Bé Đáng Thương Của Bùi Tiên Sinh Siêu Ngoan Ngoãn - Chương 7: Thiếu niên khóc
Không khí trong xe vô cùng yên lặng, trợ lý Lý mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, ánh mắt lén nhìn vào kính chiếu hậu, mang tất cả sự kinh ngạc nuốt vào trong bụng.
“Bùi gia, khăn lông.” Vệ sĩ ngồi ở hàng ghế sau đưa cho Bùi Xuyên một cái khăn lông sạch sẽ.
Trời mưa quá lớn nên trên người Bùi Xuyên cũng bị ướt, mái tóc đen ướt một nửa, trên gương mặt lạnh lùng còn có bọt nước chảy xuôi xuống dưới theo đường cằm ưu việt, quần tây bên dưới đã ướt hơn phân nửa.
Bên tay trái hắn còn đang ôm Lâm Tuế Từ cả người ướt đẫm, giơ tay phải nhận lấy khăn lông vệ sĩ đưa, nhẹ nhàng chà lau nước mưa trên mặt người trong ngực.
Thấy thế, vệ sĩ há miệng thở dốc, cuối cùng cưỡng ép bản thân nuốt những lời muốn nói vào trong bụng.
Vốn dĩ ý của gã là đưa khăn cho Bùi gia lau nước mưa trên người trước cơ mà.
Sao lại…..
Khuôn mặt nhỏ của Lâm Tuế Từ tái nhợt, cho nên có thể dễ dàng nhìn thấy dấu vết bàn tay in trên gò má đã sưng lên, khóe miệng cũng bị rách.
Cậu bị thương rất nghiêm trọng, hình như không chỉ ăn một cái tát trên mặt, càng không nói đến những vết thương xanh tím trên người, không biết tại sao lại bị đối xử tàn độc đến vậy.
Bùi Xuyên nhấp môi, cố gắng làm cho động tác của mình nhẹ nhàng hơn, lau khô nước mưa trên mặt đối phương.
Mặc dù động tác vô cùng cẩn thận, nhưng Lâm Tuế Từ đang hôn mê vẫn khẽ nhăn hàng mi thanh tú, lông mi mảnh dài càng thêm run rẩy.
Mới chỉ vừa lau khô nước mưa trên khuôn mặt nhỏ, ngay sau đó lại có bọt nước trong suốt chaye dọc xuống, lúc này không còn là nước mưa lạnh như băng nữa, mà chính là nước mắt nóng bỏng của thiếu niên.
Thiếu niên khóc, trong cổ họng phát ra âm thanh nức nhỏ nhỏ vụn như mèo con, tiếng khóc đứt quãng làm cho người nghe mềm cả lòng.
Người đàn ông nhíu mày, lòng bàn tay mang theo vết chai mỏng nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt bạn nhỏ.
– —-
Đến bệnh viện, là bệnh viện tư nhân Kỳ Hạ của tập đoàn Bùi thị*.
(*) Chỗ này mình thấy hơi lạ tí, không biết edit như này đúng chưa nữa TvT.
Hai vệ sĩ mặt không cảm xúc, một trái một phải đứng ở cửa phòng bệnh cao cấp.
Bùi Xuyên đứng cạnh giường bệnh, nhìn bác sĩ xốc lên quần áo ướt dầm dề trên người Lâm Tuế Từ, chậm rãi cởi đồ ra.
Dưới ánh đèn sáng tỏ, những vết thương trên người cậu cũng cần xuất hiện trước tầm mắt mọi người.
Trên làn da trắng nõn trải đầy vết thương, trên cánh tay, trên eo, bụng, còn có phần lưng, không có chỗ nào lành lặn, vết xanh vết tím lớn hay nhỏ đều có, nhìn mà rợn người.
Vừa nhìn thấy, cả bác sĩ và hộ sĩ đều phải hít sâu một hơi.
Cơ thể thiếu niên vừa nhìn là biết mỏng manh, yếu ớt, sao có thể chịu đựng được những tổn thương như thế này?
Nét mặt Bùi Xuyên căng chặt, đôi mắt đen thâm thúy, hơi thở âm trầm lạnh lẽo tản ra xung quanh, bác sĩ và hộ sĩ đều có thể cảm nhận được.
