[Dịch] Tiên Vương - Cửu Hoàng Châu
Một câu của Vũ Thất để lộ sức hấp dẫn cực lớn, đúng như lời gã nói, nếu giết Hoa Câu Ngọc cướp lấy Phượng Hoàng Lửa thì có cơ hội rất lớn giúp Liệt Dương Cuồng Phủ thăng lên tới Hoàng Cấp Tuyệt Phẩm và cũng có khả năng lên tới Huyền Cấp Hạ Phẩm.
Nếu là lúc trước, với hấp dẫn mãnh liệt như thế có lẽ Ninh Hiên sẽ đồng ý, có một thanh Hoàng Cấp Tuyệt Phẩm Thần Binh là đủ để bước đi thoải mái giữa rất nhiều sĩ quan, thực lực bản thân sẽ tăng lên chỉ thua Binh Vương và nằm trên tất cả các binh lính.
Nhưng bây giờ Ninh Hiên không còn như trước, hắn đã thai nghén ra bổn mạng thần binh Cửu Hoàng Châu, mặc dù chỉ là cấp thấp nhất nhưng tiềm lực to lớn không có giới hạn, hắn không dại gì mạo hiểm cùng Vũ Thất đi bảo hổ lột da, giết một cô gái không có thù với hắn.
“Tính toán rất hay, muốn một hòn đá ném hai chim, muốn ta hợp tác với ngươi giết Hoa Câu Ngọc, cuối cùng quay lại xử lý ta đoạt lấy Liệt Dương Cuồng Phủ, sau đó chính ngươi dùng Phượng Hoàng Lửa tế luyện Liệt Dương Cuồng Phủ khiến thực lực bản thân tăng mạnh, một mũi tên trúng hai con nhạn, không những diệt trừ được Hoa Câu Ngọc lại còn có thể giết ta đoạt bảo, còn kẻ có uy hiếp với ngươi nhất là Lệ Toả Thuỷ thì không đáng phải nhắc tới, tâm cơ thật đáng sợ.”
Suy nghĩ này bỗng loé ra trong đầu Ninh Hiên, đây cũng không phải là dùng lòng tiểu nhân đi đo bụng quân tử, bởi Ninh Hiên không phải tiểu nhân, Vũ Thất lại càng không phải quân tử, hắn hiểu trên đời không có khối bánh ngọt nào tự nhiên rơi xuống, đặc biệt là ở một nơi toàn hài cốt như Quỷ Minh Phong, Vũ Thất đồng ý cho hắn chỗ tốt lớn như vậy tất nhiên có âm mưu khác, không có ý tốt.
Nếu là người bình thường được Vũ Thất cho nhiều chỗ tốt như vậy chỉ sợ sẽ vui mừng đến váng cả đầu, nhưng Ninh Hiên thì khác, người trong sáng không nói lời mờ ám, lòng dạ hai người đều tàn nhẫn, mỗi người đều có mục đích riêng cần đạt được nên nói ra toàn lời mờ ám, ai có thể lật tẩy điều ẩn sâu phía sau những lời mờ ám này trước một bước thì có thể nắm quyền chủ động.
Nhưng có việc Vũ Thất không nói láo, thanh Liệt Dương Cuồng Phủ đúng là do Binh Vương Sư Quang Ngọc luyện chế, nghe bảo lý do Sư Quang Ngọc luyện chế thanh cự phủ này do hắn may mắn tìm được một quyển sách võ học tên là “Cực Nhạc Thiên Băng Kinh”!
Bộ sách võ này ghi lại một bộ phủ pháp cực kỳ cường đại, cho nên Liệt Dương Cuồng Phủ rất quan trọng với Sư Quang Ngọc, khi Liệt Dương Cuồng Phủ phối hợp với bộ phủ pháp kia phát ra uy lực tuyệt đối không đơn giản như một cộng một bằng hai.
