Anh Trai Nuôi, Đến Bao Giờ Anh Mới Yêu Em - Anna Heartfilia - Chương 149: Quá khứ đau lòng (P2)
- Trang Chủ
- Anh Trai Nuôi, Đến Bao Giờ Anh Mới Yêu Em - Anna Heartfilia
- Chương 149: Quá khứ đau lòng (P2)
………………….
– Hãy giữ con lại… đừng bỏ con… cầu xin anh đừng bỏ con, em cầu xin anh… đừng bỏ con của chúng ta, em nguyện hy sinh mạng của mình để thay cho một mạng sinh linh bé nhỏ của chúng ta, em xin… anh… đu… đừng bỏ… con của chúng… ta mà… xin anh đó… chồng ơi!
– Lúc đó bà cũng có mặt ở đó nên những gì xảy ra bà cũng đều chứng kiến hết cả… cha cháu lúc đó đã khóc vì cha cháu không muốn mất ai cả…
– Nhưng khi thấy mẹ con đã đau quá và đã ngất lịm đi, vì muốn mẹ cháu hết đau và cha cháu không muốn mình mang tội danh giết con mình nên cha con đã nói với bác sĩ là:?
– Xin bác sĩ hay cứu con tôi, tôi đồng ý cứu con và mất mẹ… nhưng tôi cầu xin bác sĩ hay cứu hết 2 mẹ con họ dù bằng bất cứ giá nào… vì tôi không thể chịu nổi về việc mất 1 trong 2 người quan trọng nhất trong cuộc đời tôi đâu… tôi cầu xin bác sĩ…!
– Bác sĩ gật đầu và bắt đầu cầu nguyện và thời gian dần dần trôi qua… khi bà và cha cháu nghe tiếng khóc của em bé là oe… oe… oe thì lúc đó bà và cha cháu đã yên tâm về phần nào, nhưng nổi sợ lo nhất cũng đã tới…
– Bác sĩ bước ra và ẳm trên tay là một cô bé hết sức là dễ thương và trắng như bông bưởi là cháu… ai nấy cũng vui mừng, nhưng giây phúc đau đớn đã tới.
Bác sĩ lại nói:
– Xin chia buồn với người nhà, sản phụ đã không qua khỏi, chúng tôi đã cố gắng hết sức để cứu sản phụ nhưng không may chúng tôi chỉ cứu được đứa bé này còn sản phụ thì!!!…
– Chúng tôi thành thực xin lỗi với người nhà…và xin chia buồn cùng với mọi người… người nhà có thể vào nhìn mặt sản phụ lần cuối ạ… chúng tôi không làm phiền người nhà nữa, chúng tôi xin phép đi trước…!
– À mà, trước khi sản phụ mất… cô ấy đã nói với anh là… hãy thay cô ấy chăm sóc thật tốt cho con của anh và cô ấy và cũng đừng hận con bé… cô ấy cam tâm tình nguyện hy sinh vì con của mình…
– Nên cô ấy đã nói với tôi như để tôi khi phẩu thuật xong hãy nói với anh như vậy…
– Cô ấy còn nói là… cô ấy rất hạnh phúc và vui khi cưới được anh và 2 người đã có một sinh linh ra đời… cô ấy nguyện có kiếp sau vẫn sẽ chọn anh làm chồng…
– Nói xong cô ấy đã nhắm mắt và tim đã ngừng đập, chúng tôi đã cố hết sức nhưng đã thất bại… một lần nữa chúng tôi thành thật xin lỗi anh… và không làm phiền mọi người, chúng tôi xin phép đi trước…!
– Lúc đó cha cháu khi nghe bác sĩ thông báo mẹ cháu đã không còn thì ngay lúc đó cha cháu như phát điên lên và khóc trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người…
– Kể cả ta của vậy, lần đầu trong đời ta khi chứng kiến cha cháu khóc… dù cha cháu có gặp phải chuyện gì thì cũng không rơi lệ…
– Nhưng bây giờ cha cháu thực sự không thể chịu đựng nỗi mà phải yếu đuối một lần, cháu biết không khi cha cháu đi vào nhìn cơ thể lạnh ngắt của mẹ cháu mà cha cháu muốn ngất đi và không muốn tỉnh lại bởi khung cảnh đau lòng này…
Lúc đó cha cháu nắm chặt tay mẹ cháu mà cầu xin mẹ cháu hãy mở mắt ra, cha cháu không thể chịu nổi về việc mẹ cháu ra đi như vậy, cha cháu cứ cầu xin mẹ cháu cho tới cạn kiệt sức lực và ngất xỉu đi…?
– Cha cháu biết là mẹ cháu không bao giờ tỉnh lại nhưng cha cháu vẫn cố chắp mà cầu xin mẹ cháu mở mắt nhưng đều vô dụng cả, khi cha cháu tỉnh lại cũng là lúc cha cháu chấp nhận sự thật tàn khốc này là sự ra đi của mẹ cháu…!
– Ngày đầu tiên diễn ra tang lễ cho mẹ cháu thì mọi người đều có mặt đông đủ hết, thật tội nghiệp khi mẹ cháu ra đi khi còn quá trẻ, sau 3 ngày tang lễ của mẹ cháu, cũng là lúc cha cháu chìm vào rượu bia và thuốc lá…
– Cha cháu đã thay đổi rất nhiều, khiến cả ta là mẹ nó cũng phải bất lực theo… cha cháu cũng bắt đầu chìm vào công việc để quên đi những ký ức đau buồn đó, trong lòng cha cháu chỉ có duy nhất hình ảnh của mẹ cháu khắc sâu trong tim mà thôi…
– Ngoài mẹ cháu ra không một ai lọt vào mắt xanh của cha cháu đâu, và từ từ cháu lớn lên trong sự chăm sóc của ta và cha cháu và tất cả mọi người… tóm tắt lại cho cháu hiểu là, mẹ cháu là một người tốt bụng nè, lương thiện nè, rồi còn thông minh và nhanh nhẹn…!.
mẹ cháu là một vị tiểu thư nổi tiếng nhất cái thành phố A này, nên là công dụng ngôn hạnh với mẹ cháu mà nói là dễ như ăn kẹo vậy… mẹ cháu khi ở nhà là lật đật quét dọn nhà cùng với rất nhiều người hầu… bởi nên tất cả mọi người ở Hạ gia cũng đều quý trọng cô cả…!
– Nhiều lúc quản gia cũng khuyên mẹ cháu hãy vào nghỉ ngơi cho khỏe lại… nhưng mẹ cháu một mực không chịu mà đòi làm tiếp nên họ không muốn, tại vì thời điểm đó là lúc mẹ cháu đang mang trong bụng là đứa cháu cú ta đang ngồi cạnh bà đây nha, để bà còn chú yểu cháu!
Hãy LIKE ? cho mình nhé
( RỒI CHUYỆN GÌ SẼ XẢY RA VỚI CÔ VÀ) ________( ANH TIẾP THEO ĐÂY)________
MỜI CÁC BẠN ĐÓN TIẾP CHƯƠNG 150 ❤
Đây là cuốn tiểu thuyết đầu tay của mình mong mọi người sẽ ủng hộ mình ạ ❤