Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người - Triệu Dật (full) - Chương 752 "Em thích là được rồi."
- Trang Chủ
- Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người - Triệu Dật (full)
- Chương 752 "Em thích là được rồi."
Chương 752: Không thể trách anh
Khổng Hi ngước nhìn Triệu Dật bằng ánh mắt vui mừng rồi hôn hắn một cái và nói: “Cảm ơn. Em rất thích.”
Triệu Dật giúp Khổng Hi ôm bó hoa hồng vào nhà. Trong nhà, ông của Khổng Hi đang ngồi trên sô pha xem TV.
“Tiểu Triệu đến chơi à?”
Triệu Dật cười nói: “Ông nội, lâu rồi không gặp ông. Sức khỏe của ông dạo này vẫn tốt chứ?”
Ông của Khổng Hi nhìn chằm chằm vào bó hoa lớn trên tay Triệu Dật, trong tích tắc ánh mắt có hơi phức tạp.
Ông rất cảm kích Triệu Dật nhưng mà từ đầu đến cuối ông vẫn cảm thấy so với Khổng Hi thì Triệu Dật còn quá nhỏ tuổi.
Tuy ông luôn lo lắng cho tương lai của hai người nhưng ông không nói ra. Dù sao Triệu Dật cũng là ân nhân cứu mạng ông, vả lại cháu gái ông cũng rất thích hắn.
Hai người họ đã xác định rõ quan hệ, ông còn có thể nói gì nữa?
“Ông vẫn khỏe. Hiện giờ dự án ở Giang Châu của cháu ra sao rồi?…”
Ngày 20 tháng 7, Tập đoàn Thiên Hà được niêm yết lên sàn chứng khoán.
Cổ phiếu của Tập đoàn Thiên Hà vừa niêm yết đã tăng vọt, vốn hóa thị trường của tập đoàn trực tiếp tăng vọt lên hơn 40 tỷ.
Trong tay Triệu Dật có 28% cổ phần của tập đoàn của Thiên Hà, vốn hóa thị trường lập tức tăng vọt lên hơn mười tỷ.
Lại tiếp tục bận rộn, rất nhanh đã qua bảy tháng.
Sinh nhật Khổng Hi vào ngày 1 tháng 8.
Buổi sáng, Triệu Dật ăn sáng cùng Khổng Hi.
Triệu Dật cười nói: “Hôm nay là sinh nhật, em không muốn nghỉ ngơi một ngày sao?”
Khổng Hi bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Triệu Dật: “Em không giống anh chỉ cần chỉ huy người khác mà không cần làm gì cả. Em thật đáng thương, còn phải giúp anh kiếm tiền.”
Triệu Dật không nhịn được nở nụ cười.
Triệu Dật là cổ đông của tập đoàn Thiên Hà, Khổng Hi là tổng giám đốc đồng thời cũng là quản lý, cuối cùng thì Khổng Hi đúng là đang giúp Triệu Dật kiếm tiền.
“Được rồi, anh chờ em tan làm.”
Khổng Hi mỉm cười nói: “Không cần ăn mừng đâu, buổi tối chúng ta ăn cơm ở nhà cùng ông nội đi…”
Dừng lại một chút, Khổng Hi nhìn chằm chằm Triệu Dật: “Em hiểu tấm lòng của anh, tặng quà thích hợp là được rồi. ”
Triệu Dật cười nói: “Được!”
Khổng Hi ăn sáng xong đi làm, Triệu Dật thì lấy điện thoại ra gọi điện.
Vào buổi trưa, một chiếc siêu xe có hình dáng tuyệt đẹp đã được vận chuyển đến biệt thự, sau đó được lái vào nhà để xe và phủ lên một tấm vải.
Tuy rằng trước đây Khổng Hi đã từng nói ra mong ước của mình, cô biết Triệu Dật sẽ tặng mình một chiếc xe nhưng không biết Triệu Dật sẽ mua xe gì.
