Ai Nói Ta Rất Yêu Sư Tôn? - Tiểu Ngũ Ca Ca - Chương 45: Tư Vô Khuyết (2)
Khi mạnh lên cũng là lúc Tư Vu lên kế hoạch trả thù thần đế, thậm chí là nhắm vào toàn bộ thần giới!
Tư Vu tìm ra Vô Thần – cũng chính là phản thần thần giới nhưng lại là vu vương trong tộc, luyện hóa gã ta thành một thể hồn không hơn không kém để dễ bề sai sử.
Vô Thần biết rõ cách thức hoạt động của thiên đạo, biết thiên đạo chính là ngọn nguồn sức mạnh của thần giới. Gã còn dùng thủ đoạn xúi giục yêu tộc và ma tộc nổi loạn khiến lục địa Cửu Quy loạn lạc trong thời gian dài. Vì vậy mà mười hai sứ giả của thần giới ở Cửu Quy cũng lộ diện.
Tư Vu dễ dàng xuống tay giết chết sứ giả thứ mười hai là người trẻ tuổi và yếu nhất trong tất cả. Từ đó sức mạnh của y vượt lên như vũ bão, y tiếp tục ra tay với sứ giả thứ ba, rồi lại thứ bảy. Cứ như vậy, trong vòng gần hai mươi năm y đã hạ sát phân nửa sứ giả thần tộc, mạnh lên không tưởng.
Điều khiến y khó khăn lại chính là các sứ giả không thực sự chết đi, khi thân xác họ chết thì thần hồn sẽ quay lại thần giới, vậy thì tất thảy những gì Tư Vu làm ở Cửu Quy đều sẽ bị thần giới nắm được. Nhưng Tư Vu làm sao có thể để chuyện đó xảy ra, y đã luyện hóa được một Vô Thần thì những kẻ khác cũng vậy, những linh hồn sau khi thân xác chết đi của sứ giả cũng bị y luyện hóa thành quỷ sứ. Tư Vu dùng chính “Quỷ sứ” để truy sát nốt số sứ giả còn lại ở lục địa, mọi chuyện thuận lợi hơn y tưởng rất nhiều. Duy chỉ có hai sứ giả tộc là Huyền Vũ ở Bắc Minh thành và sứ giả thứ chín vẫn không rõ lai lịch. Cũng có một lần Vô Thần để sứ giả thứ năm chạy thoát, khi đó nàng ta mới hạ sinh hài tử. Sau đó nàng vẫn bị Vô Thần bắt lại, nhưng đứa trẻ nàng ta sinh ra đã biến mất không một dấu vết.
Thiên đạo suy vong, thần giới sớm muộn gì cũng phát giác, Tư Vu liền ráo riết truy lùng người bị trói buộc với thiên đạo nhưng để mất dấu.
Về sau, Tây Vực loạn lạc nhưng bị trấn áp không rõ lí do. Tư Vu liền đoán có thể là do thiên đạo hoặc do sứ giả tộc còn lại can thiệp, bèn chú ý tới khu vực này nhiều hơn. Y thao túng bốn phương tám hướng Cửu Quy đã quen, dễ dàng phát hiện ra hài tử của sứ giả tộc thứ năm lớn lên ở đây, lấy tên là Phù Uyên, được linh hồn phụ thuộc thiên đạo che chở bảo vệ.
Tư Vu còn chưa biết nên ra tay thế nào với Phù Uyên, thì vô tình trùng hợp đại đồ đệ Cố Trường An của y lại tiếp cận với người này, thậm chí mối quan hệ còn vô cùng mập mờ.
Đại đồ đệ này chịu ân của Tư Vu, hơn nữa đơn phương y suốt thời gian mười năm. Y chỉ cần cho Cố Trường An chút cơ hội, hắn liền bỏ quên Phù Uyên mà si mê cuốn lấy y. Tiếp đó y chỉ cần vờ như bệnh nặng không thuốc chữa, lại để y sư của mình tiết lộ chỉ có trái tim sứ giả làm thuốc dẫn mới cứu được… Cố Trường An tất nhiên là lựa chọn sư tôn, không bao lâu sau đã ra tay với Phù Uyên.
Có điều, Tư Vu vẫn không bắt được thần hồn của Phù Uyên. Nhưng vì Phù Uyên không sinh ra ở thần giới nên không có thần tịch, linh hồn không thể đầu thai cũng không thể về thần giới khiến Tư Vu an tâm phần nào. Ngặt nỗi “quỷ sứ” do y khống chế bỗng dưng phản phệ tìm cách thoát khỏi y, khiến y phải mất thời gian gần mười năm mới khống chế lại hoàn toàn bọn họ. Không bao lâu sau tiểu đồ đệ Sở Tranh ra ngoài du ngoạn dẫn về một đệ tử, Tư Vu vừa liếc mắt đã nhận ra đó là Phù Uyên – linh hồn bị lạc mất đã lâu. Phù Uyên càng lớn càng mạnh, hơn nữa diện mạo của y trông rất giống thần đế Phù Tự. Tư Vu đoán rằng có thể họ có quan hệ huyết thống, là một trong những Thánh Sứ tộc thuần khiết nhất. Vả lại Phù Uyên còn có sức mạnh thiên đạo nuôi dưỡng, quả thực là một thực thể mạnh. Nếu y luyện hóa được thần hồn của Phù Uyên, vậy thì sức mạnh của y không cần phải bàn cãi nữa!