Vũ Thất là thủ hạ của Hạnh Vô Nhất lại đi giúp Sư Quang Ngọc luyện chế thần binh cũng là một phần trong quá trình đánh cuộc của hai người bọn họ, Hạnh Vô Nhất thua vì một thanh thần binh quý giá của Sư Quang Ngọc cũng là tiết mục những Binh Vương khác tranh đấu với nhau mà ra.
Vì thế Hạnh Vô Nhất bế quan tu luyện một bộ công pháp nhằm lấy lại danh dự, cuộc chiến hẹn vào nửa tháng sau, tiền đánh cuộc là Vô Gian Hoàng Trì!
Mà Ninh Hiên cũng xuất hiện một cách trùng hợp phá vỡ cân đối, không có Liệt Dương Cuồng Phủ, Sư Quang Ngọc không thể tu luyện phủ pháp lợi hại nhất trong “Cực Nhạc Thiên Băng Kinh”, nói cách khác, có khả năng sau khi Hạnh Vô Nhất bế quan xong sẽ mạnh hơn Sư Quang Ngọc một bậc, mà Ninh Hiên vô tình luyện hóa Liệt Dương Cuồng Phủ khiến Sư Quang Ngọc không có được thanh thần binh này, làm thực lực của gã suy yếu, hắn vô hình giúp Hạnh Vô Nhất Tăng thêm chút phần thắng.
Nên biết một thanh thần binh lợi hại phối hợp một bộ công pháp thích hợp thì sẽ như hổ thêm cánh, thực lực sẽ tăng lên gấp bội. Vũ Thất nói Hạnh Vô Nhất xem trọng nhân tài là nói dối, nguyên nhân thật sự là do Ninh Hiên đánh bậy đánh bạ vô tình làm thực lực Sư Quang Ngọc suy yếu, vì vậy khi Hạnh Vô Nhất xuất quan tất nhiên sẽ cho Ninh Hiên chỗ tốt cực lớn, tính mạng của hắn cũng sẽ được bảo vệ.
Những tin tức này đối với giai cấp thấp nhất như Ninh Hiên thì đang còn bế tắc, hắn không biết một loạt các quan hệ lợi hại trong đó, Vũ Thất nắm giữ tình báo nhiều hơn hắn rất nhiều, gã tính toán hoàn cảnh cực kỳ chính xác.
– Đội trưởng, chuyện giết Hoa Câu Ngọc không thể nói bừa, ai cũng biết nàng đã thai nghén ra bổn mạng thần binh, một bước lên trời, nếu động đến nàng rất có thể gây họa chết người.
Ninh Hiên cau mày nói, đồng thời biểu lộ cảm xúc nên có.
Đoán được Ninh Hiên sẽ phản ứng như thế, Vũ Thất khoát tay áo không để ý, nói dứt khoát:
– Trước mặt ngươi chỉ có hai con đường, một đường là giết Hoa Câu Ngọc cướp lấy bổn mạng thần binh Phượng Hoàng Lửa của nàng, giúp Liệt Dương Cuồng Phủ thăng cấp, một con đường khác là ngồi chờ chết, ngươi tin mình sẽ sống sót khi những sĩ quan của Binh Vương Sư Quang Ngọc ám sát sao? Với lại ta đã nói với ngươi, Sư Quang Ngọc nhất định phải có Liệt Dương Cuồng Phủ, không chừng sẽ đích thân ra tay, đến lúc đó ta cũng không bảo vệ được ngươi, cứu được ngươi cũng chỉ có Liệt Dương Cuồng Phủ, nếu nó thăng lên Huyền Cấp Hạ Phẩm Thần Binh thì còn có ba phần giữ được mạng sống trong tay Sư Quang Ngọc!
