Chương 117: Mong muốn và giết chóc (3/4)
Lâm Dược nhẹ tay bóp cằm Emma.
Hắn chỉ dùng phương thức xâm nhập rất đơn giản của Netrunner, hệ thống đến từ Clouds liền kích hoạt lên công năng phòng vệ ——
Màu tím trong đôi mắt Emma biến mất như băng tuyết.
Trong tầm nhìn hơi có vẻ mịt mù của nàng, bản thân đang dùng tư thế cực kỳ câu hồn ngồi ở trên đùi của nam nhân lạnh lùng này, nàng đột nhiên có chút sụp đổ.
Nếu như nói mình nằm trên giường lớn sau khi tỉnh lại, lòng của nàng có lẽ sẽ triệt để chết đi, nhưng đối phương không hề động mình, lúc này mới để nàng cảm thấy chỗ đáng buồn nhất.
Trên cổ Lâm Dược còn có một dấu son môi màu đỏ, Emma không cách nào tưởng tượng mình rốt cuộc đã tiến hành khẩn cầu như thế nào ——
“Thật xin lỗi, không để cho ngài hài lòng.”
Lâm Dược mím môi, yên lặng nói: “Ngươi nguyện ý bày ra xương sườn mềm của mình, thậm chí chủ động giúp ta trải đường ở Dogtown, ta rất cảm kích, ngươi làm đủ nhiều rồi Emma —— Không cần như thế.”
“Còn có, thủ đoạn ngươi bắt chước… bằng hữu của ta có chút vụng về, ta không quá thích khi ngươi phát ra âm điệu đó, thật sự.”
Ở trong mắt Lâm Dược, V là một cô nương như thế nào đâu?
Nàng lúc nào cũng mang theo một cỗ khí chất xa cách, nhưng lại rất tinh tế tỉ mỉ, Lâm Dược nhìn qua sát ý, nhìn qua ôn nhu, cũng nhìn qua lạnh nhạt ở trên mặt của nàng.
Emma choàng một kiện áo khoác lên người, là Lâm Dược đưa tay nhặt lên từ dưới đất.
“Cảm tạ nụ hôn của ngươi.”
Lâm Dược hiếm thấy nói đùa một câu, Emma không biết mình thế nào, nín khóc mỉm cười, trong nháy mắt có chút ngượng ngùng bịt miệng lại.
Không có một tơ một hào kinh tởm ở trong lòng.
Hắn rất quen thuộc, Emma không nghĩ ra vì sao mình không có chút mâu thuẫn nào, nếu như là mùi vị mà nói, trên người nam nhân trên Lâm Dược cũng có mùi thơm nhàn nhạt nguy hiểm lại mê người này.
Có cách nói là: Lựa chọn người yêu, càng nhiều là lựa chọn mùi trên người hắn ( nàng ).
Emma nghe lời đứng lên, không cố kỵ chút nào mặc xong váy ngủ và nội y trước mặt Lin.
Lâm Dược đốt một điếu thuốc, không thể không nói, kỹ thuật Clouds vừa rồi đích xác rất ổn để phóng thích áp lực trong lòng.
Lần nói chuyện này để cho hắn nghĩ thông suốt thật nhiều thứ, trong đó để cho hắn an tâm chính là, hắn rõ ràng bản thân muốn gì.
Những con AI kia còn định lừa gạt, còn định để cho mình quên đi.
Nhưng Lâm Dược biết rõ: Ta còn ở lại chỗ này, ta tức bản ngã.
Lâm Dược nhìn xem dáng người mỹ lệ của Emma, nhưng ánh mắt của hắn rất nhanh bị một thiết bị chiếu 3D ở đầu giường hấp dẫn.
Không nhìn lầm, vật kia giống như đang tự hoạt động?
AI: “Konpeki nhắc nhở ngài, đã đến thời gian gia hạn, ngài có thể đăng nhập vào thiết bị nối ngoài của Konpeki Plaza để hoàn thành nạp tiền.”
Emma thấp giọng mắng một câu, “Trước đó Konpeki cũng không phục vụ như thế nha.”
