Cánh Đen Trên Vai Thiên Thần - Tác giả: Wing - Chương 18
“Sao ngươi lại bỏ thuốc?”
“Ờm.. tại ăn canh no rồi.” Isik chột dạ quay đi chỗ khác, thứ nước độc này cậu không thể uống, uống vào sẽ chết, mà có cố tình muốn chết để tiêu diệt Quỷ Vương giúp thiên thần cũng chẳng được vì sẽ bị chú ngữ ngăn cản.
Nhưng cậu lại không muốn nói cho Kasdow biết việc đã có kẻ địch xâm nhập vào tòa thành, đây là kế hoạch của nhóm tổng lãnh thiên thần, cậu không thể phá hỏng nó để giúp Kasdow được, như vậy có khác nào phản bội giống loài đi theo địch đâu. Bây giờ Isik là người nằm giữa hai phe, cậu chỉ nên ngồi yên xem hai bên đấu đá lẫn nhau thôi, bên nào đoạt được tính mạng của cậu thì sẽ dành chiến thắng.
Hai chiếc giường kê sát ngay cạnh nhau, có Kasdow ở đây làm Isik không tài nào đọc sách nổi nữa. Cậu làm sao ở trước mặt chính chủ đọc truyện xuyên tạc về tình yêu và hận thù của người ta được. Isik cất sách đi rồi ngoan ngoãn nằm đắp chăn nhắm mắt, tuy vậy trong đầu lại vẫn chưa chịu nghỉ ngơi mà bắt đầu suy nghĩ lung tung đủ thứ.
Hiện tại cách thời điểm Wong đưa thuốc khá lâu mà tòa thành này vẫn vô cùng yên bình, nên hẳn là cậu ta đã biết cuộc mưu sát của mình không thành công, chắc chắn bọn chúng sẽ có hành động khác. Isik đoán nơi đây sắp phải tiếp đón một cuộc tấn công quy mô lớn, đến lúc đấy mạng cậu còn hay mất là phụ thuộc hết vào khả năng bảo vệ của Kasdow, vì từ khi bị thương sức mạnh cậu chưa hồi phục được bao nhiêu, chạy còn hụt hơi chứ nói gì đến đánh đấm.
Mà cái tên Wong chẳng phải là người yêu của Nyla sao? Có khi cậu ta chỉ lừa dối cô ấy để có cớ tiếp cận và hạ độc cậu thôi không biết chừng.
Isik đang mải mê suy nghĩ thì một bóng đen bỗng nhoài sang, đệm giường mềm mại bị lún xuống, Isik chết sững nhìn Kasdow nằm đè lên người mình.
“Ơ?” Đầu Isik nhảy ra một hàng dấu chấm hỏi to thật là to.
“Suỵt!”
Kasdow giơ ngón tay yêu cầu Isik im lặng, gương mặt hắn kề sát ngay trước mặt cậu. Dù đã biết nhau một thời gian nhưng đây là lần đầu tiên Isik tiếp xúc với Kasdow ở khoảng cách gần như vậy, gần đến độ cậu có thể thấy rõ hàng lông mày rậm đang nhíu chặt, nhìn được bóng hình mình phản chiếu trong đôi mắt ma mị quyến rũ, hay chìm đắm trong hơi thở nam tính đầy mê hoặc của hắn. Thiên thần là giống loài có tạo hình hết sức xuất chúng, và có lẽ Kasdow là một trong những thiên thần được ưu ái cho vẻ ngoài đẹp đẽ nhất, để ngay cả khi hắn trở thành ác quỷ đáng sợ, ngoại hình của hắn vẫn xuất sắc đến mức không ai có thể phủ nhận.
Isik vốn không hề háo sắc nhưng trong hoàn cảnh này, vẻ đẹp của kẻ đối diện như được phóng đại lên gấp chục lần khiến cậu không cách nào rời mắt. Thế rồi đôi cánh đen của Kasdow bật mở bao quanh lấy hai người, ngay sau đó vài giây có một tiếng nổ lớn vang lên. Ánh lửa đỏ rực xâm chiếm căn phòng trong chớp mắt nhưng Isik lại không mảy may thương tổn, ấy là bởi vì cậu đã được đôi cánh đen ôm trọn bảo vệ. Khói bụi lửa đỏ phía sau giống như làm nền cho Kasdow thêm nổi bật, cả cơ thể hắn tỏa ra khí chất ngang tàng mạnh mẽ gợi cảm vô cùng.
