Đánh Rơi Bà Xã - Lục Manh Tinh - Chương 57
Sau đó, Lục Tang Tang không thể đến bệnh viện thường xuyên vì nhiều việc, Đoạn Kính Hoài không thể gặp cô thường xuyên vì đã đổi sang ca đêm. Cả hai đều bận rộn theo cách riêng của họ, nhưng mối quan hệ dường như ngày càng thân thiết hơn.
Lục Tang Tang rất thích cảm giác này, cô từng cảm thấy buồn vì không được yêu, nhưng bây giờ khi biết ý định của anh, cô đột nhiên phát hiện ra rằng Đoạn Kính Hoài trước đây cũng như bây giờ đều dành cho cô rất nhiều sự dịu dàng.
Chỉ là cô không có cảm giác được yêu nên chưa từng để ý.
Vài ngày sau, Bộ Tích chuẩn bị xuất viện.
Lục Tang Tang đã xin nghỉ ngày hôm đó và mua một bó hoa để đến đón cô ấy.
“Năm giờ người đại diện của tôi sẽ tới, yeah, cuối cùng tôi cũng có thể ra ngoài rồi.” Bộ Tích duỗi eo, “Nằm mãi cả người đều khó chịu.”
“Lát nữa đi thẳng về nhà à?”
“Ừm.”
“Đi thôi, tôi tiễn cô.”
“Cô thật tốt.” Bộ Tích cảm động nhìn Lục Tang Tang, “Nói thật, tôi không có nhiều bạn bè ở bên ngoài giới, Tang Tang, tôi rất thích cô!”
Lục Tang Tang trừng mắt, xem thường “Đừng nói những lời buồn nôn nữa, tôi rảnh đấy được chưa, xem ai như tôi, cả ngày không làm việc liền đến bệnh viện.”
“Mặc kệ, cô tốt quá đi.” Bộ Tích kéo cánh tay của cô, “Cô so với Đoạn Kính Hành tốt hơn nhiều.”
“Tôi cùng anh ta so không được.” Lục Tang Tang nói: “Đúng rồi, anh ta hôm nay không tới sao?”
“Anh ấy làm sao tới nơi này? Bên ngoài có phóng viên theo dõi sẽ không tốt, anh ấy mà đến không phải lại làm tin tức náo loạn sao?”
“Cũng đúng.”
“Khi tôi về nhà vẫn có thể nhìn thấy anh ấy. Hai căn rất gần nhau.”
…
Sáu giờ chiều, quản lý và trợ lý của Bộ Tích đến, chuẩn bị xuất viện với điệu bộ khiêm tốn.
Lục Tang Tang đi cùng, đi theo chiếc xe lăn của cô nàng đến bãi đậu xe.
“Tang Tang.” Đi được nửa đường, cô gặp Đoạn Kính Hoài.
Lục Tang Tang có chút ngạc nhiên: “Sao anh lại ở đây?”
“Sau khi phẫu thuật xong anh nhìn thấy tin nhắn của em, muốn đến phòng bệnh tìm em.”
“Ồ, em tới đây là vì Bộ Tích sắp xuất viện.”
“Ừm.”
Nhìn thấy Đoạn Kính Hoài, Bộ Tích có chút khẩn trương, một phần bởi vì anh là anh trai của Đoạn Kính Hành, coi như là trưởng bối. Mặt khác, bác sĩ Đoạn này lại toát ra một loại khí chất mà người lạ không nên đến gần, khiến người ta cảm thấy xa cách khó hiểu.
“Bác sĩ Đoạn, cảm ơn anh đã điều trị trong khoảng thời gian này.” Bộ Tích lễ phép nói.
Đoạn Kính Hoài đối với cô khẽ gật đầu, “Điều nên làm.”
“Vậy lần sau có cơ hội, mời anh cùng Tang Tang ăn cơm.”
“Được.”
Bộ Tích cười, ra hiệu cho trợ lý tiếp tục đẩy xe lăn.
Một nhóm người cùng nhau đi tới bãi đậu xe, Đoạn Kính Hoài vốn không có ý định đi cùng, nhưng bởi vì đi cùng Lục Tang Tang, cho nên cũng tới đây.