Có một chùm quang mang dường như đang hơi lung lay ngoài cửa sổ, Lâm Dược tiếp tục chậm rì rì hút thuốc, hệ thống nhiệt độ của hồ cá sau lưng tựa hồ mất linh, các vết băng bắt đầu cấp tốc leo lên và lan tràn trên thành bể cá.
Emma chân trần giẫm ở mặt thảm, bọc lấy quần áo nói xin lỗi, muốn đi nạp tiền ở thiết bị kết nối ngoài của ——
Nàng không có dây kết nối, chỉ có thể hoàn tất giao dịch bằng cách cắm dây từ thiết bị vào cổ.
Lâm Dược thỉnh thoảng hút một ngụm thuốc.
Hưu!
Trong nháy mắt đó, thời gian tựa hồ đứng im.
Power Sniper Rifle bắn vào kính chống đạn ở cửa sổ sát đất ở Konpeki, nhô lên một đường cong khoa trương, vết rách như mạng nhện, đồng thời phát ra tiếng ken két sát sát.
Trong miệng Lâm Dược tàn thuốc cũng từ từ sáng lên.
Khóe miệng của hắn phủ lên một ý cười không quá rõ ràng.
Thao tác này, không có người khác, đánh giết mình trên địa bàn của Arasaka, Emma, Hands… Đều không lá gan này.
Hoa!
Thời gian khôi phục ——
Viên đạn đã bị kinhns chống đạn cắt giảm động năng trực tiếp cắn nát một lỗ hổng ở thủy tinh, xông thẳng tới huyệt Thái Dương của Lâm Dược.
Lâm Dược động!
Trong nháy mắt khi đạn bị ngăn trở, hắn một tay chống đỡ bàn trà trực tiếp vượt qua qua.
Pha lê như thủy ngân tiết ra, phát ra một tiếng vỡ mãnh liệt !
Emma vô ý thức ngồi xổm xuống đất, nam nhân kia cơ hồ giống như thuấn di xuất hiện ở trước mặt nàng, Lâm Dược ngậm lấy điếu thuốc liếc nhìn bốn phía —— Cơ hồ lập tức lựa chọn ra vị trí của lối rẽ vào phòng tắm, ôm lấy Emma với tư thế ôm công chúa, mau chóng lách vào trong.
Tay bắn tỉa ở cao ốc đối diện lắc loạn ống kính ——
Hắn sửng sốt một chút, “Oh shit?!”
“Mục tiêu có Operating System, loại Sandevistan, không cách nào phân biệt model, thỉnh cầu chuyên gia internet can thiệp!”
Tay bắn tỉa cao cấp mang theo mũ giáp đơn binh của Arasaka, kết nối với ống ngắm, cơ hồ có thể đạt đến súng hợp nhất với người đã thất thủ.
Bọn hắn có từng là đội ngũ phụ trách an ninh cho Arasaka Saburō khi hắn tuần sát phân bộ Mexico, loại sai lầm này gần như không có khả năng xảy ra mới đúng.
Không nhìn lầm, Sandevistan của gia hỏa này có thể tiến hành phân chia ra thời gian dừng lại ?
Dựa vào, đây là model gì?
“Ngươi xác định là Sandevistan?! Mẹ nó, trên danh sách Cyberware không có thứ này!”
Bất quá tay súng bắn tỉa này lập tức bình phục tâm tình bắt đầu nhắm chuẩn lần nữa, hắn không tin chuyên gia internet không thể ép gia hỏa này hiện thân!
Trong phòng tắm.
Emma vô ý thức hai tay ôm lấy cổ Lâm Dược, nữ nhân này chỉ vẻn vẹn hoảng loạn vài giây, lông mi hơi nhíu hỏi: “Lin tiên sinh, là địch nhân của ngài sao?”
Tàn thuốc trong miệng Lâm Dược rơi xuống trên người Emma, hắn để nữ nhân xuống, “Đúng, tóm lại không phải người của Hands. Lá gan của hắn còn không mập đến nước này.”
