Cậu Mang Thai Cá Con Của Thiếu Tướng - Chước Nhiễm - Chương 19
Thitkhocaichua
“Không thể nào?” Eno nghe xong thập phần khiếp sợ, không thể tin nổi mà nói: “Tôi vừa nhận được tin, là Tông gia chuẩn bị ra tay, sao lại như vậy rồi? Không những thế đây còn là địa bàn của anh cơ mà?”
“Không thành công, cũng không phải Tông gia ra tay.” Việt Sạn vươn tay xoa giữa chân mày, giải thích: “Sau khi chúng ta rời đi, Tông Minh không biết lấy từ đâu ra cái nĩa mà đâm vào cổ họng chính mình, may mà phát hiện kịp thời, cứu lại một mạng.”
Eno không khỏi thở phào, Tông Minh lúc này không thể chết được. Nếu không bọn họ mất đi một cái nhân chứng.
Phát sinh loại sự tình này, hai người cũng không còn tâm tình nghỉ ngơi, mà trở ngược lại trại giam, Tạ Thanh Nhiên cũng đi theo họ.
Xem xong trạng thái thân thể Tông Minh, Eno có chút khó hiểu nói: “Tông Minh quả thật trung thành với Tông gia. Tông Khánh Hủ dù gì cũng chỉ là một người bác họ, còn đang muốn giết gã.”
Nói xong còn tiện thể chửi Tông Khách Hủ: “Lão ta muốn giết Tông Minh, sau đó còn giá họa cho tôi, nói tôi tra tấn bức tử, sau đó bức phụ hoàng đình chức tôi, tâm thật dơ bẩn.”
Việt Sạn nghe câu này của tiểu hoàng tử, trong mắt không giấu được tia lạnh lẽo, “Về chuyện này, chúng ta phải đánh đòn phủ đầu.”
Nói xong theo bản năng hỏi: “Điện hạ từ đâu mà có tin này?”
Eno nghe xong liền sửng sốt, nhanh chóng nhướng mi cố ra vẻ kiêu ngạo mà lên tiếng: “Không nói cho anh biết.”
[Hừ tôi đâu có điên mà để anh biết được tôi nhờ anh họ Ellen của mình nghe lén. Bất quá, phương diện tình báo của biểu ca tốt thật, sau này đúng là có thể đảm nhiệm cục trưởng cục tình báo mà.]
Việt Sạn: “…”
Khóe môi hắn không khỏi cong lên, “Nếu có đoạn ghi âm, nhất định có thể dễ dàng đánh phá phòng tuyến tâm lý của Tông Minh.”
“Có.” Eno nhanh nhảu đáp, nhưng nghĩ nghĩ rồi lại nói: “Việt thiếu tướng nghĩ đánh phủ đầu thế nào?”
Việt Sạn: “Dư luận chính là thứ tốt nhất, ai chiếm trước thì người đó có ưu thế, với việc của Tông Khánh Hủ, chúng ta hiện tại đang nắm tay trên, phải làm thật nhanh chuẩn mới có thể khiến Tông gia như con chó rớt xuống nước. Sau này bọn họ có chửi bới điện hạ, thì dân chúng sẽ nghi ngờ, ở hội nghị cũng không có quyền hướng đoàn điều tra khoa tay múa chân.”
Eno nghe thì gật gù đồng ý, dù gì lao động miễn phí có kẻ ngu mới chối từ, tìm quân sư thì cũng phải trả lương, nên cậu nhanh chóng nhìn qua Tạ Thanh Nhiên nãy giờ vẫn im lặng, hỏi: “Tạ tiên sinh thấy thế nào?”
Tạ tiên sinh?
Việt Sạn cảm thấy ê răng vô cùng.
Tạ Thanh Nhiên bên này cũng nhìn thoáng qua Việt Sạn, nói: “Tôi cho rằng Việt thiếu tướng nói rất đúng!”
