Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài - Lý Ôn Tửu - Chương 206: Sau hội gặp mặt (3)
- Trang Chủ
- Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài - Lý Ôn Tửu
- Chương 206: Sau hội gặp mặt (3)
Cái gì?! Chơi bạn trai!
1
Kích thích vậy sao!!
[Chơi… Chơi bạn trai?! Tôi không nghe nhầm chứ???]
[Đù má mấy người biết cách chơi thật đó!!]
[Mới vào đã nghe được gì vậy!]
[Đây mà là trai thẳng chơi game?]
[Xin lỗi em thua ạ, để em cởi quần trước.]
[???]
Mấy ngày nay vì vụ hội gặp mặt, diễn đàn luôn rất sôi động, sau một đợt thảo luận, có rất nhiều người chạy tới bài đăng ảnh chụp đường phố. Nhưng đúng việc thảo luận đã tạo thành bối rối với khá nhiều người, nên bên diễn đàn che đậy xử lý những bài đăng có độ tương tác cao, bao gồm những bức ảnh chụp được chú ý nhất.
Nhiều người thảo luận, tất nhiên cũng sẽ có những kẻ đục nước béo cò, dẫn dắt dư luận.
Hầu hết người chơi sau khi ngưng tò mò thì cũng phát hiện những tình huống vi phạm, ví dụ như nói xx tương tự với xx, hay là lấy ảnh của người ta đi hỏi thăm xung quanh.
Trong tòa CP Song Đại Ca cũng có tình huống này, sau khi xảy ra những trường hợp mất kiểm soát như trên, có người chơi lí trí đứng ra điều hòa, lại thêm diễn đàn đã che hết ảnh, mới kéo lại phạm vi thảo luận về game, dần làm lắng dư luận.
Tò mò thì được, nhưng không được quấy rầy cuộc sống của người khác.
Thế là fan tới phòng phát sóng càng đông, dù sao thì so với cuộc sống thực tế, họ quan tâm lúc Momo và Hành Chỉ Vô Câu chơi game hơn.
Màn đạn bay vèo vèo.
[Đệt! Có thể cho em cơ hội quan sát không! Em cũng muốn học.]
[Chơi như nào chơi như nào! Cho em xem với!]
[Đến phòng phát sóng nhặt quần ạ.]
[Cười chết, coi cái phòng phát sóng này, tôi bắt đầu sợ streamer bị khóa phòng rồi đó.]
[Rồi sao? Có thể nhường cho tui xem trước là chơi như nào không?]
[Tôi thật lòng muốn xem mấy người chơi mà.]
[Nghe nói ở đây có trai thẳng đang chơi (tò mò ngó nghiêng)]
Người nào đó bảo thoát đội lại mãi không chịu thoát, bling bling sáng chói như đèn pha.
Không khí trong đội thoáng lúng túng trong một chớp mắt, Túc Mạc rất tự nhiên nói tiếp: “Thoát đội?”
Thanh Phong nhìn màn đạn lít nha lít nhít, da đầu tê dại, đồng thời cũng có chút xíu tò mò: “Ừ thì không tốt lắm mà? Có khi nào quấy rầy hai người không?”
Túc Mạc: “?”
Úc Trăn: “… Không cần.”
[Cười chết tôi, Thanh Phong cố lên!]
[Thoát làm gì? Ông đi thì bọn này phải làm sao!]
[Streamer tự dưng thảo mai thế há há há!]
[Tôi tò mò thật á, lúc chỉ có hai người, họ đã nói những gì vậy!]
[Không ngờ Hành Chỉ Vô Câu lại như vậy (thêm nữa đi)!!!]
“Anh, em đang livestream đó anh biết không?” Thanh Phong xấu hổ cười: “Không sao, chắc họ không nghe được đâu, hai người không cần để ý, cứ tiếp tục.”
Túc Mạc: “… Tiếp tục cái gì?”
Thanh Phong: “Cái đó đó!”
