Chương 167: Q.1 - Lao nhanh đến hư thối

Chương 150: Lao nhanh đến hư thối

Hai giờ trước.

Son môi của nữ nhân trong gương có tính chất mềm nhẵn, nàng nhè nhẹ lau đi chỗ trống màu hồng nhạt.

Emma cảm thấy mình là vui vẻ ——

Ít nhất tại phương diện nào đó, nàng bây giờ mới có cảm giác an toàn nhỏ bé đến đáng thương.

Màu sắc tiên diễm giống như máu chậm rãi chiếm giữ đôi môi tái nhợt, thế cục của Dogtown cũng dần dần bổ khuyết đầy đủ, chỉ kém một tia lửa nhỏ để triệt để kích hoạt thùng thuốc nổ…

Emma chậm rãi dời xuống góc nhìn:

Trong khung ảnh là cô nương ôm đứa bé, bên cạnh là Hands dựa vào gậy chống quý ông, hết thảy giống như chưa từng thay đổi.

Nhưng Emma biết, thân thể, tinh thần, cùng với sinh hoạt của mình đang mất khống chế, theo mỗi một lần di động, những khối vụn rơi xuống đã chứng minh hết thảy đang lao nhanh về hư thối.

Hô hấp dồn dập để tay nàng vô ý thức đặt qua bình thuốc ngay cạnh.

Nhưng sau khi do dự một hồi, nàng dần dần buông tay ra.

Người quả nhiên không thể dễ dàng vòng qua từ “đạo đức”, mỗi khi thanh tỉnh, Emma không thể nghi ngờ là rất đau đớn.

Nàng biết mình đã bị người thân cận bán đứng như thế nào, những ảo tưởng hư cấu về sinh hoạt hoàn mỹ khó mà chịu được sự xem xét kỹ lưỡng, khi đao cắt lên người, nhói nhói càng lộ vẻ chân thực.

Một tiếng bước chân truyền đến vtừ phía sau lưng.

Không biết có phải ảo giác hay không, tấm gương 3D trước mặt lóe lên một cái, ánh mắt Emma xoay về, tiếp tục xử lý trang điểm ——

“Có việc gì thế? Thân yêu?”

Hands đặt tay giả màu bạc trắng ở trên bờ vai Emma, cổ họng phát ra tiếng thở dài khi thư giãn.

“Rất xinh đẹp.”

Emma ừ một tiếng, “Cảm tạ… Nhưng ta càng muốn nghe lời không nỡ buông ra của ngươi.”

Dân cờ bạc cùng đường bí lối sẽ luôn mua vé xổ số, Emma chưa bao giờ dừng lại việc mua sắm “hy vọng” từ chỗ Hands , nhưng mà Hands chỉ cười cười nhẹ nhàng:

“Có một số việc cần quyết tâm hung ác, ngươi cũng đã nói mình đã làm xong giác ngộ… Emma.”

Nam nhân hô hấp nhiễu loạn ở bên tai để cho Emma lại xuất hiện cảm giác nôn mửa mãnh liệt.

Cám ơn trời đất, Hands từ bỏ dự định tiến hơn một bước.

Hands nhéo nhéo bả vai Emma, “Chúng ta từng làm qua buôn bán với người Châu Âu, nhưng… Dưới mắt là thời kì đặc thù, khó đảm bảo sẽ không có người bên ngoài trà trộn vào theo.”

Emma kẻ nốt eyeliner, “Nói thẳng a.”

Hands nắm một khỏa Chip trong tay, “Khi các ngươi có khoảng cách vừa đủ gần, nghĩ biện pháp dẫn số liệu vào.”

“Đương nhiên, đây không phải kỹ thuật công ty gì, là khen thưởng từ một nhà đầu tư khác.”

Nếu như Lâm Dược biết những chuyện này, nhận thức của hắn về tính chú ý cẩn thận Hands của sẽ nâng cao một bước…

Tầng tầng biện pháp an toàn, sợ mình ngồi không vững cái ghế dưới mông.

Tay Emma cứng ngắc lại một chút, nàng hơi hơi nghiêng khuôn mặt qua tò mò hỏi: “Hands… Người của công ty còn chưa đủ? Ngươi ta đều biết, không có lòng tốt vô duyên vô cớ… Đại giới của thứ này đâu? Chúng ta là nhất thể, không nên để cho việc về sau của chúng ta rơi vào khó xử.”

Hands dạo bước, cũng rất là ngạc nhiên khi giơ Chip.

