Bảo Mẫu Ma Thú - Giấc Mơ Nhỏ Nhoi - Chương 52: Góc nhìn của U Minh Thú
*Chà. Lâu lâu “siêng năng” viết được 1 chap, mà tác phẩm “Bảo Mẫu Ma Thú” đã được 50 chap rồi. Cũng đã đi được gần 1/3 chặn đường của nó.
*Rất cám ơn các bạn độc giả ủng hộ tác phẩm.
Cũng bị flop, cố gắng quảng bá, rồi cũng đỡ flop hơn. Tất cả đều là nhờ các bạn độc giả thân yêu.
*Giờ thì tôi xin vào vấn đề chính:
*Sau khi chap này được công bố, tác phẩm ” Bảo Mẫu Ma Thú” sẽ tạm thời dừng ra chap mới, thời gian cụ thể là tầm từ 3 -> 7 ngày.
*Có hai lí do:
Do vấn đề về sức khỏe: Có bệnh liên quan đến bộ não, cần chút thời gian để dưỡng sức.
Bí ý tưởng: Không hẳn là bí, nhưng ý tưởng có phần lộn xộn, chưa cụ thể nên mở đầu sao, và kết thúc như thế nào cho ổn. Về vấn đề này các độc giả có thể giúp tui được hôn. ?
*Sau đây cũng trong mạch truyện chính, nhưng qua góc nhìn và hành động của U Minh Thú được bổ sung thêm qua các chap.
*Chúc các độc giả thân thương đọc truyện zui zẻ?
…….
…….
…….
…Truyện được đăng chính thống trên mangatoon/ noveltoon. Vui lòng đọc trên kênh truyện chính thống….
Ở chap 24: Sau khi Nhiếp Minh Nguyên được đưa vào tông môn chữa trị. Không còn ai ở ngoài, Lão Liên đã gọi U Minh Thú:
– (bứt ria mèo thúi) Dậy coi. Người ta đi hết rồi.
– Au! (giật mình tỉnh dậy, che cái miệng rộng của mèo) Đau nha. Gọi người ta dậy thì đâu cần mạnh tay thế chứ.
– Nói lẹ. Tự dưng gửi thằng nhỏ cho ta chi.
– Nuôi nó dùm tui. Nhoa. (☞゚ω゚☜)
Trưởng lão kiểu: Chê.
– Thôi mà. Bạn già. Tiểu tử này rất có triển vọng đấy. Chăm sóc tiểu tử này giúp tôi nhá. ?
– Nói xem. Ta cần làm gì tên nhóc này.
– Thế là ông đồng ý rồi đấy. Rất cảm ơn. Bái bai (bỏ về Cấm địa)
Trưởng lão ngơ người. Rất không hài lòng nhưng cũng bất lực.
Xuống dưới chân núi. U Minh Thú nhìn thấy Kim Giác Tê đang sốt ruột lo lắng, bên cạnh có một ông già. Y không biết là ai.
Lão vừa thấy Y, liền đề phòng gay gắt, Kim Giác Tê muốn giải thích, nhưng không biết nói chuyện. U Minh Thú đưa cho Tê một viên đan dược, Tê uống xong biết nói luôn. Nói chuyện được rồi, Tê cố gắng khuyên ông, ông ta cũng hiểu nôm na.
Việc đầu tiên, U Minh Thú đã đến chỗ thôn làng, tìm những người còn sống sót, rồi tu sửa, dọn dẹp lại mọi thứ. Ban đầu thì người dân rất căm phẫn, nhưng nhờ ông lão giải thích, và đồng thời thấy được lòng thành của Y, mới nới lỏng cảnh giác. Thôn làng được sửa sang mới lại, tươm tất.
Tiếp tới, U Minh Thú thực hiện lời hứa của mình với các yêu thú ở đây. Nhưng rất cả yêu thú đã bị Y giết sạch sẽ, trừ Kim Giác Tê và một con yêu thú đã kịp thời trốn một nơi khác. Nó biết rõ toàn bộ quá trình xảy ra, nhưng không tham gia, đành trốn đi.
Hòn đảo này ban đầu vốn dĩ là nơi phong ấn, dùng để phong tỏa các yêu thú ở đây, đã tồn tại cũng được trăm năm. Trong thời gian đó người ở nơi khác đã phát hiện nơi này và sinh hoạt ở đây luôn, họ chính là những người dân trong thôn.
Yêu thú và cả Kim Giác Tê đều không biết chỗ phong ấn ở đâu,chỉ nhớ mang máng người thi triển phong ấn. Mà dù có biết, yêu thú cũng không thể vào.
Ngược lại, U Minh Thú biết rõ nó ở đâu, và cách phá giải. Sau khi tu sửa ngôi làng, Y đến vách núi giữa trung tâm hòn đảo. Phong ấn nằm dưới ngọn núi ấy.
Thuật phong ấn cũng khá bài bản. Nhưng không khó phá giải nó, chỉ thấy Y trực tiếp phá vỡ linh châu giữa trận pháp bằng lửa của mình. Viên linh châu vỡ ra, kết giới ẩn mình hàng trăm năm liền hiện ra, rồi vỡ nát hoàn toàn. Phong ấn được xoá bỏ.
Xong việc, U Minh Thú ra khỏi đó, thấy Kim Giác Tê đang ở ngoài chờ mình. Y cũng có lời muốn nói:
– Từ giờ. Ngươi đã được tự do.
Kim Giác Tê hiểu, nhưng càng hiểu rõ chuyện tiếp theo sẽ xảy ra, nếu như phong ấn đã hoá giải. Tê ấm ức:
– Lão Đại. Liệu Lão Đại có thể…..
– Không. Ta có việc của ta. Ngươi nên đi đường của ngươi.
– Lão Đại. Tôi thật sự không biết phải đi đâu, và làm gì. Tôi muốn đi theo Lão Đại.
– Cái gì mà không biết đi đâu, không biết làm gì. Đường của ngươi, ai biết được, cũng chả ai sắp xếp cho ngươi đâu. Tự mà viết ra con đường cuộc đời của chính ngươi đi.
– (Y vỗ vai Kim Giác Tê mà an ủi) Thật sự. Ta không thể để ngươi theo ta được. Tương lai vẫn còn phía trước mà.
Kim Giác Tê ngầm hiểu. Thế rồi ai đi đường nấy, Kim Giác Tê rời khỏi hòn đảo mà đến đất liền.
U Minh Thú vẫn ở lại, làm một số chuyện.
Ở chap 40: U Minh Thú đã dùng một loại cấm thuật tạo Yêu Quỷ để thử thách Nhiếp Minh Nguyên, đồng thời kiểm tra năng lực của cậu nhóc đã tiến bộ nhường nào.
Ở chap 50: U Minh Thú không leo núi, mà trực tiếp dịch chuyển đến chỗ trưởng lão tâm sự. Mọi khi U Minh Thú đến Bạch Thiên Sơn bằng phương pháp cưỡi mây, trực tiếp đến đỉnh núi. Còn hôm đó U Minh Thú chọn cách leo núi, vượt 7 tầng thử thách, chẳng qua để thử nghiệm đôi chút.