Một lúc sau, Túc Mạc nhận được yêu cầu, Hồng Quả Quả cũng gia nhập.
Đội hai người biến thành đội bốn người, hoàn toàn không có cảm giác không hài hòa.
Túc Mạc: “?”
Hồng Quả Quả hỏi: “Có phải em tới muộn không? Hay là để thoát ra vào lại nhé?”
Thanh Phong: “Tới muộn không bằng tới đúng lúc.”
Hồng Quả Quả: “Bọn mình có nên làm gì đó không?”
“Cậu muốn làm gì?” Túc Mạc nhàn nhạt hỏi.
Hồng Quả Quả: “…”
Sao lại hỏi em!
Thanh Phong: “Em cũng không biết làm gì.”
[Làm đi! Làm Hành Chỉ Vô Câu đó!]
[Á đù, sao nói có một câu rồi không có tiếp theo vậy?]
[Sau đó thì sao? Chỉ vậy thôi hả? Các người có bản lĩnh mở miệng thì có bản lĩnh tiếp tục đi chứ!]
[Vụ gì vậy? Sao tự dưng trong này kích động thế.]
[Chào mọi người, em nghe danh tới đây xem trai thẳng chơi game.]
Màn hình lại một đống dấu chấm hỏi và nghi vấn, chỉ có mình Thanh Phong nhìn thấy. Cậu ta nhìn màn đạn rồi lại nhìn hai người trong đội, không thấy cả hai nói thêm gì, chỉ có cậu ta với Hồng Quả Quả trò chuyện.
“Khụ khụ.” Thanh Phong hắng giọng.
Đừng có hỏi tôi!
Tôi cũng muốn biết chơi như thế nào mà!
Sau Trận Doanh Chiến, Momo gần như không lộ diện, dân mạng nằm vùng ở phòng phát sóng của Thanh Phong ngoài fan của cậu ta thì còn có một nhóm là canh Momo. Chuyện Thanh Phong livestream chẳng mấy chốc đã lan truyền, rất nhiều người vội vàng chạy đến, nhao nhao hỏi thăm trên màn đạn.
[Đại lão có đây không! Em có thể xin hướng dẫn triệu hoán sư không?]
[Diễn đàn có ít số liệu triệu hoán sư quá, làm trang bị quá khổ, xin hãy cứu vớt.]
Từ chiều Thanh Phong đã nói vụ livestream, Túc Mạc nghe cậu ta nói thế cũng chẳng nghĩ gì. Ảnh chân dung của Thanh Phong và Hồng Quả Quả đều xám, người duy nhất phát sáng lại đang đứng cách cậu có mấy bước, vẻ mặt thản nhiên, như thể người nói câu đó không phải là anh.
Trong đội, Thanh Phong còn đang buôn với Hồng Quả Quả, Túc Mạc không chớp mắt nhìn chằm chằm trận pháp sư, ánh mắt thẳng thắn thản nhiên, im lặng nói câu gì đó.
Úc Trăn tắt giao diện hoạt động trước mặt, im lặng kéo người vào lòng.
Triệu hoán sư tương đối nhỏ xinh bị anh ôm trong lòng, sợi tóc mềm mại cọ trên tay ngứa ngáy.
“À đúng rồi, tối nay Chỉ Qua không online, em ấy tưởng là tối nay không ai chơi nên ra ngoài tụ tập với bạn học rồi.” Thanh Phong nói xong lại bổ sung: “Anh, có người hỏi anh có ra hướng dẫn build triệu hoán sư không này?”
Túc Mạc sửa lại mái tóc bị Úc Trăn làm rối: “Rảnh rồi tính.”
Cậu lại nói: “Hoạt động giới hạn để sau lại làm, đợi Chỉ Qua online đi.”
[???]
[Sao tự dưng lại nói sang hoạt động rồi!]
[Tôi không quan tâm triệu hoán sư, cũng không quan tâm hoạt động, tôi chỉ muốn học xem chơi như thế nào!]
