Cuồng Long Xuất Thế - Diệp Huyền (full) - Chương 466 Đây rốt cuộc là cái gì?
Diệp Huyền cũng nhìn thẳng vào ông ta, thờ ơ cười nói: “Ông mới là kẻ không biết điều, muốn đánh bại một tên vô dụng như ông thì một mình tôi là quá đủ.”
Răng rắc!
Tên đạo sĩ liều mạng cắn răng, hiển nhiên khả năng khích tướng của Diệp Huyền chắc chắn là hạng nhất!
“Không phải đầu óc tên nhóc này bị úng nước rồi chứ…”
“Hắn không thấy chú Lục của nhà họ Uông thua thê thảm như thế nào sao?”
“Hắn có dũng khí, nhưng cũng ngu ngốc…”
Thấy vậy, những người có mặt đều lắc đầu thở dài, thậm chí còn chế giễu, vô cùng khinh thường Diệp Huyền.
Uông Thuyên lại âm thầm vui vẻ: “Cái tên Diệp Huyền ngu ngốc này, dám xúc phạm đạo sĩ, không phải tự tìm đường chết sao?”
Anh ta cảm thấy dáng vẻ thư sinh yếu đuối của Diệp Huyền hoàn toàn không phải là đối thủ của tên đạo sĩ!
Nhất định sẽ thảm bại!
Anh ta thậm chí còn ước gì Diệp Huyền chết trong tay tên đạo sĩ!
Nhưng có vài người ở hiện trường trông vẫn bình tĩnh, họ là Bác sĩ Trương, Trương Vãn Thanh và Dương Duy!
Họ chẳng những không lo lắng mà còn lộ ra dáng vẻ xem náo nhiệt.
Trong lòng Diệp lão gia thầm nghi vấn: “Chẳng lẽ Diệp Huyền không chỉ là thần y, mà còn là một cao thủ che giấu?”
Diệp lão gia vô cùng chờ mong, cũng tràn đầy tin tưởng Diệp Huyền, Diệp Thanh Di nắm chặt hai tay: “Diệp Huyền, tôi ủng hộ anh!”
“Cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ thắng.”
Diệp Huyền cong khóe môi, đi ra đại sảnh: “Đạo sĩ, tôi muốn xác nhận một chút trước khi bắt đầu. Là ông ra tay, dùng tà thuật trên người Diệp Thanh Di sao?”
Tên đạo sĩ và Hứa Vĩ liếc mắt nhìn nhau, hai người đều giễu cợt: “Nhãn lực của cậu không tồi, đúng vậy, chính là tôi làm, thế nào?”
Diệp Huyền khẽ gật đầu: “Chẳng sao cả, tôi chỉ muốn ông cũng nếm thử mùi vị của tà thuật này thôi. Bắt đầu đi, một chiêu đánh bại ông.”
Tất cả mọi người đều không nói nên lời, Diệp Huyền thật sự càng ngày càng kiêu ngạo, Uông Thuyên nhìn thấy vậy, thầm vỗ tay tán thưởng trong lòng: “Đánh đi, giết chết Diệp Huyền đi!”
Quả nhiên, Diệp Huyền lại châm ngòi lửa giận trong người tên đạo sĩ, ông ta hét lớn một tiếng, cơ thể ông nhanh chóng tràn ngập một luồng khí, âm thanh hoạt động của cơ bắp và xương cốt cũng vang lên!
Áo choàng trên người ông ta động đậy theo, mang theo sóng nhiệt, làm cho người xung quanh vội vàng rút lui, không dám tới gần!
“Chẳng lẽ… Là uy lực cổ võ chân khí?”
Chú Lục của nhà họ Uông và Hồng sư phụ đều kinh ngạc, lúc này họ mới nhận ra vừa rồi đạo sĩ đã không bộc lộ bản lĩnh chân chính của mình!
Ngay cả Diệp lão gia và những người khác cũng âm thầm sợ hãi!
Nhưng Diệp Huyền vẫn lạnh nhạt như cũ, khinh thường liếc nhìn tên đạo sĩ: “Có muốn đánh nữa không, tranh thủ thời gian, đừng làm mấy trò này nữa.”
Vừa nói, hắn vừa cong nhẹ ngón tay, sau khi tên đạo sĩ vận khí thế xong, ông ta bay về phía Diệp Huyền với lửa giận ngút trời: “Thằng khốn, chịu chết đi!”
Trong chớp mắt, ông ta đã lao tới chỗ Diệp Huyền, mạnh hơn gấp mấy lần so với lúc đối phó với Hồng sư phụ và chú Lục của nhà họ Uông!
Nhưng khi ông ta chuẩn bị bóp chặt cổ họng Diệp Huyền thì lại thấy tay phải của Diệp Huyền dễ dàng vung ra, trong nháy mắt khiến tên đạo sĩ có cảm giác hít thở không thông!
Cùng lúc đó, chân khí của tên đạo sĩ như thể bị đóng băng lại!
“Đây rốt cuộc là cái gì?”
Tên đạo sĩ hít vào một ngụm khí lạnh, bây giờ muốn rút lui đã quá muộn màng!
Thình thịch!
Trước mắt mọi người, tên đạo sĩ bị Diệp Huyền đánh trúng, nháy mắt bay ra ngoài như một viên đạn mất khống chế rồi rơi mạnh xuống đất dội!
Nếu nhìn kỹ hơn, miệng tên đạo sĩ đầy máu, hai tay cong vặn vẹo, có thể thấy được thấy đã bị Diệp Huyền đánh gãy!
“Chuyện này….!”
Thấy Diệp Huyền thật sự vừa ra tay đã hạ gục tên đạo sĩ, hội trường yên lặng trong giây lát, sau đó tiếng cảm thán mãnh liệt nổ vang!