Đá Long Thần - Mana - Chương 41: Đến thế giới của Alma
– Sao người không ở Thủy Minh hải đi. Ryan nhìn Nolan.
– Ta muốn đến thế giới song song chơi!! Nolan cười.
– Càng ngày càng thấy Nolan-sama giống con người ha!! Hanaran cười.
– Ta không thèm giống lũ con người hạ đẳng đó. Nolan nhếch môi.
– Trong này có 2 con người nhé, Nolan-sama. Darla bất lực.
– Kệ chứ.
– Tôi cá sau này người yêu con người. Errol nói.
– Ê, tôi cũng cá. Feran gật gù.
– Ngài ấy sẽ yêu loài người. Alma nhìn lá bài nói.
Cả đám nhìn Alma, Alma mà nói vậy thì chắc chắn luôn rồi. Đúng vậy rồi. Nhưng Nolan chưa từng biết về thuật của Alma nên Nolan không tin.
– Ta chê. Ta sẽ không yêu con người đâu nha. Nolan hất cằm nói.
– Để thần xem. Chờ ngài tự vả. Ryan cười cười.
Cả đám được buổi nói chuyện rất vui. Saphia ngồi trên mỏm đá nhìn về hướng Alma bay đj. Saphia chạm tay vào vòng đá trên cổ mình.
– Em sẽ không bao giờ quên chị, Veshina.
Lâu lắm cả 2 không về nhà, nay Ryan đưa cả đám về nhà mình để tiến đến thế giới loài người. Trước khi sang thế giới con người, cả đám được ăn mặc như con người bình thường. Alma giúp Hanaran làm tóc và trang điểm nhẹ. Đi ra Errol còn không muốn nhận vợ mà. Tại đẹp hơn bình thường Hanaran làm.
– Alma không có gia đình ở thế giới đó nên mọi người đến đó đừng hỏi gì về gia đình của cô ấy nhé. Ryan nói.
– Biết rồi. Cả đám cùng nói.
– Con người ở đó sống theo khoa học và máy móc nên cũng không có phép đâu. Nhớ tém phép lại nha. Đánh tay bình thường là chúng chết rồi. Ryan tiếp.
– Rồi.
Ryan cũng chả biết còn gì chưa dặn không nữa. Nên là cả đám cùng bước qua cổng của nhà Ryan thì bước được đến thế giới loài người.
– À, đây là điện thoại, mỗi người 1 cái, còn đây là tiền của đây. Có thể chuyển tiền qua điện thoại và thanh toán bằng tiền mặt. Long Thần cho rất nhiều nên cứ thoải mái nhé. Ryan cười cười.
– Tuy ta chả hiểu gì nhưng ta đi chơi đây. Nolan nói rồi đi theo 1 hướng xuống thành phố.
– Najinta, đi nào!! Darla kéo Najinta đi theo Nolan.
– Errol-sama, chúng ta đi hẹn hò nha. Hanaran ôm tay Errol nói.
– Được rồi, đi. Errol cười.
Thế là họ đi khỏi đó. Alma và Ryan nhìn qua Feran đang nhìn điện thoại để tìm hiểu về cái đó. Feran ngẩng lên nhìn quanh thì thấy còn mình mình nên cũng cười cười.
– Tôi cũng đi đây. 2 người cứ tự nhiên nha.
Feran chạy mất theo đám kia. Alma nhìn xuống thành phố. Nó không có thay đổi. Mọi thứ như mơ vậy. Cô không nghĩ mình đã sống ở 1 thế giới tốt đẹp kia đã quá lâu rồi.
– Cũng nửa năm rồi đó. Ryan cười.
– Nhanh thật. Em vui khi được ở cạnh anh. Alma quay lại nhìn Ryan cười..
Ryan gục xuống vì Alma cười quá đẹp. Lại còn cười riêng với anh chứ. Đúng là khiến người khác yêu quá mà.
– Sao vậy?
– Anh muốn có con. Ryan vồ lên ôm lấy Alma. Nhìn Alma cười cười.
– Vô nhà đi. Alma đứng lên kéo Ryan đứng lên.
Alma đi vào nhà trước, Ryan nhìn theo kiểu rất ngạc nhiên nhưng sau đó nhảy tưng tưng vì vui. Ryan chạy theo vào nhà ngay.
Về phía nhóm người đi xuống thành phố, không nhờ đến sự giúp đỡ của Ryan và Alma. Najinta và Darla tung tăng đến công viên, mua vé vào thì đưa thẻ của Alma cho. Xong 2 đứa quậy tanh bành cái khu vui chơi. Chỗ nào cũng chơi, cái gì cũng chơi. Mấy cái trò như ném bóng bắn súng, Darla ăn hết cả của hàng người ta làm người ta còn cầu xin Darla đi chỗ khác. Najinta ôm quá trời gấu cho Darla, Darla còn không kém.
– Darlanee-sama!! Nhìn kìa.
Najinta đi qua phía cổng của khu vui chơi. Có những đứa trẻ như Darla hay Najinta đang đi bán đồ. Đi gọi mời đồ. Họ ăn mặc không được như Darla và Najinta. Điều này khiến Najinta tò mò về những đứa trẻ này.
– Najinta, chị có ý này. Darla đi lại nói nhỏ cho Najinta nghe.