Túc Mạc hoàn toàn không biết gì vụ trong phòng phát sóng, cũng chẳng quan tâm.
Hoạt động lần này là hoạt động giới hạn chỉ một lần duy nhất, thời gian cũng khá dư dả, chờ Chỉ Qua online rồi làm cũng không muộn. Túc Mạc mở giao diện hoạt động đọc thử, cũng như nhiều cái khác, đều là chạy nhiệm vụ. Cậu đọc được một lúc, chợt nghe thấy tiếng nhắc nhở, cũng chú ý tới hệ thống bạn bè nhấp nháy báo hiệu có lời mời kết bạn.
Mấy hôm trước cậu online để kết bạn với đám lớp trưởng, lúc ấy để tiện thêm bạn nên mở lại hệ thống bạn bè. Túc Mạc mới online được một lúc đã có một đống nhắc nhở lời mời kết bạn, cậu mở xem danh sách, hầu hết là ID lạ, ghi chú cũng là xin một vị trí trong danh sách bạn bè.
Túc Mạc đang định tắt, lại phát hiện một ID liên tục nhảy lên trên đầu.
Lời mời kết bạn của Thiên Hoàn được sắp xếp theo thời gian, người gửi gần đây nhất luôn ở trên đầu. ID này ban nãy đã bị ID khác đẩy xuống, giờ lại nhảy lên, chứng tỏ chủ nhân của nó vẫn luôn lặp đi lặp lại xin kết bạn với cậu.
[Đại lão! Xin hãy thông qua đi ạ, em chỉ muốn nói xin lỗi thôi!]
Úc Trăn để ý động tác mở giao diện của cậu, bèn hỏi: “Sao thế? Có chuyện gì à?”
“Không, có người kết bạn với em, để em thông qua xem có việc gì.” Túc Mạc nhìn tin nhắn đi kèm, chấp nhận lời mời kết bạn, tiện thể đóng hệ thống, không gian lại trở nên yên tĩnh.
Cậu vừa mới thông qua, bên kia đã tinh tinh gửi tin nhắn.
– Mục tiêu là thành thần: Đại lão, thật sự rất xin lỗi. Hôm đó em mở bài đăng chủ đề hội gặp mặt chỉ là để ghi lại một ngày tham gia hội gặp mặt. Em có đăng ảnh chưa được sự cho phép, trong ảnh có sườn mặt của anh và bạn anh. Lúc ấy em cũng không nghĩ nhiều như vậy, không ngờ về sau lại bị chú ý, em thấy không ổn đã xóa ảnh trong bài, cũng sửa lại nội dung bài viết.
– Mục tiêu là thành thần: Ban đầu bài đăng của em không có ai chú ý hết, chỉ là nhật kí thôi, hôm đó hưng phấn quá nên không nghĩ tới việc che mặt cho anh. Rất cảm ơn anh hôm đó đã nhắc em nhặt đồ, hi vọng chuyện ảnh chụp không tạo thành bối rối cho anh, em vẫn phải nói xin lỗi anh ạ!! Thật sự rất xin lỗi!
Túc Mạc xem đến đây mới nhớ hôm đó hình như cậu có nhắc ai đó nhặt đồ, buổi chiều Lance cũng bảo trong trường có người thảo luận về hội gặp mặt. Cậu tưởng là tham gia một chút cũng chẳng sao, nhưng thực tế chứng minh cậu rất dễ bị người ta phát hiện.
Túc Mạc mở diễn đàn, trang đầu gần như là bài về mấy tiết lộ trong hội gặp mặt, bài đăng ảnh đường phố đó có vẻ đã chìm xuống.
Xem ra không có ảnh hưởng quá lớn, hẳn là người của diễn đàn đã xử lý.
– Momo: Ừ.
Thỏ Linh Tâm dán tai lên đùi Túc Mạc, mặt cọ cọ, lại kêu đòi ăn. Túc Mạc giật mình, giờ mới nhận ra ban nãy cho nó ăn được một nửa thì bị cắt ngang.