Eno gật gật đầu, lại buồn rầu nói: “Nhưng chúng ta hiện tại không có chứng cớ thiết thực, chờ Tông Minh khai ra, khả năng sẽ bỏ lỡ cơ hội. Chẳng lẽ dùng bản ghi âm?”
Việt Sạn gật đầu, nói: “Có thể, đối với người Tông gia, không cần dùng cái biện pháp gì quân tử.”
Tạ Thanh Nhiên khi nghe được ‘ biện pháp quân tử’, trong mắt hiện lên mảng hắc sắc, cũng không khỏi đồng ý: “Không sai, đấu dư luận với Tông gia không cần đạo nghĩa, điện hạ nói đạo nghĩa với chúng, chúng chỉ quay lại cười ngài ngốc.”
Việt Sạn nghe vậy, không khỏi nâng mi, nói: “Xem ra Tạ tiên sinh đối với chuyện này rất rành?”
Tạ Thanh Nhiên rũ mắt, thấp giọng tự giễu: “Một bài học cho nhân sinh thôi.”
Việt Sạn vừa thấy liền minh bạch, Tạ Thanh Nhiên bại trước Tông gia, phỏng chừng chính là quá chính trực, hành động ngay thẳng nên mới ăn mệt.
Cân nhắc một lúc, hắn lên tiếng hỏi: “Tạ tiên sinh tới phụ trách việc này, ngươi nắm mấy phần thắng?”
Một người thông minh, không thể té cùng một chỗ hai lần. Nhìn ánh mắt của tiểu hoàng tử vô cùng chân thành, giống như vớt được một nhân tài.
Tạ Thanh Nhiên ngước mắt, trong mắt cuối cùng có thần thái, khẳng định nói: “Chín phần.”
Eno hơi kinh ngạc, nói: “Ngươi cũng không biết chúng ta đã tra ra cái gì từ Tông gia, vậy mà dám nói chín phần?’
Tạ Thanh Nhiên lên tiếng: “Có thể khiến điện hạ cùng Việt thiếu tướng tự mình điều tra, có thể thấy được chuyện lần này của Tông gia không phải chuyện nhỏ.”
“Ngươi thật đúng là đoán đúng rồi.” Eno cảm khái, sau đó đem chuyện của Tông gia mà mình cùng Việt Sạn phỏng đoán nói ra một lần.
Tạ Thanh Nhiên nghe xong, lập tức tỏ vẻ, hiện tại hắn nắm chắc 10 phần thắng.
Hơn nữa Tạ Thanh Nhiên còn mang đến một kinh hỉ khác.
Thượng lượng chuyện xử lí dư luận, hắn lại nói: “Ta có một phần chứng cứ về Tông gia và gia tộc Mayne cấu kết với Liên bang, Việt thiếu tướng có thể phái người đến đó lây. Mặt khác về Tông Minh, người này trung tâm với Tông gia vì bị Tông gia kiềm chế, điện hạ có thể tiếp cận mẫu thân và muội muội của gã xuống tay.”
Việt Sạn cùng Eno liếc nhau, đều cảm thấy, người này thật không đơn giản.
Tạ Thanh Nhiên xác thật là cao thủ trong chuyện xử lí dư luận, rời khỏi trại gia, cơm nước không ăn, mà nhanh chóng cùng Việt Sạn và Eno lên kế hoạch tỉ mỉ.
Vì thế, Tông Khánh Hủ chưa kịp hành động, trên mạng đã lan truyền bài viết vấn tội Tông gia.
Văn chương kể về chuyện xưa, vô cùng cuốn, không đơn giản là chỉ trích mà còn là chuyện cẩu huyết khi Tông Khánh Hủ thượng vị, nói lão là đứa thứ của gia chủ tiền nhiệm Tông gia, sau đó thông đồng mẹ kế, mưu hại anh trai, rồi cả chuyện bỏ vợ bỏ con, cưới một nữ nhân nhà cao cửa rộng, một bước bò lên vị trí gia chủ.