【 Gọi tới: Sasha 】
【 Người sử dụng không ở khu phục vụ.】
Lâm Dược lắc đầu, không thể mang vũ khí hạng nặng vào Konpeki Plaza nên có chút khó để giết ra ngoài, lúc này Optic vậy mà đột nhiên xuất hiện tiến độ upload.
Netrunner?
Trong Optic của Lâm Dược, một sợi dây đỏ xuyên thấu vách tường đối diện rồi nối vào mình, nơi phát ra chính là thiết bị chiếu 3D trên tủ đầu giường ở phòng Emma.
Subnet của Konpeki cũng tham giam ?
Lòng can đảm thật mập, dám hack trưởng phòng an ninh như hắn ở Konpeki.
Lâm Dược bình tĩnh nói: “Phu nhân, làm phiền ngươi ngồi xổm ở sau bồn tắm, đừng lộn xộn khi ta nổ súng bắn gãy quá trình upload, ta không cam đoan được tay bắn tỉa có bắn tới ngươi không.”
Emma gật đầu, ngồi xuống lẳng lặng nhìn xem nam nhân này.
Bóng lưng khi hắn lấy tay đo đạc khoảng cách, để trong lòng Emma tựa hồ có một chút thực chất, nàng biết kẻ như vậy sẽ không để cho mình thất vọng.
Lâm Dược móc súng lục ra từ sau hông không chút do dự đè họng súng lên tường, đầu ngón tay bóp cò!
Ba!
Đạn chui ra từ vách tường, lập tức đánh nát thiết bị internet trên tủ ở đầu giường !—— Nhưng mà cao ốc đối diện cơ hồ cũng sáng lên một tia lửa sau mấy mili giây, đạn vặn vẹo không khí, lấy tốc độ cực cao và tư thái xoắn ốc phi hành để cắn tới!
Lâm Dược bắn xong lập tức nghiêng người né ra, vị trí không tới 10cm bên tai bị đạn từ súng bắn tỉa cắn ra một lỗ hổng lớn bằng nắm tay !
Nhưng mà đạn dù đã cải biến quỹ tích vẫn như cũ thẳng tắp bay hướng Emma ——
Emma đều không nháy mắt, đạn vung lên sợi tóc của nàng, ổn định ở vị trí cách một milimet bên tai, lỗ tai cũng chầm chậm rịn ra một tia vết máu.
Lâm Dược nhíu mày.
Không kêu lung tung, hành vi cử chỉ cũng tỉnh táo —— Như lần trước dùng đao đâm lòng bàn tay mình, Lâm Dược càng coi trọng nữ nhân này.
Emma nở nụ cười, “Tiên sinh, ngươi đi đi. Ta có thể ứng phó.”
Lâm Dược lắc đầu, “Ngươi chết, việc của ta tại Dogtown sẽ trì hoãn càng lâu… Đây là vấn đề của ta, xem ra Arasaka rất ưa thích chơi bộ này, bất kể là ai, bọn hắn đã động thủ liền bất chấp hậu quả. Ta nên nói xin lỗi với ngươi mới đúng.”
Emma lắc đầu, nguyên lai là lợi ích trói chặt mình sao ?
Nàng chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi đó đợi Lâm Dược an bài.
Phòng Lapis Lazuli không có nhiều thiết bị internet, vì bảo hộ tư ẩn của khách nhân nên cũng không có đầu dò gì, nhưng ra ngoài liền không rõ rồi.
Lâm Dược phát hiện Subnet lúc này đã bị che đậy, khó trách hắn không liên lạc được Sasha.
Cẩn thận suy tư một phen, Lâm Dược xác định vị trí của sảnh triển lãm vũ khí của Konpeki, bên trong là tất cả các loại vũ khí mà Arasaka sử dụng để trưng bày cho người ở vào khách sạn, mặc dù không có nhiều đạn, nhưng chỉ cần có một thanh đao, Lâm Dược cũng sẽ không bị ngăn cản.
Muốn hỏi vì sao, Lâm Dược cảm thấy chỉ cần không phải đích thân Adam tới chắn cửa, mình liền có thể sống.