Yêu Tinh Sương Mù và Tinh Linh Hoa Cỏ ăn ít, hai đứa ăn hai gói là no.
Thỏ Linh Tâm thì to hơn, sức ăn cũng lớn hơn, cho ăn hết hai gói rồi mà vẫn còn 40% nữa mới no.
“Sao mà ăn giỏi thế?” Túc Mạc cúi người gãi đầu Thỏ Linh Tâm, lớp lông dưới tay vẫn mềm mại tinh tế như vậy. Đúng là ăn nhiều, nhưng cảm giác cũng không tệ lắm. Cậu đang định lấy thêm cho nó ăn, chợt phát hiện trong túi hết đồ ăn rồi.
Túc Mạc: “Anh, trong túi anh còn đồ ăn không?”
Úc Trăn nghe vậy cầm gói lương thực đút cho Thỏ Linh Tâm: “Hôm nay em cho nó ăn mấy gói rồi?”
“Hai gói.” Túc Mạc nói xong nhìn quả trứng trong túi Thỏ Linh Tâm đã hơn nửa năm không có động tĩnh gì: “Nhưng mà hai ngày rồi em không cho nó ăn, ăn nhiều một chút cũng bình thường.”
[Vãi nồi Thỏ Linh Tâm ăn nhiều vậy á?]
[Thỏ Linh Tâm giờ rất hiếm, nhưng tôi nghe nói chúng nó ăn uống cũng bình thường thôi.]
[Thú cưng của tôi hai ngày không online ăn một gói là đủ rồi.]
[Sao lại đổi chủ đề rồi, sao bảo chơi bạn trai cơ mà? Sao lại thành chơi thỏ rồi!]
Hồng Quả Quả: “Hả? Hai gói lương thực gì cơ?”
Túc Mạc: “Hai gói cao cấp.”
Hồng Quả Quả choáng: “Nó là heo hả!”
Túc Mạc không cảm xúc trả lời: “Nó là thỏ, mới chỉ đạt 60% no.”
Thanh Phong: “Ăn hết hai gói cao cấp mà vẫn chưa no??? Một gói cao cấp em cho mấy đứa nhà em ăn no đủ 4 ngày á.”
[Sốc, đại lão cho heo ăn cũng bắt đầu từ lương thực cao cấp sao?]
[Không đúng! 2 ngày không cho ăn không thể chỉ no 60% được. Thú cưng cao cấp chịu đói rất tốt.]
Túc Mạc nhìn Úc Trăn cho thỏ ăn, cho đến khi nó ăn hết một gói lương thực cao cấp, thanh độ no vẫn là 60% không nhúc nhích.
Lúc này Túc Mạc mới ngạc nhiên nhìn con thỏ bên chân, to thì vẫn to như trước, nhưng hồi trước chỉ là ăn khỏe thôi, cũng không có tình trạng ăn mãi không no như thế này.
Úc Trăn thấy Túc Mạc có vẻ khác thường: “Vẫn chưa no à?”
“Chưa…” Túc Mạc xoay giao diện thú cưng cho Úc Trăn xem: “Vẫn là 60%.”
Ăn hết 3 gói lương thực cao cấp mà mới chỉ no 60%?!
Thanh Phong: “Sao lại thế!”
Hồng Quả Quả vừa nghe ăn không no cái lập tức truyền tống tới, chạy đến nơi thì Úc Trăn đã đút thỏ ăn hết gói thứ hai.
Một gói này vào hết bụng Thỏ Linh Tâm, độ no vẫn là 60%.
Hồng Quả Quả sốc: “Anh Hành mua phải hàng giả à?”
Úc Trăn nói: “Mấy gói này là mua từ chỗ cậu đó.”
“Vậy thì vấn đề nằm ở Thỏ Linh Tâm.” Hồng Quả Quả không tin, lại lấy thêm gói nữa cho nó ăn: “Mấy ngày không gặp mà sức ăn đã tăng trưởng rồi.”
