Chương 343: Q.72 - Cảnh cáo

Trước khi đến bàn tròn, tôi đã chạy vô số lần mô phỏng trong đầu.

Rốt cuộc, không thể nào tôi lại đột nhiên biến mất trong 2 năm 6 tháng mà không có lý do. Các thành viên chắc chắn sẽ tò mò về lý do tại sao tôi không xuất hiện nữa.

‘Thậm chí một số người có thể đoán ra tôi là Bjorn Jandel, dựa vào thời điểm tôi mất tích.’

Tất nhiên, tôi không quá lo lắng về điều đó.

Những người duy nhất biết rằng tôi còn sống là Amelia và Erwin.

Chỉ cần tôi xuất hiện ở Hội Bàn Tròn là đủ để xua tan mọi nghi ngờ.

Vấn đề thực sự sẽ xảy ra sau đó, sau khi tôi tuyên bố sự trở lại của mình…

Làm sao để giải thích khoảng thời gian 2 năm 6 tháng khi tôi biến mất.

Tôi đã thực hiện nhiều kịch bản khác nhau, xem xét các khả năng và cuối cùng đưa ra kết luận.

“Sư Tử…”

“…Anh thực sự còn sống.”

Dù họ có nhìn tôi với ánh mắt kinh ngạc và bối rối đến mức nào, tôi cũng không cần phải giải thích bất cứ điều gì.

“Anh không định tránh ra sao?”

“Ồ… vâng, tất nhiên rồi!”

Theo lệnh ngắn gọn của tôi, Chú Hề đang đứng trước cửa giật mình và nhanh chóng tránh sang một bên.

SoulQueens cũng không khác gì.

Mặc dù cô ấy bình tĩnh hơn nhiều so với Chú Hề đang choáng váng kia.

“…Anh chẳng thay đổi chút nào cả, Sư Tử”

Cô ấy bước sang một bên với vẻ tò mò, quan sát tôi với sự thích thú. Giọng điệu của cô ta thật khó chịu, nhưng tôi không biểu lộ ra.

Tôi chỉ lờ cô ấy đi và đi qua.

Bịch.

Ngồi xuống chỗ thường ngồi của mình với vẻ mặt thờ ơ.

“…”

“…”

Một sự im lặng kỳ lạ bao trùm căn phòng. Các thành viên chăm chú nhìn tôi, trong khi cũng liếc nhìn nhau, không biết phải nói gì.

Suy nghĩ của họ rất rõ ràng.

Họ muốn có người khác dẫn đầu và đặt ra những câu hỏi bức thiết trong đầu họ.

‘Ha ha, lâu lắm rồi tôi mới có cảm giác này.’

Có lẽ vì dạo này tôi trốn ở nhà nên một cảm giác giải thoát đang dần xuất hiện, gần như gây nghiện.

Thời gian trôi qua trong im lặng.

Đùng—!

Cánh cửa thông vào phòng bàn tròn đóng sầm lại.

Lúc này là 3:10 chiều, báo hiệu thời gian vào cửa đã kết thúc.

Nói cách khác, cuộc họp bây giờ có thể chính thức bắt đầu.

Vì thế…

“Anh định đứng đó mãi sao?”

Tôi liếc nhìn Chú Hề và Nữ Hoàng.

“Ngồi đi.”

Có rất nhiều điều tôi cần nghe từ bọn họ.

Và tôi cũng có nhiều điều muốn nói nói cho bọn họ nghe.

***

“Pssit, tôi đã tự làm mình xấu hổ rồi.”

Chú Hề, nãy giờ vẫn đứng ngây người bên bức tường, đã trở lại thực tại và ngồi xuống.

Anh ấy nhìn tôi với niềm vui không giấu nổi.

“Chào mừng trở về, Sư Tử. Thật tuyệt khi được gặp lại anh.”

Anh chàng này đang nói cái quái gì thế?

Anh ta đã quên là lần trước tôi đã bảo anh ta là không được tỏ ra thân thiện rồi sao?

Vâng, sau 2 năm 6 tháng, tôi cho là điều đó có thể xảy ra.

“…”

Tôi hoàn toàn lờ anh ta đi, thậm chí không thèm trả lời. Chú Hề chỉ cười toe toét, như thể anh ta đã mong đợi điều đó.