Công ty trước đó muốn xử mình như vậy, Lâm Dược đều có thể làm đến lôi kéo lính đánh thuê của bọn hắn tự bạo, bây giờ lại đến một hồi, đừng nói tạp chủng từ Lazarus, kể cả ninja Arasaka tới, Lâm Dược cũng sẽ để cho bọn hắn nằm mấy tên ở đây.
Bất quá nói đi cũng phải nói lại ——
Cảm giác thật hoài niệm !
Tim đập rộn lên, cơ thể bắt đầu run rẩy bởi vì Hormone bài tiết trước khi chiến đấu.
Lâm Dược mở tay ra, áp chế lại sát ý trong nội tâm, bình tĩnh nói: “Đến đây đi phu nhân.”
Emma nhẹ nhàng đứng dậy, Lâm Dược nâng mông của nàng bằng một tay, tay nữ nhân vòng quanh cổ của hắn, chôn đầu vào ngực.
“Bất luận là trúng đạn, vẫn là thụ thương, đều không cần la to, cũng không cần dễ dàng buông tay —— Hiểu chưa?”
“Ân……”
Thân thể của hắn rất rắn chắc, Emma chỉ có một ý niệm này.
Loại cảm giác an tâm này, càng có cảm giác an toàn hơn lời hứa hẹn của nam nhân sẽ không để nàng thụ thương, lời thề khi kết hôn với Hands còn tại bên tai, nhưng hắn đã nuốt lời.
Cằm của nàng khoác lên trên bờ vai Lâm Dược, nhắm mắt lại, chờ đợi ——
Nếu như chết ở trên cánh tay của hắn, đó chính là lựa chọn từ vận mệnh, nàng không oán trách.
Lâm Dược xác nhận băng đạn từ Optic, cổ vặn vẹo phát ra tiếng vang cót két, Emma nghe được gia hỏa này phát ra tiếng cười khinh thường.
Trang bị phòng cháy trong phòng đã khởi động!
Cánh cửa cũng theo tiếng mà phá!
Emma cơ thể hơi nặng xuống, cảm giác mình cơ hồ muốn dung nhập vào thân thể Lâm Dược, cảm giác khó chịu khi tăng tốc độ để cho đầu nàng hơi mê muội, nhưng nàng mím môi cũng không phát ra âm thanh gì.
……
Ngoài cửa.
Ở hai bên phòng Lapis Lazuli, nhân viên tác chiến đặc chủng của Arasaka có võ trang đầy đủ, đội mũ giáp chiến thuật màu đen, ở bên trái và phải đều có một đội năm người, dùng tư thái tiến tới lục soát để tiến hành tụ hợp trước cửa phòng của Lâm Dược.
Người dẫn đội dựng thẳng tay lên, đánh một thủ thế chiến thuật, ra hiệu trinh sát đi trước.
Nhân viên kỹ thuật đối diện dán một thứ như mâm tròn lên cửa, theo một tiếng ông, nó tựa hồ bị nhìn thấu toàn bộ.
Bên trong là kết cấu phòng ốc được tạo thành đường cong màu trắng, binh sĩ nghiêng đầu đang tìm bất luận công sự che chắn gì có thể tránh né trong gian phòng.
Tay bắn tỉa: “Mục tiêu tại phòng tắm, ta đã nổ súng rất nhiều lần.”
Người dẫn đội gật gật đầu, góc nhìn ở máy ghi chép chiến đấu trước ngực hơi lay động, khẩn trương để hô hấp của hắn có chút thô trọng, dùng tiếng Anh mang theo khẩu âm Mexico bắt đầu hồi báo, “Mục tiêu… Fuck, máy dò huỳnh quang có chút vấn đề, không trinh sát đến vị trí của địch nhân, lặp lại, mất dấu mục tiêu.”
Nhưng mà mệnh lệnh bên trên cho vào lúc này rất đơn giản: Đột phá.
Người dẫn đội khẽ cắn môi, lão binh như hắn luôn có một dự cảm đối chiến trường, tình huống bây giờ quỷ dị trên thực tế không phù hợp điều kiện để đột nhập, nhưng kết cấu của Konpeki Plaza quá an toàn, để 【 pháo hạm Osprey 】 tới bắn phá cũng khó mà đánh thủng được vách tường đặc chế của một ít gian phòng.
