Cô Hầu Câm Của Công Tước - Chương 87 - nhẫn nhịn (H)
Cô gái nhỏ vừa mới đạt đến đỉnh điểm, xụi lơ nằm trên giường chưa phục hồi thì người đàn ông lại lần nữa tách đùi rồi chèn cái phần kia vào, Lưu
Ly có hơi hoảng, cố gắng sức thét lớn:
” A.. Tư… không… hu… mệt lắm…”.
Hải sâm đã chèn vào giữa cánh hoa, nghe cô nói thế hắn ngừng động tác.
Cô gái nhỏ nằm đó thút thít, cơ thể không thể cử động được, mệt mỏi chẳng
muốn làm gì cả, nếu như hắn cho vào ngay lúc này thì cô chết mất.
Ba Lạc Bá Tư nhìn vật nhỏ đang khóc dưới thân, có chút không kìm lòng mà cúi người hôn hôn lên trán cô, nhẹ giọng:
” Được rồi, không làm nữa”.
Lưu Ly vẫn cứ thút thít, đưa ánh mắt long lanh nhìn hắn:
” Thật… không?”.
” Ừ”.
Người đàn ông hết cách rồi, hắn chịu thua, nằm xuống bên cạnh cô.
Ở bên ngoài trời vẫn chưa tối, thôi thì đợi cô hết mệt rồi tiếp tục cũng không muộn.
Chưa đến tối, gấp gáp làm gì.
Ba Lạc Bá Tư ôm cô vào trong lòng, vỗ vỗ vài cái. Chẳng biết là do lúc nãy hắn khiến cô mệt hỏi hay là vì khóc quá lâu, cô gái nhỏ thiếp đi lúc
nào chẳng hay.
Ở trong lòng hắn, ngửi được mùi hương nam tính và nghe thấy nhịp tim đập mạnh, Lưu Ly cảm thấy an tâm đến lạ.
Còn hắn, đang vật lộn giữa lý trí và sự thèm muốn.
Đứa em trai kia vẫn đứng thẳng, ở giữa đầu còn chảy một ít nước, gân guốc
nổi lên dường như rất đau đớn, Ba Lạc Bá Tư nghiến răng, tư thế này
khiến cho vật đó nằm ở trên bụng cô, chỉ cần cử động nhẹ một cái liền
cảm nhận được độ mềm mại của từng tấc da thịt của thiếu nữ.
Cô đúng là hành hạ hắn quá.
Đã không ít lần hắn muốn đánh thức cô dậy, nhưng khi nhìn thấy gương mặt ngủ say đến đáng yêu kia liền đè nén cơn ham muốn.
Người đàn ông chịu dày vò đến tận đêm khuya cũng bởi vì cô gái cảm thấy thoải mái mà mãi chẳng chịu dậy, đến khi cơ thể không còn mệt mỏi mới chậm
rãi mở mắt.
Lưu Ly chưa hoàn toàn tỉnh ngủ, lười biếng phát ra âm thanh bằng giọng mũi:
” Ưm\~”.
Hàng mi cong vút run rẩy chớp chớp vài cái, đôi
mắt đen láy có chút bơ phờ vì còn đang mơ mơ màng màng nhanh chóng sực
tỉnh bởi vì…
Người đàn ông thấy cô tỉnh lại, không nói nhiều cúi đầu ngậm lấy bờ môi chúm chím kia, hắn gặm cắn môi dưới đỏ hồng mềm mại hệt như miếng thạch, cái lưỡi linh hoạt tách mở hai cánh môi, cạy khớp
hàm rồi hút mạnh khiến cho lưỡi của cô chui vào miệng hắn, cùng quấn
quýt dây dưa.
Mùi hương nam tính xộc vào trong mũi kèm theo tiếng
thở dốc gầm gừ hệt thú hoang, Lưu Ly mở to hai mắt vì kinh ngạc nhìn
mãnh thú đang chuẩn bị ăn tươi nuốt sống mình.
Đôi mắt xếch của
hắn lúc này có hơi đỏ, chân mày nhíu lại mang theo vẻ khó chịu, đôi môi
của hắn không ngừng gặm cắn, như thể chỉ thế thôi thì vẫn chưa đủ.
Đôi tay yếu ớt của cô đặt hờ ở trên bắp tay vạm vỡ, tiết tấu của người đàn
ông quá nhanh khiến cho cô không theo kịp, thở dốc và phat ra tiếng rên
nho nhỏ.
” Ưm…”.
Nhưng như thế càng đánh thức bản năng của hắn.
Sau một hồi ngậm lấy đôi môi ấy, hắn cuối cùng cũng buông tha. Ba Lạc Bá Tư thẳng người quỳ ở giữa người cô, từ trên cao nhìn xuống quan sát nét
mặt bị nhuộm đỏ vì cơn khát tình của cô gái, mắt đen khẽ híp, bàn tay
kia cũng di chuyển túm lấy bắp đùi thon thả đặt ở trên vai mình.
Tư thế này khiến cho hoa viên ngập nước kia lộ rõ trước tầm mắt của người
đàn ông dù đã vào đêm muộn và căn phòng chỉ được thắp sáng bởi ánh nến
lập loè.
” A… Tư… đừng…”.
Hắn dường như chẳng thèm
nghe cô nói, cái thứ to dài kia được cầm lấy rồi nhét vào bên trong, khi đã xuyên đến lút cán, hắn gầm lên một cách đầy thoả mãn rồi bắt đầu cử
động thân thể.
Một nhấp, cô gái nhỏ hít vào một hơi vì chưa kịp thích nghi.
Nhấp thứ hai, cô bám chặt lấy drap giường, hé môi rồi rên lên vài tiếng.
Lần thứ ba, bờ mông trắng noãn cong lên, hoa viên thiếu nữ cũng bắt đầu co
bóp theo tiết tấu, bao bọc ôm trọn người anh em của hắn.
Nhấp thứ
tư hắn không để cho cô kịp thở liền lấy ra rồi cắm vào thêm lần nữa,
tiếp đó nhanh chóng thúc vào. Ba Lạc Bá Tư vòng tay ôm lấy cả hai đùi
rồi điên cuồng làm.
Cô gái nhỏ đêm nay khó thoát.