“Tại sao.”

Người phát biểu tiếp theo là Hươu Sừng.

“Anh không lộ mặt hơn hai năm rồi, sao bây giờ lại xuất hiện?”

Thái độ nam tính thường ngày của anh thay đổi, anh ta đứng bật dậy và dồn dập hỏi tôi một tràng câu hỏi.

Tất nhiên, tôi đã biết mình sẽ trả lời thế nào.

“Tôi tò mò.”

“Đó có phải là cách anh nói rằng anh sẽ không trả lời không?”

Giọng điệu của Hươu Sừng trở nên sắc bén hơn khi tôi thực hiện quyền im lặng của mình. Đó là loại giọng mà Gia đình hoàng gia sử dụng khi thẩm vấn ai đó…

Thật không may cho anh ấy.

Chỉ vì tôi vắng mặt 2 năm 6 tháng mà anh ấy nghĩ rằng tôi đã hết thời rồi sao?

“Ồn ào quá.”

Tôi nói một cách lạnh lùng nhất có thể.

Và sau đó…

Vù vù—!

Tôi từ từ giải phóng sát ý của mình.

Đã lâu rồi tôi mới trở về, và tôi nghĩ đã đến lúc tái lập quyền lực.

“…Ugh.”

Bị chọn làm mục tiêu của sát ý, Hươu Sừng siết chặt nắm đấm. Mặc dù anh ta có vẻ đã sẵn sàng lắng nghe, nhưng tôi vẫn chưa hài lòng và tiếp tục dùng nhiều sức hơn.

“Không bao giờ.”

Lúc này, gân xanh nổi lên trên cổ Hươu Sừng.

Anh ta chẳng khá hơn là bao so với Chú Hề từng quằn quại trên sàn như một con bọ, nhưng khá kiên trì.

“Đừng coi thường tôi.”

Sau khi câu nói đó được anh ta nói ra, tôi giải phóng toàn bộ sát khí của mình, khiến cơ thể gã đàn ông từ từ cúi xuống như thể có vật gì đó nặng đang đè xuống vai anh.

Nhìn anh ấy vật lộn, tôi nói với vẻ hài lòng.

“Tốt. Phải như vậy chứ.”

Trước khi tôi kịp nhận ra, anh ta đã quỳ xuống và nhìn tôi.

Hai cánh tay chống trên bàn của anh ta run rẩy rõ rệt, cho thấy anh ta đã đến giới hạn.

Thành thật mà nói, tôi cũng chẳng tốt hơn là bao.

‘Ugh, đầu tôi đau quá.’

Ngay khi cơn đau nhói ập đến đầu tôi, sát ý dữ dội đó cũng biến mất.

Và cùng với nó…

“Hô!”

Hươu Sừng cuối cùng cũng có thể hô hấp bình thương.

Thấy vậy, Chú Hề cười khẩy.

“Ha, thật là một con người đần độn và ngu ngốc. Anh quên cách nói chuyện với Sư Tử khi anh có câu hỏi rồi sao?”

“…..”

“Mang theo thứ gì đó giải trí! Thứ gì đó giải trí!”

Ngay cả khi nói vậy, Chú Hề vẫn liếc nhìn tôi, như thể đang tìm kiếm sự chấp thuận cho nhận xét của mình.

Tất nhiên là tôi không để ý tới anh ta.

Và sau một thời gian trôi qua…

“Sư Tử.”

Một giọng nói phá vỡ sự im lặng.

Đó là Trăng lưỡi liềm.

Có lẽ là một Fairy, và là người ở chiếc bàn tròn này thèm muốn Hòn đá Phục sinh nhất.

“Tôi không quan tâm anh đã làm gì trong suốt thời gian qua.”

Anh ấy đã dằn xuống mọi nỗi sợ hãi và nghi ngờ mà anh đã có trong suốt hai năm qua và nói chuyện với tôi.

“Cảm ơn anh đã quay trở lại.”

Đó là phản ứng hoàn hảo, chính xác như những gì tôi hy vọng.

Tuy nhiên, vì một lý do nào đó, điều đó khiến tôi cảm thấy tội lỗi. Anh chàng này hẳn đã rất lo lắng khi tôi đi vắng.

