép hủy bỏ rồi. Mấy show thời trang cũng đang rục rịch muốn hủy hợp đồng làm Tố Tố chật vật không thôi. Thêm nữa là chuyện cô ta quỵt lương trợ lý. Có thể nói, mỗi ngày mở mắt ra là những tin tức mới mẻ về Tố Tố, làm cậu nhớ tới bản thân ở kiếp trước cũng bị như vậy. Mỗi ngày mở mắt ra là scandal bủa vây, paparazi theo dõi, tin nhắn bị oanh tạc, mệt đến độ cậu không muốn mở mắt tỉnh lại.
Cậu cụp mi mắt, thực ra cũng có chút thương cảm cho Tố Tố. Nhưng Chu Luân nói rằng đây là do Tố Tố tự chuốc chẳng ai hãm hại gì cô ta cả.
Hay nói cách khác là bị ngải quật đó.
Sau khi thu âm xong, Khúc Hạ đến chỗ event Chu Luân tham dự để đón hắn. Từ xa cậu thấy hắn đang nói chuyện với một cô gái.
Càng quá đáng hơn là hắn cúi người xuống để nghe cô gái đó nói gì đó, nhìn xa còn tưởng đối phương đang hôn Chu Luân đấy.
Khúc Hạ mím chặt môi, liền kêu Quân Bảo lái xe về công ty trước, còn cậu sẽ đi chung xe với Chu Luân. Quân Bảo liếc mắt một cái là biết chuyện gì đang xảy ra, anh ta chỉ cười tủm tỉm rồi xoay vô lăng, lái xe rời đi mất.
Đây là event thời trang nên chỉ có những nghệ sĩ khách mời, người mẫu cùng ekip, không có người ngoài, không có fan xuất hiện nên Khúc Hạ đứng lẻ loi ở sảnh chờ cũng chẳng có vấn đề gì. Cậu không phải là khách mời, không có thiệp nên không thể vào bên trong. Mà ở bên ngoài cũng có nhiều hot girl hoặc người nổi tiếng trên mạng đứng chụp hình.
Họ tới đây nhằm để sống ảo, đăng ảnh lên mạng tìm chút fame. Có vài người nhận ra Khúc Hạ, có người tò mò vì sao Khúc Hạ không vào bên trong, có kẻ âm thầm cười nhạo cậu sắp hết thời, tới đây chắc định bú tí fame rồi về.
Khúc Hạ vừa liếc một cái đã đoán được họ đang nghĩ gì. Cậu không thèm tí fame này nhé!
Chợt điện thoại cậu vang lên, trên màn hình hiển thị số điện thoại quen thuộc của ai kia, cậu lập tức nhấc máy: “Em tới rồi, ngoài sảnh nè.”
Chưa tới một phút, Chu Luân đã đi tới sảnh chờ. Vừa thấy cậu, hắn đã sải bước nhanh hơn: “Em chờ tôi lâu không?”
“Không lâu lắm.” Cậu nhìn người đàn ông mặc sơ mi xẻ sâu tới ngực trước mặt.
Chu Luân muốm lái xe chở Khúc Hạ về nhà nên gọi điện trợ lý thông báo trước. Thợ chụp hình, trang điểm và mấy trợ lý sẽ có xe công ty đến đón, còn hắn dẫn Khúc Hạ đến thang máy dành riêng cho celeb để đến hầm giữ xe riêng.
Trước khi rời đi, Khúc Hạ cố tình ôm cánh tay của Chu Luân, nhướng mày đầy khiêu khích nhìn mấy người đang âm thầm to nhỏ ở đằng sau. Thấy họ nghiến răng ganh tị, Khúc Hạ mới thỏa mãn cùng hắn vào thang máy.
Chu Luân nhận ra từ lúc cậu lên xe im lặng không đoái hoài tới hắn. Chu Luân nghiêm túc suy nghĩ lại bản thân có lỡ chọc giận cậu không. Cảm thấy mình đâu có làm gì sai, hắn bèn lên tiếng hỏi: “Ai bắt nạt em à? Mặt bạch tuộc tươi sắp thành bạch tuộc chín rồi này.”
Hắn nhéo nhẹ gò má phúng phính hơi ửng hồng của cậu.
“Không dám! Cái này là do em đánh má hồng, hơi đỏ tí thôi.” Khúc Hạ bĩu môi, vô cùng ghét bỏ nà hất tay hắn ra.
Xác thực là cậu giận rồi.
“Tôi lại làm sai cái gì ư?” Chu Luân nhỏ giọng hỏi. Nhân lúc đèn đỏ, hắn nắm tay cậu.
Khúc Hạ định vung ra nhưng nghĩ lại không nên, cậu đành để yên cho anh nắm.
“Miễn cưỡng tha cho anh vì sự đẹp trai này.”
Chu Luân cười khúc khích.
Khúc Hạ không muốn về nhà chính, nên hắn đành cùng cậu trở về khu biệt thự riêng. Khúc Hạ quen nẻo quen lối lắc lư vào nhà. Chu Luân ở đằng sau buồn cười, trông dáng vẻ hiện giờ của cậu giống chủ nhân biệt thự này không.
Chu Luân vừa vào phòng ngủ thì bị một lực mạnh đẩy ngã lên giường. Ngay lúc hắn còn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra thì Khúc Hạ đã bịt mắt, trói hai tay hắn vào thành giường.
Chu Luân nhỏ giọng: “Khúc Hạ?”
“Không cho anh gọi tên em!” Khúc Hạ ngồi lên bụng hắn.
Chu Luân cảm nhận được bàn tay cậu đang vuốt ve xương quai xanh của hắn. Chu Luân mím môi, ngoan ngoãn không lên tiếng.
Ngón tay Khúc Hạ mân mê nếp gấp ngực áo sơ mi. Đây là sơ mi bằng lụa, khá kén người mặc. Mặc không khéo là từ trai thẳng thành bóng lộ luôn. Cũng may Chu Luân mặc kiểu này lại hợp vô cùng.
Khúc Hạ vạch áo hắn ra, để lộ khuôn ngực rắn chắc và cơ bụng sáu múi. Khúc Hạ liếm môi dưới, hắn giống hồ ly quá chừng, dùng sắc đẹp quyến rũ cậu hoài.
“Hôm nay em ghét anh.” Khúc Hạ không đợi hắn hỏi chuyện gì, tiếp tục trách móc: “Em cũng biết ghen đấy! Em bị Tố Tố bắt nạt, vậy mà anh chỉ biết lo cười nói với người khác.”
“Khúc Hạ, anh sai rồi… chủ nhân…”
Hắn nghe tiếng sột soạt, có vẻ là Khúc Hạ đang cởi áo. Mà đúng là như vậy.
Cậu cứ chọc ghẹo ngực hắn rồi xuống cây súng đã lên nòng bên dưới. Chu Luân bị bàn tay mềm mại của cậu vuốt ve sướng mê người. Cuối cùng hắn buông vũ khí đầu hàng, thở dốc xin tha.
“Hạ… làm ơn… cho anh đi…”
Vừa nói hắn vừa hẩy mông, ý muốn vào thăm động nhỏ mềm mại của cậu.
Khúc Hạ khẽ cười: “Nè, muốn bú vú em không?”
Chu Luân nuốt khan: “Muốn…”