“Cũng là làm ăn thôi, bằng hữu nặc danh, bọn hắn cũng phi thường tò mò đối với Lin, có vẻ như định dùng mọi nỗ lực để thu phục vị Corpo này.”

“Vật này là 【 chương trình phá băng ( ICE Breaker ) 】, ta không hiểu mặt kỹ thuật… Nhưng nghe nói rất khắc chế ‘u hồn’ trong Cyberspace và Netrunner.”

Các khớp tay của Emma bắt đầu trở nên trắng.

Vào giờ phút quan trọng này, tại sao lại xuất hiện việc như thế, tâm tình tung tăng và kích động khi được gặp người yêu một cách riêng tư dần dần bị một hồi ác hàn chiếm lĩnh.

“A?”

Emma để cho ngữ khí tận lực bình tĩnh, “Còn tưởng rằng công ty không cam lòng đâu.”

Không nghĩ tới lời của Emma để cho lòng nghi ngờ của người nào đó đã đạt tới cao điểm.

Hands híp mắt, “Ngay từ đầu ngươi liền nói công ty… là vì đang ngó chừng ta sao?”

Nữ nhân bị mình bất đắc dĩ kéo lên thuyền lại rõ ràng có tư bản để chống lại.

Emma đứng lên, đường cong như ẩn như hiện dưới váy ren khinh bạc, “Ta cũng đang giúp đỡ giải quyết việc buôn bán, nhưng ngươi lại mang nữ nhân từ công ty tới phòng làm việc, định để ta làm bộ không nhìn thấy sao… Ngươi đã quá ích kỷ, Wade · Bleecker, ta làm theo thỉnh cầu của ngươi.”

Chip trong tay Hands bị nữ nhân lấy đi.

Fixer tinh minh cười nhẹ nhàng nhìn xem bàn tay trống không, chậm rãi thu tay về.

“Nếu như là người bình thường, chìa khóa bí mật này sẽ không tạo ra tác dụng gì, nhưng nếu hắn là kẻ tới từ Arasaka, chương trình sẽ để cho hắn mất đi năng lực giấu diếm bản thân —— Điều này là để đảm bảo công việc kinh doanh của ngày mai, nếu hết thảy là hiểu lầm…”

“Vậy ta tự nhiên sẽ nghĩ biện pháp để cho người châu Âu vui vẻ.”

Emma nhét hai chân vào sandal đai mỏng, phủ thêm một kiện áo choàng đè nén chủ nghĩa Kitsch lại mang theo một tia nghiêm cẩn của chủ nghĩa Neo-Militarism, quý khí mê người.

Mặt không thay đổi bình tĩnh lại, thì mới có thể làm ra quyết định trọng đại.

Đây là việc có liên quan tới Lin tiên sinh, Emma luôn luôn lười nhác nói thêm mấy câu với Hands đã đeo đồ trang sức, “Nếu nhập những chương trình này vào BCI của người bình thường, sẽ không bị phát giác sao?”

Hands giang tay ra.

Hắn cho rằng nữ nhân có thể cam nguyện dùng thân thể của mình như vốn liếng để bảo trụ địa vị như Emma, là đang cầu bảo đảm —— Hẳn là sợ người châu Âu phát giác ra, gây phiền phức với nàng?

Hands chỉ có thể an ủi một cách ôn nhu: “Không có mồi đốt, kíp nổ sẽ không kích hoạt… Tin tưởng ta, nhưng có một việc cần nói ra, nếu xảy ra vấn đề thì người của ta sẽ lập tức bảo vệ an nguy cho ngươi.”

Emma nhìn chằm chằm chồng mình, “Hands… ngươi phải sửa đổi một chút thói xấu, ngươi muốn chơi đen ăn đen, đúng không ? Làm sao cũng không thua được, vĩnh viễn là phong cách của ngươi, ngươi cảm thấy người châu Âu có thể ngoan ngoãn nghe lời sao?”

Hands sửng sốt một chút, lập tức nụ cười đã có cảm giác vui mừng khi thấy đối phương trưởng thành.

“Người hiểu ta một mực là ngươi.”

“Ta chỉ cần nhóm vũ khí trang bị này, đổi tiền, rồi trả lại cho nhà cung cấp hàng là được. Có đôi khi việc làm ăn sẽ như một đài máy móc, ta từng đi làm tại công ty nhiên liệu, vì thế thường thấy tình cảnh xe chỉ thiếu một chén Chew 2, liền có thể triệt để phát động.”

