Chú Lùn Và Bảy Nàng Công Chúa Bạch Tuyết - Harlan - Chương 2
Khuôn mặt xinh đẹp của cậu đỏ bừng cả lên thân thể theo đó nóng dần, từ trên cổ áo sơ mi nhìn xuống có thể thấy cần cổ cậu vì thẹn thùng mà nhuốm màu hồng nhuận.
Đôi mắt như ngọc lục bảo của Gabrielle nhìn chăm chú vào cậu, dịu dàng hỏi: “Harlan, cậu có đồng ý không?”
Harlan lắp bắp trả lời: “Ngài…ngài có thể coi trọng tôi là vinh hạnh của tôi.”
Hô hấp ấm áp của nàng phả nhẹ trên mặt cậu khiến suy nghĩ của cậu loạn xì ngầu cả, niềm vui sướng vì đột ngột đạt được ước mơ ập đến như thủy triều bao phủ lấy cậu.
“Bây giờ cậu có muốn ôm ta không?” Mái tóc vàng óng của Gabriel tựa như ánh mặt trời trong mùa đông, mềm mại mà không thiêu đốt, chóp mũi ngửi được hương hoa thoang thoảng, nghe thấy giọng nói từ tính đầy mê hoặc của đối phương.
“Harlan, hãy khiến cho đêm nay trở thành một kỷ niệm đáng giá.”
Cậu đắm chìm vào sự ôn nhu lẫn hạnh phúc lúc này cho dù nàng nói cái gì cậu đều sẽ không chút do dự đồng ý.
Nhưng sự vui sướng liên tục này chỉ dừng lại ở lúc quần cậu đột ngột bị cởi ra.
Dưới chăn che đậy, Gabrielle vén váy lên đem dương v*t vừa to cứng vừa nóng hổi nhét vào giữa hai đùi đầy thịt của cậu.
Phải mất một lúc Harlan mới phản ứng đây là cái gì.
Cậu trừng lớn hai mắt ngẩng đầu nhìn đối phương nhưng sức lực của Gabrielle lại rất lớn bèn nhanh chóng lật người cậu lại, không cho cậu bất kỳ cơ hội nào để hối hận.
Cái gì? Chuyện gì thế này?
Công… công chúa là đàn ông sao?
Cậu cảm thấy mình hẳn là đang nằm mơ nhưng khi ngón tay mảnh khảnh kia chọc vào, cảm giác bị dị vật cưỡng ép xâm nhập khiến cậu không tự chủ được kêu lên một tiếng “A!”.
Không không, lạ thật… vì sao công chúa lại đặt ngón tay của mình vào nơi đó!
Gabrielle phớt lờ tiếng kêu của cậu, một bên giữ chặt eo cậu một bên khác đưa ngón tay chọc sâu hơn, bắt chước động tác giao cấu thọc vào rút ra.
Các công chúa khác vốn dĩ đang ngủ say.
Nhưng sau khi nghe được tiếng kêu của Harlan, tất cả mọi người đều lục tục mà thức dậy muốn xem có chuyện gì xảy ra.
Harlan nhìn thấy công chúa tóc nâu tới gần, cố kiềm nén nước mắt mà vươn tay nói: “Mia, cứu với…”
Gabrielle đánh gãy lời cầu cứu của cậu, đáp: “Lúc nãy có con bọ cắn Harlan.”
Mia có chút nghi hoặc, hỏi: “Thời tiết rét lạnh như vậy mà còn có bọ?”
Nói xong nàng nhìn về phía Harlan, ôn hòa hỏi cậu: “Cắn ở chỗ nào? Muốn thoa thuốc không?”
Sau khi bắt lấy cổ tay của Harlan, Gabrielle cười khẽ một tay khác ở dưới chăn tiếp tục trêu chọc địa phương đang dần ướt át kia.
Harlan kẹp chân hết sức có thể nhưng cũng không thể ngăn cản động tác của nàng.
Gabrielle nói: “Chỉ là con bọ bình thường thôi để cậu ấy ngủ một giấc dậy thì không sao rồi.”
Mia tin lời Gabrielle.
Harlan không cam lòng thấp giọng gọi nàng: “Mia, cứu…cứu tôi.”
Vào lúc cậu cầu cứu Gabrielle càng đâm mạnh hơn nữa ở dưới thân cậu.
Không muốn, khó chịu quá.
Harlan cắn môi nức nở nắm chặt lấy chăn, cố gắng trốn khỏi giường của Gabrielle. Nhưng quần của cậu đã bị ném xuống gầm giường, có thể chút nữa chạy trốn sẽ bị công chúa khác nhìn thấy. Cậu không muốn họ nhìn thấy mình trong bộ dạng chật vật như vậy.
Thân mình cậu run bắn lên khi Gabrielle ấn mạnh vào chỗ thịt mềm mẫn cảm nào đó của cậu, từ lỗ nhỏ tức khắc chảy đầy dâm dịch làm ướt đẫm ngón tay mảnh khảnh kia.
