Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh - Chương 331: Yêu cầu của Hoàng Đế
Hoàng đề Lạc Nhạn nhìn vào ánh mắt không có biến chuyển, hoàn toàn thẳng thắn kia nở ra nụ cười vô cùng tươi nói:
– Tốt, tốt, tốt. Lời thề này, ngươi đừng bao giờ quên.
Có lẽ không ai biết trong lòng hoàng đế Lạc Nhạn thật sự rung động.
Từ thời khai sơn lập quốc, hoàng quyền hình thình, được coi là sự tồn tại tuyệt đối được thần dân kính ngưỡng, quần thần trung thành. Nhưng thời gian qua đi, tứ đại tộc phát triển mạnh mẽ lên, Kim Nhạn tông vượt mặt, tất cả đã sớm quên đi kính ngưỡng đó, mất đi lòng trung thành ban đầu.
Tới bây giờ thì trong mắt người khác thì hoàng thất hay Kim Nhạn tông căn bản không có gì khác nhau, chỉ là thế lực cường đại trong Đấu Khí đại lục mà thôi. Chỉ cần có sự tồn tại mạnh mẽ hơn thì hủy diệt hoàng thất cũng không ảnh hưởng gì tới người dân.
Ngay cả hoàng đế dường như chẳng hề biết tới hoàng quyền, giống như con hổ mất đi nanh vuốt.
Hôm nay lời nói Cơ Huyền dường như thức tỉnh con mãnh hổ đó, hoàng đế Lạc Nhạn đã hạ quyết tâm gì đó. Hoàng đế Lạc Nhạn nói:
– Nếu Vân Huyền đã bày tỏ sự trung thành với hoàng thất thì ân điển do đích thân ta ban cho ngươi hẳn không từ chối nữa phải không.
Thái giảm tổng quản hiểu ý ở bên cạnh bước xuống gần Cơ Huyền, lấy ra thánh chỉ mặc kệ hắn còn đang ngồi đọc to:
– Bệ hạ thánh dụ tuyên: Vân Huyền làm Thiếu Úy, cùng ban mười vạn kim tệ và mười người thị nữ hầu hạ. Khâm thử.
Quay đi quay lại cuối cùng vẫn dính chưởng mà hoàng đế Lạc Nhạn bày ra, còn là chức Thiếu Úy có thể nói là kém Thái Uy nhưng vẫn là chức vị quyền quý, một tên vô danh có chức Thiếu Uy hiển nhiên muốn thể hiện ân sủng lớn với thiên hạ.
Cơ Huyền hiểu là hoàng đế muốn cột hắn cùng hoàng thất mới làm trò này, thánh dụ đã tuyên hắn muốn từ chối.
– Vân thiếu úy, mau tiếp chỉ.
Thái giám tổng quản đưa tới quận vải vàng óng, nhắc nhở.
– Thần lĩnh chỉ.
Suy tính nhanh chóng, Cơ Huyền đành tiếp lấy. Hiện nay không thể từ chối, nhận thêm cái chức này cũng chẳng thiệt thòi gì. Có khi lại tiện cho việc điều tra con gái Tiêu lão. Hắn nói:
– Chức Thiếu Úy và kim tệ thần xin lĩnh, còn về mười người thị nữ thì không tốt lắm.
– Không tốt, ý ngươi là không đủ nhiều. Vậy thì ta có thể thêm mười người nữa, hoàn toàn không thành vấn đề.
Hoàng đế Lạc Nhạn khoắt tay sảng khoái.
– Bệ hạ hiểu nhầm rồi, thần hiện nay không thể tiếp nhận những thị nữ này. Thần đang cùng Cơ hội trưởng tìm hiểu lẫn nhau, nếu đem thêm mười thị nữ này về khiến giai nhân không vui, làm cho công sức đổ bể hết. Bệ hạ xin thu hồi khẩu dụ.
Cơ Huyền uyển chuyển từ chối, nội tâm cười nhạt. Mười người thị nữ này sợ là mười cặp mắt nhìn chằm chằm vào cuộc sống của ta. Ngươi nghĩ ta dám nhận, coi ta là đồ ngu à.
– Ồ, hóa ra Vân Thiếu Úy có giai nhân rồi, vậy thì mười thị nữ này ta đành thu lại vậy.