“Nước xa không cứu được lửa gần, ta hy vọng ngươi có thể hiểu đạo lý này… Emma. Người có thể chen mồm vào được từ Night City vẫn là mấy nhà công ty kia, người châu Âu có chết cũng chen không được vào thành phố này, nhiều lắm thì một chút nhà phân phối thôi.”

“Bọn hắn ăn phải lỗ vốn, phần lớn sẽ kẹp lấy mông trở về.”

Mỉa mai trong ánh mắt Emma càng ngày càng đậm.

Nàng giơ Chip, “Dùng cách nào để phán đoán đã kết nối thành công đâu?【 Sinh trắc học 】có tư liệu của hắn, người châu Âu cũng sẽ không giở trò.”

Hands mỉm cười, “Vậy thì không cần sinh trắc học, ngươi chắc chắn sẽ không nhét thứ này vào trong đầu của mình, hắn cũng không dẫn người, đồ có tiến vào được không… Ta đương nhiên sẽ biết.”

Xem ra Wade bị công ty đạp rơi, vĩnh viễn có chưởng khống ích kỷ đối nhân tâm.

Đáng tiếc…

Ánh mắt Emma bắt đầu trở nên cừu hận, thứ này sẽ chỉ xuất hiện trong BCI của mình.

Nàng che giấu cảm xúc, “Không nói hẹn gặp lại sao?”

“Ngươi cũng sẽ nói tạm biệt qua tin nhắn với tình nhân, nhưng mà vợ ngươi bây giờ phải đi gặp người châu Âu để nàng máu me khắp người… Ngươi ngược lại không hoảng hốt chút nào.”

Hands có chút nghi hoặc, “Trauma Team không kiểm tra ra vấn đề gì mới đúng, thân yêu.”

Emma khẽ cười nói: “Đó là ngươi không biết hắn làm gì với ta… Tâm ta thế nhưng đã rất thụ thương. Kẻ biến thái từ Europe kia, hắn ưa thích bóp lấy cổ của ta, dùng tay giả băng lãnh giày vò da thịt của ta ——”

Biểu lộ của Hands chìm xuống, “Không ai ngờ được việc ở Konpeki Plaza, đó đều là máu của người khác, không phải ngươi… Tốt, đừng có tức giận nữa, mau đi đi.”

Nữ nhân cười lạnh không thôi như đắc thắng.

Cuối cùng để Hands kinh tởm một cái cũng có vẻ như không tệ lắm…

Mang theo thất vọng trong dự liệu, Emma rất may mắn Hands vẫn như cũ kiên định lựa chọn.

Dù cho nàng mặc câu người, nhưng trên thân thể kỳ thực khoác lên áo giáp vô hình, từng bước đi hướng tầng một của Heavy Hearts.

……

Lâm Dược nhẹ nhàng đóng lại cửa phòng sau lưng.

Hắn phát giác trong phòng này có rất nhiều thiết bị internet đang vận hành, cơ thể êm ái của nữ nhân tiếp xúc đến bộ ngực của mình, hắn hơi hơi cúi đầu xuống, làm chào hỏi bằng cách hôn má với Emma.

Chỉ là động tác của Emma không tính là trong sạch.

Nụ hôn rơi xuống mang theo một cỗ liều mạng đến cố chấp, hơi nóng phun ra từ lỗ mũi để cho Lâm Dược trong lúc nhất thời có chút trở tay không kịp…

“Thật cao hứng… Lại gặp mặt, phu nhân.”

Lâm Dược để tay tại sau thắt lưng Emma, diễn cho đầy đủ.

Emma cũng đang thì thầm, “Ta cũng là.”

Chóp mũi của nàng tham lam hưởng thụ lấy mùi quen thuộc chỉ xuất hiện khi dùng Pseudoendotrizine, lưu luyến không rời mà thối lui ra khỏi ôm ấp.

Emma không dám nhìn thẳng Lin, chỉ muốn trốn tránh ánh mắt, nàng nhẹ nhàng mở ra một cánh tay, “Ngồi đi.”

Lâm Dược buông ra cà vạt, một ngụm tiếng Đức lưu loát, “Lần trước rời đi Konpeki, ta cũng rất nhớ ngươi, ta thề, có vài nữ nhân liền đáng giá nhớ mãi không quên giống như rượu ngon mà đại sư chế tác. Hands đâu?”

Emma cười khẽ nói: “Hắn không tại…”

Lâm Dược nhìn xem biểu lộ của Emma, không biết Hands nghe nói như thế thì huyệt Thái Dương có thình thịch mà nhảy không.