‘Có lẽ lần này tôi nên cho anh ta một chút manh mối.’

Tôi đang suy nghĩ về điều đó thì…

“Ừm, có vẻ như mọi chuyện đã ổn thỏa rồi nhỉ?”

Soul Queens nói bằng giọng tươi sáng, làm thay đổi bầu không khí.

“Chúng ta bắt đầu cuộc họp nhé? Tôi có cảm giác hôm nay sẽ có nhiều điều cần thảo luận.”

Sau đó, cuộc họp chính thức bắt đầu.

***

Quá trình xác định thứ tự diễn ra rất ngắn gọn.

“Vậy thì Cáo là người đầu tiên?”

“…Có vẻ là vậy.”

Như thường lệ, chúng tôi đi theo chiều kim đồng hồ, và tôi ngồi ở cuối vòng.

Những người khác sẽ chia sẻ thông tin của họ trước, sau khi lắng nghe, tôi sẽ đánh giá và đưa ra thứ gì đó có giá trị tương đương để đáp lại.

Mọi việc vẫn luôn diễn ra theo cách như vậy ở Hội Bàn Tròn.

“…Tôi không có gì đặc biệt chuẩn bị cả, nên tôi chỉ nói về những gì tôi định chia sẻ ban đầu thôi.”

Cáo là người bắt đầu mọi chuyện.

Và đó là một câu chuyện khá hấp dẫn.

“Lần đầu tiên sau 3 năm, kể từ vụ bắt cóc vị tư tế cao cấp, Sát Long Nhân đã xuất hiện trở lại ở Lục địa Bóng tối. Theo lời kể của những người chứng kiến, hắn mạnh hơn trước rất nhiều và dường như đã phá vỡ một phần ‘Lời nguyền của rồng’.”

Sát Long Nhân, người mà tôi đã quên mất tung tích từ lâu.

‘Vượt qua lời nguyền của rồng…’

Đó là một câu chuyện không may, nhưng tôi không bận tâm về nó quá lâu.

Chỉ vì anh ta có thể sử dụng Long Ngữ ma pháp không có nghĩa là mọi thứ thực sự đã thay đổi.

Suy cho cùng, tôi cũng không còn là tôi của lúc trước nữa.

Vù vù—!

Viên ngọc của Hội Bàn Tròn phát sáng màu xanh lá cây, báo hiệu vòng đầu tiên đã hoàn thành thành công.

Tuy nhiên, vào lúc đó…

“Ha, cô thông minh đấy, Fox.”

Chú hề cười khúc khích khi nói với Mặt nạ cáo.

“…Ý anh là gì?”

“Đó không phải là điều ban đầu cô định nói đến, đúng không? Câu chuyện này có thể tiết lộ quá nhiều về bản thân cô.”

“…”

“Nhìn vẻ mặt của Hươu Sừng, có vẻ như hoàng gia thậm chí còn chưa nghe tin tức này. Có lẽ chính cô đã gặp Sát Long Nhân?”

“Tôi không trả lời những câu hỏi cá nhân.”

“Được thôi, tùy cô. Tôi sẽ hỏi tên khốn Sát Long Nhân kia xem hắn đã gặp ai trong mê cung sau.”

Bất chấp sự thô lỗ của Chú Hề, Cáo vẫn giữ im lặng và chuyển sang lượt tiếp theo.

“Chắc đến lượt tôi rồi…”

Bây giờ là Hươu Sừng.

Ánh mắt anh ấy chạm vào mắt tôi trong giây lát trước khi anh ấy ngượng ngùng quay đi.

Có vẻ như cuộc gặp gỡ trước đó đã để lại ấn tượng mạnh mẽ.

Nhưng không muốn tỏ ra yếu đuối, anh bắt đầu nói một cách thoải mái nhất có thể.

“Hoàng gia sẽ sớm ban hành lệnh nghĩa vụ quân sự đối với các quý tộc có tước hiệu.”

Khi nói vậy, anh ta liếc thẳng vào Chú hề, như thể đang đánh giá phản ứng của phe địch, Noark.

