Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (truyện full) - Chương 3992 Phù Vân Kiếm Tông?
- Trang Chủ
- Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (truyện full)
- Chương 3992 Phù Vân Kiếm Tông?
Gia chủ Khâu gia thấy sắc mặt của những người khác đầy giận dữ, sắp phẩy tay áo bỏ đi, nên vội vàng lên tiếng.
Như vậy mới miễn cưỡng giữ được những người này lại.
Chỉ là vô duyên vô cớ lại thêm 500 viên đan Tinh Thần, trong lòng gia chủ Khâu gia cực kỳ bực bội.
Ba người Ngạn Đằng, Huyền Phi, Lôi Lam lại lười để ý, thần sắc vô cùng thờ ơ, ngoài Bôn Lôi Ma Kiếm ra thì không quan tâm bất cứ thứ gì khác.
“Hừ, gần đây có Công Tử Táng Hoa nổi danh, chưa chắc đã không nhập cuộc náo nhiệt này. Bôn Lôi Ma Kiếm rốt cuộc sẽ chết dưới tay ai, thật sự khó nói trước!”
Có đệ tử tông môn khác, toàn thân mặc áo xám, trên mặt lộ ý cười nói nhỏ. Lời này rõ ràng là nói cho ba người Ngạn Đằng nghe.
“Nghe nói Công Tử Táng Hoa này tiêu kiếm song tuyệt, nhưng chỉ thấy dùng tiêu âm khống chế địch, chưa ai thấy hắn rút kiếm, rất thần bí.”
“Có tin đồn Công Tử Táng Hoa này có thể là đệ tử thân truyền của Phù Vân Kiếm Tông. Những tà tu hắn giết đều có ân oán với Phù Vân Kiếm Tông.” Lại có người lên tiếng.
“Đệ tử thân truyền của Phù Vân Kiếm Tông hình như không đến, biết đâu thật sự chính là Công Tử Táng Hoa!”
Một tháng gần đây, Công Tử Táng Hoa nổi danh quá nhanh, có người mở đầu, lập tức gây được sự chú ý của những người khác.
Trong đại sảnh, gia chủ Khâu gia cũng động tâm. Một tháng nay Công Tử Táng Hoa bị người ta truyền tụng thần kỳ, nếu thật sự đến góp vui.
Cơ hội Khâu gia vượt qua kiếp nạn này chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều.
“Hừ!”
Ngạn Đằng lạnh lùng nói: “Chỉ là tên giả thần giả quỷ thôi. Những tà tu hắn giết toàn chỉ có tu vi Tinh Nguyên cảnh. Tốt nhất đừng chọc giận ta, nếu không nhất định sẽ lột mặt nạ của hắn xuống, tát cho hắn mấy cái thật đau.”
“Lâm Nhất Phù Vân Kiếm Tông, phụng lệnh của chưởng giáo, đến đây trợ trận.”
Ngay khi lời Ngạn Đằng vừa dứt, bên ngoài đại sảnh vang lên một giọng nói trong trẻo.
Phù Vân Kiếm Tông?
Mọi người lập tức sáng mắt lên, vội vàng nhìn theo tiếng nói, trên mặt lộ vẻ cực kỳ tò mò.
Lâm Nhất Phù Vân Kiếm Tông, phụng lệnh chưởng giáo đến trợ trận.
Các đệ tử tông phái trong đại sảnh vừa đang bàn luận về sự tích của Công Tử Táng Hoa, Lâm Nhất đến đúng lúc, lập tức thu hút sự chú ý của vô số người.
Người đến không phải là Công Tử Táng Hoa đấy chứ?
Ngay cả gia chủ Khâu gia ngồi ở giữa cũng sáng mắt lên, trên mặt lộ vẻ vui mừng và mong đợi.
Theo suy đoán của mọi người, Công Tử Táng Hoa rất có thể là người của Phù Vân Kiếm Tông, thậm chí là đệ tử thân truyền của Phù Vân Kiếm Tông.
Ngạn Đằng Huyền Vương Điện, Lôi Lam Thiên Hạc Lâu, Huyền Phi Thanh Lôi Tự, ba người này đều nhíu mày, trong mắt lóe lên tia sắc bén nhàn nhạt.
Đừng thấy họ vừa nãy không để ý lắm, nhưng trong lòng tràn ngập địch ý đối với Công Tử Táng Hoa này.
Đệ tử tông phái, ngoài tu luyện ra, điều quan trọng nhất là thanh danh.
Nhưng Công Tử Táng Hoa này chỉ trong một tháng ngắn ngủi đã nổi danh, tài năng hừng hực đè ép cả những đệ tử thân truyền lâu năm như bọn họ xuống.
Sau đó còn có đủ loại truyền thuyết thật giả, truyền tụng thần kỳ.
Thậm chí có tin đồn nói ngay cả những nhân vật kiệt xuất trên bảng Tinh Quân cũng chưa chắc là đối thủ của Công Tử Táng Hoa.
Có thể nói là ca ngợi cực kỳ cao, dù thật hay giả, đám người Ngạn Đằng nghe thấy đều cực kỳ chói tai.
Vì vậy, ánh mắt họ hơi ngưng lại, tất cả đều nhìn ra cửa.
Xem người của Phù Vân Kiếm Tông đến rốt cuộc là ai?
Thình thịch! Thình thịch!
Tiếng bước chân vang lên, không bao lâu sau, Lâm Nhất đã xuất hiện trước mặt mọi người.
Toàn thân mặc đồ màu xanh, sau lưng đeo hộp kiếm, dung nhan tuấn mỹ, da trắng như tuyết, ngũ quan tinh xảo không tì vết. Đặc biệt là dấu ấn màu tím giữa chân mày, khiến khí chất của Lâm Nhất trở nên cực kỳ nổi bật, tựa như yêu tiên độc hành.