Ngay sau đó, giọng Emma lạnh mấy phần, “Đều nghe được sao… Cầm một chút đồ uống tới cho tiên sinh.”

Lâm Dược thản nhiên nói: “Real Water, cảm tạ.”

Emma biểu lộ sửng sốt một chút, “Thế nào?”

Trong lời nói Lâm Dược có hàm ý.

“Có người nhìn ta chằm chằm, uống không trôi.”

Lúc này, Emma che miệng như lấy lòng đã cười nói: “Làm sao lại… Ngài quá lo lắng. Chúng ta thế nhưng là cực kỳ coi trọng tư ẩn của khách nhân đến Heavy Hearts, ngài chỉ là mệt mỏi, đúng không?”

Ngay sau đó, tay của nàng vô tình hay cố ý vừa đi vừa về khẽ vuốt trên ngực Lâm Dược.

Lâm Dược cúi đầu liếc mắt nhìn Emma, trên người nàng là không có cải tạo Cyberware phạm vi lớn, vẻn vẹn có làn da nguyên sinh kiều nộn, bởi vậy vết cắt trên cổ tay vẫn như cũ rất rõ ràng dù cho ở hoàn cảnh như bây giờ.

Hắn trầm mặt, nhìn chung quanh một vòng.

“Dogtown thật đúng là một ổ chó nát vụn, ta đã thấy rất nhiều người làm ăn không đứng đắn, nhưng đây là phần độc nhất, nghĩ cưỡi trên đầu ta ? Còn kém chút ý tứ.”

“Có biết không phu nhân, kết quả nghiên cứu thị trường để cho ta rất khó chịu —— Chẳng lẽ Mr.Hands chuẩn bị cõng ta ăn đầy bồn đầy bát ? Mẹ nó quá ngây thơ…”

Động tác của Emma bắt đầu càng có tính xâm lược, cơ thể dán sát vào cánh tay Lâm Dược.

Môi đỏ tiến tới bên tai của hắn, dùng âm thanh gần như không thể nghe nói: “Người của công ty tại… Hands cũng tại, động tác càng mạnh chút, để cho chính bọn hắn không xem nữa.”

Lâm Dược âm thầm gật đầu.

Emma ngồi ở bên cạnh, vén lên váy để lộ màu tuyết trắng đọng lại có chút chói mắt.

“Khó chịu phải không ——”

Nàng đột nhiên dạng chân trước người Lâm Dược, “Ta có thể giúp ngươi hạ hoả.”

“Ách.”

Vậy mà một giây sau, một bàn tay hữu lực liền bóp phần cổ như ngọc trắng của Emma !

—— Theo sản phẩm pha lê quý báu trên bàn trà ngã xuống đất, mảnh thủy tinh đã bắn tung toé ra khắp nơi.

Lâm Dược dùng ánh mắt âm tàn nhìn chăm chú lên Emma cơ hồ không thể thở nổi.

Nhất là khi phối hợp hốc mắt sâu trên gương mặt Germanic, càng lộ ra hung ác.

Hắn gạt ra một câu nói từ răng trắng dày đặc.

“Thăm dò ta?”

Optic của Lâm Dược bắt đầu hoạt động, rất nhanh liền quét ra đủ loại con đường của thiết bị internet.

Những sợi dây ảo màu đỏ bắt đầu lấp lóe.

Lâm Dược yên tĩnh chờ đợi đối diện thỏa hiệp.

Nhưng mà, hắn nhìn chăm chú lên thiết bị internet đã không chút nào phát giác ra:

Cảm giác hít thở không thông và đau đớn mà Lâm Dược mang cho đã bền bỉ kích thích thần kinh yếu ớt của Emma, Pseudoendotrizine đối với nàng mà nói đã là mất tác dụng, dưới mắt chỉ có những cảm giác này mới có thể để cho nàng cảm giác mình còn sống.

Bị bóp chết cũng rất tốt.

Cùng lúc đó, tin tức nhanh chóng truyền đến Optic của Lâm Dược, rất nhiều thiết bị internet ở tầng một của Heavy Hearts bắt đầu nhanh chóng dừng hoạt động…

Lâm Dược khẽ gật đầu, buông lỏng cổ Emma.

“Khục!”

