[BHTT] Xuyên Thư - Vân Vân (lily) - Chương 12
“Triệu trưởng lão xin yên tâm. Bọ họ nhất định sẽ đến thôi, còn về gây sự sao? Các vị ở đây chẳng lẽ thể mặc cho bọn họ gây sự hay sao? “
Hồng Nhiên đáp lời Triệu Thanh cùng với đó là khuôn mặt măng nụ cười nhạt, một tay chống thái dương một tay thì đang đù giỡn với sợ tóc mai đang rũ xuống một bên má tựa ngọc bạch. Phía dưới các vị điều không hẹn mà cùng đưa ánh mắt kiên định về phía Hồng Nhiên rồi lại cùng quỳ một chân, một tay áp ngực, một tay rũ xuống thể hiện sự hứa hẹn mà Hồng Nhiên đã nhờ Hệ Thống thêm vào lễ nghi Tuế Lăng môn.
Hồng Nhiên nhìn tư thế này thì hết sức vừa lòng vì tư thế này khi thực hiện sẽ không bị quá mức cung kính, mà nó còn thể hiện được sự quyết tâm của người thực hiện và hơn thế nữa tư thế quỳ này rất đẹp a thật sự quá đẹp và quá hoàn mỹ khiến tâm tình Hồng Nhiên vừa hơi hạ xuống liền tươi tắn hẳn lên còn nghe được họ đồng thanh tuyên thệ nữa chứ.
“Nguyện vì Môn chủ, vì Tuế Lăng môn không ngại tử tự. “
Hồng Nhiên nhìn cũng không còn gì để bàn bạc nữa thì nói họ cứ ai bận việc ai liền thuấn di đến phòng Tinh Tuyết, nàng như thế nào thể quên chuyện thảm linh lực đâu.
Vừa xuất hiện nàng liền nhìn đến Tinh Tuyết đang không ngừng vẽ vẽ gì đó trên không trung, Hồng Nhiên nhìn cũng thể hiểu nổi. Còn phần Tinh Tuyết phát hiện xuất hiện là Hồng Nhiên thì chỉ xem một mắt lại tiếp tục vẽ vẽ. Hồng Nhiên thấy vậy cũng tự giác đến bên bàn trà ngồi hảo chờ nàng hoàn thành.
Chuyện này xảy ra cũng không ít rồi, mỗi lần Tinh Tuyết chăm chú vào một việc gì đó thì dù có là Hồng Nhiên đi chăng nữa cũng chẳng đáng so sánh với a. Sau một chén trà rốt cuộc Tinh Tuyết cũng đã xong linh lực thì hao đi hơn phân nữa, thấy vậy Hồng Nhiên liền thuận tay độ một chút linh lực cho nàng, nhìn sắc mặt Tinh Tuyết hảo hơn chút Hồng Nhiên nói:
“Ngươi vừa nảy làm gì thế kia, như thế chăm chú? “
Đáp trả nghi vấn của Hồng Nhiên Tinh Tuyết chỉ nhấp ngụm trà nhuận nhuận hầu rồi lạnh nhạt nói:
“Đương nhiên là hoàn thành bước cuối cùng nhiệm vụ mà mẫu thân đại nhân nhờ (ép) vả (buộc) rồi. “
Hồng Nhiên cũng tự biết đuối lý chỉ giả vờ như không nghe ra sự trào phúng của Tinh Tuyết.
“Vậy nha, là chuyện thảm linh lực sao? Đã hoàn thành? “
“Đúng vậy. “
“Vậy thì tốt. “
“Ngươi giao lại việc này cho các trưởng lão sử lý đi, bây giờ ngươi cứ việc hảo hảo nghĩ ngơi. “
“Đương nhiên. “
Cuộc đối thoại giữa hai mẹ con Hồng Nhiên đến đây là kết thúc.
Hồng Nhiên sau khi rời khỏi phòng Tinh Tuyết thì liền trở lại nơi ở chính của nàng.
Nói đến nơi ở của Hồng Nhiên phải nói là như hòa với thiên nhiên vậy.
Chủ yếu là vì Hồng Nhiên đã cho xây dựng một ngôi nhà gỗ cấu trúc rất đơn giản một phòng ngủ, một phòng bếp, cùng với một phòng khách. Phía sau nhà là một hồ nước nóng hoàn toàn tự nhiên được dẫn từ con suối nước nóng cạnh bên một hố nham thạch không ngừng sục sôi.