Tiếp theo chủ bài viết còn cảm khái, Tông gia đời này thật sự chìm nghỉm.
Tông Khánh Hủ thì dã tâm bành trướng, lòng tham không đáy, vậy mà đánh chủ ý lên việc tạo chiến tranh để kiếm lời, lão cùng đại thủ lĩnh tinh hệ thứ 3 cấu kết cùng Liên bang.
Hệ cơ giáp Z xảy ra vấn đề không phải ngoài ý muốn, mà Tông Khánh Hủ sớm đã biết, nhưng vì muốn kiếm tiền, và cũng vì Tinh hệ thứ 3 và Liên bang cho chỗ tốt, nên lão không màng lợi ích của Đế Quốc, không chỉ giấu diếm sự thật, còn cố ý thăng cấp hệ thống đài cơ giáp, khiến cho tiền tuyết bại trận…
Dân mạng hóng tranh đấu hào môn vừa xong, lại xem âm mưu quỷ kế chính trị, bài viết như nói lên tâm của nhân dân, từng câu từng chữ đều nói rõ từng bước của âm mưu, cốt truyện lại ly kì xuất sắc, lời cuối còn đánh một đòn cảnh tỉnh.
Dân mạng xem xong không khỏi có một loại cảm giác ‘Mẹ nó, thì ra là thế này!’
Loại bài viết trên mạng thế này thuờ có những tài khoản chuyên nghiệp lên bình luậ, sau đó nhanh chóng lan truyền, hơn nữa sau lưng còn có Tạ Thanh Nhiên quạt gió thêm củi, nhanh chóng leo lên đầu bảng tìm kiếm, những người nổi tiếng cũng nhanh chóng đăng lại.
【 má ơi! Mọi chuyện đều là thật sao? Tông Khánh Hủ bỏ vợ con? Còn cố tình đem cơ giáp có vấn đề bán cho tiền tuyến? Còn cùng Liên Bang cấu kết? 】
【 khẳng định là thật sự nha, về vấn đề cơ giáp, không phảt tiểu hoàng tử đang điều tra sao? 】
【 tinh tế thời đại nào rồi, vậy mà còn có người không biết Tông Khánh Hủ bỏ vợ con ư? Không thể nào không thể nào? 】
【 trời ơi! Còn cái vị đại thủ lĩnh là nói ai? 】
【 còn hỏi sao? Tinh hệ thứ 3 có mấy người thủ lĩnh?】
【 áng văn chương này thật big gan a, nói thẳng Tông gia cùng Mayne gia tộc phản quốc? 】
【 không có nga, văn chương nói đều là hư hư thực thực, hư hư thực thực! 】
【 dùng loại từ ngữ này, rõ ràng muốn tránh hiềm khích, nhưng ad quả thật khiến mọi người mở mang tầm mắt. 】
Chờ Tông Khánh Hủ biết chuyện này, chính là người dân toàn Đế Quốc đều biết hết.
Lão tức đến xanh cả mặt, hạ lệnh đi xóa bài viết, nhưng làm cách nào cũng không thể xóa được, cuối cùng đành ra mặt xã giao, nói tiểu hoàng tử vô năng, điều tra không ra cái gì, nên lấy chuyện cũ ra bôi nhọ thanh danh của lão cùng gia tộc.
Nhưng kết quả thế nào, lão bên này lên tiếng tố khổ, thì bên kia Tạ Thanh Nhiên đã sai người đem ghi âm mà lão phân phó Tông Vĩ giết Tông Minh đăng lên mạng.
Dân mạng: má má má!!!