Emma vừa rồi còn chống hai tay trên mặt bàn lạnh như băng, bây giờ theo cảm giác hít thở không thông kết thúc, cơ thể đã co rút không tự chủ trên bàn trà, sắc mặt đỏ lên và ho kịch liệt, nhưng trong ánh mắt lại là một vòng hưng phấn không bình thường.

Cảm giác hôn mê trầm trọng để cho nữ nhân bệnh tình nguy kịch này thể nghiệm được kích động chân chính.

Nàng miệng lớn hô hấp lấy không khí lập tức phát ra một tiếng cười trầm thấp ——

Nhưng mà.

Một bàn tay to đột nhiên bắt được cánh tay của nàng!

Emma kinh hô một tiếng, Lâm Dược đạp mảnh vỡ dưới giày da, ôm nữ nhân vào gian phòng.

“Ở đây đều là mảnh vỡ, đi vào trong a.”

Tiến vào phòng, hắn đặt Emma ở bên giường, kéo qua một cái ghế rồi ngồi ở trước mặt nữ nhân.

Tay nữ nhân khẽ vuốt ở dấu đỏ trên cổ.

Lâm Dược nhìn xem nữ nhân nửa quỳ trên tơ lụa mềm mại, ánh mắt tập trung vào cổ tay của nàng.

Phía dưới da thịt trắng noãn là tĩnh mạch nhàn nhạt, phía trên có mấy vết sẹo đan xen biên giới vào lẫn nhau.

“Angie nói cho ta biết ngươi gặp một vài vấn đề, xem ra rất nghiêm trọng… Trauma Team chưa kiểm tra sao?”

Lâm Dược xem như người bình thường, khi hắn thấy sự hưng phấn nhiệt tình từ trên khuôn mặt chịu đựng đau đớn của Emma, liền đánh giá ra Angie không phải đang sỉ vả nữ nhân này.

Khuôn mặt Emma bị mái tóc tán loạn che khuất, nàng không dám nhìn thẳng Lâm Dược, cứ như vậy trầm mặc.

Tại nữ nhân xem ra, Lâm Dược chất vấn vẻn vẹn đang hỏi tình huống ở thể xác và tinh thần của nàng, tránh ảnh hưởng đến nhiệm vụ ——

Đúng, nhiệm vụ!

Nàng bỗng nhiên ngẩng đầu, “Ta không có!”

Lâm Dược cau lại chân mày.

Không có? Không có cái gì?

Giao lưu giữa người và người sẽ rất dễ dàng đánh giá ra một ít việc nhỏ không đáng kể, Emma trả lời xong đã không phù hợp với lôgic đặt câu hỏi của hắn.

Lạch cạch, Lâm Dược đốt một điếu thuốc.

Hắn yên lặng nhìn xem Emma, lập tức dựa về ghế dựa.

Nhưng mà Emma không có ý định lại trả lời vấn đề này, nàng nhẹ chân nhẹ tay từ xuống giường, cúi tại trên đầu gối Lâm Dược, yên tĩnh theo dõi động tác hắn chậm chạp hút thuốc lá.

Emma nhẹ giọng nỉ non nói: “Lần trước Konpeki Plaza kết thúc, ngài còn tốt chứ?”

Lâm Dược đáp lời: “Vẫn thuận lợi a.”

Vừa nói chuyện, hắn một bên rút ra dây kết nối từ trên cổ tay.

Emma muốn nói lại thôi.

Tùy ý nam nhân cắm dây kết nối vào BCI của nàng, xem ra Lin chưa từ bỏ ý định, muốn đọc đến tình huống thân thể của mình đến cùng như thế nào.

Ngoại trừ quá độ dùng Pseudoendotrizine, những vết thương khác chỉ là ở trong lòng.

Nam nhân sửng sốt một hồi lâu.

Tiếng nói của hắn bình thản lại ấm áp, “Xin lỗi… Ta còn tưởng rằng ngươi tăng thêm Cyberware, chỉ là… Ngươi vì sao không nghe lời của Angie ? Ta ở lần trước đã để nàng nói cho ngươi, không cần dùng thuốc thời gian dài…”

Emma đặt đầu ở trên đầu gối Lâm Dược, khẽ lắc.

“Ta chỉ dùng một chút.”

Còn biết nói dối.

Lâm Dược bất đắc dĩ lắc đầu.

“Những chuyện này làm rất tốt, bây giờ chỉ sợ sau lưng mối làm ăn của Hands đều là Animal mà ngươi nhét vào a? Lá mặt lá trái, buôn bán càng ngày càng khó làm.”

Emma khẽ cười nói: “Không ngừng… Còn có người của ta.”

