Bổn Cung Là Hoàng Hậu - Dương Bảo Ngọc - Chương 136: Cô ta do dự
“Thật sự…không thể nào mang thai nữa sao?”
“Thưa nương nương,không thể.”Thái y lặp lại thêm một lần nữa.
“A!”Mai quý phi hét lên,cầm lấy tách trà ném qua một góc,phát tiết sự tức giận của bản thân mình.
“Mau cút hết đi,tất cả bọn vô dụng các ngươi, mau cút hết cho ta.”Mai quý phi vừa hét lên, nước mắt trên mặt cũng không ngừng rơi xuống.
Tất cả mọi người ở đó đều vô cùng sợ hãi, nhanh chóng thu dọn rồi đi ra bên ngoài.
Mai quý phi ngồi trên ghế,cả người run rẩy, hai tay nắm chặt lại,nước mắt không ngừng rơi.
Đến cả cơ hội mang thai,nàng ta cũng chẳng có,điều duy nhất để dành được sự yêu thương và sủng ái của hoàng thượng,chẳng còn cơ hội nữa,tất cả công sức đã hết rồi,tan thành mây khói.
Bỗng nhiên,trong đầu nàng ta hiện lên một suy nghĩ.
Giết chết hoàng tử của hoàng hậu,thì như thế con của nàng ta sẽ có một chân trở thành hoàng đế.
Chỉ cần hoàng tử của hoàng hậu nương nương biến mất,thì tất cả sẽ trở về như ban đầu.
Cái ý nghĩ độc ác ấy,đã dần ngấm vào trong đầu của Mai quý phi,đôi mắt nàng ta trở nên quỷ dị,dường như đang suy tính gì đó đầy âm mưu xảo quyệt.
***
Ở phía bên này,Yên Vi cũng đã tìm người điều tra sâu vào bên trong đường dây không rõ của những tên quan lại kia.
Có sự đồng ý của hoàng thượng,chính vì thế mà cô càng có nhiều tài nguyên để tận dụng, có thêm nhiều người tài giỏi giúp cô âm thầm trà trộn vào đường dây,kết quả tiến triển nhanh hơn cô tưởng tượng.
Điều này khiến cho cô rất vui vẻ,hoàng thượng nói với cô,tình hình đất nước ngày càng đi lên,những vấn nạn cũng ngày càng được dẹp bớt đi,làm cho lòng dân thỏa mãn, không ngừng chăm chỉ làm việc.
Yên Vi đã không ngừng cố gắng,cô luôn ghi lại quá trình đầy đủ,còn phần xét xử thì để lại cho hoàng thượng,dù sao thì người luôn có cách để xử thỏa đáng,không cần cô phải nhọc lòng.
Nhưng trên hết,vẫn là phải tìm cho ra vụ Mai quý phi trước,đây là mục tiêu hàng đầu của cô.
***
Cả một tuần bận rộn làm việc,cuối cùng,cô cũng đã nhận được tin tức quan trọng nhất.
Đường dây không rõ ràng của bọn quan lại đó, chính là một loại cây tựa giống như chất gây nghiện,có thể trong hiện tại chính là những chất kích thích không lành mạnh,gây ra cho người dùng các triệu chứng ảo ảo không thực.
Yên Vi nghe như thế cảm thấy không khỏi bất ngờ,hóa ra ở thời đại này mà cũng có mấy cái loại thuốc kích thích bất hợp pháp đó,thật không thể ngờ.
Mai quý phi đúng là ăn hùm ăn mật,dám nhúng tay mình vào một chuyện động trời như thế, là đang cảm thấy bản thân mình ở một nơi cao siêu nào hay sao?Nàng ta không hề đặt luật lệ và những tác hại mà nó gây ra hay sao?
Có được tin tức và đầu mối quan trọng,Yên Vi không ngại cho bọn họ thêm tiền để đẩy nhanh tiến độ thêm nữa.
***
Sau những giây phút làm việc buổi sáng,thì vào buổi tối,Yên Vi sẽ dành thời gian bên con của mình.
Cô luôn tranh thủ đến sớm một chút,trước khi hoàng tử ngủ,để có thể trò chuyện cùng con.
Nhìn đứa bé với khuôn mặt bầu bĩnh,hai cái tay nhỏ xíu nằm gọn trong bàn tay cô,khuôn miệng nhỏ nhắn “ê a” từng chữ khiến cho trái tim của Yên Vi tan chảy.
Đang chơi cùng con,Yên Vi bỗng thấy có một người cung nữ trẻ bước vào,trên tay cầm một cốc nước nhỏ,chắc là dành cho hoàng tử.
“Để bổn cung cho hoàng tử uống.”Cô đưa tay nhận lấy.
“Dạ.”Cung nữ nhanh nhẹn đưa qua.
Nhưng Yên Vi đã tinh mắt nhìn thấy.
Cô ta do dự.
… ——–END——–…