【 bôi nhọ? Vậy ông đi giết người diệt khẩu làm mẹ gì? 】
【 lão lo rồi lo rồi! 】
【 thật độc ác, giết người còn muốn giá họa tiểu hoàng tử. 】
【 lão còn muốn đốc thúc hội nghị đình chức tiểu hoàng tử, là một fan nhan sắc của tiểu hoàng tử, tao không thể nhịn cái chuyện này! 】
【 dựa vào cái gì a? Hội nghị là nhà ổng khai sao? 】
【 Tông Khánh Hủ thật là vô pháp vô thiên, yêu cầu bắt khẩn cấp lão ta! 】
Đúng như Việt Sạn và Tạ Thanh Nhiên đoán, dư luận đã trước tiên “định tội” Tông Khánh Hủ, sau này lão có nói gì đi nữa thì dân chúng cũng sẽ không dễ dàng tin tưởng.
Quan trọng nhất chính là, dân ý mãnh liệt phản đối Tông gia, những gia tộc cùng tập đoàn tài chính trước đo qua lại với Tông gia cũng nhanh chống phủi sạch liên hệ, sợ chính mình bị kéo vào liên lụy.
Người sẽ tụ tập vào nhau vì lợi ích, chung quy nếu bản thân không được lợi mà còn bị kéo vào phiền phức, bọn họ nhất định sẽ phủi sạch chính mình.
Tông gia tuy chưa đến nỗi lật thuyền, nhưng nhưng gia tộc cùng Tông gia kết đồng minh đã nhanh chóng rút lui.
Eno vội vàng hai ngày một đêm không ngue, sau khi đem trọng trách trao lại cho Tạ Thanh Nhiên, cậu định trở về ngâm mình rồi đi ngủ, nhưng khi vừa bước vào bồn tắm được vài phút đã lăn ra ngủ ngon lành.
Khi giật mình tỉnh lại, thì cảm thấy hình như bị sái cổ, tùy tay mở ra thiết bị đầu cuối cá nhân, thì cậu thấy anh họ đã gọi cho mình mấy cuộc.
Nhanh chóng gọi trở lại, chưa kịp lên tiếng thì đầu bên kia đã nghe tiếng than thở của anh họ mình: “Tiểu tổ tông của anh, em sao lại đem bản ghi âm đăng lên mạng? Em có biết hay không, vì chuyện này mà xém chút nữa anh bị lão già Tông gia kia phát hiện, nếu bị phát hiện thì anh trai của em sẽ bị đánh thành cái nùi giẻ a…”
“Anh biết rồi sao?” Eno thập phần kinh ngạc, không nghĩ tới Tạ Thanh Nhiên lại hiệu suất đến như vậy.
Eno cũng không còn tâm tình hàn huyên với anh họ, nói vài câu xong nhanh chóng cúp máy, bận đồ vào liền đi tìm gặp Tạ Thanh Nhiên.
Việt Sạn lúc này cũng ở, hắn phái người đến nơi Tạ Thanh Nhiên nói để lấy phần chứng cứ kia. Kế tiếp chỉ cần Tông Minh nhận tội, thì bên Đế đô sẽ có người ngay lập tức đến bắt Tông Khánh Hủ.
Mà mẹ cùng em gái Tông Minh bên này, Eno cũng nhờ anh họ Ellen của mình phái một đội lính đánh thuê đến nơi Tạ Thanh Nhiên nói để tìm. Chỉ cần cứu hai người này từ tay Tông Khánh Hủ, thì không cần sợ Tông Minh không mở miệng.
Nghĩ vậy, Eno không khỏi kinh ngạc, cậu chỉ ngủ một giấc, vậy mà mọi chuyện đã được giải quyết.
Nên không khỏi cảm thán——
【 ra cửa gặp quý nhân, đại lão về hỗ trợ, sự tình nhìn khó, vậy mà ba ngày liền giải quyết. Trừ bỏ vai chính, ai còn có thể có loại này kỳ ngộ? 】
【 haizz đúng là không hổ là mình, thiên chi kiêu tử! 】
Việt Sạn: “……” Bệnh càng ngày càng nghiêm trọng.
– —-Còn tiếp—–