Chú Lùn Và Bảy Nàng Công Chúa Bạch Tuyết - Harlan - Chương 3
Khi Harlan chịu đựng sự lúng túng của mình bước vào bếp, nàng ấy đang cúi đầu nếm thử món cháo bột trong nồi.
Cậu vốn định chào hỏi nàng nhưng đột nhiên nhớ tới hôm qua việc bị nàng bịt mắt, lập tức sững người tại chỗ.
Khi nghe thấy tiếng bước chân, nàng ấy quay đầu lại cười an ủi với cậu dùng đôi mắt xanh dịu dàng nhìn cậu, nói: “Harlan, cậu đi nghỉ ngơi trước đi. Đồ ăn hôm nay để tôi đi chuẩn bị.”
“…Lig, cảm ơn.” Sau khi Harlan lúng túng cảm ơn nàng, cậu cúi đầu bước ra ngoài.
Chất vải dệt của quần thô ráp khiến chỗ đó của cậu vẫn còn nhức nhối càng ma sát thêm đau đớn.
Nhìn thấy cậu, Mia nhỏ giọng nói với cậu: “Harlan, nước nóng đã chuẩn bị xong rồi, anh có thể tắm.”
Nghe thấy giọng nói của cô ấy, Harlan càng cảm thấy ủy khuất suýt nữa rơi nước mắt. Nhưng cậu đã kịp kìm lại nước mắt, chỉ gật đầu cảm ơn cô.
Cô ấy là công chúa đối xử với cậu tốt nhất.
Harlan chậm rì rì bước vào phòng tắm, cởi bỏ quần áo để một bên rồi dùng nước ấm rửa sạch mồ hôi trên người.
Khi cậu ấn vào phần bụng nhỏ căng phồng phía dưới của mình, có rất nhiều chất dịch trắng đục chảy ra từ lỗ nhỏ đau đớn.
Tại sao lại như vậy? Đột cuộc là chuyện gì đang xảy ra?
“Harlan.”
Khi tắm rửa gần xong bỗng có một đôi tay mềm mại đột nhiên chạm vào lưng cậu, chậm rãi xoa nắn xương sống như chim nhỏ rồi một đường trượt xuống trên thân thể đang cứng đờ của cậu, chạm vào hậu huyệt sưng đỏ.
Harlan bị đè ở trên tường.
Mái tóc dài màu đỏ nhạt của Natalie xõa trên vai cậu, thoang thoảng mùi táo quẩn quanh.
Cô cười khẽ áp sát vào tấm lưng mịn màng của Harlan, vừa hôn lên dái tai vừa chậm rãi nhét thứ gì đó tròn trịa vào địa phương ấy.
Harlan cắn môi van nài cô đừng tiếp tục thế nhưng cô vẫn không dừng lại.
Cô hôn lên cổ cậu, thủ thỉ: “Harlan, anh muốn cưới một công chúa đúng không… mà em là công chúa.”
→
Cậu chịu hết nổi chỉ muốn kết thúc chuyện này thật nhanh nên đành nhắm mắt mặc cho cô nhét ba viên bi tròn vào trong người mình.
“Đứa trẻ ngoan.” Natalie cười ngọt ngào nói: “Chúng ta ra ngoài ăn điểm tâm Lig làm đi, đừng để cô ấy đợi.”
Cô dựa vào cửa quan sát Harlan run rẩy mặc vào bộ quần áo sạch sẽ, từ sợi dây liên kết với tay cầm bên ngoài quần có một cái nút dường như được làm bằng ruby.
Đôi mắt Harlan phủ đầy hơi nước cậu nắm chặt bàn tay mảnh khảnh xinh đẹp của Natalie, nói: “Natalie, anh sai rồi, anh sẽ không bao giờ mơ tưởng được cưới công chúa nữa… buông tha anh đi…”
“Em không phải có ý trách cứ anh mà.” Natalie nhẹ giọng an ủi cậu “Đó sao lại là ảo tưởng chứ? Harlan, anh đương nhiên có thể gả cho công chúa, chúng em đều nguyện ý gả cho anh.”
→
Harlan ngồi xuống quanh chiếc bàn nhỏ với các công chúa, đồ vật trong mông cùng với sự việc ngày hôm qua khiến cả người cậu không được tự nhiên.
Dư quang khóe mắt cậu thoáng liếc thấy Natalie đang chạm vào viên hồng ngọc.
Khi cậu đặt cái bát xuống, cô liền nhẹ nhàng bấm nút.
Những viên bi nhỏ đột nhiên rung động kịch liệt trong thành ruột chật hẹp của cậu đột ngột khiến Harlan phải mở to hai mắt, cắn môi kêu lên một tiếng không khỏi nắm chặt khăn trải bàn trong tay.
Quần lót của cậu bị dịch rỉ ra thấm ướt, bắp chân run rẩy bộ phận sinh dục phía dưới không tự chủ được kích thích mà cương cứng lên.
Cậu càng hồi hộp, những viên bi càng run mạnh hơn khiến thứ đồ vật thô ráp ấy giống như muốn va vào chỗ sâu nhất trong thành ruột cậu.
Khi Harlan cố gắng chống đỡ để đứng dậy, bên dưới đột nhiên truyền đến một luồng khoái cảm mãnh liệt một luồng sáng trắng lóe lên trước mắt cậu làm cậu lảo đảo ngã xuống đất cùng với chiếc ghế đang ngồi.
Eo cậu nhũn ra đứng dậy không được chỉ có thể ngã xuống đất thấp giọng khóc nức nở.
Bây giờ đang là ban ngày sáng bừng.
Mọi thứ có thể được nhìn thấy rất rõ ràng.
“Mùa đông năm nay dài lắm…” Sisley tóc bạc đặt cốc xuống, nhẹ giọng nói với em gái Natalie, “Em yêu, đừng ép anh ấy như vậy.”
“Ừ, sẽ là một mùa đông dài đấy.”
Lig đỡ Harlan dậy rồi nói: “Harlan, chúng tôi sẽ cùng cậu vượt qua mùa đông giá rét khó khăn này”.