[Vãi nồi, này hơi bất thường nha! Mấy gói lương thực cao cấp rồi??]
[Bất thường thật á, có khi nào là bug không?]
[Biểu hiện của Thỏ Linh Tâm có vẻ không giống dính bug, mà thú cưng cao cấp kiểu này thường được lập trình trí tuệ, không thể nào lại bug ở độ no được? Vậy thì thường quá!]
[Thế thì vấn đề nằm ở đâu?]
[Tới bản đồ Phất Y gặp NPC bác sĩ thú y xem.]
[??? Kịch bản đã tiến triển đến đoạn đưa thỏ đi khám sao?]
[Bạn trai đâu??? Mấy người lại lừa tôi cởi quần!]
[Từ từ, sao tự dưng lại thành chơi thỏ rồi?]
Ăn hết gói này, độ no của Thỏ Linh Tâm cũng chỉ tăng thêm 1%, tổng là 61%.
Thanh Phong choáng: “Quả, ông bán hàng giả đấy à?”
“Sao có chuyện đó được??” Hồng Quả Quả lấy thêm gói nữa bắt đầu cho nó ăn. Y không tin con thỏ này ăn khỏe như vậy!
Túc Mạc và Úc Trăn cảm nhận được sự bất thường.
“Trước đó em có cho nó ăn no bao giờ không?” Úc Trăn hỏi.
“Không, đạt chỉ số khỏe mạnh là em không cho ăn nữa.” Túc Mạc cho thú cưng ăn kiểu Phật hệ, cho ăn đủ chỉ số khỏe mạnh đủ thể lực đánh nhau là ngừng, hầu hết đều là online cho chúng nó ăn một lần, còn lại là cần thì mới cho ăn, nên thường là thú cưng của cậu rất hiếm khi no 100%.
Hôm nay là bởi vì trong túi chỉ có gói lương thực cao cấp, cậu lười về kho lấy thêm nên cho chúng nó ăn luôn. Yêu Tinh Sương Mù và Tinh Linh Hoa Cỏ no rất nhanh, mà Thỏ Linh Tâm ăn kiểu gì cũng không tới 80%.
Úc Trăn cau mày: “Kì lạ, lần trước anh cho ăn không có chuyện này.”
Thỏ Linh Tâm đúng là ăn khỏe, nhưng sức ăn cũng chỉ gấp 1.5 lần thú cưng khác, chưa từng gặp trường hợp như vậy. Nếu không phải là bug thì vấn đề nằm ở chính Thỏ Linh Tâm. Tuần trước đi hội gặp mặt có nói sẽ tối ưu hóa hệ thống thú cưng, chẳng lẽ là cái này?
Có phiên bản thú cưng mới?
Khả năng không cao lắm.
Túc Mạc nhìn một hồi, cuối cùng nhìn quả trứng trong túi Thỏ Linh Tâm, cậu ngẫm nghĩ, sau đó lấy lại quả trứng màu trắng kia.
Trứng vừa về tay, cậu cảm nhận được trọng lượng hoàn toàn khác, dường như vỏ trứng cũng được bao phủ bởi một quầng sáng mờ ảo.
Bỏ trứng trong túi của Thỏ Linh Tâm từ nửa năm trước, đã lâu lắm rồi Túc Mạc mới lại chạm vào nó. Cậu nhìn kĩ, phát hiện trên vỏ trứng xuất hiện những đường vân mơ hồ, rất nhạt, không quan sát kĩ thì thật sự không nhìn ra, trông rất đặc biệt.
Hồng Quả Quả: “Quả trứng đó bị làm sao à?”
Túc Mạc cau mày: “Cậu cho ăn tiếp đi.”
Lấy trứng ra xong, Hồng Quả Quả lại cho thỏ ăn thêm một gói thức ăn cao cấp, độ no của Thỏ Linh Tâm cuối cùng cũng tăng, từ 61% lên 100%.
[???]
[Trứng gì thần kì vậy?]
[Vãi nồi, tôi tưởng là để thú cưng ấp trứng đã ảo lắm rồi, thế mà thật sự liên quan tới quả trứng đó hả.]
[Tôi nhớ Thỏ Linh Tâm là cha của đám thú cưng đó, hình như rất nhiều thú cưng trong đoàn anh Mo là nó ấp nở.]
[Thỏ đực???]
[Em nhớ quả trứng này Momo mở ra từ rương kỳ văn 8 sao.]
[Thú cưng 8 sao?! Đù má, cao nhất Thiên Hoàn rồi còn gì?]
[Quả trứng này hình như từ Hội Luận Đạo đến giờ vẫn không có động tĩnh gì.]
“Vãi, là do trứng thật hả!?” Thanh Phong lại gần xem: “Chẳng lẽ nó sắp nở?”
Úc Trăn: “Khó nói.”
Túc Mạc vuốt ve quả trứng, không thấy nhúc nhích gì, lại đưa cho Úc Trăn xem: “Anh sờ thử đi?”
Úc Trăn sờ một cái, cũng chú ý tới đường vân trên vỏ trứng. Anh do dự: “Không có nhắc nhở gì à?”
Túc Mạc: “Không.”
Người xem cũng rất mới lạ, không ngờ còn có chuyện như thế, tự dưng cả đám chỉ còn quan tâm đến quả trứng 8 sao kia.
Ấp nửa năm mà vẫn không nở, vậy nó nở thì sẽ còn đỉnh tới mức nào??
[Ấp trứng thì phải hỏi tôi này, trước kia ở trong đoàn tôi luôn được người ta gọi là hoàng tử ấp trứng.]
[Nếu là trứng thì có thể thử ngâm nó trong nước.]
[Ban đầu tôi phải tới tìm con gà trống già ở thành Lạc Nhật cho nó ấp.]
[Gà trống cũng ấp được trứng!?]
[Tôi lại khác, tôi là tự tay ấp trứng, xoa chừng hai ngày hai đêm gì đó, lúc đó không dám đánh hoạt động luôn.]
[Gì? Tôi là ấp trứng cùng đạo lữ của tôi.]
[Đạo lữ???]
[Ừ, thay phiên nhau sờ là được rồi, nghe nói hên thì còn kích hoạt ra hệ thống chung tay nuôi dưỡng nữa!]
Úc Trăn nói: “Có khi sắp nở thật.”
“Ồ.” Túc Mạc lại cau mày, như đang nghĩ chuyện gì.
Cậu liếc nhìn Thỏ Linh Tâm, lại nhìn trứng trong tay: “Có khi phải thúc đẩy.”
Hồng Quả Quả: “… Thúc đẩy?”
Buổi tối có rất nhiều người online, phòng phát sóng của Thanh Phong Đến Đây trên Tinh Võng TV gần như dẫn đầu về độ chú ý. Chuyện Thanh Phong livestream một truyền mười mười truyền trăm, người chơi diễn đàn nghe tin chạy đến ngày một đông. Có người tới xem kĩ thuật của triệu hoán sư, có tới hóng hớt, thậm chí có người nghe tin “chơi bạn trai” nên tới xem…
Một đám háo hức xông vào, nhưng chỉ được một lúc —
Góc nhìn là một đám người vây quanh một con thỏ, mà con thỏ thì ôm quả trứng màu trắng.
Màn đạn trong phòng phát sóng lại toàn là bí quyết nuôi thú cưng.
[Từ từ? Vào nhầm phòng à? Đây không phải phòng phát sóng của Thanh Phong Đến Đây?]
[Hả? Đang stream cái gì vậy!]
[… Không phải là chơi bạn trai à???]
[Chơi bạn trai cái gì, chơi thỏ kìa.]
Thanh Phong thấy màn đạn: “Chơi thỏ nào, đây là chơi trứng.”
Túc Mạc: “Chơi trứng?”
Thanh Phong: “Ấp trứng.”
Một giây sau, khán giả nhìn thấy tiêu đề phòng phát sóng thay đổi.