Công Chúa - Đa Lê - Chương 5
Thực tế, hắn luôn sợ rằng công chúa có chán ghét hắn hay không.
Dù sao thì cách đây mấy ngày, lúc Gerd đang tắm rửa để đến phòng công chúa, thì phát hiện ra mình đến muộn.
Thấy công chúa đang chuẩn bị thay áo ngủ.
Đây không phải là lúc hợp lý, nhưng cũng may là công chúa không có trách mắng hắn, khoan dung rộng lượng bỏ qua, đồng ý để hắn bước vào.
Nhưng mà, cũng không thể thay đổi được chuyện hắn đã vô ý quấy rầy công chúa.
Sau đó vài ngày, công chúa cứ luôn nhìn thấy hắn cứ ngẩn ngơ. Nhưng Gerd có một năng lực quan sát nhạy bén, hắn thường hay thấy ánh mắt của công chúa luôn dừng trên người hắn, hắn bắt đầu phiền não, cho rằng công chúa vẫn đang để ý chuyện kia.
Sau hôm đó, Gerd ngày càng cẩn trọng, chăm chú để ý đến công chúa, kiên quyết không để cho tình huống đó lại xảy ra.
Kỵ sĩ vĩnh viên luôn là người bảo vệ cho công chúa.
Người kỵ sĩ có đủ tiêu chuẩn tuyệt đối không thể mơ tưởng đến điều gì khác với công chúa.
Nhưng mà, trong trường hợp công chúa chủ động ôm kỵ sĩ, còn yêu cầu muốn ngủ chung với nàng..
Thì phải xử lý thế nào?
Quy tắc của kỵ sĩ không bao gồm cả chuyện này, thân thể của Gerd cứng ngắc, trấn an công chúa: “.. Tôi sẽ ở trong phòng để bảo vệ người.”
Nhưng không thể bảo vệ ở trên giường được, công chúa của ta, đúng là đã được bảo vệ tốt đến mức ngây thơ quá rồi.
Nam và nữ chưa kết hôn, kỵ sĩ và công chúa, ôm nhau như thế này đã là vượt quá phép tắc rồi, nói gì là ngủ chung một chỗ.
Hai tay công chúa đặt trước ngực hắn, nàng ngẩng mặt, Gerd nhìn vào đôi mắt tím đang rơi lệ: “Không thể ôm ta ngủ chung được sao? Giống như mẫu thân ôm ta vậy.”
Trời ạ.
Không ngờ tay của công chúa thật mềm mại, hắn như muốn ngừng thở, mùi xạ hương tràn ngập cả phòng, dường như không muốn để hắn tránh né, lại tựa như một chiếc lưới mềm mại mà rộng lớn bao quanh lấy hắn. Thân hình mềm mại hơn sữa của nàng, da thịt so với tơ lụa còn trơn bóng hơn, cơ thể yếu ớt như thế đang dựa vào người hắn..
Cơ thể của Gerd rất căng thẳng, hắn đỡ lấy tay của công chúa, muốn nàng không ở gần mình. Nhưng trong nháy mắt khi tiếp xúc với cơ thể của đối phương, hắn đã bị kinh động, nàng như một con búp bê hoàn mỹ mà mảnh mai, tựa hồ chỉ cần bóp nhẹ là sẽ làm cho nàng bị tổn thương trong xương cốt ngay. Gerd buông tay nàng ra, lại không dám đẩy nàng, lui về sau vài bước, cúi đầu nói: “Công chúa điện hạ, tôi không có tư cách đến để bầu bạn cùng người.”
Công chúa vô cùng mịt mù: “Vì sao? Ta thấy phụ thân cũng có thể nghỉ ngơi với mẫu thân mà.”
* * * Đó là vì, bọn họ là vợ chồng.
Gerd muốn nói cho công chúa biết rằng, hắn không làm thế được. Đàn ông vô cùng nguy hiểm, nhất là đối với một cô công chúa xinh đẹp như nàng, tất cả những tên đàn ông có ý đồ xấu với công chúa đều bị băm thành mảnh nhỏ đem cho dã thú ăn.
Gerd cân nhắc nói: “Bởi vì đàn ông sẽ làm cho công chúa bị thương.”
Công chúa lờ mờ: “Bị thương gì?”
Gerd cũng đã bị công chúa ép đến điên rồi.
Nàng cứ thuần khiết như thế, không hiểu sự tình.
Ánh mắt màu tím nhạt cứ như bảo thạch quý hiếm, đối mặt với đôi mắt trong veo trong lúc này, Gerd không biết giải thích thế nào về chuyện nam nữ, nói ra những lời đó sẽ làm bẩn tai công chúa.
Nàng vô cùng trong sáng, không nên nghe những lời này.
“Là thế này..” Gerd nói, “Thân thể thấp kém của chúng ta không có tư cách đụng vào người, chúng tôi sẽ bất cẩn mà làm cho người bị thương.”
Lúc nói ra những lời này, tai của Gerd đỏ cả lên. Hắn bỗng nhiên có chút hối hận khi nói ra, bởi vì hắn sợ mình cũng sẽ bị xếp vào những loại người “Có thể làm tổn thương công chúa”.
So sánh như vậy làm cho hắn có chút bất an.
Hầu kết của Gerd chuyển động, bờ môi hắn khô khốc.
“Ồ?” Công chúa vô cùng mờ mịt, “Là như vậy sao?”
“Đúng vậy”, Gerd nhẹ nhàng thở ra, “Cho nên, xin người lập tức lên giường nghỉ ngơi, tôi sẽ ở đây bảo vệ —-“
“Gerd, bị thương như ngươi nói,” Công chúa chìa tay ra, cầm lấy thanh kiếm của kỵ sĩ, “Chính là, dùng nó đâm xuyên vào ta sao?”