Ban đầu bãi đậu xe khá yên tĩnh, nhưng sau khi Bộ Tích đi ra, những phóng viên xuất quỷ nhập thần đó đột nhiên xông đến từ bên cạnh.
Lục Tang Tang sửng sốt, nhưng kinh hãi qua đi, cô đã bình tĩnh lại, dù sao thì cô cũng đã từng trải qua những tình huống như vậy nên cũng quen rồi.
“Bộ Tích, hôm nay cô chính thức xuất viện phải không? Vết thương ở chân thế nào?”
“Nằm viện lâu như vậy, trường quay xử lý như thế nào?”
“Lần trước có người chụp được Đoạn Kính Hành đi bệnh viện, hai người có quan hệ gì?”
“Về việc cô được mời tham gia “Star Tour”, có đúng không?”
…
Rất nhiều câu hỏi được đặt ra, sau khi Bộ Tích được đỡ lên xe, Lục Tang Tang lặng lẽ rút lui khỏi đám đông.
Cô không định lên xe, để không bị chụp ảnh.
Lục Tang Tang lui ra ngoài, đi đến bên cạnh Đoạn Kính Hoài, “Này, đi thôi.”
Đoạn Kính Hoài: “Ừ.”
“Xin hỏi, cô là Lê Lộc sao?” Đột nhiên, phía sau truyền đến một thanh âm.
Lục Tang Tang vốn đã quay lại, sửng sốt một lúc, khi cô quay đầu lại, một phóng viên bất ngờ quay camera từ phía Bộ Tích sang bên cạnh cô.
“Cô là Lê Lộc đúng không?! Hôm nay cô tới đây để tiễn Bộ Tích xuất viện sao? Quan hệ giữa hai rất tốt phải không?!”
Lục Tang Tang: “…”
Ban đầu, các phóng viên đi theo Bộ Tích, dù sao cô ấy cũng là một nữ diễn viên nổi tiếng, có rất nhiều người nên họ không chú ý đến Lục Tang Tang.
Đột nhiên có người hét lên, mọi người quay đầu nhìn lại, mới phát hiện Lê Lộc, họa sĩ hoạt hình mấy ngày trước có mặt trong tab thịnh hành, hôm nay cũng ở đây.
Các phóng viên ánh mắt lần lượt sáng lên, hôm nay vận khí quá tốt! Hắn đã bắt gặp được hai người họ trong cùng một lúc!
Tuy nhiên, khi các phóng viên quay camera lại, họ lập tức phát hiện ra vị bác sĩ mặc đồ trắng đứng cạnh Lục Tang Tang.
Không ngạc nhiên khi có một bác sĩ mặc áo choàng trắng trong bệnh viện, nhưng vấn đề là bác sĩ này rất bắt mắt, khi camera chụp ảnh không thể không nhìn vào anh.
Phóng viên đến gần vô thức liếc nhìn bảng tên của bác sĩ Đoạn Kính Hoài…
Đoạn?
Đoạn?!
Thực ra, trên mạng có tin đồn rằng anh trai bí ẩn của Đoạn Kính Hành làm việc trong bệnh viện, nhưng tin tức này không được lan truyền rộng rãi và nhanh chóng bị xóa đi, nên cũng không chắc là thật hay giả.
Nhưng khi các phóng viên nhìn thấy bác sĩ này và thấy rằng họ của anh cũng là họ Đoạn, hắn ngay lập tức liên hệ các sự kiện trước đó.
Chẳng lẽ đây là con trai cả nhà họ Đoạn?!
“Lê Lộc, thời gian trước rất ít tiết lộ thân phận trên mạng, cô là người của Đoạn gia sao?”
“Xin hỏi vị bác sĩ này, anh có phải là anh trai của Đoạn Kính Hành không?!”
“Hai người kết hôn rồi, rất xứng đôi.”
“Hai người nói vài câu được không?!”
…
Hướng gió của phóng viên đột nhiên chuyển sang phía Đoạn Kính Hoài và Lục Tang Tang, hướng gió thay đổi này khiến những người có mặt đều có chút bối rối.