“Đần mặt cái gì thế? Đứng lên mau!” Tiếng quát của Kasdow đã kéo Isik trở về với thực tại, cậu vội vàng kéo lại phần hồn đang treo lơ lửng của mình xuống, hoảng hốt ngồi dậy đánh giá tình hình.
Kẻ địch đã phá cửa xông vào, vừa rồi nếu Kasdow không dùng cánh che chắn thì chỗ nằm của Isik chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng. Những tên người sói cao to hung hăng lao đến nhưng đều nhanh chóng bỏ mạng dưới lưỡi gươm đen của Kasdow.
Isik núp đằng sau hắn quan sát tình hình, có lẽ sau kế hoạch bỏ thuốc độc bất thành, bọn chúng đã quyết định dồn lực tổng tấn công ngay giữa đêm khuya, tránh để càng lâu càng khó ra tay. Kasdow tiêu diệt hết đám người sói trong phòng thì kéo Isik ra, hắn nhìn xuống tầng dưới qua cửa sổ ngoài hành lang, những bóng đen lông lá chen chúc nhau di chuyển về phía cầu thang dẫn lên đây, cho thấy số lượng kẻ địch là cực kỳ nhiều.
Isik thấy Kasdow nghiến răng phẫn nộ, cậu tò mò đánh mắt theo hướng hắn đang nhìn, chỉ thấy cổng chính tòa thành đã hoàn toàn rộng mở, đừng nói đến việc gia tăng quân lính bảo vệ, ngay cả lính gác cổng thông thường cũng không có một tên. Rõ ràng tòa thành này đã ở trong trạng thái chủ động rước địch, không hề có chút chống cự nào.
“Otis..” Kasdow nắm chặt gươm đen trong tay, chỉ hận không thể lập tức giết chết lão già phản bội gian xảo kia.
Hắn lại lần nữa bị phản bội chỉ vì đã quá tự tin, tin rằng Otis sẽ trung thành với mình bởi sự sợ hãi thuần phục của lão. Cũng như năm đó hắn đã tin vào thứ gọi là tình yêu mà Serein luôn thủ thỉ, rằng cậu ta sẽ không bao giờ làm điều gì tổn thương đến hắn..
Lúc này bên góc hành lang phải đột nhiên có ánh sáng, Petric đã kịp thời xuất hiện hỗ trợ cho bọn họ, cây thương đen trên tay hắn ta dính đầy máu tươi, có vẻ trên đường đi cũng phải chiến đấu khá ác liệt.
“Tòa thành này không còn an toàn nữa rồi!” Petric đến gần nói với Kasdow.
Người sói giống như sóng biển cứ đánh chết lớp này lại có lớp khác chồng lên, số lượng nhiều không kể xiết, Kasdow và Petric phối hợp mở đường chạy xuống tầng dưới, muốn tìm cách thoát khỏi tòa thành đã bị người sói xâm chiếm. Thế nhưng phe người sói đã đông lại hung hãn, hai người họ vừa đối phó với địch vừa lo bảo vệ Isik có sức chiến đấu gần như bằng không nên khá là chật vật.
Sau cùng khi cả bọn bị quây vào trong góc, Kasdow buộc phải sử dụng đòn tấn công hủy diệt. Hắn ngẩng đầu gào to một tiếng, hai cánh tay gồng lên bung sức ra ngoài, đám người sói bị quỷ khí hắn phát ra ăn mòn cơ thể tiêu biến thành một đống cát bụi. Tình cảnh này cũng giống như lúc ở thung lũng hắc ám, Kasdow lấy lại toàn bộ sức mạnh xong đã lập tức thổi bay hết sự sống trong vài giây ngắn ngủi, hiện giờ tòa thành sau cơn càn quét quỷ khí cũng chỉ còn đúng ba sinh vật sống là hắn, Isik và Petric.
“Khụ!” Điểm khác biệt duy nhất có lẽ là đòn hủy diệt tốn quá nhiều sức này đã làm ảnh hưởng đến vết thương gần khỏi của Kasdow.
“Cứ thế này thì không ổn.” Petric nhìn tòa thành đã bị dọn sạch kẻ địch nhưng vẫn không thể yên lòng. “Ta sẽ đi tìm tướng quân Kyros, còn ngài cần một chỗ thật an toàn để nghỉ ngơi..”