Gabrielle vùa lòng rút ngón tay ra, thử đem bảo bối đã chờ một lúc lâu rồi của mình đút vào cơ thể ấm áp của Harlan. Hậu huyệt của Harlan thật chặt khiến nàng thử một lúc mới có thể chen quy đầu vào bên trong.
“Không, Gabrielle, làm ơn!!!” Harlan không dám kêu ra tiếng chỉ có thể thấp giọng cầu xin, phía sau lưng đã thấm đẫm một tầng mồ hôi mỏng.
dương v*t to lớn của Gabrielle tiến vừa tiến vào một chút, cảm giác đau đớn khi bị kéo căng khiến Harlan cau mày nhưng dù cậu có chống cự thế nào, dù có kẹp chặt hai chân đến đâu cũng không thể ngăn cản thứ đó xâm nhập cơ thể mình.
Cậu lại không thể kêu cứu bằng không tiếng rên rỉ nhất định sẽ bật thốt ra.
Khi cây dương v*t kia mạnh bạo đâm tới, cậu cắn chặt ngón tay bản thân nhịn không nổi nức nở một tiếng.
Đau quá, thật kỳ lạ…
“Harlan, để em lấy thuốc cho anh”. Công chúa Natalie có đôi má bầu bĩnh ửng hồng như trái táo ngồi dậy, trầm ngâm nói với cậu: “Có vẻ anh bị cắn rất đau.”
Cô đi lấy một lọ thuốc bôi ngoài da cùng với cầm theo một ngọn đèn rồi ngồi xổm bên cạnh giường Gabrielle, chiếu sáng khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì dục vọng của Harlan.
Ôi, Chúa ơi, anh ấy thật giống một chiếc bánh ngọt nhỏ ngay cả biểu cảm nhẫn nại cũng đáng yêu như thế.
Harlan không nhận thấy biểu hiện kỳ lạ của Natalie. Cậu bị Gabrielle ôm lấy thắt lưng, hậu huyệt bị ép nuốt lấy dương v*t đối phương, khoái cảm xen lẫn đau đớn hành hạ cậu, thân thể không tự chủ được run lên phản ứng không kịp nữa.
Sau khi Natalie đặt đèn xuống thay vì nhét thuốc vào tay cậu, cô lại ngọt ngào nói với cậu: “Harlan, hình như anh không còn sức để bôi thuốc, vậy để em giúp anh đi.”
Bất chấp việc Harlan từ chối, sau khi đổ thuốc lên tay cô trực tiếp thò tay vào trong chăn chộp lấy cây gậy đã cương cứng bên dưới của Harlan.
“Đừng…” Harlan cố đẩy tay cô ra nhưng sự kháng cự của cậu không có tác dụng.
“Chỉ là vết thương nhỏ mà thôi.” Natalie nhìn cậu đôi tay dưới chăn sục lên xuống, đầu ngón tay như có như không sượt nhẹ qua lỗ tiểu của cậu, đồng thời bôi thuốc lên đó, “Sáng mai sẽ khỏi.”
Harlan không biết tại sao cô lại làm như vậy, lời nói khiếp sợ còn chưa kịp thốt ra đôi mắt cậu đã bị bao phủ bởi tầng hơi nước bởi sự kích thích dâng trào từ bên dưới, khiến cậu chỉ có thể há hốc mồm liên tục thở dốc.
Nóng quá, ngứa quá…
Hai tay cậu nắm lấy gậy của mình nhưng dù có ma sát lên xuống cỡ nào cũng không thể giải quyết được dục vọng chính bản thân.
Cái này thật sự khó tiếp thu quá rồi, phía sau bị chiếm giữ còn phía trước lại không thể giải tỏa.
Đây lần đầu tiên của Harlan.
Gabrielle nhéo vòng eo mảnh khảnh của cậu, vào mỗi lúc càng sâu hơn cố ý đụng chạm chỗ thịt mẫn cảm kia.
Cậu không có kinh nghiệm trong chuyện chăn gối, những cơn cực khoái liên tục đã khiến cậu dần mất đi lý trí, trong lúc giằng co cậu bị ngã xuống giường bởi vì đau đớn mà không khỏi khóc ra tiếng.
Có tia sáng chiếu vào trên người cậu.
“Đừng,…” Harlan vừa thẹn lại vừa sợ chỉ có thể gắt gao nhắm chặt mắt, khóc lóc cầu xin các nàng công chúa đang vây quanh lại đây, “Đừng đốt nến, đừng nhìn tôi mà, van xin các người…”
Cậu không mặc quần, cái lỗ nhỏ đỏ bừng do Gabrielle tàn nhẫn đâm chọc vẫn đang rỉ ra dâm dịch trong suốt, dương v*t ngây ngô rất có tinh thần mà chào cờ thế nhưng có làm sao cũng không thể bắn ra được.
Harlan cuộn tròn thân thể cầm lòng không đậu mà cọ xát hai chân chính mình, từ trên người cậu phiêu lãng một loại hương vị thơm ngọt giống như đang cầu người khác thưởng thức mình.
Cậu định thần lại muốn tìm một chỗ trốn đi, giãy giụa leo lên cầu thang một đoạn nhưng rất nhanh đã bị ai đó nắm lấy vai ném trở về trên giường.