“Bất quá tiên sinh, bên ngài như thế nào đâu?”

Lâm Dược cười trả lời: “Cũng không tệ lắm, lấy được tư bản để tạm thời thở một ngụm, giải quyết một nhóm người.”

Emma cũng rất vui vẻ.

“Bất quá… Tiên sinh ngài không lo lắng công ty sao ? Hands đang kết nối với Militech.”

Lâm Dược lắc đầu, “Không có công ty xuất hiện mới là lạ, hơn nữa nếu như ngươi có thể tra ra kẻ tới từ công ty kia là ai trong đêm nay thì gửi cho ta, nếu như không được… Không làm khó dễ ngươi, đổi ta tới làm.”

“Hands chết, công ty giậm chân cũng vô dụng.”

Rõ ràng, hắn chỉ coi đây là công ty nhỏ mà Hands kéo tới trợ trận.

Người có lúc sẽ không tính toán được hết thảy.

Emma thuận theo gật gật đầu.

Đây là một điểm lớn nhất để nàng mê mệt: Tại trên người Lin, một mực có lực khống chế tuyệt đối.

Phảng phất hết thảy vấn đề cũng có thể được giải quyết dễ dàng khi tới trong tay hắn.

Thế nhưng là, thơm quá a.

Bây giờ mình hận không thể cắn gia hỏa này một cái.

Hào quang bệnh trạng màu tím lấp lóe trong mắt nàng, dường như đang suy xét cách để cho hắn ngoan ngoãn đáp ứng thỉnh cầu của mình.

“Bất quá ngươi chính xác đã giúp ta rất nhiều… Emma, ta chưa từng thay đổi chuyện đã đáp ứng, tiền, địa vị, ta đều có thể cung cấp thứ ngươi muốn —— Cho dù là tự do.”

Emma truyền đến thanh âm u oán, “Còn tưởng rằng ngươi đã quên chuyện này nữa nha.”

Có chỗ trả giá, tất có toan tính.

Lâm Dược lần này vào Dogtown chính là vì chỗ tốt, chắc chắn không thể bạc đãi Emma.

“Tiền ở chỗ này, Chip mã hóa, có thể tiêu ở bất kì đâu trên thế giới.”

“Mặt khác một khi bắt đầu động thủ, người của ta ở Pacifica sẽ lấy ra con gái ngươi từ trong tay Hands, ngươi nếu là thích Dogtown thì ta cũng có thể để ngươi ngồi, điều kiện tiên quyết là ngươi phải xử lý một chút vấn đề của ta.”

Emma ngẩng đầu, nhìn xem Lin đang nhìn xuống mình, Chip trong tay hắn sáng lấp lánh.

Ánh mắt Lâm Dược hơi có vẻ cổ vũ, nhẹ nhàng giơ lên Chip.

Ngay sau đó, Lâm Dược nhìn về phía nữ nhân quỳ gối trên mặt đất lạnh như băng phiếm hồng hai đầu gối.

“Còn có… Ở đây không phải Konpeki, cũng không ở dưới sự giám thị Hands, đứng lên đi —— Không cần giày vò bản thân như thế khi ta ở đây.”

Thấy Emma bất vi sở động, Lâm Dược cho rằng Emma không rõ ràng trong Chip có bao nhiêu tiền, nên đã không hài lòng.

“Phải thêm giá cả sao? Nói đi…”

Con mắt Emma lóe sáng lấp lánh, nàng ngoắc ngón tay, ra hiệu Lâm Dược xích lại gần một chút.

“Giá cả để liều mạng không chỉ có chừng này.”

Lâm Dược sững sờ, “Có thể nói.”

Emma chậm rãi đụng lên cơ thể, “Vật mà ta muốn, ngươi có thể cho bất kì lúc nào… Hơn nữa ta không giày vò bản thân, đây có lẽ là do ta thích thế cũng không nhất định chứ?”

Ngón tay của nàng vuốt ve gò má của nam nhân, “Ngày đó ở tầng cao nhất, không phải là ảo giác đúng không… Ta chỉ muốn xem, việc này là đủ rồi —— Ngươi cấp nổi.”

Dường như yêu cầu này cũng không quá mức ——

Ngay sau đó, khuôn mặt Lâm Dược lướt qua một hồi lưu quang.

Mặt mày của hắn tràn đầy lo nghĩ, dung mạo quen thuộc, phảng phất như lần đầu Emma gặp hắn…

Thực sự là hắn…

Chấp niệm đã tan rã, Emma ngây ngẩn cả người.

