Đệ nhất tiểu thần y - Bé Heo (full) - Chương 197 “Cẩn thận!”
Cô ấy biết rất rõ, những đồng nghiệp này của mình vốn không phải người lương thiện gì, hôm nay tất cả mọi người đều đã uống rượu, cô ấy có muốn ngăn cũng không ngăn nổi.
Trong lòng vừa hối hận, vừa sợ hãi.
Chu Tư Tư hận bản thân xui xẻo không nói, hai tay nắm lấy quần áo sau lưng Tần Khải, ánh mắt nhìn Tần Khải cũng tràn đầy sự áy náy.
Sớm biết như vậy, lúc trước cô nên tìm một cái cớ để chạy trốn sớm một chút, cũng không đến mức liên luỵ kéo cả Tần Khải vào.
Bởi vì sợ hãi, Chu Tư Tư dựa rất gần vào Tần Khải theo bản năng.
Tần Khải cảm nhận thấy hô hấp gấp gáp sau lưng, quay đầu lại nhìn, thuận tiện nhìn Chu Tư Tư trấn an.
Mắt thấy gương mặt xinh đẹp của Chu Tư Tư tràn ngập sự bối rối và điềm đạm đáng yêu, Tần Khải theo bản năng nhìn thêm vài cái.
Hiếm khi mới thấy biểu cảm này của con hổ cái.
Quan trọng nhất là, Chu Tư Tư lúc này như có một loại sức hút mê người.
Khụ khụ…
Tần Khải ho khan hai tiếng, nhanh chóng di chuyển ánh mắt đi.
Bây giờ không phải lúc suy tính mấy thứ này, việc cấp bách bây giờ là phải giải quyết phiền toái trước mắt.
Tần Khải trao đổi ánh mắt với Chu Tư Tư, hiển nhiên không hề lo lắng đến sự uy hiếp của Ngưu Quân.
Mắt thấy bản thân bị coi thường, Ngưu Quân lửa giận bừng bừng, nương nhờ men rượu, tức giận cực độ, việc gì cũng dám làm.
Nhất là nhìn thấy giữa Chu Tư Tư và Tần Khải dường như có kiểu tình chàng ý thiếp, cơn tức giận của Ngưu Quân càng giận run cả người.
“Tức chết mất, tên khốn khiếp, hôm nay không đánh chết mày, ông đây không phải họ Ngưu!”
Ngưu Quân gầm một tiếng trong miệng tiếp thêm can đảm cho mình, cầm lấy bình rượu, húc đầu đập về phía đầu Tần Khải.
Những giáo viên khác cũng đều động thủ.
“Cẩn thận!”
Chu Tư Tư kịp kêu lên một tiếng.
Tình hình thay đổi trong nháy mắt, không ai có thể đoán trước được, nguy hiểm tới nhanh như vậy, đột nhiên như vậy.
Xuất phát từ bản năng, Chu Tư Tư chỉ có thể hai tay ôm chặt lấy eo Tần Khải.
Vốn dĩ, Tần Khải ứng phó với đám tép riu này, chỉ là chuyện tiện tay nhặt lấy.
Bất quá, lúc này phía sau lại mọc thêm một đứa con ghẻ, động tác của Tần Khải ít nhiều bị ảnh hưởng.
Anh tránh thoát khỏi bình rượu Ngưu Quân đập đến, lại tránh ra một ghế.
Nhưng lại có một bình rượu khác bay đến ngay mặt.
Tần Khải không kịp thoát thân không nói, còn phải chiếu cố đến Chu Tư Tư sau lưng.
Đối mặt với bình rượu, anh chỉ có thể cắn răng nhấc nắm đấm.
Ầm ầm một tiếng, bình rượu vỡ tan, trên tay Tần Khải cũng bị cắt một vết lớn.
Vết thương không sâu, nhưng cũng có máu tươi chảy ra.