“Hừ! Thằng nhóc, ngươi cho rằng ta sẽ trợ giúp ngươi sao? Ta chỉ giựt giây ngươi đi giết Hoa Câu Ngọc, chờ ngươi giết được nàng sau đó ta sẽ chuyển công lao luyện hoá Liệt Dương Cuồng Phủ của ngươi thành của ta, cho dù Ninh Hiên ngươi giết chết người thai nghén ra bổn mạng thần binh cũng khó nói phải chịu trừng phạt gì, bây giờ không giết ngươi là muốn ngươi làm tấm gỗ đỡ cho ta, chỉ cần trước khi nhìn thấy đại nhân Hạnh Vô Nhất tức là trong vòng mười lăm ngày giết chết ngươi, cướp lấy Liệt Dương Cuồng Phủ, đến lúc đó ta có thể thực hiện toàn bộ kế hoạch.”
Trong lòng Trảm Thủ Vũ Thất âm độc nghĩ, bên ngoài biểu hiện ra rất ung dung, im lặng chờ Ninh Hiên đáp lại.
Ai cũng không biết lúc này Ninh Hiên đang suy nghĩ điều gì, hắn gật nhẹ đầu:
– Tốt, ta đồng ý giết chết Hoa Câu Ngọc, nhưng trước đó ta cần tăng thực lực mình lên, Vô Gian Hoàng Trì là địa bàn của Hạnh đại nhân, chắc chắn thế lực của các Binh Vương khác sẽ không đến gần Vô Gian Hoàng Trì, nói tương đối thì ở đây vô cùng an toàn, ít nhất trong khoảng thời gian ngắn phe Sư Quang Ngọc hẳn không xông vào đây.
– Đúng như vậy, Vô Gian Hoàng Trì là mạch máu của mỗi thế lực Binh Vương, các thế lực khác về cơ bản không được tiến vào. Nhưng nếu ép quá, họ sẽ dùng các thủ đoạn âm hiểm âm thầm mai phục, giết chết ngươi, cướp Liệt Dương Cuồng Phủ.
– Thế nên bây giờ ta phải tăng thực lực lên, bảo vệ bản thân.
Ninh Hiên không mềm yếu như trước, hắn từng bước ép sát.
– Vậy ngươi cần bao nhiêu thời gian? nên nhớ ngươi chỉ có tổng cộng mười lăm ngày, với tư chất của ngươi thì rất khó đột phá trong thời gian ngắn như vậy.
Vũ Thất trầm giọng hỏi, trong lòng có chút dự cảm không tốt.
Lúc này Ninh Hiên cười rất chất phác, nói:
– Có lúc mạng sống treo trên dây và cũng chỉ chênh lệch có một sợi dây như vậy, tu vi có thể tăng thêm một chút là một chút, nói không chừng ở thời điểm quan trọng có thể cứu được mạng nhỏ của mình, ta chỉ cần năm ngày, sau năm ngày, ta và đội trưởng sẽ liên thủ giết chết Hoa Câu Ngọc.
Vũ Thất đưa mắt nhìn Ninh Hiên thật kỹ, mặt mũi gã mọc đầy râu, thoạt nhìn có vẻ rất chín chắn, loại chín chắn này nhờ trải qua đủ mọi nguy hiểm chém giết mà nuôi dưỡng ra, gã nhìn vẻ ngoài non nớt của Ninh Hiên, trong lòng thầm nghĩ có khi nào bị lật thuyền trong mương, vì vậy gã không khỏi dè chừng.
– Cũng được, bên kia Hoa Câu Ngọc có thể sẽ hợp tác với Lệ Tỏa Thủy để đối phó ta, Lệ Tỏa Thủy ngoài việc không có thần binh, thực lực của hắn cũng chỉ kém ta một chút, nhưng có thêm Hoa Câu Ngọc đủ để tạo thành uy hiếp lớn với ta, cho nên có được ngươi, ta có thể ngăn chết bọn chúng, sau khi giết bọn chúng lấy ra Phượng Hoàng Lửa liền đến Vô Gian Hoàng Trì tăng uy lực của Liệt Dương Cuồng Phủ, như vậy đối với những sĩ quan tới ám sát ngươi, ngươi có thể áp chế bọn họ, trừ khi Sư Quang Ngọc tự thân tới.
Vũ Thất nhắc nhở Ninh Hiên.