Thấy bọn họ bị phóng viên bao vây, Bộ Tích ở trong xe vội vàng để hai người trợ lý cùng người đại diện xuống xe, “Đi hỗ trợ đi! Đừng để bọn họ tùy tiện chụp ảnh!”
“Vậy còn em……”
“Em đâu có việc gì, mau mau đi giúp họ!”
“Được rồi!”
Lần cuối cùng, Lục Tang Tang đối mặt với phóng viên như thế này hình như là ở trong bệnh viện, lúc đó cô đang ở cùng với Đoạn Kính Hoài.
Tuy nhiên, lần trước họ chỉ nghĩ cô là đối tượng hẹn hò của Dương Nhâm Hi, lần này thì khác, họ đã biết chi tiết về cô, thậm chí còn “kiểm tra” Đoạn Kính Hoài…
Chụp cô thì được, nhưng Đoạn Kính Hoài thì không.
Lục Tang Tang tỉnh táo lại, hành động đầu tiên của cô là đưa tay ra để che mặt của Đoạn Kính Hoài.
“Mọi người, nếu các bạn có bất kỳ câu hỏi nào muốn hỏi tôi, xin đừng chụp anh ấy.”
Các phóng viên:
“Cho nên đây thật sự là con trai cả của Đoạn gia đúng không?”
“Hai người kết hôn bao lâu rồi?”
“Công khai có bất tiện không?”
“Lê Lộc, rất nhiều fans rất tò mò về đời sống tình cảm của cô, cô có muốn cho fans một lời giải thích không?”
“Vị tiên sinh này, đối với việc Lê Lộc có nhiều bạn nam trong làng giải trí cảm thấy như thế nào? Tin đồn này có ảnh hưởng đến hai người không?”
…
Càng nói càng thái quá, ở đâu ra nhiều bạn nam như vậy!! Không phải mục đích chính là nhằm vào Dương Nhâm Hi à!
Lục Tang Tang đầu hiện lên vài vạch đen, nhưng cô vẫn kiên quyết đưa tay lên che mặt của Đoạn Kính Hoài. Lúc này, nhân viên của Bộ Tích cũng bước tới giúp hai người tránh đi.
Với sự giúp đỡ của họ, Lục Tang Tang có thể rảnh rỗi quay lại nói chuyện, cô thì thầm với Đoạn Kính Hoài, “Mau vào đi, đừng để bị chụp ảnh.”
Tuy nhiên, Đoạn Kính Hoài không nhúc nhích.
Lục Tang Tang ngẩng đầu nhìn anh: “Còn đứng đó làm gì, đi thôi.”
Khóe miệng Đoạn Kính Hoài hơi nhếch, kéo tay cô xuống: “Cánh tay nhỏ này của em có thể che được ai?”
“Có che được chút chút, ai nha, anh mau vào đi.”
Đoạn Kính Hoài cúi đầu nhìn cô, đột nhiên kéo cô ra sau lưng. Nhưng chính anh lại đứng trước mặt cô và ngước nhìn những phóng viên đang đặt câu hỏi.
“Không có gì không tiện công khai, chúng tôi rất tốt, cảm tạ quan tâm.”
Lục Tang Tang sửng sốt, không ngờ anh lại chịu cùng phóng viên trao đổi, “Này, Đoạn…”
Đoạn Kính Hoài siết chặt tay cô, quay đầu nhìn cô, “Không sao, chúng ta không có quan hệ mờ ám.”
“Nhưng anh không thích lộ mặt mà! Hơn nữa, anh không phải người của công chúng nên không trả lời cũng chẳng sao.”
“Nhưng em là người của công chúng mà.” Đoạn Kính Hoài nghiêm túc nói: “Phụ xướng phu tùy.”. Truyện Đoản Văn
Lục Tang Tang: “…”
Ây gu? Anh đang sử dụng sai thành ngữ?!
Một bên khác, khi phóng viên nhìn thấy Đoạn Kính Hoài nguyện ý nói ra, trong mắt hiện lên vẻ hưng phấn.
Đây là con trai cả của nhà họ Đoạn, người chỉ sống trong trí tưởng tượng của mọi người! Tiêu đề!
