Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa 2 - Chương 161 - Ngọt (H)
Cô gái nằm trên giường dường như đã không còn sót lại một chút lý trí nào, giờ đây cô chỉ muốn bản thân có thể thoải mái.
Triệu Thần Hy nhịp nhàng đong đưa, tốc độ đã tăng lên nhưng không khiến cho cô khó thích nghi.
‘’ Nga~’’.
Gương mặt cô đỏ ửng, mi cong mơ màng, đôi môi hé mở, mái tóc bung xoã trên giường, mọi thứ đều khiến bên trong người đàn ông trở nên to hơn.
Triệu Thần Hy cúi người, bàn tay hắn bấu chặt lấy bắp đùi trắng noãn, cái hông cường ngạnh đẩy vào thật sau.
Ti.ểu hu.yệt non mềm không thể chịu được công kích lớn thế kia, co bóp điên cuồng, vô tình khiến vản thân và ngay cả hắn trở nên tê dại.
Lý Uyên rùng mình, tiếng thở dốc và âm thanh rên rỉ phát ra từ miệng cô chưa ngưng mà ngày càng lớn hơn, ngọt ngào và d.âm đã.ng.
Người đàn ông hừ nhẹ, cổ và bắp tay hắn, thậm chí còn có cái nơi đang không ngừng ra vào kia đang hiện những đường gân trông có hơi đáng sợ.
Hắn bóp lấy cái mông cong của cô khiến nó biến dạng, dường như đây là giới hạn, hắn không thể kìm nén được, gầm lên rồi gia tăng lực đạo lẫn tốc độ.
Âm thanh vang khắp căn phòng, mùi hương d.ục vọng lan vào không khí làm cho hai con người đang triền miên quấn lấy nhau càng thêm say sưa.
Triệu Thần Hy đạt đến đỉnh điểm, phóng thích tất cả vào bên trong cô.
Nơi gi.ao h.ợp của hai người đã chặt chẽ, nhưng dường như chưa làm cho người đàn ông hài lòng, hắn cố gắng đẩy vào, tham lam mà chiếm lấy tất cả ngọt ngào của cô.
Cùng lúc đó, cô cong người lên, bên trong bắt đầu điên cuồng co bóp, từng tế bào máu chạy khắp cơ thể kèm theo dòng điện, Lý Uyên yêu kiều rên rỉ, đạt đến cao trào rồi xụi lơ.
Người đàn ông nằm gục trên người cô, thở dốc.
Hơi thở nóng rực đó phả lên một bên tai và vai, Lý Uyên rùng mình nhưng chỉ có thể bất lực nằm đó.
Cô vừa tắm xong, chẳng lẽ bây giờ lại vào phòng tắm thêm lần nữa?
Triệu Thần Hy bế cô trên tay, xem như báu vật.
Lý Uyên giãy giụa rồi lên tiếng:
‘’ Thả em xuống, em tự đi được’’.
Hắn nghe theo, đặt cô xuống sàn nhà xoay người lại sau đó nắm lấy eo thon từ phía dau tiến vào.
Ơ kìa?!!!
Lý Uyên chóing tay lên giường, cô nắm lấy một góc chăn, há miệng thở dốc không ngừng mắng chửi:
‘’ A, tên khốn nhà anh…’’.
Cô vừa mới ra mà, còn chưa kịp nghỉ mệt liền bị hắn làm lần hai rồi. Có còn nhân tính, có còn tình người không!!!
Người đàn ông cúi sát xuống tựa vào người cô, bàn tay xấu xa đặt ở nơi kết hợp giữa hai người, xấu xa mà lên tiếng:
‘’ Em vẫn còn khoẻ vậy thì chúng ta làm thêm moitj trận nữa nhé~’’,
Hắn đã làm rồi mà còn hỏi, tên xấu xa.
Lý Uyên xoay đầu ra sau, đưa ánh mắt ngấn lệ rưng rưng, ai oán nhìn người đàn ông. Điều này lại khiến cho hắn không những không sợ hãi mà còn kích thích cái vật nào đó đang đâm vào hoa hu.yệt ngày càng to lớn hơn.
Từ phía sau, vật thô to kia có thể chui vào bên trong vô cùng dễ dàng, cảm giác hoàn toàn khác so với khi nãy.
Cô gái run rẩy đôi chân, cô không chịu nỗi đành phải quỳ dưới sàn, cũng may có thảm lông, sẽ không khiến đầu gối bị đỏ.
Triệu Thần Hy đặt tay lên bờ mông của cô, vuốt ve nhiệt tình, gương mặt hắn đỏ lên, nhễ nhại mồ hôi, từng múi cơ bụng săn chắc cũng chuyển động theo từng tiếng thở dốc của hắn.
Hắn thong thả đong đưa, đến khi cái cảm giác quen thuộc đó lần nữa xuất hiện, bàn tay to lớn kia nắm chặt lấy cánh tay của cô, kéo nhẹ ra phía sau rồi điên cuồng thúc thẳng vào.
Chỉ nghe thấy cô gái đang ngâm nga, vừa yếu đuối đáng thương lại vừa phong tình gợi cảm.
Lần nữa hắn giải phóng, nhưng khác biệt ở chỗ là khi này cô không thể cử động được nữa, sức lực để nhích đầu ngón tay cũng chẳng còn.
C.ôn thịt rút ra, nhuỵ hoa liền chảy ra thứ chất lỏng trắng đụt mà hắn vừa mới để lại.
Lý Uyên cố gắng bò lên giường, cô thở hổn hển, đồng thời đưa ánh mắt đầy oán khí nhìn hắn, môi mểm mấp mấy rồi nói:
‘’ Anh tránh xa ra, tên biến thái’’.
Triệu Thần Hy bị bộ dạng đe doạ hệt như mèo con của cô ‘doạ’ cho đỏ mặt, nhưng vì sợ cô nhìn thấy gương mặt này của hắn thì sẽ càng không vui, đành phải che lại, cố nén cười rồi đáp:
‘’ Ừm, anh tránh rồi~’’.