Bước Chân Qua Vũng Nước Đỏ - Thiện Ái - Chương 15: Công chúa Thiện Lành
Giáp biên giới phía Nam của Đại Dữu có hai nước. Một là Phù Giang với những mảng đồng bằng màu mỡ được bồi đắp phù sa từ những con sông lớn. Nhờ thế, Phù Giang có khả năng sản xuất nông sản thuộc hàng đầu. Tuy nhiên, lực lượng quân sự của Phù Giang rất yếu kém, vì vậy lãnh thổ liên tục bị đe dọa bởi quốc gia giáp phía Tây là Chân Lạp Quốc. Chân Lạp cũng có giáp với Đại Dữu nhưng không hề có ý muốn xem quốc gia mạnh nhất là đồng minh. Không những thế, triều đình của nước này rất hiếu chiến, ưu tiên phát triển quân sự để gây hấn và xâm lược mở rộng lãnh thổ.
Gẩn đây, theo điều tra của quân lính Đại Dữu, Chân Lạp có nhiều động thái lạ thường đe dọa vùng biên giới của Đại Dữu. Đồng thời, khu vực gần đó bỗng dưng có dấu hiệu hoạt động mạnh của nanh quỷ. Liệu hai vấn đề này có liên quan gì nhau?
Nước Phù Giang, cổng thành Đông Quan – tỉnh giáp biên giới với Đại Dữu – tập trung một đoàn xe hơi với hàng chục người mang trang phục uy nghiêm, bao gồm quân lính, người hầu trong hoàng cung và có cả thợ săn. Tất cả đều trung bảo vệ cho chiếc xe hơi sang trọng nhất, vì người sẽ ngồi vào bên trong là con gái của vua nước Phù Giang, tức công chúa Thiện Lành.
Anh trai của Thiện Lành là Tinh Tường được nhà vua giao cho nhiệm vụ trấn giữ tỉnh biên cương. Có dịp, công chúa cùng tùy tùng vượt đường xa hơn 100km để đến thăm. Nay đã đến lúc trở về hoàng cung tại kinh đô Phong Phú.
Công chúa Thiện Lành vẫy chào anh trai rồi bước ra xe. Dáng Lành bước đi thướt tha cùng với áo bà ba giản dị, nét thanh tú khiến người người đều phải mê say ngắm nhìn, dù nam hay nữ. Cứ ngỡ như nàng Thúy Kiều bước ra từ trong văn thơ. Gương mặt xinh đẹp đến cả giàn bông lúa vàng ươm cũng phải ngả đầu khiêm nhường, hoa sen kia chỉ biết nép mình dưới hồ nước, trăng xa xa thẹn thùng trở nên mờ mẫn, vì đang là ban ngày mà.
Đoàn xe bắt đầu lăn bánh rời Đông Quan. Hỡi ơi, phận công chúa một nước, rời hoàng cung sẽ đầy rẫy hiểm nguy. Ai biết chính xác sẽ có bao nhiêu kẻ gian tà muốn chống đối triều đình Phù Giang sẽ lợi dụng thời cơ để làm hại công chúa. Dù Lành đang được bảo vệ bởi rất đông binh lính và thợ săn, nhưng làm gì có chuyện tuyệt đối. Lành vẫn vui vẻ ngắm nhìn những vườn rau trải dài và xanh mướt mà đâu hay biết rằng chúng đang bị tàn phá bởi lũ sâu bọ trồi lên từ dưới đất.
Khi đoàn xe đi được hơn 30 phút, cách rất xa thành Đông Quan rồi, tiếng nổ bùng lên gây náo loạn xung quanh. Tất cả người hộ tống đều lập tức vào trạng thại phòng vệ cẩn trọng, vây bao quanh chiếc xe của công chúa.
Nào ngờ đâu, kể địch xuất hiện từ dưới lòng đất ngay vị trí của chiếc xe. Chiếc xe bị hất tung lên cao, hầu nữ thân cận ngồi chung xe với Lành liền la hét ầm ĩ. Một nanh quỷ đầu trâu trồi lên, dễ dàng đánh bay những binh linh. Chiếc xe rơi xuống đập đất khiến các cửa kính vỡ tan. Lành có vẻ vẫn ổn nhưng tài xế thì đã chết rồi. Hai thợ săn nanh quỷ là Tú và Tuấn vội đến giúp đỡ.