Giọng nói của Gabrielle truyền đến từ sau lưng: “Harlan, ta không muốn bọn họ phát hiện.”
Không có chăn che đậy, Gabrielle cũng không thèm thu liễm động tác của mình, trực tiếp đứng lên đè xuống, thứ to lớn dưới váy đẩy mạnh vào cơ thể Harlan, sự xâm phạm thô bạo như vậy suýt nữa khiến cậu ngất đi vì đau.
“Không… đau quá.”
Mái tóc màu hạt dẻ của đối phương bị làm cho rối bời cả lên, trên khuôn mặt trắng nõn vươn đầy nước mắt.
Căn phòng rất yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng khóc của cậu và tiếng va chạm không ngừng của da thịt.
Rốt cuộc cậu cũng bị chịch cho đến bắn tinh thế nhưng bụng nhỏ vẫn rất nóng rát cảm giác cũng không hề dễ chịu.
Harlan thở hổn hển, cố với tay lật đổ ngọn đèn đang cháy cạnh giường.
Tay bị các công chúa khác nắm lấy.
“Đừng nhìn tôi… đừng mà…” Harlan xấu hổ đến mức bật khóc
Cậu quỳ trên giường hoảng loạn muốn đem chăn che lại cơ thể mình, xui xẻo là chăn rơi ở chỗ cậu nhặt không tới.
Công chúa Lig với mái tóc dài màu xanh biển lặng lẽ hôn đi những giọt nước mắt trên mặt cậu, buộc một dải lụa lên đôi mắt của cậu, nàng nói: “Harlan, thả lỏng cơ thể ra chút, đợi chút nữa sẽ không khó chịu nữa đâu.”
Cậu không nhìn thấy cái gì đã vậy trên người vừa đau vừa nóng, cậu hướng về những người khác nức nở cầu cứu nhưng căn bản không có một ai duỗi tay đem cậu cứu ra dưới thân Gabrielle.
Sau khi Gabrielle mãnh liệt thọc vào rút ra khoảng trăm cái mới bắn tất cả vào trong cơ thể cậu.
Chất nhầy trắng đục chảy xuôi dưới đùi của Harlan, cậu cơ hồ bị cưỡng hiếp đến gần như muốn ngất xỉu nhưng vì tác dụng của thuốc mà khiến cậu vẫn duy trì thanh tỉnh.
Cậu khống chế không được mà phát ra tiếng rên rỉ cầu hoan, nắm trúng tay của một ai đó.
Gabrielle đem dương v*t rút ra.
Nhưng cơn ác mộng vẫn chưa kết thúc, có người còn đang nhào nặn cái mông nhỏ đầy thịt của cậu, giống như đang nghiên cứu xem chỗ bị cắm vào.
Lại có một con *** to dài khác tiếp tục thọc sâu vào cái lỗ tội nghiệp của chú lùn.
Harlan kêu lên một tiếng thảm thiết sợ hãi bò về phía trước, cẳng chân lại bị kéo trở về.
Thân mình cậu bị vuốt ve đến đỏ lên, áo sơ mi nhăn dúm dó ở trên không biết là dính tinh dịch của ai.
Cậu mơ hồ cảm giác được ánh đèn vàng mờ mờ, đèn vẫn đang sáng!
Có người nhẹ nhàng ôm cậu lên.
Cự vật hung tàn kia lại một lần nữa ngóc đầu trở lại, nghiền ép chiếm giữ mỗi một tấc lãnh thổ của cậu.
Tiến vào rồi cứ không ngừng mà tiến vào.
Hai chân cậu lơ lửng giữa không trung một cách bất lực.
Lại bị bắn vào trong mà chính cậu cũng tự bắn ở trong tay người khác.
Không biết làm bao nhiêu lâu, trước mắt Harlan tối sầm hoàn toàn bất tỉnh nhân sự.
→
Khi tỉnh dậy cậu vẫn bị ai đó ôm trong lòng, hoàn toàn trần truồng, phía bên dưới dương v*t của người khác vẫn còn cắm vào trong hậu huyệt của cậu, đùi bị cọ xát đến đỏ bừng bụng nhỏ hơi phồng lên giống như bị tinh dịch sền sệt rót đầy.
Ngoài cửa sổ trời đã sáng.
Gabrielle mỉm cười buông cậu ra.
Harlan cố gắng đứng dậy khỏi giường với cơ thể đau nhức để tìm quần của mình.
Hai chân yếu đến không thể đứng vững nhưng cậu vẫn kiên quyết tìm chiếc quần yếm đã vứt dưới gầm giường, chịu đựng cảm giác khó chịu giữa hai đùi đi xuống lầu.
Đau quá, mông đau quá
Đây là lần đầu tiên cậu dậy muộn hơn công chúa,
Đầu óc Harlan loạn muốn chết cảm thấy chính mình giống như đang nằm mơ thế nhưng trong bụng cậu lại rót đầy tinh dịch của các công chúa là sự thật.
Cậu run rẩy tự hỏi chuyện tối hôm qua là như thế nào, nghĩ nhiều lại nghĩ không hiểu.
Tại sao công chúa lại là đàn ông?