Phóng viên: “Nghe nói anh và Lê Lộc quen nhau từ nhiều năm trước. Xin hỏi hai người quen nhau bao lâu rồi? Còn yêu nhau bao lâu thì kết hôn?”
Đoạn Kính Hoài: “Thời niên thiếu gặp nhau, không yêu trực tiếp kết hôn.”
“…A, a?” Phóng viên sửng sốt, “Là trực tiếp hôn nhân sao? Là cuộc hôn nhân vì lợi ích phải không?”
“Ai nói với anh trực tiếp kết hôn chính là hôn nhân vì lợi ích.” Đoạn Kính Hoài mặt không chút thay đổi trả lời: “Thích thì kết hôn, không muốn lãng phí thời gian không được à?”
Các phóng viên hai bên nhìn nhau, ngay cả Lục Tang Tang sau lưng Đoạn Kính Hoài cũng sửng sốt.
Anh thật tuyệt vời.
“Vậy anh nghĩ gì về những tin đồn về Lê Lộc?”
Đoạn Kính Hoài thản nhiên nói: “Có cái gì đáng xem sao?”
Người phóng viên lại im lặng.
Đoạn Kính Hoài làm ngơ, nắm lấy tay Lục Tang Tang, nói: “Tôi rất yêu cô ấy, đồng thời cũng chỉ tin tưởng cô ấy.”
Ánh đèn camera không ngừng nhấp nháy, Lục Tang Tang nhìn Đoạn Kính Hoài nghiêm túc, nhất thời quên mất phản ứng thế nào. Cô chỉ biết rằng anh đang nắm chặt tay cô, và cô chỉ biết rằng trái tim mình lúc này đang đập không có quy luật như sắp nhảy ra.
Cô nhìn anh, thật lâu sau mới chậm rãi nở nụ cười.
Người trước mặt là Đoạn Kính Hoài.
Đó là Đoạn Kính Hoài ít nói và lạnh lùng.
Cũng chính Đoạn Kính Hoài nói rất yêu cô, chỉ tin tưởng cô.
“Không còn gì để nói, cảm ơn đã quan tâm.” Đoạn Kính Hoài nói xong liền kéo Lục Tang Tang đờ đẫn đi vào trong.
“Anh Đoạn? Anh Đoạn!”
“Mọi người, đây là bệnh viện, xin đừng quá lỗ mãng.” Nhân viên của Bộ Tích ra sức ngăn cản cô, “Hơn nữa, người ta không phải người của công chúng, như vậy không thích hợp…”
…
Sau khi thoát khỏi phóng viên, Đoạn Kính Hoài trở lại văn phòng, thay áo choàng trắng.
“Đi thôi em, về nhà.”
Lục Tang Tang nhìn anh chăm chú.
“Chuyện gì vậy?”
“Anh… Vừa rồi anh nói chuyện với phóng viên làm gì?”
Đoạn Kính Hoài: “Nếu không đạt được mục đích, bọn họ sẽ đuổi theo tra hỏi em.”
“Thế thì sao, em mặc kệ.” Lục Tang Tang nói: “Anh không giống, anh làm việc ở bệnh viện, sau này họ lén lút đến quay phim lấy tin tức gì đó thì làm sao?”
“Không, bọn họ không dám.”
“Vậy thì công việc của anh sẽ bị ảnh hưởng.”
“Yên tâm đi.” Đoạn Kính Hoài xoa đầu Lục Tang Tang, “Anh sẽ nhờ người nói với những phóng viên kia, ngoại trừ việc là bác sĩ, sẽ không tiết lộ bất kỳ tin tức nào khác, hơn nữa anh cũng không phải những minh tinh kia, tin tức qua đi sẽ không ai đào sâu nữa.”
“Nhưng đề phòng có chuyện phiền toái…” Lục Tang Tang không vui nói: “Vừa rồi anh không nên tiến lên.”
“Anh muốn người khác biết.”
“Cái gì?”
Đoạn Kính Hoài xoa đầu cô nói: “Anh muốn người khác biết em là của anh.”
………………………………………………………………………………..