Điều May Mắn Nhất - Tuyết Nghi - Chương 19
“Em hứa với anh sẽ đem bé con về cho anh, nhưng mà anh muốn con mau quay lại thì anh phải thật khoẻ mới được, bây giờ anh đói chưa? Anh muốn ăn gì để em nhờ điều dưỡng đem vào.”
Hắn khẽ lắc đầu – “Anh mệt lắm…anh chỉ muốn ôm em thôi”
“Không được đâu nha, muốn mau khoẻ lại thì phải ăn uống nghỉ ngơi đầy đủ, anh ăn cháo nha, em nhờ người đem vào rồi đút anh ăn”
Hắn lại qua loa gật đầu, không từ chối nữa, sợ cậu không vui. Ninh Anh ấn chuông gọi điều dưỡng đem cháo đến, còn có thêm một ly sữa ấm nữa, cầm chén cháo lên múc từng muỗng thổi nguội sau đó đưa đến trước mặt hắn – “Há miệng ra đi a…em thổi rồi không sợ nóng đâu”
Tiêu Quân ngoan ngoãn há miệng ăn từng muỗng cháo dù đắng ngắt ở cuống họng – “Em nói xem…có khi nào đứa nhỏ ghét anh nên không muốn làm con của chúng ta nữa không…?”
“Không đâu mà, bé con thương anh lắm nên không nỡ rời xa anh đâu, con sẽ quay lại sớm thôi” – Ninh Anh nhẹ nhàng lấy khăn mềm lau miệng giúp hắn sau đó lại đút hắn ăn tiếp.
“Em ăn gì chưa? Nhờ điều dưỡng lấy thêm cho em đi…anh tự ăn được rồi”
“Em ăn rồi, em không để con của em bị đói đâu, anh yên tâm” – Cậu múc thêm một muỗng cháo nữa – “Há miệng ra nào, anh phải ăn hết nhiêu đây mới được nha”
Hắn ngoan ngoãn ăn nhanh cho xong, dù sao hắn cũng chẳng nếm được vị gì.
Đút xong rồi cậu đặt tô cháo qua một bên, cầm ly sữa lên đặt vào tay hắn – “Anh phải uống hết ly sữa này nữa mới đạt yêu cầu nha”
Đợi hắn uống xong cậu lấy khăn lau miệng giúp hắn – “Ngoan quá đi a…nghe lời em thì anh nhất định sẽ mau khoẻ lại thôi”
“…Khi nãy mẹ anh tìm em nói gì đó?”
“À…” – Cậu thoáng giật mình nhưng rất nhanh liền bình tĩnh lại, khẽ cười nhìn hắn – “Mẹ anh hỏi em và bé con có khoẻ không?”
“Thật không…? Đó không giống việc mẹ anh sẽ làm…”
“Thật mà, mẹ anh biết em mang thai, biết bà sắp có cháu để ẵm bồng nên vui lắm,chắc tại vì vậy nên mẹ anh không còn ghét em nữa.”
“Thật?”
“Thật…em lừa anh làm gì chứ? Không tin lát mẹ anh vào anh hỏi thử đi a, mẹ anh vui lắm còn đưa tay sờ bụng em nữa, mẹ rất thương cháu đó nha.”
Tiêu Quân nghe vậy cũng khẽ gật đầu, không hỏi nữa.
“Anh nằm xuống nghỉ ngơi đi a… em đỡ anh nằm xuống” – Ninh Anh đỡ bụng từ từ đứng dậy chỉnh lại gối giúp hắn, bụng cậu vẫn còn hơi đau nên cậu cũng không dám cử động mạnh, làm gì cũng hết sức nhẹ nhàng.
“Chắc dọa sợ bạn nhỏ trong bụng rồi nhỉ..? Có nghịch em không?”
“Không có đâu a…bạn nhỏ này ngoan lắm, chỉ ăn rồi ngủ thôi không có hành em nhiều đâu”
“Bạn nhỏ ngoan vậy thật sao? Vậy phải thương nhiều nhiều nha ~”
“Bạn nhỏ ngoan lắm anh yên tâm…bây giờ anh ngủ đi, em ngồi đây với anh” – Cậu nhìn đồng hồ sắp đến giờ phải tiêm thuốc giữ thai rồi nên muốn hắn ngủ thì cậu mới đi được. Hắn khẽ gật đầu, vì cũng chưa khoẻ hẳn nên ngoan ngoãn nhắm mắt lại, không quên nói
“Anh muốn khi anh thức dậy em vẫn ở đây, được không?”
“Được a…em vẫn luôn ở đây mà, anh thức dậy nhất định sẽ thấy em”
“Cảm ơn em…” – Hắn vì mệt mỏi nên vừa nhắm mắt đã ngủ say nhưng giấc ngủ của hắn chập chờn vô cùng, cứ ám ảnh việc phải nhanh nhanh có lại bé con.
Ninh Anh nắm tay hắn để hắn yên tâm ngủ, đợi hắn ngủ say rồi mới nhẹ nhàng rút tay ra, chỉnh lại chăn giúp hắn sau đó tự đẩy xe lăn về lại phòng của cậu.
Cậu về đến phòng thì bác sĩ cũng vừa đến, nhẹ nhàng nằm lên giường để bác sĩ kiểm tra, bác sĩ đưa tay ấn quanh bụng cậu làm cậu nhíu mày vì đau
“Còn thấy khó chịu vị trí này không?”-bác sĩ ghi chép gì đó, tiêm thuốc cho cậu cũng nói đây là mũi thuốc cuối cùng, trong suốt quản thời gian cuối thai kì, cậu không được kinh động mạnh như vậy, nếu không rất có thể sẽ sinh non.
Lúc bác sĩ ấn xuống làm cậu đau đến đổ mồ hôi lạnh- “Vẫn còn thấy đau lắm, như vậy có nguy hiểm không bác sĩ?”
“Cậu hiện tại cứ yên tâm tịnh dưỡng, có điều sau lần này, sức khỏe thai nhi có chút yếu”
“Yếu là sao bác sĩ? Là bé con sinh ra sẽ không khoẻ mạnh như những đứa bé khác sao?” – Cậu lo lắng nhìn bác sĩ hỏi thêm
“Cái này không chắc, còn tùy vào giai đoạn sau của thai kì, nếu đứa bé được dưỡng kĩ thì sẽ không sao”
“Tôi sẽ lưu ý vấn đề này, tôi sẽ cố gắng dưỡng thật kĩ để bé con chào đời khoẻ mạnh…với lại…tôi…tôi có chuyện này muốn hỏi ý kiến bác sĩ”
“Chuyện…chuyện này…chuyện này có hơi tế nhị” – Cậu ngại ngùng không dám nhìn thẳng vào bác sĩ- “Nếu…nếu như…nếu như bây giờ làm chuyện đó thì có được không ạ? có nguy hiểm gì đến bé con trong bụng tôi không?”
“Việc đó nếu cậu ‘chủ động’ thì không sao, nhưng nếu ‘bị động’ sợ là không được” -bác sĩ cũng quen với mấy câu hỏi này nên mặt bình tĩnh trả lời cậu
– ————————–
End chương 19
4/7/2023
sori mấy tình iu nhìu tui thi xong rùi sẽ ra truyện thường xuyên hơn, mng theo dõi ủng hộ tui nheee:33 tui hóng cmt của mng lắmmm