Tư Vu dự định để cho Phù Uyên có cơ hội mạnh lên, sau đó giết chết rồi luyện hóa thần hồn hắn. Chẳng ngờ thiên đạo dự tính chu toàn, quỷ tộc và “quỷ sứ” luyện hóa cũng không làm gì được Phù Uyên. Thậm chí khi đôi bên giao tranh, Phù Uyên còn mạnh hơn y tưởng rất nhiều. Lần kia y bị thương rất nặng, “quỷ sứ” cùng đám quỷ tộc bị y khống chế lại nhân cơ hội phản phệ y, suýt nữa là khiến kế hoạch bao nhiêu năm của y đổ sông đổ bể. May mắn thay, Bách Lí Vãn Giang lần nữa xuất hiện vớt Tư Vu khỏi hố sâu tử thần, y mới khống chế lại được đám quỷ hồn mình luyện hóa.
Bách Lí Vãn Giang biết rất rõ hành động và mục đích của Tư Vu, hỏi y không thể ngừng tay được sao… Đến nước này, Tư Vu sao có thể ngừng tay được? Y vẫn chưa quên cả tộc già trẻ lớn bé đều bị thần đế diệt sạch, vẫn chưa quên Tiểu Nguyệt Lượng thanh mai trúc mã bị đâm xuyên tim, vẫn chưa quên bản thân bị làm nhục suốt hơn mười năm ở thần cung…
Mục tiêu mà Tư Vu nhắm tới chính là thần đế, xa hơn là thần giới.
Tư Vu không muốn làm hại kẻ vô tội, đặc biệt là nhân loại. Nhưng vì nghĩ đến nhiều người trong tộc đã chết oan uổng, y xuống tay với sứ giả Cửu Quy không chút do dự, thậm chí khi lấy được sức mạnh y còn có loại cảm giác hả hê khó tả.
Tay y đã nhuốm máu tươi từ vô số sinh mạng. Tự lúc nào y đã rơi vào vòng xoáy mà chính y cũng không rõ bản thân làm vậy vì thù hận che mắt hay vì thỏa mãn tham vọng quyền lực và sức mạnh nữa.
Tư Vu cũng đã tìm lại được tiểu cô nương trúc mã mình yêu sâu đậm, nhưng không dám chạm vào nàng vì thân thể cùng tâm hồn y đã nhuốm bẩn. Y vì nàng mà nghĩ sẽ từ bỏ con đường máu tươi y tạo nên, cùng nàng ẩn cư sống cả đời.
Kiếp trước của nàng và y bị dang dở, kiếp này y muốn bù cho nàng hôn lễ, bù đắp hết thảy cho nàng.
Nhưng…
Thần đế xuất hiện, hắn ta gặp nàng một lần, không rõ hắn đã nói gì khiến nàng suy sụp. Tư Vu truy hỏi nàng, nhưng nàng không chịu nói đã gặp ai, về sau nàng lại tốt lên như chẳng có chuyện gì xảy ra. Chẳng ngờ ngày đại hôn, nàng tự kết liễu.
Sự xuất hiện của thần đế cùng giọng nói của hắn khiến y ám ảnh đến chết lặng.
“Tư Vô Khuyết, ngươi không chạy thoát được đâu.”
“Dù là kiếp nào đi chăng nữa, ngươi cũng đừng hòng thành thân với nàng ta.”
“Tiểu cô nương nhà ngươi, đã tự sát rồi.”
Tiểu cô nương mà y yêu thương, hai kiếp vẫn luôn là người vui vẻ yêu đời lại tốt bụng ấm áp, cứ vậy mà lần nữa chết đi. Y không những không bù đắp được cho nàng mà ngay cả bảo vệ nàng cũng không thể.
Mà kẻ thù lớn nhất, cũng là nỗi ám ảnh không thể phai nhạt của Tư Vu… thần đế Phù Tự đang đứng trước mắt y!
Tư Vu hận kẻ này đến tận xương tủy, nhưng y biết rõ mình không phải là đối thủ của hắn dù cho y đã luyện hóa bao nhiêu linh hồn đi chăng nữa. Nếu thất bại, hắn ta sẽ bắt y trở về thần cung khiến y quay lại những tháng ngày đáng sợ đó. Chỉ nghĩ tới thôi y đã hãi hùng không muốn nhớ lại, thậm chí còn có cảm giác tuyệt vọng cùng cực. Trong lúc nhất thời, y đã nghĩ, nếu mình thực sự chết đi thì kẻ nọ sẽ không đeo bám y nữa, y cũng sẽ đuổi kịp Tiểu Tích ở Hoàng tuyền, hai người họ sẽ cùng nhau đầu thai ở một kiếp phàm trần tránh xa kẻ nọ hay không?
Ý nghĩ đó khiến y thực sự nâng kiếm lên, dốc linh lực vào kiếm rồi tự sát.
…
Nhìn nam nhân mình vẫn luôn mong nhớ gục xuống trước mắt mình, Phù Tự giận điên lên, ôm thân thể lạnh băng còn chút hơi tàn của y rồi nhanh chóng biến mất.
“Tư Vô Khuyết, vĩnh viễn ngươi vẫn là người của bổn tọa. Ngươi đừng mơ được chết theo cô ta!”