Đến Khi Nào Chúng Ta Sẽ Về Bên Nhau - Nguyễn Ngân - Chương 13: Chúng ta lại lạc mất nhau
- Trang Chủ
- Đến Khi Nào Chúng Ta Sẽ Về Bên Nhau - Nguyễn Ngân
- Chương 13: Chúng ta lại lạc mất nhau
Tiểu Băng nhắn cho Lãnh Hàn:
” Hôm nay em không vui ”
Lãnh Hàn xem xong trả lời:
” Sao không vui ”
” Kể nghe ”
” Không buồn nữa ”
” Vui lên nhé ”
* Video *
” Cuti dỗ em nè ”
” Không buồn nữa nhé “
” vui lên ”
” Rồi mọi chuyện cũng sẽ qua thôiiii ”
” Vì có Lãnh hàn đẹp trai ở đây rồi ”
Tiểu Băng đọc xong liền cười lên trả lời:
” Um có anh không buồn nữa ”
Lãnh hàn gửi cho Tiểu Băng một bảng chữ số:
901 – I love A 914 – I love N
902 – I love B 915 – I love O
903 – I love C 916 – I love P
904 – I love D 917 – I love Q
905 – I love E 918 – I love R
906 – I love F 919 – I love S
907 – I love G 920 – I love T
908 – I love H 921 – I love U
909 – I love I 922 – I love V
910 – I love J 923 – I love W
911 – I love K 924 – I love X
912 – I love L 925 – I love Y
913 – I love M 926 – I love Z
” Chọn số nào nhỉ ”
Tiểu Băng trả lời:
” Em chọn 912 ”
Lãnh Hàn trả lời:
” Anh chọn 914 ” . Truyện Nữ Phụ
” Vì anh quý em như em gái ”
Tiểu Băng xem xong vừa vui vừa buồn vui vì anh ấy chọn số có chữ cái đầu là tên cô buồn vì anh ấy quý cô nhưng chỉ là em gái, tối hôm ấy Tiểu Băng đặt trạng thái hẹn hò tiểu sử để tên chàng trai cô ấy yêu
* Bạn đã đặt trạng thái Hẹn Hò *
* Tiểu sử đã được sửa đổi thành 912 *
Trạng thái hẹn hò chỉ vì cô muốn Lãnh Hàn hiểu cô chỉ có mình anh là cô dành hết tất cả tình cảm của mình vì bản thân cô biết dù có chối bỏ cũng không chối bỏ được tình cảm thật của bản thân mình
Vào một ngày Tiểu Băng và Lãnh Hàn đang nhắn tin thì có chuyện không vui, lúc ấy cô giận anh vô cùng cô muốn hỏi anh rằng tại sao anh không chính là anh đi cơ chứ lúc ấy Lãnh Hàn nhắn bên tài khoản của Hạ Vũ:
” Tiểu Băng anh mất tài khoản rồi tức chết ”
Tiểu Băng xem xong trả lời anh:
” Thì anh tạo tài khoản khác đi ”
Lãnh Hàn chỉ xem mà không trả lời Tiểu Băng im lặng không nhắn gì nữa vì cô biết bây giờ có nhắn người trả lời cũng chẳng phải là Lãnh Hàn mà là Hạ Vũ
Một tuần, hai tuần, ba tuần gầm hết tháng 6 rồi nhưng cô với Lãnh hàn cũng không liên lạc với nhau, Hạ Vũ với cô đang nhắn tin cô bất giác nhắc về Lãnh Hàn, Hạ Vũ mới nhắn với cô:
” Lãnh Hàn dạo này mất tiêu không thấy hiện nhắn tin ”
Tiểu Băng im lặng rồi trả lời Hạ Vũ:
” Kệ đi chị nhưng em vẫn đợi ”
Hạ vũ xem xong tim vào đoạn tin nhắn của Tiểu Băng, tối hôm ấy Tiểu Băng đy dạo ngoài công viên như thương ngày lúc ấy chàng trai hôm trước hát hôm nay lại cất giọng ca lên hát bài hát mà khiến ai cũng đau lòng vì giọng của chàng trai đó rất buồn:
Có một người
Vẫn yêu một người
Vẫn đợi chờ
Dẫu cho người ấy không về
Có một người
Vẫn yêu một người
Tháng ngày buồn
Ấp ôm kỷ niệm
Hát một mình
Hát cho nỗi nhớ đong đầy
Người ta cứ nói
Đừng quá yêu
Người ta cứ nói
Đừng quá tin
Tình yêu dẫu có
Cũng chỉ là ước mơ
Trong mỗi cuộc đời
Đừng nên cố gắng
Tìm thấy nhau
Đừng nên cố bước
Cùng nỗi đau
Tình yêu có lúc
Tiểu Băng nhớ lại và tự nói trong lòng mình:
” Lại giống lần trước rất giống hừm lại lần nữa chúng ta lại lạc mất nhau lần này chắc em không tìm lại anh được nữa rồi ”
Lệ rơi lăn dài hai bên má cô đã đợi anh rất lâu nhưng anh lại làm cô đợi anh lần nữa, cô mỉm cười chua xót chắc rằng bản thân cô biết nếu gặp lại anh ấy lần nữa có lẽ Lãnh Hàn đã có ngườ anh ấy thương có khi gặp lại anh ấy với tư cách là khách mời trong lễ cưới của anh ấy
Gió thổi nhè nhẹ như đang an ủi cô, cô ngước nhìn bầu trời mà lòng đau tự nói rằng:
” Liệu rằng sau này là rượu giao bao hay là rượu chúc mừng, là cùng nhau bước lên lễ đường hay là với tư các là bạn bè, sau này anh là chú rể em là cô dâu hay là anh là chú rể em là khách mời, tại sao sau tất cả có mọi thứ nhưng tiếc thật chúng ta ko có được nhau ”
Nói xong hai hàng nước mắt của cô rơi xuống chỉ biết hỏi tại sao lại cho gặp nhau mà mang nhiều nỗi đau như vậy!