AI SẼ KÉO EM RA KHỎI VŨNG BÙN - Nhất Vũ Thành Thu - Chương 2 - Gặp Cướp
“Ôi nhanh quá, mặt trời đã lặn rồi. An về nhớ chú ý nhé, dạo này làng quê có vài tên trộm hoành hành đấy, mấy đứa con gái dễ thương như em phải chú ý đấy”
“Chị khéo lo, đứa nghèo kiếp xác như em có khi trộm còn thương ấy”
“Cái con này, dù gì cũng phải cẩn thận nghe chưa”
“Vâng, thôi em về đây, chị cũng về sớm nhé”
An tạm biệt chị rồi lấy xe đạp đi về. Đang đi được đoạn cô vô tình thấy người đàn ông hồi sáng đang đứng trước một ngôi một ngay trước cổng bãi tha ma. Không phải cô rảnh rỗi vào đây làm gì mà trọ cô ở có một đoạn ngắn sẽ đi qua bãi tha ma này
An đi lướt qua anh ta rồi tiếp tục về nhà, bỗng trong bụi nhảy ra 2 người đàn ông, chúng mặc áo phông đen với chiếc quần đùi cộc sắc màu, gương mặt thì đeo khẩu trang. Cô còn ngửi thấy mùi hôi hám từ chúng
“Chào cô em, khôn hồn thì đưa túi đây, nghe lời bọn anh, không em cũng không yên đâu”, chúng ngả ngớn trêu trọc lẫn đe doạ An
“Xui xẻo”, An nghĩ, chợt một tia sáng loé lên trong đầu cô
“Tôi không đưa”, An bỗng buông lời cay nghiệt: “Lũ cặn bã, tao thấy chúng mày cũng chỉ là thanh niên khoẻ sao không đi làm kiếm tiền, lại đi giở trò hèn hạ với người yếu đuối hơn”
“Con điếm này, không thích uống rượu mời lại uống rượu phạt hả”,
Bọn chúng lấy con dao hoa quả ra từ trong túi quần: “Đưa đây, không mày thích xuống chầu ông bà hả”
Chúng dơ dao đi đến cô, một tên khác kéo khỏi xe đạp, chiếc đạp đổ. Chúng vừa kéo túi vừa dơ dao ra, An sợ hãi. Nhưng không hiểu sao cô vẫn bạo gan nói
“Tao không đưa, chúng mày có giỏi lấy mạng tao đi, tao không đưa túi đâu”
“Con này láo”
Tên cướp mắt trợn ngược, dơ dao lên, con dao sắc nhọn cứ vào tay cô đến chảy máu nhưng cô quyết không buông túi
Bỗng một cú đạp bất ngờ đạp đằng sau tên cướp khiến chúng bất giác quay lên phía sau
“Là người đan ông đó” An ngạc nhiên thấy người đàn ông mua hoa từ ban sáng
“Lại một tên nhãi đến nộp tiền cho chúng ta đây”
Người đàn ông không nói gì, anh ta nhanh chóng đánh mấy miếng võ, mà theo An thấy có vẻ là cao siêu. Chỉ vài phút đã chiếm thế thượng phong so với cái võ mèo cào của lũ cướp
Nên làm gì bây giờ, có vẻ anh ta thắng chắc rồi, chạy luôn đi nhỉ. Nhưng như thế là không phải phép, làm sao đây. Dù sao anh ta chắc cũng chỉ đến thăm người quen, với lại cô mặc kín mít biết ai với ai đâu. An âm thầm suy nghĩ xong. Ngay lập tức, An quay người đi mất, là đi gọi người đến giúp đỡ.
Cô đạp xe phóng xe chạy như bay.
Phong nghệt ra nhìn phía sau 2 tên cướp, mình giúp cô ta thế mà cô ta chạy đi. Cánh tay bỗng bị tên cướp cầm sao cứ vào. Một phút lơ là , 1 tên cầm dao vung đến anh
An đạp vội vào uỷ ban, hét lên: “Các anh cán bộ ơi cứu với, cướp cướp chúng nó đang đánh cướp một người đàn ông ở bợ dậu gần bãi tham ma”. Trông bộ dạng nhếch nhác của cô, mấy ông cán bộ cũng chạy đến hỏ: “Chuyện gì đã xảy ra vậy?”
“Bợ dậu bãi tham ma có cướp, chúng có vũ khí, đang đánh nhau với dân thường các anh nhanh đến đấy đi”. Mấy anh gật đầu, chạy như bay đến đây
“Vậy là mình coi như trả ơn rồi nhá”, An nghĩ. An lặng lẽ đạp xe nhanh về nhà.