Chóp mũi là một mùi thơm kỳ diệu.

Xem ra như có như không, dẫn dụ dục vọng ở mọi thời khắc.

Lâm Dược trút bỏ Faceplate cùng với thay đổi tính cách đã nhìn qua nữ nhân.

Ngữ khí có một tí lo nghĩ, “Phu nhân, ngươi không sao chứ?”

Một trận trầm mặc.

Ngay tại khi Lâm Dược không biết làm thế nào… Mu bàn tay lại truyền đến một hồi ấm áp.

Lâm Dược cúi đầu nhìn xem chất lỏng óng ánh rơi xuống dưới, ánh mắt cũng nhu hòa một chút…

Không có ai sẽ khiển trách nặng nề một nữ nhân ủy khúc cầu toàn ở đây.

“Thật là ngươi…”

Xiềng xích buộc chặt ở phòng tuyến tư tưởng đã tan vỡ lập tức, Lâm Dược còn chưa kịp nói chuyện, nữ nhân liền nhẹ nhàng dán trán vào trên trán của hắn.

Toàn thân Lâm Dược như có dòng điện du tẩu, ánh mắt kinh ngạc ——

Một lúc lâu sau, nữ nhân thấp giọng nói:

“Chàng trai đánh thuê của ta, đã lâu không gặp.”

Tám tháng, một ngày bằng một năm.

Từ khi hắn chú ý tới vết thương trên cổ tay mình, Emma liền biết Lin tiên sinh chắc chắn là hắn.

Lâm Dược đỡ Emma.

Liệt diễm chiếm làm của riêng tùy ý thiêu đốt trong mắt nữ nhân.

Người làm ra cam kết luôn miệng nói thủ hộ lại bán đứng ngươi, nhưng quan hệ thiết lập từ lợi ích lại đổi lấy được quan tâm như hi vọng xa vời.

Emma để tay lên môi, dường như đang tò mò quan sát gương mặt Lâm Dược.

“Bản sự thật to lớn, ngươi đã cho ta rất nhiều ngoài ý muốn.”

Lâm Dược gật đầu một cái, cười nói: “Ta cũng là… Trước đó cũng không nhìn ra phu nhân có bản sự lớn như vậy.”

Nghe nói như vậy, Emma không tự giác đặt ngón tay ở ở giữa răng ngà mà cắn cắn.

Nàng dùng ánh mắt mê ly nhìn chăm chú lên Lâm Dược, đè lên tiếng nói mang theo một tia nghẹn ngào và nức nở, “Ân… Bản lãnh lớn, cái gì cũng lớn, muốn nhìn sao?”

Lâm Dược có chút mất tự nhiên mà ho khan một tiếng.

Quan niệm ở Night City vẫn rất có xung kích đối với tư tưởng của Lâm Dược, một nữ nhân mặc như thế, lại thêm lực hấp dẫn của Emma giống như là hương thơm vô hình, trong nháy mắt xông vào đầu não làm cho tâm thần người thất thủ.

Khoảng cách kéo dài áp bách.

Có lẽ do lại một lần nữa đọc đến quẫn bách và thẹn thùng từ trên mặt đối phương, việc này đã để Emma từng bước kéo lên cảm giác an toàn.

Dứt khoát lớn mật một chút.

Có lẽ là do có áy náy đối với Emma, Lâm Dược không có quá mức đề phòng động tác của nữ nhân này.

Huống hồ khi tại Konpeki, nữ nhân này cũng ngồi ở trên người hắn để nói chuyện.

“Còn nhớ rõ lần thứ nhất gặp phải ta đi?”

Lâm Dược gật đầu.

“Ngươi là người trẻ tuổi đi ra từ Dogtown, hẳn phải biết quy củ ở Night City —— Đàn bà và con nít là đối tượng không thể lưu thủ nhất, khi dễ ta thì thôi, thế mà không có tin tức gì. Nhìn ngươi một chút… Thân yêu, ngươi đeo lên mặt nạ vẫn là ưa thích mặt lạnh để tiếp tục khi dễ ta.”

“Nhưng mà… ngươi dỡ xuống mặt nạ lại có thể đáp ứng bất kì yêu cầu gì của ta ta…”

Sự việc đến một bước bây giờ, Lâm Dược cuối cùng biết rõ ánh mắt tham lam có nghĩa là gì?