Hoàng đế Lạc Nhạn không nghĩ tới tên này lại lọt được vào mắt xanh Cơ hội trưởng Huyền Thiên thương hội. Ngẫm lại thì có không ít tin đồn về nữ nhân này, thường chọn thanh niên tuấn tú, thực lực mạnh, không có bối cảnh để làm nhân tình. Nhớ tới lời đồn đấy, ông ta nói:
– Nhưng Vân Thiếu Úy nhớ cẩn thận đừng lãng phí quá nhiều thứ tại nữ nhân.
– Đạ tạ bệ hạ thành toàn.
Cơ Huyền thi lễ nói.
Sự tình dễ nói đã xong, hoàng đế Lạc Nhạn thần sắc nghiêm chỉnh hơn dài hơi nói:
– Về phần hình thức đã xong, Vân Thiếu Uy nay là người triều đình, lại là bằng hữu với hai đứa con của ta. Ta liền muốn nhờ Vân Thiếu Úy trợ giúp.
– Bệ hạ có việc, thần nguyện dốc hết sức.
Cơ Huyền cúi người nói. Hoàng đế Lạc Nhạn hài lòng nói:
– Ta muốn cử Vân Thiếu Úy tham gia đại hội tìm kiếm phò mã cho công chúa.
Lời này trực tiếp khiến Cơ Huyền ngơ luôn! Không nghĩ tới hoàng đế Lạc Nhạn tìm tới hắn để nói về điều này dù nghe thấy mối quan hệ của hắn và Nhã Phi nữa.
Lạc Vô Song nhờ cậy cùng yêu cầu của hoàng đế Lạc Nhạn mang theo sự bất đồng. Một bên chỉ cần tham gia giúp cô ta ở bên người mình yêu, còn yêu cầu của hoàng đế sợ là muốn hắn phải thắng để cưới Lạc Vô Song rồi. Chẳng qua Cơ Huyền hiện tại không hiểu được dụng ý của hoàng đế Lạc Nhạn là gì. Không biết là muốn lôi kéo, trói buộc hay là có ý định sâu xa gì mà hắn chưa biết tới.
Hiện nay khó khăn là chưa thể đồng ý đồng thời không thể từ chối luôn, tránh cho bản thân lại bị vây khốn trong trận pháp tà dị khi nãy.
Thấy Cơ Huyền thẩn thờ, hoàng đế Lạc Nhạn hiểu nhầm là đối phương bị kinh ngạc quá độ, lên tiếng cười nói:
– Vân thiếu úy không cần phải phản ứng quá lên như thế, ta cũng không bắt ngươi trả lời luôn. Ít nhất là sau khi nghe ta trao đổi về sự tình sau đây đã.
– Thần xin lắng nghe.
Cơ Huyền cung tay nói.
– Thời điểm kén rể đã cận kề rồi, khắp Lạc Nhạn đế quốc có không ít người bắt đầu tiến vào đế đô. Ta đã phái người thu thập không ít các thông tin những kẻ mới đến này. Có những tên không biết trời cao đất dày muốn một bước thành phò mã, đồng thời có những kẻ mang theo ý đồ xấu ẩn nấp trong bóng tối. Mà đại bộ phận những kẻ không có ý đồ xấu đó đều đã từng tiếp xúc với các thế lực giống như tứ đại gia tộc… còn có Kim Nhạn tông.
Hoàng thế Lạc Nhạn sắc mặt nghiêm túc hơn nói:
– Ta làm sao có thể an tâm để cho con gái gả cho một đám cóc ghẻ hay những kẻ âm mưu xấu xa được, vì thế ta muốn nhờ cậy một số người có thể tin tưởng được. Vân thiếu úy hẳn hiểu ý của ta.
Chung quy lại hoàng đế Lạc Nhạn muốn dàn xếp kết quả, lão không tin tưởng bất kì kẻ nào tham gia đại hội kén rể này mà muốn nhét người của bản thân vào, như thế có thể danh chính ngôn thuật tăng cường người của mình, và trao cho đối phương thực quyền, dù cho tứ đại gia tộc có bất mãn cũng không thể nói gì ai bảo người bọn hắn đánh lôi đài thua.
Quả nhiên là dòng dõi hoàng thất, con gái của mình cũng để lão tính toán có được lợi ích lớn nhất.