Tên đầu trâu rất khoẻ, hắn nhẹ nhàng nhấc một chiếc xe hơi khác ném vào các thợ săn. Va chạm mạnh khiến chiếc xe phát nổ, rất người đã bỏ mạng. Máu chảy thành dòng chảy xuống những vườn rau, từ xanh mướt thành đỏ lòm.
Thấy tình hình bất ổn, Tuấn nhanh chóng khởi động xe đưa công chúa tẩu thoát, an nguy của Lành vẫn là quan trọng nhất. Tuấn quay đầu xe tiến theo hướng Bắc để đến Đông Quan.
Bỗng thêm nanh quỷ khác đột ngột xuất hiện từ trên không, hắn giang tay trông giống sải cánh đại bàng vừa rộng vừa nhanh lao vút xuống. Đôi cánh đó bay qua đều kèm thêm những vết chém xẹt ngang người những người hộ tống Lành, lần lượt chẳng còn ai ngoài Tuấn và Tú.
Hướng Nam trở về Phong Phú có quỷ đầu trâu, hướng Bắc quay lại Đông Quan có quỷ Đại Bàng. Không có nhiều thời gian để nghĩ, Tuấn rẽ xe về hướng Tây, băng băng trên đường với tốc độ tối đa. Trong lúc đó, Tú gọi điện báo cáo tình hình để xin viện trợ.
Lành lo lắng nhìn ra phía sau, bọn nanh quỷ không phải tấn công ngẫu nhiên, chúng nhắm vào cô. Tên đầu trâu, tên đại bàng và cả tên quỷ nửa người nửa rắn vừa xuất hiện đều tập trung đuổi theo chiếc xe vỡ kính.
Dừng xe là chết cả đám, Tuấn hiểu rõ nên cứ đạp ga chạy suốt về phía Tây, đôi lúc bị tên quỷ đại bàng tấn công nên hơi lệch Bắc. Nhóm rượt nhóm chạy xuyên qua cả những cánh đồng, rừng rậm, thậm chí là vượt núi. Họ từ lúc nào đã lỡ vượt sang biên giới của Đại Dữu rồi. Nhưng lũ quỷ vẫn bám dai dẳng.
Bốn người trên xe lả hai thợ săn Tú và Tuấn, công chúa Thiện Lành và nữ hầu thân cận tên Luyến dừng xe tại vùng núi hoang vu. Nhờ rừng cây rậm rạp và núi đồi trắc trở, họ đã tạm cắt đuôi nang quỷ. Nhưng chiếc xe của họ cũng chẳng dùng được nữa, chỉ cuốc bộ trong khu rừng rậm âm u.
Theo kiến thức của mình, Lành đoán họ đang ở tỉnh Ninh Tây – tỉnh của Đại Dữu mà vừa giáp Phù Giang vừa giáp Chân Lạp.
“Công chúa cẩn thận.” Luyến dìu Lành từ tốn đi trên mặt đất đầy chướng ngại.
“Chúng đã đi được hơn hai tiếng rồi.” Tú Than Thở. “Tín hiệu di động ở đây không bắt được.”
“Trời sắp tối rồi. Phải mau tìm nơi nào đó cho công chúa nghỉ ngơi.” Tuấn muốn an ủi mọi người, nhưng cũng mong tự an ủi bản thân. “Mong có thể tìm được nhà dân.”
Trời đêm buông xuống rất nhanh, nơi rừng núi càng thêm tăm tối. Bọn quỷ dữ thì có thể sez tấn công bất cứ lúc nào.
Bỗng tiếng va chạm choang choang của kim loại vang rền cả khu rừng tĩnh lặng. Tuấn vội lần theo âm thanh, cuối cùng tìm được nơi có thể nghỉ chân qua đêm.
Có ngôi nhà ở vùng núi rừng này, tiếng búa đập liên tục, khói đen bốc lên nghi ngút. Nhà của một thợ rèn.
“Tốt quá rồi, công chúa.”
“Ừm, mong rằng họ có thể cho chúng ta qua đêm.”