Cuối cùng vẫn là một niềm vui bất ngờ.
Lúc Khổng Hi trở về, lần đầu tiên liền nhìn thấy chiếc xe có phủ một tấm vải, trên mặt không giấu nổi vẻ tươi cười.
Quay đầu lại, Khổng Hi nhìn thấy Triệu Dật đang đứng ở cửa ra vào mỉm cười với mình.
“Đây là quà của em?”
Triệu Dật cười nói: “Đúng vậy, em mở ra xem thử có thích nó không?”
Khổng Hi đưa tay giữ chặt tấm vải phủ phía trên, sau đó dùng sức kéo, chiếc xe phía dưới lập tức lộ ra.
Ánh mắt Khổng Hi lập tức trợn tròn.
“Pagani!”
Một chiếc xe thể thao Pagani màu đen xuất hiện trước mặt hai người, bề ngoài chói lóa giống như nam châm thu hút ánh mắt của Khổng Hi.
Triệu Dật mỉm cười nói: “Em thích không?”
Ánh mắt Khổng Hi ngạc nhiên pha lẫn mừng rỡ: “Em rất thích! Chiếc xe này trên thị trường hoàn toàn không thể mua được, đây là anh đặc biệt đặt riêng cho em sao?”
Triệu Dật gật đầu: “Đúng vậy. Anh liên hệ trực tiếp với công ty Pagani đặt hàng đúng lúc bọn họ lập kế hoạch sản xuất mẫu xe mới nên anh nhanh chóng đặt một chiếc. Vận may của em không tệ, dù sao Pagani không phải muốn mua là được…”
Khổng Hi chớp chớp mắt: “Hẳn là rất đắt tiền.”
Triệu Dật cười cười: “Em thích là được rồi.”
Khổng Hi truy hỏi: “Nó bao nhiêu tiền vậy? ”
Triệu Dật rất tùy ý trả lời: “Ba mươi triệu.”
Khổng Hi nhìn chằm chằm Triệu Dật: “Anh thật không tiếc tiền.”
Triệu Dật cười nói: “Em đây là đang khen anh sao? ”
Khổng Hi chu miệng nhỏ ra hôn Triệu Dật một cái: “Đúng vậy, em là đang khen anh.”
Triệu Dật cười ha hả nói: “Tiểu Hi Hi mỗi ngày vất vả giúp anh kiếm tiền như vậy, anh chỉ là mua một chiếc xe tốt làm quà cho em mà thôi…”
Khổng Hi mỉm cười nói: “Cảm ơn anh, em rất thích món quà này!”
“Em thích là được rồi.”
……
Sau khi ăn tết với Khổng Hi xong, Triệu Dật trở về nhà ở cùng cha mẹ hơn mười ngày, sau đó lại trở về Giang Châu.
Ngày Triệu Dật trở về, hai người Phùng Tiếu Tiếu và Bạch Nguyệt đều trở về biệt thự.
“Anh Dật, lần này anh trở về có thể chơi thoải mái, em còn phải vất vả đi làm thật là đáng thương…”
Triệu Dật cười nói: “Nếu em muốn chơi, cũng có thể không đi làm mà.”
Bạch Nguyệt cười ha ha nói: “Đừng, phàn nàn thì phàn nàn nhưng em vẫn muốn đi làm, nếu không thì chẳng phải là người vô dụng sao? Em cũng không muốn giống như những phu nhân trên TV mỗi ngày đều là đi dạo phố, spa, bao dưỡng, chơi mạt chược, cả ngày như một con cá mặn không có ý nghĩa…”
Triệu Dật cười nói: “Vậy cái này không thể trách anh nha.”
Bạch Nguyệt cười nói: “Thói quen khi đi làm của em là phải than vãn, anh nghe một chút là được rồi!”
Triệu Dật quay đầu nhìn Phùng Tiếu Tiếu ở bên kia: “Ca sĩ lớn, cảm giác như thế nào?”