Động tác của họ càng cẩn thận hơn, cũng không biết là bạn nhỏ này và Bùi gia có quan hệ gì, nhưng lúc nãy họ thấy Bùi gia tự ôm người vào đây, bọn họ càng trăm triệu lần không dám làm ra sai lầm.
Bộ dáng xinh đẹp, thanh tú của mỹ nhân càng khiến người ta cảm thấy đau lòng, trợ lý Lý không đành lòng nhìn, vội vàng dời mắt.
Anh nhìn về phía Bùi gia sắc mặt ngày càng âm trầm, cẩn thận mở miệng:”Bùi gia, hay chúng ta ra ngoài trước đi.”
Bùi Xuyên không nói một lời, xoay người đi ra ngoài.
Hành lang bên ngoài phòng bệnh vô cùng yên lặng, Bùi Xuyên cởi áo khoác tây trang đã bị ướt phân nửa trên người, đưa cho trợ lý Lý đứng bên cạnh.
Bàn tay với khớp xương rõ ràng tùy ý nới lỏng cà vạt, hắn nhìn về phía trợ lý Lý đằng sau, giọng nói chậm rãi, không chút phập phồng:”Tìm người điều tra một chút, tập đoàn Giang thị, Lâm Tuế Từ của nhà họ Giang.”
“Gần đây có chuyện gì xảy ra với cậu ấy, đều phải tra rõ cho tôi.” Người đàn ông bổ sung thêm, giọng nói tuy nhẹ nhàng nhưng mang theo vài phần lạnh lẽo.
Trợ lý Lý sửng sốt một giây, “Vâng Bùi gia, tôi đi làm ngay ạ.”
Tập đoàn Giang thị ở A thành cũng coi như là tiếng tăm lừng lẫy, trợ Lý Lý đương nhiên biết, nhưng nghe đến ba chữ “Lâm Tuế từ” thì anh thực sự sửng sốt một chút.
Lâm Tuế Từ….. Tên này nghe có hơi quen tai, người nhà họ Giang nhưng không mang họ Giang, mà lại mang họ Lâm, chắc không phải là con riêng trong lời đồn của gia chủ Giang Hồng Vũ nhà họ Giang chứ?
Chuyện này của nhà họ Giang ở A thành cũng không tính là bí mật gì, năm đó ồn ào, huyên náo vô cùng.
Khoảng hai mươi mấy năm trước, Giang Hồng Vũ cưới người vợ hiện tại của ông ta, là Chu Văn Thiến.
Chu Văn Thiến cũng là cái tên được nhiều người biết đến, bà từng là diễn viên vô cùng nổi tiếng trong giới giải trí, không những thế còn từng đạt giải ảnh hậu.
Bà và Giang Hồng Vũ yêu nhau, sau khi kết hôn không lâu thì dần vắng bóng, lui khỏi giới giải trí.
Hầu như mọi người đều biết, Giang Hồng Vũ và Chu Văn Thiến là một đôi vợ chồng vô cùng ân ái, những kẻ có tiền luôn thích lêu lổng bên ngoài, nuôi một vài tình nhân nhỏ cũng là chuyện bình thường, nhưng Giang Hồng Vũ đối với Chu Văn Thiến luôn một lòng một dạ, không có người khác.
Sau khi kết hôn một năm, hai người có một cậu con trai lớn, 5 năm sau lại có thêm cậu con trai nhỏ.
Đây hẳn là một gia đình hạnh phúc mĩ mãn, nhưng biến cố đã xảy ra vào ngay ngày hôm sau khi Chu Văn Thiến vừa sinh hạ tiểu thiếu gia.
Không biết từ đâu ra xuất hiện một người phụ nữ tên là Lâm Nguyệt ôm theo một đứa nhỏ vừa mới sinh ra đi tới bệnh viện, nói với họ đây là đứa con của Giang Hồng Vũ…?
1:18 12/12/2023
Mình là tay nghiệp dư nên sẽ còn rất nhiều sai sót không đáng có, mọi người cứ hoan hỉ đóng góp nhaaa.
Lịch ra chương không cố định ạ, chắc là 1 tuần 2~3 chương (hoặc nhiều hơn?). Chúc các tình iu gặm truyện vui vẻ~