Bảo Mẫu Ma Thú - Giấc Mơ Nhỏ Nhoi - Chương 49: Câu chuyện của Lỗ Báng 2
– Dĩ nhiên! Nam tử hán đại trượng phu. Tất phải quyết đấu.
– Hai người bọn ta đã có trận đấu ác liệt.
Lỗ Báng kể lại trận chiến năm ấy.
…Hồi tưởng…
Đi tuần tra như mọi hôm nào. Nhưng hôm nay, Lỗ Báng phát hiện một con Yêu thú to lớn, hơn 20m.
Thân là Triệu Hoán Sư cấp cao, anh không thoát khỏi sự tham muốn thu phục yêu thú hùng mạnh.
Lỗ Báng bước tới gần con yêu thú to xác, đứng trước mặt nó tuyên chiến:
– Yêu thú mạnh mẽ đang đứng trước mắt ta. Hôm nay ta quyết sẽ thu phục ngươi. Hãy thi hành khế ước chủ – tớ giữa ta và ngươi.
Nghe tiếng vọng vang ra từ phía bụi cây, U Minh Thú quay lại nhìn xem là kẻ nào.
Lỗ Báng nhảy ra, thi triển trận pháp khế ước.
Bỗng chốc, pháp trận hiện dưới chân U Minh Thú, những sợi dây xích từ pháp trận quấn lấy nó. Lỗ Báng tận dụng thời điểm dây xích vẫn còn kìm hãm U Minh Thú, anh nhảy ngay trên đầu nó, thực hiện khế ước chủ – tớ.
Tay chưa kịp chạm vào, U Minh Thú đã phá vỡ xiền xích, vả bay Lỗ Báng qua một bên. Anh bị ném bay ra xa.
May lực tay của U Minh Thú có sự nương nhường, Lỗ Báng chỉ trầy xước nhẹ. Anh đứng dậy, tiếp tục khế ước.
U Minh Thú cảm thấy chán chường. Nó ngồi im để mặt Lỗ Báng làm gì thì làm.
Lỗ Báng thực hiện 7749 lần trận pháp. U Minh Thú vẫn không xi nhê. Thậm chí nó còn nằm ườn, phơi bụng ra mà ngủ quên luôn.
Thấy trận pháp bày ra không thấm thía gì, Lỗ Báng đổi chiến thuật. Anh quyết định làm nó yếu đi, rồi hãy thu phục nó sau.
Lỗ Báng triệu hồi Hắc Linh Báo nghênh chiến:
– Ra đi! Chiến hữu của ta! Cùng ta chiến đấu nào!
Hắc Linh Báo xuất trận, hùng hồn gào lên xông tới U Minh Thú. Nhưng mới chạy được vài bước, Hắc Hắc đột ngột thắng lại.
Kích thước hai bên, có hơi khác biệt. Hắc Hắc quay lại nhìn Lỗ Báng.
Gương mặt Hắc Hắc tràn ngập sự hoang mang. Nó nhìn Lỗ Báng:
Hắc Hắc chỉ bằng 1/4 U Minh Thú. Trong khi đó U Minh Thú không biết lí do gì, mà cao to tận 20m.
Lỗ Báng leo lên Hắc Hắc, an ủi chiến hữu của mình:
– (vuốt lông Hắc Hắc) Yên tâm đi. Có ta bên cạnh ngươi.
U Minh Thú chống cằm nhìn cả hai người và thú:
Hắc Linh Báo tạo pháo sáng trong miệng, phóng ra tấn công U Minh Thú.
Kết giới bảo vệ của U Minh Thú ngăn lại. Đòn đánh không thể làm sức mẻ U Minh Thú.
Lỗ Báng thì ở phía sau, dùng hỏa lực tấn công.
Cả hai một người một thú đều đặn tấn công dữ dội.
Nhưng tất cả đều vô hiệu trước tấm lá chắn phòng ngự của U Minh Thú. U Minh Thú bất giác ngủ quên bên trong kết giới.
Một hồi, Lỗ Báng và Hắc Linh Báo đã mệt lã người. Hai người ngồi một bên thở dốc.
Đánh cả buổi trời, vẫn không có gì tiến triển. Lỗ Báng xoa đầu bứt tóc:
– (vò đầu bứt tai) Má! Thật là! Làm gì cũng không ăn thua. Con yêu thú này mạnh đến cỡ nào chứ?
U Minh Thú nhìn về phía hai người:
– Xong chưa? Đánh mệt rồi đúng không? Giờ ta có thể đi được chưa?
Nghe thấy con yêu thú đang nói chuyện, hai người chủ tớ, ngơ ngác nhìn nhau. Bất giác, Lỗ Báng và Hắc Hắc đều há hốc mồm:
– (ngơ người ra) Vãi luôn! Con mèo này biết nói!