Nhưng nếu chỉ vậy thì cũng không cần nhờ tới người người giống Cơ Huyền, lão có thể tự mình dàn xếp kết quả mà. Hắn kì lạ hỏi:
– Bệ hạ, nếu sự tình chỉ như vậy hẳn bệ hạ nên giao cho người bản thân hết mực tín nghiệm, tại sao còn cần thần tham gia.
Thở dài, hoàng đế Lạc Nhạn sắc mặt có phần không tốt nói:
– Lần tuyển chọn phò mã này ngoài mặt là hoàng thất mở ra, nhưng Kim Nhạn tông lấy lý do công bằng công chính mà đứng gia làm người chủ trì. Mối quan hệ giữa Kim Nhạn tông với tứ đại gia tộc tồn tại không ít ẩn tình qua lại, ta há có thể không đề phòng.
Cơ Huyền giả bộ thụ sủng nhược kinh nói:
– Được ân sủng, thần trong lòng vui vẻ, nguyện ý đem sức lực bản thân ra mà không oán than, chỉ là…
– Ở đây không có người ngoài, Vân thiếu úy cõ vấn đề gì có thể nói thẳng ra.
Hoàng đế nói.
– Vậy thứ cho thần hỏi thẳng, vì sao bệ hạ lại muốn thần tham gia sự tình quan trọng như vậy. Bên cạnh bệ hạ mãnh tướng hẳn không ít, theo lý không nhất thiết phải tìm tới thần.
Nghe vậy, hoàng đế Lạc Nhạn nói thẳng:
– Đương nhiên ngươi không phải ứng cử đầu tiên của ta, vì ta căn bản không biết cũng không hiểu gì về ngươi. Ứng cử viên đầu tiên của ta là người khác.
Điều này Cơ Huyền đoán được ít nhiều, chỉ sợ hắn là con cờ thiếu trên bàn cờ cho vào để bù đắp mà thôi. Đừng nói tới thành phò mã, sợ là tới tứ cường lão cáo già này cũng không muốn để hắn tiến vào.
Hắn nhếch miệng cười, điều này lại hợp ý mình. Vừa có được một phần ân tình của hoàng đế lại trả được món nợ cho Lạc Vô Song sao mà không làm được. Phần nhân tình này có thể dùng được trong tương lai khi tìm kiếm con gái Tiêu lão.
Ngừng một chút hoàng đế Lạc Nhạn nói tiếp:
– Sau đó ngươi lại lập công cho hoàng thất, được Thiên nhi vô cùng tín nhiệm lại có mối quan hệ tốt với Song nhi. Sự tình Khố Lợi gia tộc Song nhi đã nói nhờ ngươi mà nó mới tìm ra được bí mật lớn như thế. Hai đứa nó đồng thời tiến cử ngươi tham gia kén tuyển phò mã, thân là người làm cha ta sao có thể bỏ ngoài tai được. Thậm chí ta còn cảm thấy Vân thiếu úy có thể trở thành phò mã là điều thích hợp nhất. Song nhi rất ít khi tán tưởng ai đó lại hết lời nhắc tới thiếu úy, chỉ cần Vân thiếu úy thể hiện tốt thì mọi thứ liên có thể.
Lời này hoàng đế Lạc Nhạn hiển nhiên là vừa đấm vừa xoa, muốn lợi dụ Cơ Huyền cống hiến sức lực bản thân. Về vần lời hứa thì nói miệng ai mà tin được, người tin mới là thằng đần.
Cơ Huyền nói:
– Có thể trở thành phò mã hay không cũng không phải trọng điểm, trọng điểm chính là có thể dốc sức cho bệ hạ và hoàng thất. Với cả khuê phòng của thần đã có nữ nhân không thể cô phụ, nên trở thành phò mã là điều mà thần không suy nghĩ tới.
Lời này nửa đầu là nói dối, nửa sau là thật lòng.
Nghe vậy đầu hoàng đế Lạc Nhạn bắt đầu nảy số. Trước đó Thiên nhi từng nói qua tên đang có qua lại với Cơ hội trưởng Huyền Thiên thương hội, quan hệ vô cùng tốt. Nữ nhân đó có bản lĩnh không cần phải nói, phân nửa mạch kinh tế trong Lạc Nhạn đế quốc đã bị cô ta thâu tóm trong tay, đó là không kể tới mối quan hệ quỷ dị Cơ hội trưởng với Như Ý lâu nắm bắt toàn bộ thông tin trong thiên hạ.