Nhưng…

“Ha, anh nghĩ tôi sẽ sợ điều đó sao? Nếu có, thì nó chỉ cho thấy các người đã trở nên tuyệt vọng đến mức nào.”

Chú Hề chỉ nhếch mép cười, và Hươu Sừng không phản ứng lại lời khiêu khích đó, kết thúc lượt chơi của mình.

Khi ánh sáng xanh tắt hẳn, Trăng Lưỡi Liềm lên tiếng tiếp theo.

“Bây giờ đến lượt tôi.”

Tôi rất mong chờ thông tin từ Trăng Lưỡi Liềm vì anh ấy là người nhiệt tình nhất sau khi cắn câu về thông tin của “Hòn đá phục sinh”, nhưng…

“Thật không may, tôi không có chuẩn bị gì đặc biệt cả.”

Trước sự trở lại của tôi, anh ấy ngay lập tức hạ thấp kỳ vọng. Rõ ràng là anh ấy lo lắng rằng nếu tôi thất vọng, tôi có thể sẽ không đến nữa.

“Nhưng mà, tôi có một số việc liên quan đến Huyết Linh Tiểu thư.”

(Dịch giả-kun : Blood Spirit Lady, cái tên gốc là Blood Spirit Queen, nhưng người nắm giữ danh hiệu này là thủ lĩnh tương lai của tộc Fairy nên gọi là lady để thể hiện sự tôn trọng)

Bất chấp những lời trước đó, thông tin anh ấy chia sẻ khá thú vị.

“Vài tuần trước, Huyết Linh Tiểu thư đã lấy đi phần lớn tiền viện trợ mà hoàng gia đã cấp cho các Fairy, nói rằng cô ấy cần nó. Nhưng cô ấy không đưa ra lý do.”

Về cơ bản đây là một vụ bê bối nội bộ.

Soul Queens hơi cau mày, nói lên sự nghi ngờ của mình.

“Khoan đã, cho dù là Huyết Linh Nữ Hoàng, sao có thể không nói lý do mà lấy nhiều tiền như vậy? Món trợ cấp của hoàng gia cũng không phải là số tiền nhỏ chứ?”

“Điều đó chắc chắn là bất thường. Nhưng khi cô ấy đe dọa sẽ bán Gnome Tree cho người khác, các trưởng lão không còn lựa chọn nào khác.”

“Bán Gnome Tree à?”

“Mặc dù có hơi xấu hổ khi phải thừa nhận, nhưng cô ấy khẳng định đó là vì một điều gì đó quan trọng, vì vậy chúng tôi chỉ có thể tin rằng có lý do mà cô ấy chưa tiết lộ.”

Những người khác không giấu được sự khó chịu khi nghe lời giải thích này.

“Hừ, lần này con điên kia lại định làm gì nữa đây?”

“Cô ta lấy nhiều tiền như vậy thì dù để làm gì cũng chỉ gây ra rắc rối mà thôi.”

“Có vẻ như một cuộc đồ sát đẫm máu lại sắp diễn ra.”

Tôi cảm thấy một cảm xúc lẫn lộn kỳ lạ.

Nhìn họ phản ứng như thế này, tôi tự hỏi hình ảnh của Erwin trong mắt công chúng sẽ như thế nào.

Hơn thế nữa…

‘Cô ấy bảo tôi đừng lo vì cô ấy có rất nhiều tiền… nhưng hóa ra cô ấy chỉ đang moi tiền từ chủng tộc của mình thôi?’

Tôi không nói nên lời.

Tôi đã từng tự hỏi làm sao cô ấy có thể mua được một biệt thự chỉ sau một đêm, nhưng tôi không bao giờ nghĩ rằng đây lại là câu chuyện đằng sau.

‘Điều gì sẽ xảy ra nếu các Fairy biết được chuyện này?’

Nếu là tôi, tôi sẽ cảm thấy thực sự suy sụp.

Khi tôi đang suy ngẫm về điều này, Goblin lên tiếng một cách do dự.

“Ừm, vậy thì… đến lượt tôi rồi nhỉ?”

À, đến lượt anh ấy rồi.

‘Anh ta là hiệp sĩ của Giáo hội Leatlas, phải không?’