Góc giải đáp: * Yêu thú thông thường, Linh thú và Tiên thú không thể nói chuyện. Chỉ có Thần thú hoặc một số yêu thú trong trường hợp đặc biệt mới có thể giao tiếp với con người.*
*Tiên thú có thể dùng truyền âm tiên thuật để giao tiếp với con người.*
*Nhiếp Minh Nguyên được U Minh Thú đưa cuốn bí kiếp giúp cậu có thể giao tiếp với động vật. Cho nên cậu có thể nói chuyện với yêu thú và các động vật thông thường khác.*
*U Minh Thú xếp theo loại đặc biệt. Tại sao? Vì nó có phải Thần thú đâu. ¯_( ͡° ͜ʖ ͡°)_/¯ *
…* Zô tiếp câu chuyện nà *…
…….
…….
…….
Lỗ Báng chỉ tay vào U Minh Thú:
– Rốt cuộc mi là Yêu quái phương nào? Sao ngươi có thể nói chuyện được?
– Đoán xem!
– Không lẽ. Ngươi là Thần thú!
– Tào lao! Nhìn ta giống Thần thú lắm sao?
U Minh Thú thấy Lỗ Báng thể chất không tệ. Y nảy ra quyết định táo bạo.
U Minh Thú thu nhỏ người lại, vừa bằng Hắc Hắc, Y tiến lại gần về phía hai người:
– Cho ngươi cơ hội. Đấu với ta. Nếu ngươi có thể lấy được sợi ria mép của ta. Ta chấp nhận kí khế ước với ngươi. Đổi lại, ngươi phải theo ta, nếu ngươi thua.
Cơ hội ngàn vàng, Lỗ Báng không tiếc gì, mà chấp nhận lời thách đấu.
Hắc Hắc chỉ được ngồi một bên mà xem.
Lỗ Báng chỉnh tư thế, anh nhắm vào sợi râu trên mép trái U Minh Thú, phóng thẳng tới vị trí, rất nhanh, mắt thường không kịp nhìn thấy.
Nhưng phản xạ của loài mèo rất cao. Dù Lỗ Báng có nhanh, nhưng trước mắt Y, không khác gì bộ phim quay chậm. U Minh Thú vả anh sang một bên.
U Minh Thú đã nương tay, chỉ là một cú vồ nhẹ, Lỗ Báng đứng dậy, tiếp tục thử sức.
Anh thi triển quyền cước. Là Thú Quyền.
Thú Quyền vốn đã biến mất khỏi giới võ lâm. Nay lại hiện hữu trước mắt. U Minh Thú lấy làm bất ngờ.
– (Lỗ Báng hô to quyền pháp) Quyền Thú: Thú vương xuất bá.
Hình ảnh sư tử hiện lên trong Lỗ Báng. Anh lao lên.
U Minh Thú nghĩ thầm:
– Không ngờ. Quyền pháp này vẫn còn.
Lỗ Báng lao tới, U Minh Thú vẫn hất anh đi một cách nhẹ nhàng.
Lỗ Báng vẫn chưa bỏ cuộc. Anh tiếp tục. U Minh Thú vừa đánh vừa hỏi:
– Quyền pháp này ngươi lấy ở đâu?
– Đây vốn là quyền pháp tổ truyền của gia tộc ta. (vừa đánh vừa trả lời) Chính gia gia của ta đã truyền lại cho con cháu mình.
Lần lượt, các hình ảnh của động vật đứng đầu chuỗi thức ăn hiện ra. Toàn là thú cầm đầu một phương: sư tử, hổ, gấu, đại bàng, cá mập….
– Quyền pháp khá trọn vẹn. Không hề có sự cải biên. Gia phả của hắn nắm giữ bí tịch à?
Lỗ Báng cứ tấn công không ngừng, cố gắng tìm thời cơ lấy sợi râu.
Lần này, U Minh Thú trực tiếp đánh ngất anh ta. Kết thúc trận đấu.
Y vác Lỗ Báng lên lưng mình.
Thấy chủ nhân bị hạ đo ván, Hắc Linh Báo lao tới giải cứu chủ nhân. Hắc Hắc được ăn trọn “cú chặt karate” của U Minh Thú. U Minh Thú trực tiếp vác cả chủ lẫn tớ đến Bạch Thiên Sơn, giao cho Lão Liên (trưởng lão. Cách xưng hô của U Minh Thú với ông) sử trí.
^^^Kết thúc hồi tưởng^^^
Nghe xong câu chuyện, Bạch Miên cảm thán:
– Hèn chi. Năm đó hai người đến, tơi tả, lại có U Minh Thú đưa tận nơi.
– (Lỗ Báng cười gượng) Hơhơ. Năm đó hai ta làm phiền huynh quá.
– Đúng là U Minh Thú mà mình quen biết. (Minh Nguyên nghĩ thầm)
Câu chuyện của Lỗ Báng đã hết. Trời cũng đã khuya. Cả ba người ai về phòng nấy.
………………….
Đêm khuya trăng cao, trưởng lão ngồi ngắm trăng hưởng trà trên ngọn đồi cao nhất. Mặt điềm nhiên:
– Tới rồi đấy à?
Một bóng đen phía sau lưng ông xuất hiện.