Dưới hiệu lệnh của người dẫn đội, lính đột kích đối diện đi tới giơ chân lên —— Đột nhiên dùng sức!
Chân đi qua cải tiến từ Cyberware để hắn cơ hồ có thể đạp cong tấm thép, đối với cánh cửa như này mà nói thì gần như không khó khăn gì.
Phanh! Hoa!
Sau khi mở cửa, người dẫn đội không nói hai lời ném vào mấy khỏa lựu đạn laser.
Trong phòng phát ra tiếng nước chảy, lúc này bọn hắn mới phát hiện trang bị phòng cháy đã khởi động, đây cũng là lý do máy đo huỳnh quang không thể hoạt động.
Mẹ nó!
Đối diện hiểu sáo lộ.
Binh sĩ chờ đợi lựu đạn laser kết thúc vận hành, họng súng mới luồn vào phòng, nhưng một bàn tay như mực lại đột nhiên duỗi ra từ trong màn nước !
Trong ngực tên kia còn ôm một… Nữ nhân?
“Địch tập!”
Binh sĩ rống to.
Phần tay Lâm Dược dùng sức, nòng súng trực tiếp uốn lượn, binh sĩ kia lập tức rời khỏi mặt đất, phát ra một tiếng kêu hoảng sợ, cả người bị Lâm Dược quăng ra cửa sổ sát đất đã vỡ nát ——
“A!!!”
Âm thanh càng ngày càng nhỏ.
Phanh phanh phanh!
Tất cả súng ống bắt đầu khai hỏa cùng nhau, Lâm Dược tránh chuyển xê dịch, trong mắt sáng lên Quick Hack.
A, cũng là tường lửa cấp bậc quân dụng, nhưng chỉ cần giữ RAM rồi hoàn thành upload một là được.
Đạn súng bắn tỉa gào thét mà đến từ sau lưng, Lâm Dược bóp cổ binh sĩ ở cửa ra vào, dùng sức bóp, phát ra giòn vang khiếp người.
Một cái lắc mình, kẻ trợn to mắt ở cửa ra vào bị trực tiếp đánh bay như búa đập vì đạn từ Power Sniper Rifle, cơ thể đập ầm ầm ở trên vách tường ở hành lang của Konpeki, cọ sát ra một đạo vết máu xuống dưới.
“Mẹ nó ! Mẹ nó ai đang đánh úp?”
“Tốc độ quá nhanh, Địt mẹ Netrunner đâu ?! Netrunner!”
Tất cả ống kính trong góc nhìn binh lính bắt đầu lắcloạn, tiếng nổ súng và tiếng khai hỏa loạn cả thành một đoàn!
“Không có ý định đánh công thủ với Netrunner sao?!”
Abernathy nhìn xem ba hàng ống kính bên trái dập tắt, đập mạnh tay lên bàn làm việc!
Ánh mắt nàng âm tàn, hạ một đạo mệnh lệnh, “Để cho Netrunner tiến hành công kích bằng hết thảy thiết bị internet, dùng tất cả người sống trong Konpeki như server, ngăn lại đường đi của hắn!”
Đáng chết, làm sao lại mạnh như vậy?
Abernathy cảm giác mình trêu chọc phải người không thích hợp.
Trong màn ảnh, Faceplate của tên kia bởi vì một loại quấy nhiễu nào đó dẫn đến một đoàn mơ hồ, bàn tay giả đen như mực bóp nát đầu binh sĩ, nữ nhân trong ngực hắn đưa lưng về phía ống kính nên không nhìn thấy dung mạo.
Mà tên kia tựa hồ muốn xuyên thấu qua ánh mắt để nhìn về phía người trong ống kính là ai.
Abernathy nhăn mày lại.
Người kia tản ra tiếng cười đầy hàn ý, thấp giọng khiêu khích nói: “Người bạn “yêu quý” của ta ở Arasaka, chớ để cho ta còn sống mà đi ra ngoài a ——”
“Được chứ ?”
Hủy
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
Không có bình luận.
Đang tải...
Tên đăng nhập
Mật khẩu
Ghi nhớ đăng nhập