Vì anh ấy là một trong số ít thành viên mà tôi biết chắc danh tính, nên tôi có phần tò mò về những gì anh ấy muốn nói—

“Giáo hội đã quyết định gửi toàn bộ lực lượng của mình, ngoại trừ Binh đoàn Thánh hiệp sĩ số 1, để tham gia quân đội hoàng gia.”

Một chủ đề khác liên quan đến chiến tranh?

Tôi không thể không cười khúc khích vì thất vọng.

‘Vậy là anh ta thậm chí còn không cố gắng che giấu thân phận của mình nữa, hả? Hoặc có thể danh tính của anh ta đã bị lộ hoàn toàn trong hai năm qua.’

Trong khi suy ngẫm về những cuộc trò chuyện đã diễn ra tại Hội Bàn Tròn trong thời gian tôi vắng mặt, tôi vẫn lắng nghe.

Sau một cuộc thảo luận ngắn về việc hành động của Giáo hội Leatlas có thể ảnh hưởng đến cuộc chiến sắp tới như thế nào, người tiếp theo trong hàng lên tiếng.

.

“Ha.”

Bây giờ đến lượt chú hề.

“Sao các người có thể làm Sư Tử chán ngắt bằng những câu chuyện buồn tẻ như vậy khi đã lâu rồi anh ấy chưa trở về?”

Chú Hề nghiêng đầu một cách khoa trương, rồi đột nhiên biểu cảm của hắn thay đổi khi tiết lộ thông tin.

“Hòn đá Phục sinh nằm trong tay Lee Baek-ho.”

…Cái gì?

***

Câu nói vô tình của Chú Hề đã gây nên một làn sóng tranh cãi lớn.

Và người phản ứng dữ dội nhất chính là Trăng Lưỡi Liềm.

Anh ta luôn chất chứa sự căm ghét trong mắt mỗi khi nhìn thấy Chú Hề, nhưng bây giờ, anh ta không thể che giấu cảm xúc của mình nữa.

“Lee Baek-ho… người đàn ông mà hoàng gia bí mật ra lệnh ám sát…? Anh ta có Hòn đá Phục sinh…?”

Trong khi Trăng Lưỡi Liềm có vẻ sốc khi nghe về vị trí của viên đá, tôi lại cảm thấy khác.

‘Tại sao Lee Baek-ho lại đột nhiên được nhắc đến…?’

Tên của anh ấy nghe có vẻ không phù hợp với nơi này, và hơn nữa, từ khi nào anh ta lại trở nên nổi tiếng như vậy?

Làm sao anh ta có thể có được Viên đá Phục sinh?

Kể cả khi ai đó biết cách để có được nó, nhưng nếu không đủ may mắn thì cũng không thể sở hữu được nó.

“Anh nghĩ sao?”

Thật không may, tôi không có đủ thời gian để mơ mộng quá lâu.

“Tôi nghĩ anh có thể thấy câu chuyện về Lee Baek-ho thú vị, Sư Tử.”

Khi đèn xanh báo hiệu lượt chơi của mình kết thúc, Chú Hề tinh quái muốn xem phản ứng của tôi, và sau một hồi im lặng, tôi đáp lại.

“Đúng vậy.”

So với thông tin được chia sẻ trước đó, thông tin này có giá trị hơn nhiều.

Tôi luôn quan tâm đến những câu chuyện như thế này hơn là những câu chuyện liên quan đến chiến tranh.

Nhưng tôi cũng không thể tỏ ra quá phấn khích.

“Cũng không tệ.”

Tôi trả lời không mấy nhiệt tình, chỉ đủ để khuyến khích anh ấy cung cấp cho tôi thêm nhiều thông tin như thế này trong tương lai.

‘Tôi sẽ phải hỏi Erwin về Lee Baek-ho khi tôi trở về.’

Với suy nghĩ đó, tôi nhìn thẳng về phía trước.

“Chú Hề, lời ngươi nói có đúng không?”

“Anh không nghĩ là mình sẽ sớm tìm ra thôi sao?”

“A-Anh có thể cung cấp thêm một chút chi tiết được không—”

“Ha, không.”

“…”

Cứ như thế, Trăng Lưỡi Liềm thấy mình đã rơi vào tay tên hề.

