Ánh Bình Minh Lạnh Lẽo - Nhi Huỳnh - Chương 63: Ở lại Nhân Giới
“Ta từ biệt họ sau khi theo nàng đến Ma Giới rồi, chỉ là Châu phủ không biết thôi.” Thẩm Vũ Kỳ thản nhiên nói.
“Hiếm khi có dịp ở Nhân Giới chi bằng chúng ta ở lại thêm vài hôm rồi hẵng về.” Tuyết Lạc vừa đi vừa đổi chủ đề.
“Nhưng một nam một nữ cứ đi chung thế này rất dễ gây hiểu nhầm vả lại trên người nàng còn đang mặc hắc bào.” Thẩm Vũ Kỳ quả thật tinh ý.
“Ngươi đợi ta một chút.” Tuyết Lạc nói xong liền dùng linh lực thay đổi vẻ ngoài trở thành bộ dạng của một nam nhân “Nếu đã thay đổi bộ dạng bên ngoài rồi thì cũng nên tìm một cái tên giả nhưng nên lấy tên gì mới được chứ?” Tuyết Lạc mỉm cười nhìn hắn.
“Lấy tên là Hải Doanh đi!” Thẩm Vũ Kỳ suy nghĩ một hồi liền nói.
“Hải Doanh sao? Tên hay, cứ lấy cái tên này vậy!” Tuyết Lạc háo hức nói “Hôm nay là ngày mấy rồi?”
“Nếu tính theo Nhân Giới thì hôm nay là cuối năm.” Hắn đáp.
“Thảo nào đông đảo đến vậy. Hay là chúng ta đến quán trọ Mộng Lai đi! Ở đó là nơi ngắm pháo hoa đẹp nhất kinh thành.”
“Quán trọ Mộng Lai ở thôn kế bên sao? Ta cũng có nghe nói nhưng chưa đến lần nào.”
“Để ta dẫn đường cho, mau đi thôi kẻo lại hết phòng.” Tuyết Lạc kéo tay Thẩm Vũ Kỳ rời đi trong bộ dạng hớn hở.
Ở thôn kế bên.
“Hình như là chỗ này!” Bạch Thanh Phong đứng trước quán trọ Mộng Lai nhìn Bạch Đăng Kỳ và Vương Khả Như.
“Vậy thì mau vào trong thôi!” Khả Như mừng rỡ nói.
“Nàng cẩn thận, trong bụng nàng còn có một sinh mệnh đó.” Bạch Đăng Kỳ ôn nhu nói.
“Ông chủ cho ta hai phòng.” Bạch Thanh Phong đặt phòng.
“Không biết ba vị muốn ở lại mấy ngày?” Ông chủ mỉm cười nói.
“Hai ngày!”
“Thẻ phòng của các vị đây!” Ông chủ đưa cho hắn một thẻ số 12, một thẻ số 13.
“Của hai người đây.” Hắn đưa thẻ số 12 cho Bạch Đăng Kỳ rồi đi tới nhận phòng.
“Hình như chúng ta rủ hắn đi ngắm pháo hoa không đúng lúc thì phải. Tỷ tỷ không đi cùng e là giận hắn rồi.” Khả Như thì thầm với Đăng Kỳ.
Cùng lúc đó ở bên ngoài quán trọ.
“May quá đến nơi rồi.” Tuyết Lạc và Vũ Kỳ xuất hiện sau khi dùng thuật di chuyển.
“Ông chủ, cho ta hai phòng!” Tuyết Lạc cùng hắn đi vào trong.
“Thật sự ngại quá, quán trọ của tôi chỉ còn một phòng cuối cùng. Không biết hai vị công tử có thể dùng chung một phòng không?”
“Dù sao đêm nay cũng ngắm pháo hoa không cần ngủ hay là cứ lấy một phòng vậy.” Tuyết Lạc nhìn Vũ Kỳ có chút ngượng.
“Hiếm khi có dịp đến đây nếu không ở lại thì thật hối tiếc.” Hắn đành làm theo ý muốn của nàng vậy.
“Ông chủ, bọn ta sẽ ở lại đây hai ngày, mau đưa thẻ phòng đây!”
“Của hai vị đây!” Ông chủ đưa cho bọn họ thẻ phòng số 14.
Tối đó, giờ Hợi.
“Mang hai cân thịt bò, đĩa heo quay, hai phần sủi cảo, bốn cái màn thầu và một tĩnh Nữ Nhi Hồng đến phòng ta.” Tuyết Lạc nói xong liền đi nhận phòng. Truyện Đam Mỹ
Trong phòng trọ.
“Cửa sổ của nơi này chính là nơi có khung cảnh thích hợp để xem pháo hoa nhất.” Tuyết Lạc chỉ vào khung cảnh ngoài cửa sổ. Nước sông nhẹ nhàng đưa sóng lấp lánh dưới ánh trăng, gió nhè nhẹ thổi vào, một thảm cỏ xanh mướt và một vườn hoa toả sáng dưới dãy lồng đèn treo lơ lửng trên không.
“Có vẻ như nàng biết rất nhiều thứ về Nhân Giới này.” Hắn cũng là người Nhân Giới nhưng lại không biết nhiều như nàng.
“Ngươi quên là ta đã từng sống hơn một vạn năm sao?” Đây là quán trọ mà kiếp trước ngươi hay đưa ta đến đó.
“Đồ ăn đến rồi đây!” Tiểu nhị mang mâm thức ăn đến phòng 14.
“Cứ để lên bàn là được.” Thẩm Vũ Kỳ nói.
“Chúc hai vị ăn ngon miệng!” Tiểu nhị đặt thức ăn và rượu lên bàn xong liền nói rồi rời đi.
“Ăn thôi.” Tuyết Lạc vội cầm đũa lên gắp một viên sủi cảo vào miệng, Thẩm Vũ Kỳ cũng cầm một cái màn thầu lên ăn.
“Ta kính ngươi một chén!” Tuyết Lạc rót rượu ra hai cái chén rồi đưa hắn một cái. Hắn bất giác gắp vài lát thịt bò vào chén nàng.
“Đa tạ!” Mặc dù hắn đã từng làm vậy rất nhiều lần vào kiếp trước nhưng không hiểu sao bây giờ nàng lại cảm thấy có chút ngượng ngùng.
“Ăn nhiều một chút, dạo này ta thấy có vẻ nàng bị suy nhược rất nhiều.” Hắn gắp thêm viên sủi cảo vào chén nàng.
“Phải rồi, gần đây có một chỗ bán đồ nướng rất ngon, để ta đi mua.” Tuyết Lạc háo hức nói, đã lâu rồi nàng chưa được ăn lại món này kể từ lần đó.
“Để ta đi cùng nàng!” Thẩm Vũ Kỳ nhanh nhẹn đứng lên “Khoá phòng cẩn thận vẫn hơn.” khoá cửa xong hắn liền cùng nàng đi xuống phố.
“Đồ nướng thơm quá a!” Tuyết Lạc cảm thán nói.
“Hai vị công tử dùng gì a?”
“Gói cho ta mười xâu đi!” Thẩm Vũ Kỳ trầm tĩnh nói.
“Kẹo hồ lô đây!” Tiếng rao của tên bán kẹo.
“Ta cũng muốn!” Tuyết Lạc kéo tay áo Vũ Kỳ.
“Cho ta một cây kẹo!” Hắn liền hiểu ý mua kẹo cho nàng.