Bao trọn ngôi nhà là các loại đại thụ, không thiếu chim chóc hót vang vui mừng. Hồng Nhiên rất hài lòng với bố cục nơi đây, vào phòng bố trí lại vài vật dụng cần thiết Hồng Nhiên liền đến bên hồ nước nóng, nhẹ nhéo ngón tay trên người nàng liền không mảnh vải che thân. Hồng Nhiên lại theo thói quen mà vuốt ve phần eo, sờ sờ cơ thể hoàn mỹ của nàng, cảm giác sờ đủ liền bước chân vào hồ nước nhẹ nhàng dựa vào vách đá. Nhắm mắt, cảm nhận mọi mỏi mệt đều bị dòng nước rột rửa nàng thoải mái mà thở hắc ra, nhắm mắt thả lỏng tinh thần cùng từng khối cơ trên người Hồng Nhiên dần chìm trong giấc mộng.
_________________
Ở một nơi kỳ lạ, dường như bị tách biệt ra khỏi dòng người, không hề có hơi thở của nguồn sống.
Người thiếu niên đang mỉm cười ôn nhu đối diện nhìn một cái nam hài chỉ khoản năm tuổi đang run rẩy không ngừng. Người thiếu niên nhìn nam hài không nói lời gì nhẹ gõ gõ mặt bàn hai nhịp nhẹ giọng nói:
“3926, ngươi biết ngươi sai ở đâu không. “
Nam hài cũng chính là 3926 nghe xong tiếng nói ôn nhu ấy không những không giảm đi sự sợ hải mà còn rùng mình một cái cúi đầu run run nói:
“Ta, ta biết nhưng, nếu không làm như vậy nàng nhất định sẽ không buôn tha ta a. Ta không còn lựa chọn a, quản lý ngươi giúp giúp ta với nếu không ta nhất định sẽ bị đưa đi tái đào tạo a. “
Người thiếu niên được gọi là quản lý cũng chỉ nhẹ nhàng điểm điểm mặt bàn không theo một quy luật nào hết nói:
“Tổn thất khi nâng cấp level 2 mà không có đủ lượng tích phân cộng với việc ngươi còn chưa được nâng cấp đến level 1 mà đã nhảy lên level 2 là điều không thể chấp nhận được, ngươi hiểu không? “
Nghe hắn lảng tránh lời cầu cứu của bản thân, 3926 dần đỏ mặt vẫn chưa biết được là ủy khuất đến hồng mặt hay vì chuyện gì khác, nhưng vẫn đáp lời quản lý:
“Ta biết hơn nữa còn hiểu rất rõ, nhưng đây là một lần ngoại lệ mà, hơn nữa rõ ràng những túc chủ trước kia cũng đôi khi bị kéo vào cốt truyện nhưng lại không có chuyện gì xẩy ra a, sao túc chủ lần này lại bị dò xét gắt gao đến thế chứ, ta chính là dựa theo cấp trên hạ lệnh mà phong ấn tu vi của nàng a. Không thể hoàn toàn trách ta được. “
Nghe hắn nói với giọng chứa đầy uất ức như thế quản lý chỉ đành thở dài một hơi, hướng hắn ngoắc ngoắc ngón tay, ý bảo 3926 đến bên cạnh hắn.
Nhìn quản lý thở dài 3926 cũng cảm giác hơi chột dạ, nhưng là hắn không có làm gì sai a tại sao lại chột dạ? Không sao hết!
Tự an ủi bản thân một phen 3926 hướng quản lý đến gần, đến trước bàn làm việc, quản lý lại ngoắc ngón tay bảo 3926 đến bên cạnh hắn.
Nhìn hắn như vậy 3926 liền cảm giác có chút bất an nhưng vẫn làm theo vòng qua bàn làm việc đến bên người quản lý nhưng vì chỉ có cơ thể năm tuổi nên đầu 3926 chỉ vừa ngang với bàn làm việc.