– Vậy thì vì hành động năm ngày sau phấn đấu một chút.
Ninh Hiên vung Liệt Dương Cuồng Phủ vài lần rồi không nói thêm lời nào, hắn khoanh chân ngồi xuống bên cạnh Vô Gian Hoàng Trì, im lặng tu luyện.
Vũ Thất cho rằng Ninh Hiên muốn dùng năm ngày để luyện tập điều khiển Liệt Dương Cuồng Phủ thuần thục, gã cũng không suy nghĩ nhiều, dù sao chỉ có năm ngày, tu vi cũng không thể tăng lên ngay lập tức, gã yên lặng đi mất, không biết đi nơi nào.
Vũ Thất vừa rời đi, Ninh Hiên lập tức đưa tinh thần tiến vào trong võ thai tập trung lên chín viên ngọc, hắn tất nhiên hiểu rõ với năm ngày ngắn ngủi thì khó có thể khiến tu vi bản thân đột phá, trừ khi tìm được kỳ ngộ nếu không rất khó tiến lên.
Chỉ có bổn mạng thần binh Cửu Hoàng Châu mới là át chủ bài cuối cùng của Ninh Hiên, cũng là tấm thẻ bạc duy nhất có thể giúp hắn quay mình, ai cũng không biết hắn đã thai nghén ra bổn mạng thần binh.
Cửu Hoàng Châu gồm chín viên ngọc với màu sắc không giống nhau, chúng toả ra ánh sáng thần bí mà chuyển động chầm chậm.
Mỗi một viên ngọc nằm trong võ thai chỉ lớn bằng nắm đấm của một em bé nhưng hắn chỉ cần điều khiển chúng bay ra ngoài tấn công thì có thể làm chúng lớn nhỏ tuỳ ý.
Chín viên Hoàng Châu lần lượt có màu xích, chanh, hoàng, lục, thanh, lam, tử, hắc, bạch (màu đỏ thẫm, màu cam, màu vàng, màu xanh lá, màu xanh dương thẫm, màu xanh da trời, màu tím, màu đen, màu trắng) chín loại màu sắc, tất cả đều là Hoàng Cấp Thần Binh, Ninh Hiên để linh hồn bản thân thấm vào liên tục, khoảng chừng một nén nhang sau, mặt mũi hắn đổ đầy mồ hôi mới biết được rất nhiều năng lực của Cửu Hoàng Châu.
Năng lực của Cửu Hoàng Châu trên lý thuyết khiến Ninh Hiên giật mình, nếu như những lý thuyết này thật liên hệ được với thực tế thì có thể làm Ninh Hiên từ một tên ăn mày biến thành một gã phú ông.
Hắn phát hiện mỗi màu sắc của một viên Hoàng Châu đều đại diện cho một loại thuộc tính, ví dụ như Xích Hoàng Châu đại diện cho Hoả lực được áp súc đến cực hạn mà lại tinh thuần cao quý, tuy Hoả lực này chỉ có nhất phẩm nhưng xét về uy lực lại có thể so sánh với tam phẩm Hoả lực bình thường, đây là sự khác biệt về phẩm chất.
Xích Hoàng Châu vận chuyển Hoả lực giống như mặt trời phát ra ánh sáng, vô cùng chói mắt, Ninh Hiên là chủ nhân thì hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
Liệt Dương Cuồng Phủ thu nhỏ lại bằng bàn tay tiến vào trong võ thai của hắn cũng bốc lên ngọn lửa cuồn cuộn, cuồng bạo không ngừng, khí tức cả hai đều khác nhau.
Liệt Dương Cuồng Phủ cuồng bạo, mười phần hoang dại, bên trong ẩn chứa binh linh, dù là thần binh trân quý như Liệt Dương Cuồng Phủ đặt trước một trong Cửu Hoàng Châu Xích Hoàng Châu cũng trở nên ảm đạm, từ tiềm lực đến uy lực cũng đều không theo kịp.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện: