Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài - Lý Ôn Tửu - Chương 209: Đại Ma Vương và nhóm thích khách (2)
- Trang Chủ
- Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài - Lý Ôn Tửu
- Chương 209: Đại Ma Vương và nhóm thích khách (2)
[Mọi người đều biết Đại Ma Vương có thù với thích khách!]
[Đang định chửi, nhìn cấp, thôi.]
[Cấp 55? Người chơi mới? Xem video của Đại Ma Vương chứ gì? Đừng có để tên đó lừa.]
Môn phái thích khách vốn rất có ý kiến với đống hướng dẫn của triệu hoán sư Momo, không phải là không chơi nổi, chủ yếu là mấy cái trò đánh thích khách trong phần hướng dẫn thật sự khiến người ta rùng mình, ít nhiều đều có chút khó chịu. Thiên Hoàn cũng không hạn chế nội dung thảo luận của người chơi, nếu triệu hoán sư ra hướng dẫn đánh thích khách, vậy thích khách cũng có thể tìm cách đối phó triệu hoán sư mà?
Cũng không thể bị động chịu đòn được.
Bên thích khách vốn đang thảo luận vấn đề này, nhưng không biết sao về sau lại có mấy tên đi lệch chủ đề, từ kĩ thuật lái sang bản thân Momo, thế mới khiến kênh môn phái ỏm tỏi lên.
Thấy người chơi mới nói Momo thích thích khách, một đám thích khách có thể tự xưng là hiểu rõ Momo khịt mũi khinh thường, có người định chửi đã bị một đám thích khách khác vây quanh.
[Chửi cái gì? Không thấy ít người gia nhập thích khách hơn hẳn à? Đã ít người rồi các người còn không biết xấu hổ chửi em nó?]
[So đo với người mới làm gì, bé ơi nghe anh nói nè, đừng nhìn Momo trông giống người vậy thôi, yêu quái đó.]
[Bình An Vui Vẻ? Em gái hay em trai vậy? Em gái thì để anh che chở, em trai thì kệ nhé ai chửi thì chửi.]
[Mấy bé mới vào đâu có trải qua thời kì hắc ám của tụi mình, đám bạn thích khách của tôi hồi đó nghỉ chơi hết rồi, nếu không phải về sau ra đạo cụ khắc chế, giờ thích khách ở dã ngoại đúng là người người kêu đánh!]
[Đừng nhắc lại quá khứ nữa được không? Mấy người rảnh buôn chuyện như vậy sao không lên diễn đàn khóc chung với tôi? Thấy bài khóc của pháp thuật kiếm còn nhiều hơn tụi mình không, trang thích khách gần như chả có ấy! Chuyên nghiệp lên bạn ơi? Vì tương lai tốt đẹp của thích khách chúng ta!]
[Mấy ông chả bằng Đại sư huynh, thấy Ngô Liêu mỗi ngày đăng một bài không, chăm chỉ vãi!]
[Nhắc mới nhớ hôm nay tôi chưa đăng bài, đi ngay đây.]
[Momo thích thích khách?? Đừng có chọc cười, cái bài viết đó rõ ràng là nhằm vào thích khách, phần về thích khách dài hơn những nghề khác hẳn 154 chữ!]
[Đù má? Đại ca lầu trên đỉnh thế, đếm cả chữ luôn!]
[Đương nhiên rồi, hắn ra hướng dẫn là tôi phải tải về ngay để nghiên cứu.]
[Những 154 chữ, nhằm vào rõ ràng rồi còn gì? Viết về thích khách dài như vậy, thích khách bọn này làm gì sao?]
Newbie lại trả lời: [Nhưng viết dài tức là Momo rất để ý thích khách còn gì? Cậu ấy cũng viết rất nhiều về các nghề khác, nhưng viết về chúng ta nhiều hơn chứng tỏ người ta coi trọng mình hơn mà. Đó không phải là nhằm vào, mà là coi trọng.]
[?]
[Vậy mà cũng giải thích được????]
[Nhằm vào mà còn lái sang thành coi trọng được??? Tưởng bọn này ngu đấy hả?]
[Đúng là Đại Ma Vương nghiên cứu rất nhiều về thích khách, nếu bảo là coi trọng thì đúng thật là rất coi trọng.]
[Tôi thà không cần sự coi trọng này.]
[Hả? Tại sao không cần sự coi trọng đó?]
[Cậu ấy coi trọng chúng ta, chứng tỏ chúng ta rất mạnh, cần nhiều thời gian và công sức hơn để nghiên cứu, đó là một sự tôn trọng với thích khách.]
Trong nhóm thích khách, Dưa Hấu cảm thấy rất phức tạp.
Lúc online gã thấy kênh môn phái cãi nhau ỏm tỏi, người trong kênh vì bài hướng dẫn trên diễn đàn mà mỗi người một ý, gã còn chưa kịp phát biểu đã thấy một thích khách rất khác lạ đứng ra hòa giải.
Đó chỉ là một thích khách cấp 55, phong cách nói chuyện từ tốn, dù các thích khách khác không ngừng chửi bới, hắn vẫn duy trì ý tưởng ban đầu của mình giải thích cho họ. Mà mấu chốt là nói còn rất có lí, không có một từ ngữ cực đoan nào, luận điểm xuất phát từ bài viết hướng dẫn kia, trích dẫn luận cứ, giảng đạo lý với một đám thích khách mất trí.
Xét về đạo lý, thích khách này đúng là to gan thật, cũng không ngốc, so với đám mất não chỉ biết bô bô cái mồm kia thì tốt hơn nhiều.
Không hiểu sao Dưa Hấu cảm thấy người này rất có cá tính, thế là chủ động gửi lời mời kết bạn.
[Tôn trọng??? Nếu nhằm vào là tôn trọng vậy thì tao rất tôn trọng Đại Ma Vương.]
[Thật ra bé ấy nói cũng có sai đâu, mấy người nhạy cảm thế.]
[Đúng rồi, Đại Ma Vương còn mở ra rất nhiều ý tưởng cho thích khách còn gì.]
[Á đù, tự dưng thấy hợp lý ghê.]
[Đừng có chửi U Minh bọn này, hồi trước cậu ấy nghĩ ra trò dùng Phân Thân, giờ vé vào cửa cho thích khách ở trận cướp đoạt nhiều vãi ra còn gì?]
[Gần đây trận doanh Huyền Dương cũng bắt chước dùng Phân Thân đó thôi? Tuần trước còn dùng trò này đánh lén cứ điểm Đông, suýt lấy được luôn.]
[Thích khách xuống dốc, người trong nhà cũng ăn hiếp nhau.]
[Gì cơ? Bình An Vui Vẻ, sao mày không đi chơi triệu hoán sư đi? Làm gì mà bênh Momo chằm chặp thế.]
[Thằng triệu hoán sư nào tạo clone thích khách vào đây kiếm chuyện đúng không?]
Lời mời kết bạn chưa được chấp nhận, thích khách nhỏ còn đang lí lẽ biện luận với đám trong kênh thích khách. Nhưng thực tế thì chạy theo bình xịt đòi nói lí là vô dụng, Dưa Hấu còn định giúp hắn giải vây, lại thấy thích khách nhỏ chẳng đoái hoài gì tới những lời chửi bới, chỉ tiếp tục nói lý.
Một lúc sau, lời mời kết bạn được chấp nhật.
– Bình An Vui Vẻ: Chúng ta có thể nói chuyện trong kênh, quá nhiều người kết bạn, tôi không trả lời hết được.
Dưa Hấu: “?”
– Một Trái Dưa Hấu Siêu Ngon: Không, tôi tới để bảo cậu đừng cãi nhau với chúng nó nữa, nói không lại đâu.
– Bình An Vui Vẻ: Hóa ra là vậy, tôi tưởng là cậu cũng kết bạn để thảo luận với tôi.
– Bình An Vui Vẻ: Không sao, tôi nói thêm vài câu nữa rồi ngưng.
– Bình An Vui Vẻ: Vừa rồi cũng có mấy người kết bạn với tôi, mở miệng ra đã chửi bới loạn lên, đúng là không có phép lịch sự.
Một giây sau Bình An Vui Vẻ nhắn vào kênh môn phái, có lẽ là trước đó đã gõ nháp, gửi rất nhanh.
[Người xưa từng nói, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, hiểu rõ chính mình hiểu rõ đối thủ mới là cách thức để chiến thắng. Bài đăng hướng dẫn chi tiết như vậy, thứ chúng ta cần chú ý là những nhược điểm của thích khách được chỉ ra trong đó, đối thủ có những lợi thế gì. Những bài như thế mới cho thích khách phương hướng để chúng ta tự xét lại.]
[Làm người thì không nên có tầm nhìn quá hạn hẹp, không thể chỉ nhìn bề ngoài.]
[Mà trong bài đăng trước đó viết hướng dẫn chơi triệu hoán sư trong phó bản, mỗi một đội hình Momo đề cử đều có thích khách ở trong, chứng tỏ trong mắt cậu ấy thích khách là vị trí không thể thay thế, các nghề khác không có mặt bằng vào cửa rộng như thích khách.]
[Nói tới đây thôi, lần sau trò chuyện tiếp.]
Dưa Hấu: “…”
Gã muốn xóa kết bạn.
Không chỉ có thế, gã kết bạn xong mới phát hiện, thích khách này thuộc Huyền Dương, dã ngoại mà gặp gã phải giết.
– Bình An Vui Vẻ: Tôi nói xong rồi, cảm ơn cậu nhé, còn cố ý tới nhắc nhở tôi.
– Một Trái Dưa Hấu Siêu Ngon:… Đừng khách khí, cậu đi dã ngoại nhớ cẩn thận.
– Bình An Vui Vẻ: Không sao, tôi không đi dã ngoại. Thanh niên đúng là nóng tính, quá bốc đồng.
– Bình An Vui Vẻ: Việc gì cũng chỉ nhìn bề ngoài là không tốt, thật ra bài đăng của Momo viết rất rõ, thích khách có rất nhiều ưu thế, thay vì cố theo đuổi combo sát thương cao thì chi bằng Lẩn Trốn 2 lần.
Dưa Hấu đang định xóa kết bạn, phát hiện thích khách này cũng không phải là dốt đặc cán mai về thích khách, ý tưởng tình cờ giống với gã, chẳng lẽ là clone thật?
– Một Trái Dưa Hấu Siêu Ngon: Cậu có vẻ hiểu biết nhỉ? Chơi bao lâu rồi?
– Bình An Vui Vẻ: Chắc chừng nửa năm.
– Một Trái Dưa Hấu Siêu Ngon: Vừa rồi cậu bảo Lẩn Trốn 2 lần, ý là Lẩn Trốn + Bỏ Chạy rồi vòng ra sau đánh hả?
– Bình An Vui Vẻ: Đúng rồi? Sao cậu biết?
– Một Trái Dưa Hấu Siêu Ngon:… Tôi cũng có ý tưởng đó.
– Một Trái Dưa Hấu Siêu Ngon: Thích khách bây giờ hay thích Lẩn Trốn + chiêu gì đó gây damage, nên rất nhiều người thấy thích khách Lẩn Trốn là sẽ đề phòng thích khách dùng ulti, chiêu trò cũ hết rồi, tất nhiên sẽ bị nhằm vào.
Túc Tri Hành mới lí luận xong với một đám thích khách trẻ tuổi còn nóng tính, giờ gặp một thích khách có đầu óc, không khỏi vui mừng. Ông cũng chơi thích khách, tuy chỉ chơi bình thường, nhưng lúc ăn cơm luôn thích hỏi con trai mấy vấn đề mà thích khách thảo luận trong kênh môn phái, mà lần nào Túc Mạc cũng kiên nhẫn giải đáp cho ông.
Vụ Lẩn Trốn cũng là con trai nói.
Ông thấy thế rất hưng phấn, mắc bệnh nghề nghiệp, gặp vấn đề là muốn thảo luận với người ta.
– Bình An Vui Vẻ: Nhưng tôi thử nhiều lần rồi, đều không nối được chiêu.
– Một Trái Dưa Hấu Siêu Ngon: Có thể tăng thời gian Lẩn Trốn, cậu mở full trạng thái là được.
– Bình An Vui Vẻ: Tôi toàn bị ngắt kĩ năng thôi.
– Bình An Vui Vẻ: Tôi không biết nhiều lắm, mỗi lần đều thất bại.
– Một Trái Dưa Hấu Siêu Ngon:…
– Một Trái Dưa Hấu Siêu Ngon: Tôi tin cậu là newbie.
– Một Trái Dưa Hấu Siêu Ngon: Tôi đưa cậu đi đánh hai cái phó bản, lên cấp 60 đã, có thể học hết kĩ năng.
– *
Túc Mạc bận rộn là không có thời gian chơi game. Cậu bỏ chút thời giờ làm xong việc ở phòng thí nghiệm, thứ 6 mới có thể về nhà sớm với Úc Trăn. Tuần này cậu không vào game, lúc Trần Sơn Tuyết gọi điện nói chuyện với cậu cũng kể dạo gần đây ba hơi mải chơi, thường xuyên ở trong phòng làm việc xem hướng dẫn game.
Không chỉ xem, mà còn đang nghiên cứu các hướng phát triển của thích khách. Nhiều lần Túc Mạc ra khỏi phòng thí nghiệm đều nhận được tin nhắn ba cậu hỏi một vài vấn đề ông không hiểu.
“Con trai, combo damage này có thể đổi thứ tự không?”
“Con trai, mở Cường Hóa xong mở Lẩn Trốn thì liệu có mất Ẩn Thân không?”
…
Túc Mạc giải đáp, thuận tiện hỏi thêm vài câu.
Túc Tri Hành nói là gần đây quen một người bạn trong game, họ đang nghiên cứu lối đánh của thích khách, có vài cái ông không hiểu nên tới hỏi cậu.
Hiếm khi thấy Túc Tri Hành hứng thú với game như vậy, cứ rảnh là Túc Mạc lại trò chuyện với ông, ví dụ như thích khách làm thế nào để đánh vật lý kiếm, làm thế nào để đánh xạ thủ… Còn bảo Túc Tri Hành có rảnh thì đi dã ngoại thử xem.
Dù sao ba cậu cũng ở trận doanh Huyền Dương, học thêm chút kỹ xảo về sau đi dã ngoại kiếm điểm tích lũy sẽ dễ hơn.
Chuyện này cũng phiền, khác trận doanh nên làm nhiệm vụ khó dẫn theo, chỉ có thể đưa ông đi đánh phó bản.
Túc Tri Hành ghi nhớ, nhanh chóng đi tìm bạn mới của mình.
Trước lạ sau quen.
Gần đây Dưa Hấu có vẻ bận rộn, hôm đó tình cờ nhặt được newbie ở môn phái sau đó dẫn người ta đi đánh hai phó bản, về sau mỗi lần online đều nhận được hỏi thăm. Bình An Vui Vẻ là một thích khách rất lịch sự, ông đã đi làm, chỉ có tối chơi game được, thỉnh thoảng Dưa Hấu từ chiến trường ra mới thấy ông online.
Buôn chuyện qua lại, có lúc là nói về vấn đề trong kênh môn phái, có lúc là về kĩ năng của thích khách. Người này đúng thật là newbie, có vẻ hiểu lại có vẻ như không hiểu, cái gì không biết đều chạy tới hỏi gã. Dưa Hấu đành chịu, rảnh thì trả lời vấn đề, hai người cứ dần quen thân như vậy.
Dưa Hấu: “Trước kia chú bảo là có người dẫn mà?”
Túc Tri Hành: “Đồng nghiệp hồi trước dẫn tôi bận rồi, không online được, về sau là con trai tôi dẫn đi chơi, nhưng gần đây nó cũng bận, phải về trường học nên không rảnh nữa.”
Chịu thôi, đám thanh niên hay dẫn ông đi gần đây tham gia dự án nên đi công tác, không có trong sở. Con trai hết nghỉ ốm về trường học cũng không rảnh vào game, ngay cả Úc Trăn thường xuyên tới nhà chơi cũng sứt đầu mẻ trán với dự án.
Thật ra Túc Mạc có giới thiệu cho ông vài người bạn, nói là có việc có thể tìm họ giúp đỡ.
“Tôi không biết nhiều thích khách lắm.” Túc Tri Hành nói: “Trước đó có cô sinh viên này, nhưng gần đây hình như bận thi nên cũng không online, không có ai nên tôi đành tìm cậu nói chuyện.”
Dưa Hấu: “… Được rồi.”
Là một ông chú khá lớn tuổi.
“Qua uống trà không?” Túc Tri Hành hỏi: “Tôi ở quán rượu này, mời cậu uống trà nhé. Vụ thích khách Ấn Thân ở dã ngoại hôm qua…”
Kĩ thuật của ông chú không phải là quá kém, nhưng kiến thức của ông với thích khách thật sự rất nửa vời, có vài tật xấu của người mới chơi. Nhưng lại không hề đơn giản, nhiều lúc sẽ nói ra ý tưởng khiến hai mắt Dưa Hấu tỏa sáng, cũng là fan trung thành của Momo, gã thường xuyên thấy ông lấy bài đăng của Momo ra phân tích.
Rõ ràng là thích khách, vậy mà lại là fan cuồng của Momo.
Dưa Hấu nghĩ, vậy cũng chẳng sao, đâu phải là không dẫn được người ta.
Thế là cứ như vậy hơn một tuần.
Người trong bang Trái Cây phát hiện phó bang của họ gần đây rất chịu khó vào phó bản, rõ ràng trước đó căm thù phó bản đến tận xương tuỷ, nhưng giờ lại rất hào hứng, thường xuyên chạy tới thành Lạc Nhật, thỉnh thoảng còn thấy ở phó bản cấp thấp.
“Gần đây Dưa Hấu lạ lắm nhé, tôi rủ đi đấu trường cũng không đi.” Hỏa Thụ Ngân Hoa nói.
Apple: “Gần đây nó nuôi bé newbie nào ấy, tôi hay thấy nó dẫn theo một thích khách đi phó bản.”
Hỏa Thụ Ngân Hoa: “Dạy đồ đệ?”
Dâu Tây: “Đâu có, không nghe nó nói là có đồ đệ.”
“Mấy đứa đang nói Bình An Vui Vẻ hả? Là một người bạn newbie cậu ấy mới gặp, hợp tính nên chơi chung thôi.” Chuyện này Mướp Đắng biết một chút. Anh ta thường xuyên đi dạo ở thành Lạc Nhật, lần trước thấy Dưa Hấu ngồi uống trà buôn chuyện với một thích khách của Huyền Dương, hình như là thảo luận kĩ xảo thích khách gì đó, anh ta cũng đi tới nghe vài câu: “Nghe nói là kiểu đại sư lý thuyết ấy, Dưa Hấu luôn bảo người đó về sau sẽ rất mạnh.”
Dưa Hami: “Từ từ? Huyền Dương? Nuôi để người ta đi giết người một nhà à?”
Hỏa Thụ Ngân Hoa: “Cũng đúng.”
Mướp Đắng: “Nghe nói con của thích khách đó cũng rất mạnh, Dưa Hấu cũng khen.”
Apple: “Biết cả con người ta luôn!?”
Dưa Hấu: “Bọn mày cứ làm như tao chết rồi ấy! Tao cũng ở trong đoàn mà, sao cái gì cũng bô bô trước mặt tao! Không biết đường hỏi à!”
“Thế sao mày biết cả con trai người ta thế?” Apple hỏi.
Dưa Hấu: “Tao muốn biết hả! Là ổng tự kể cho tao!”
Chuyện này Dưa Hấu thấy rất oan, gã có muốn biết đâu?
Bình An Vui Vẻ rất thích khoe con trai, hôm nay kể con trai lợi hại như thế nào, ngày mai lại nói con trai mình bận ra sao, nhắc tới một ít kĩ thuật của thích khách và kĩ xảo PK cũng nói con mình dạy cái này cái kia, há miệng ngậm miệng đều là tự hào.
Dưa Hấu từng gặp mấy thằng chơi game ôm đùi người ta gọi cha, lần đầu thấy cha nịnh con mà nịnh tươi mát thoát tục như vậy.
Dẫn ông chú này đi chơi khoảng hơn một tuần, Bình An Vui Vẻ nói là con trai mình rảnh rồi, muốn giới thiệu gã với con trai. Dưa Hấu nghe vậy cũng đồng ý.
Phải thừa nhận là Bình An Vui Vẻ khen con trai mình hơi quá, nhưng có vài ý tưởng ông ấy chia sẻ rất mới lạ, dùng rất tốt, nên Dưa Hấu cũng tò mò về cậu con trai này.
“Không biết, nghe nói con trai ổng siêu lắm, muốn cho tao một bất ngờ.” Dưa Hấu nói: “Bảo là đợi thêm hai ngày nữa con ổng nghỉ rồi dẫn tao đi đánh phó bản.”
Apple: “… Học sinh?”
Dưa Hấu: “Ổng trưởng thành rồi, con trai học đại học rồi!”
Dưa Hami: “Nghe thế thì đúng là khủng thật.”
Ngày hẹn tới rất nhanh, Dưa Hấu vừa online đã nhận được tin nhắn của Bình An Vui Vẻ, bảo gã vào đoàn, con trai ông ấy tạo đoàn đi đánh kỳ văn hình thức 4 sao.
Kỳ văn hình thức 4 sao là một phó bản Thiên Hoàn mới cập nhật gần đây.
Để gia tăng tỉ lệ sử dụng phó bản bình thường, nhà phát hành thêm chế độ sao vào phó bản gốc, biến thành phó bản kỳ văn tăng cấp, khó hơn phó bản thường.
Nhưng gã vừa vào đoàn, nhìn một loạt thành viên trong này.
– —- [Momo] [Hành Chỉ Vô Câu] [Thanh Phong Đến Đây]…
Momo: “Dưa Hấu?”
Dưa Hấu: “… Xin lỗi, nhanh tay vào nhầm đoàn.”
Gã đang định thoát, lại thấy vị trí dưới cùng của danh sách có ID [Bình An Vui Vẻ] rõ mồn một.
Túc Tri Hành: “Dưa Hấu tới rồi, để tôi giới thiệu con trai tôi với cậu. Đây là thích khách mà ba mới quen… Dưa Hấu, đây là con trai tôi, ngạc nhiên không! Con trai tôi là Momo đó!”
[Thành viên Một Trái Dưa Hấu Siêu Ngon đã thoát đội!]
Túc Tri Hành kinh ngạc: “Ơ? Bấm lộn à?”
Úc Trăn nói: “Chắc không phải đâu.”
[Đoàn trưởng Momo mời Một Trái Dưa Hấu Siêu Ngon gia nhập đoàn đội]
Dưa Hấu: “Em nhớ ra tối nay hẹn người ta đi đấu trường…”
Túc Mạc: “Không sao, nhanh thôi, nửa tiếng là xong.”