Bổn Cung Là Hoàng Hậu - Dương Bảo Ngọc - Chương 140: Hoàn truyện
Người cô ủy thác là một người lính đánh thuê* có tiếng của kinh thành,tên là Tống Uy.
*:Xin lỗi mọi người nếu lúc này tui dùng từ không có phù hợp nha,nhưng mà tui hết biết dùng từ gì rồi,nếu mọi người có,hãy bình luận giúp tui nha.Thông cảm thông cảm.
Tống Uy đẩy Lí Triết quỳ xuống,lên tiếng nói:
“Bẩm hoàng thượng,hoàng hậu nương nương. Nô tài tên là Tống Uy,là người được hoàng hậu nương nương ủy thác để điều tra vụ này.
Nô tài đã trà trộn vào đường dây này,giả làm một thương buôn muốn nhập hàng,yêu cầu được gặp người cao nhất của đường dây,chính là tên này.Qua điều tra,nô tài đã tìm thấy một mảnh ruộng tuốt ở phía trong sườn núi, ở đó chỉ có một bản làng nhỏ thưa thớt người, đều không có học thức cao.Ngay lập tức,họ trở thành con mồi để những tên như Lí Triết đây lợi dụng bóc lột sức lao động làm việc phi pháp.Nô tài đã cho người làm nhiễu loạn,cuối cùng tóm gọn một mẻ,hoàn thành công việc. Sau khi tra hỏi Lí Triết,mới biết đường dây của bọn chúng hoạt động mãnh mẽ là do có Mai quý phi chống lưng.Mai quý phi đã nhờ phụ thân của mình yêu cầu lính kiểm tra sơ sài khi đến hàng của bọn chúng,tạo điều kiện di chuyển hàng.Tiền lợi nhuận chia đều với nhau.”Tống Uy trình bày rõ ràng,rành mạch.
Anh ta đã phải làm rất nhiều việc mới có thể hoàn thành công việc được giao này.
Mai quý phi liền khóc lóc phản bác:
“Hoàng thượng,không phải đâu,không phải là tần thiếp.Tần thiếp bị oan.”
“Nếu như Mai quý phi nói như thế,thì đây chính là bảng số liệu được ghi chép bằng giấy, có dấu đống mộc của Mai gia,Mai quý phi đừng nói đây là làm giả.Có thể đưa cho người trong cung kiểm duyệt,nghe nói mộc của Mai gia có một hương liệu đặc biệt,khó ai làm được.”Tống Uy mang danh sách đến đưa cho hoàng thượng.
Hoàng thượng lật giở từng trang một,trong lòng cảm thấy vô cùng tức giận.Người ném quyển số ấy vào Mai quý phi,tức giận nói lớn:
“Ai cho ngươi có quyền lộng hành như vậy hả? Là trẫm đã dung túng cho ngươi nhiều quá hay sao,chức vị cao như thế vẫn chưa hài lòng,còn có điều gì bất mãn à?Đường đường là người có học thức,vậy mà ngươi,lại dám làm cho đất nước có một lỗ hỏng lớn như thế. Ngươi coi trẫm là cái đinh trong mắt ngươi đúng không?”
“Không,hoàng thượng,hoàng thượng,không phải là tần thiếp…”Mai quý phi lúc này đã vô cùng thảm hại.
Tại sao,tại sao nàng ta đã vô cùng cẩn thận, nhưng tại sao hoàng hậu lại có thể tra ra.
Bây giờ tất cả đã kết thúc rồi.
Đến lúc này,người của Lý công công đã đến, anh ta nói với Lý công công gì đó.Lý công công nghe xong,liền nói với hoàng thượng:
“Tất cả đều đúng y như lời người cung nữ kia đã nói.”
Mai quý phi quỳ gần hoàng thượng,ắt cũng đã nghe hết tất cả.”Lúc này,nàng ta dường như đã tuyệt vọng,tất cả tội trạng không thể dung thứ lại bị lật tẩy ra hết trong một đêm, tội trạng này quá nặng,không chỉ có mỗi nàng ta,mà còn cả gia đình nàng ta cũng sẽ chịu họa chung.
Hoàng hậu nương nương,có lẽ,ngay từ đầu,cô ta đã thua rồi.
Mai quý phi bần thần,không khóc lóc,cũng không cầu xin,chỉ quỳ đó,mái tóc dài bung xõa rối loạn,đôi mắt không còn tiêu cự,môi khô khốc,một lát mới lên tiếng:
“Hết rồi,cái chết đến rồi.”
Hoàng thượng nghe tin xong,cảm thấy tức giận không thể nào tin được,liền giao cho Tống Uy giải quyết hết số thuốc,lên vùng sườn núi kia kiểm tra người dân trên đó giúp đỡ họ.Còn phần Mai quý phi,cắt chức,giam vào lãnh cung,còn gia tộc của cô ta,từ nay về sau không còn ai có thể làm quan triều đình,chỉ có thể làm quan nhỏ cỏn con,mặc người đời chà đạp.
Ác giả ác báo.
Chỉ trong một đêm,mà đã có nhiều chuyện xảy ra,người ác đã không còn,Yên Vi cũng đạt được mục đích.
Mai quý phi,đến đây hạ màn.
Kể từ ngày hôm đó,uy danh của Yên Vi ngày càng lan xa,cô không chỉ được lòng mọi người trong cung,mà còn được lòng mọi người của đất nước,thường xuyên du hành xuống kinh thành,vùng miền xa xôi thăm bách tín,hỏi han mọi người,giúp đỡ tạo điều kiện sống tốt hơn.
Vĩnh Nhất của cô cũng ngày càng lớn lên,cô dạy con hòa đồng,dạy con khôn khéo,cuộc sống mặn nồng với hoàng thượng,viên mãn không có chỗ nào để chê.
Đời này của cô,xuyên không từ một hoàng hậu vốn đang bị ghét bỏ,giờ đây lại được hoàng thượng yêu thương,vạn người kính trọng, hòa thuận với tần thiếp trong cung,có con có cuộc sống mà mình mong muốn.
…——–HOÀN CHÍNH VĂN——–…