Lùi lại vài bước mà nói, nếu Cơ Huyền có mối quan hệ thân mật cùng Cơ hội trưởng mà trở thành phò mã thì còn gì tuyệt hơn.
Đương nhiên việc một công chúa chung chồng với một góa phụ thì có thể bị bàn tán đôi chút sau lưng, nhưng về tầm vóc lớn hơn thì không thiệt.
Phân tích lợi hại, hoàng đế Lạc Nhạn thoải mái cười nói:
– Điều ngươi vừa nói chỉ áp dụng với phò mã tầm thường, còn Vân thiếu úy há là dạng người tầm thường, tuổi còn trẻ lại có bản lĩnh như hiện nay còn có quan hệ tốt với Song nhi, ta sao có thể chia cắt uyên ương. Vẫn câu nói đó, chỉ cần Vân thiếu úy biểu hiện tốt thì mọi thứ đều có thể. Dù khuê phòng của ngươi có bao nhiêu nữ nhân thì ta đều làm chủ cho ngươi.
Tự nhiên lão hoàng đế này lại thoải mái lạ thường trong việc hắn cưới bao nhiêu vợ làm Cơ Huyền thấy có gì đó không đúng ở đâu. Mặc kệ thế nào, hắn chỉ cần tham gia cho có là được, về phần xuất bao nhiêu lực chỉ có mình hắn mới biết.
Cơ Huyền khom người lả giả nói:
– Đa tạ bệ hạ xem trọng, thần nhất định sẽ cố hết sức để không làm bệ hạ thất vọng.
– Được rồi, thời gian sắp tới ngươi nên cẩn thận một chút, sự tình hôm nay vẫn có thể đến tai Kim Nhạn tông hay tứ đại gia tộc. Tốt nhất nên ở trong phủ đệ đừng có xuất hiện bên ngoài tránh gặp việc bất chắc, ta sẽ cử người bảo vệ quanh phủ ngươi.
Bên ngoài truyền tới tiếng của thái giám nói to:
– Chiến tướng quân tới.
– Cho hắn vào.
Được hoàng đế cho phép một người nam tử bước vào.
Người này ngũ quan anh tuấn khí thái, ánh mắt lại lạnh lùng xa cách, độ tuổi khoản ngoài tam tuần. Người mặc bộ khải giáp quen mắt, giống như cái hắn và Lạc Vô Song trộm được trong bảo khố của Khố Lợi gia tộc có vẻ là người được hoàng đế Lạc Nhạn tín nhiệm. Khí thế ẩn dẩu triệt để khiến người khác khó mà nắm bắt được.
Sau khi tiến Chiến tướng quân vào coi như không nhìn thấy Cơ Huyền, đầu tiên là hành lễ với hoàng đế Lạc Nhạn nói:
– Thỉnh an bệ hạ, lần này làm phiền bệ hạ vì Ám Vệ điều tra được lại có thêm một nhóm khoảng mười Đấu Vương nhất tinh tới tam tinh giả dạng Đấu Linh tiến vào trong đế đô, có liên quan mật thiết tới Kim Nhạn tông đang tiến về Khố Lợi gia tộc. Không biết bệ hạ muốn xử lý như nào.
– Xử lý gọn gàng vào, đừng để bị phát hiện là được.
Lời nói lạnh lùng từ hoàng đế đủ hiểu dụng ý, Chiến tướng quân nhận lệnh liền quay đầu rời đi.
– À phải rồi, Chiến tướng quân hãy làm quen với Vân thiếu úy vừa được ta bổ nhiểm, sắp tới sẽ tham gia kém rể của hoàng thất cùng ngươi. Nhớ chiếu cố Vân thiếu úy, phái thêm một số thuộc hạ bảo hộ phủ đệ của hắn.
Cơ Huyền thấy Chiến tướng quân nhìn mình, hắn đành thi lễ nói:
– Làm phiền tướng quân rồi.
Chiến tướng quân gật đầu lại, không nói thêm lời gì mà bước thẳng ra ngoài.
– Ngươi không cần để ý tới thái độ Chiến tướng quân, hắn ta luôn có thái độ như vậy tới tất cả mọi người. Ta đã mở lời thì Chiến tướng quân nhất định không để ngươi có thiệt thòi gì đâu.
Hoàng đế nói vài câu hòa giải…