Quản lý không tốn nhiều sức nhanh chóng nhắc 3926 lên nhẹ nhàng để lên đùi vòng tay ôm lấy hắn nói:
“3926, trong ban quản lý xuyên thư cục không phải chỉ có ta mới có thể hạ mệnh lệnh cho ngươi a. Nên là chắc chắn đang có người phá rối văn phòng bên chúng ta, ta nhất định sẽ tìm ra và giải quyết ổn thỏa. Ngươi đừng ủy khuất như thế được không, ta sẽ rất đau lòng a. “
Nghe quản lý nói vậy 3926 đành dựa vào lòng hắn tố trạng:
“Nhưng là ngươi hung ta a, ngươi muốn trách phạt ta. Dù sao đây là việc của các quản lý các ngươi đừng có mà làm liên lụy đến ta a. “
Nghe vậy quản lý lại siết tay ôm 3926 nhẹ giọng hóng:
“Ta nào có hung ngươi đâu, ta chỉ hỏi một chút mà thôi. Ngươi biết, dù ngươi có làm gì đi nữa ta cũng sẽ không trách ngươi a. “
3926 chỉ nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay đang vòng trên eo hắn đáp:
“Dù là ta làm sai chuyện sao? “
Quản lý nghe vậy không nghĩ ngợi liền đáp: “dù là ngươi làm sai chuyện. “
3926 nghe vậy tâm can thảo mãn nghĩ nghĩ cùng quản lý nói: “ngươi biết không bây giờ nhìn ngươi cứ như Trụ Vương vậy. “
Quản lý nghi hoặc hỏi: “phải không? Sao lại là Trụ Vương? “
Vui vẻ 3926 trả lời của hắn nghi hoặc: “vì ta là Đát Kỷ, mê hoặc đến Trụ Vương là ngươi bỏ bê triều chính đâu. “
Từng đợt tiếng cười vui đùa vang lên trong phòng dần bị thay thế bằng những tiếng vang mà trẻ vị thành niên không nên tiếp xúc.
______________
Sau khi thiếp đi trong hồ nước nóng, Hồng Nhiên liền lên bờ trên người nàng liền xuất hiện một cái ao tắm dài, đai lưng được nàng hệ một cái lỏng lẻo nút thắt.
Cảm giác trên người còn hơi ẩm ướt Hồng Nhiên liền khảy ngón tay, một trận gió ẩm phiêu qua toàn thân nàng giúp nàng thổi hoàn tóc, trên người lại khô ráo như ban đầu. Bước đến ghế bập bênh, nhẹ ngồi xuống, bên cạnh Hồng Nhiên liền xuất hiện một tờ giấy, mở ra xem, thì ra là thông báo từ tứ trưởng lão nhân tộc Lâm Hi, nội dung chỉ nói về việc thư mời hội Cửu Quan đã được gửi đi hoàn tất. Còn ngày diễn ra chính là sáu tháng hai mươi hai ngày, hôm nay liền là năm tháng hai mươi sáu ngày chỉ còn hai mươi bảy ngày nữa liền đến.
Đột nhiên trong mắt Hồng Nhiên lóe lên hình ảnh một người con gái đang đang nằm trên giường, gương mặt bạch ngọc mày liễu mi dài động lòng người. Nàng là như thế xinh đâu.
“Không biết nàng có đến không a. “
Nhẹ giọng lẩm bẩm Hồng Nhiên liền bắt đầu tu luyện, bởi vì nàng đã có thể cảm nhận được đan điền đang căng ra như sắp nổ tung vậy hơn nữa phong ấn dường như đang dần suy yếu, nàng có thể chắc chắn rằng, nàng sẽ đột phá Hóa Thần trước khi hội Cửu Quan bắt đầu.
______________
Thiên Tông Sơn
Trong đại điện đang ngồi đầy đủ các vị trưởng lão cùng thân truyền đệ tử của họ. Tông Chủ Nhất Liên Tịnh đang ngồi trên chủ vị phía sau đứng không ai khác chính là Tử Tầm, nàng đang vận bạch y đại diện cho đệ tử thân truyền của Tông chủ.
Nhất Liên Tịnh nhẹ phất tay các hàng chữ trên bức thư hay đúng hơn là thiệp mời từ Tuế Lăng môn được hiện ra không trung bằng linh lực màu vàng đại diện cho Kim linh căn. Mọi người trong đại điện điều trầm mặt, thấy vậy Nhất Liên Tịnh nói:
________________