Thật đáng thương nhưng tôi không thể làm gì được. Tôi cũng vừa mới biết rằng Lee Baek-ho có Hòn đá Phục sinh.

‘Hmm, điều này khiến việc sử dụng Hòn đá Phục Sinh làm đòn bẩy trở nên khó khăn… Tôi nên tiết lộ điều gì tiếp theo đây?’

Trong lúc tôi đang suy nghĩ nên chia sẻ thông tin gì tiếp theo, Soul Queens đã vỗ tay để thu hút sự chú ý.

Và sau đó…

“Được rồi, bây giờ đến lượt tôi?”

Cô ấy nhìn thẳng vào tôi.

Giọng nói quyến rũ của cô ấy tràn đầy sự thích thú khi cô ấy nói.

“Không có ghi chép nào về việc Sư Tử đã đăng nhập vào Ghostbusters trong 2 năm 6 tháng.”

“….”

“Vậy chính xác thì anh đã ở đâu trong suốt thời gian qua?”

Ờ…

****

Vào ngày 15 hàng tháng, các thành viên trong cộng đồng sẽ bị triệu tập đến thế giới linh hồn.

Well, có một cách để đăng xuất ngay sau khi vào, nhưng…

“Không có ghi chép đăng nhập? Ý cô là sao?”

“Chính xác như những gì anh nghe thấy. Không có hồ sơ nào ghi lại việc anh ấy từng đăng nhập.”

Thật kỳ lạ khi lịch sử đăng nhập của tôi đã biến mất hoàn toàn.

Cô ấy hẳn đã kiểm tra với GM.

“Tôi cứ tưởng anh đã chết rồi…”

Không chỉ chết, người phụ nữ này hẳn cũng đã nhận ra tôi là Bjorn Jandel. Tôi là người nổi tiếng duy nhất qua đời vào thời điểm đó.

Và tất nhiên, có người đã nhận ra điều gì đó kỳ lạ trong lời nói của cô.

Goblin lên tiếng bày tỏ sự nghi ngờ của mình.

“Chết ư? Nhưng chẳng phải cô đã đợi Sư tử suốt thời gian qua sao?”

“Không, tôi đang đợi Master. Người đã tạo ra chiếc bàn tròn này. Tôi thường xuyên quay lại phòng trường hợp ngài ấy quay lại.”

“Ồ…”

Goblin dường như hiểu ra và mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi.

Ý định của họ rất rõ ràng.

Vù vù—!

Vì đèn xanh đã xuất hiện, nên họ có thể chắc chắn là tôi đã không đăng nhập trong suốt hai năm rưỡi qua.

Bây giờ họ đang đợi tôi giải thích.

“Ồ, vậy là anh sẽ im lặng sao? Tôi đoán đây không phải là thông tin đặc biệt thú vị đối với Sư Tử—”

Tôi ngắt lời cô ấy.

“Thật trơ tráo.”

“Tôi có nên sợ không?”

Ánh mắt tự tin của cô ấy nhìn thẳng vào mắt tôi mà không chút do dự.

Kể cả khi tôi tung ra sát khí đã áp đảo được Hươu Sừng, cô ấy dường như vẫn chuẩn bị để đối phó bằng cách nào đó.

“Thú vị.”

“Ồ, vậy anh có thể kể cho chúng tôi biết chuyện gì đã xảy ra không?”

Tôi liếc nhìn viên ngọc, lúc này đã mờ đi, trước khi trả lời.

“Đến lượt tôi rồi.”

“Anh đang lờ tôi à?”

“Ai mà biết được.”

Tôi không hề lờ cô ấy đi.

Đây là sự trừng phạt.

“Kỹ sư công nghệ ma pháp, Yurben Havelion”

Đã đến lúc nhắc nhở cô ấy về điều sẽ xảy ra khi cô ta thách thức quyền lực của Sư Tử.

Kể cả khi tôi không thể sử dụng sát ý của mình.

“Đó là danh tính của GM.”

Hãy coi đây là lời cảnh cáo cho bất kỳ ai dám thách thức tôi.

Bình luận


Không có bình luận.

Cấu hình

Báo cáo

Bình luận

Đang tải...

Bạn cần đăng nhập để bình luận.

Đăng nhập