Mình đây là muốn bị cưỡng ép đè xuống…

Lâm Dược xoay đầu qua một bên, “Ách… kỹ thuật của NUSA chính là như vậy, mô phỏng Dấu ấn hành vi.”

Emma dùng ngón tay đè lại bờ môi Lâm Dược.

“Tìm nhiều lý do như vậy làm gì, ta liền thích dáng vẻ từng bước mất đi ranh giới cuối cùng của ngươi khi thấy ta.”

Lâm Dược gạt ra một nụ cười.

“Như thế nào, thỏa mãn lòng hiếu kỳ đi?”

Nhân tính quay về liền đại biểu cho tình dục quay về.

Việc này đối Lin mà nói không có tính kích động gì, nhưng Lâm Dược không giống, bản chất của động vật cao cấp vẫn như cũ là động vật.

Thiên tính như thế.

Đột nhiên, Emma vờn quanh bàn tay đến sau cổ Lâm Dược.

Trong tầm mắt Lâm Dược, môt cây chủy thủ bị nàng bóp tại trong tay kia, hiện ra hàn quang lạnh lẽo, là tiểu đao Emma đã từng dùng để phản kháng.

“Đừng động đao phu nhân.”

Ánh mắt Emma lấp lóe màu tím, “Ta đương nhiên biết năng lực của ngươi.”

Lâm Dược bị lưỡi đao hấp dẫn lực chú ý hoàn toàn không phát hiện ra, mình đều sớm bị Chip của Doll xâm nhập hệ thống cảm quan.

“Thế nhưng là không nên có bộ đồ ăn khi dùng cơm sao ?”

Hormone cùng với Dopamine nhanh chóng phóng thích, hầu kết Lâm Dược bỗng nhúc nhích qua một cái.

“Lần này chúng ta đều sẽ nhớ kỹ xảy ra chuyện gì… Nhìn con mắt ta.”

Thanh kia đao sắc bén kia nhẹ nhàng bị đưa tới trong tay Lâm Dược, Emma dẫn dắt hắn cắt dây vai của bộ quần áo khó cởi ——

“Ta giống như đang phạm sai lầm, Lin tiên sinh…”

Nàng điềm đạm đáng yêu, khi lưỡi đao lướt qua dây vai, làn da trắng như tuyết đã chảy ra một vài giọt máu, thêm một vòng màu sắc cho xương quai xanh trắng noãn.

Bây giờ, nữ nhân hận không thể dùng cơ thể khinh bạc để tiến vào mỗi một khỏa tế bào của nam nhân, hoàn thành chiếm hữu gần như điên cuồng.

“Trừng phạt ta ——”

“Như thế nào cũng được.”

Lực hấp dẫn cực hạn của nữ nhân Nước Pháp liền như là “ táo rắn ” dụ dỗ Adam và Eva trong Kinh Thánh …

Đối phương đã mất khống chế.

Emma nhếch miệng lên, ngẩng đầu, chờ đợi đối phương tìm tòi.

Làn mây êm ái bao khỏa mỗi một tấc của da thịt, “vòng xoáy” gắt gao chế trụ cơ thể của Lâm Dược, giữa răng môi bắn ra hương vị ngọt tanh, tiếng hô hấp xuyên thẳng qua ở trong phòng…

“Không muốn để cho ta trả giá đại giới đi?”

Emma nhìn xem hết thảy sớm đã chặt chẽ không thể tách rời, dùng sức vuốt ve tóc của hắn.

Các hạng kích động lên thần kinh kèm theo gia trì từ Cyberware thu Braindance của Emma đã lập tức được phóng đại vô số lần

—— Tình cảm dần dần lấp đầy trong ánh mắt trống rỗng của nữ nhân, bọn hắn tới gần vlẫn nhau, cảm thụ được hô hấp của đối phương… Lúc cao lúc thấp trong khung cảnh như mộng huyễn, ngón tay của nàng cũng đang miêu tả hình tượng mà hắn khó nắm lấy.

Braindance có tốt hơn ở Night City thì cũng lộ ra ảm đạm phai mờ ở đây .

Emma không có ngồi qua tàu lượn siêu tốc, nhưng nàng biết thân thể sẽ có cảm thụ như thế nào nếu ngồi lên quỹ đạo thâm trầm và sáng lạng của tình yêu.

Một lần lại một lần kích động lên cảm quan, triệt để đánh sụp một tia lý trí cuối cùng.

Tròng mắt đen nhánh của hắn, Emma muốn nhớ kỹ mãi mãi.

Cơ thể tiếp nhận dục vọng, dục vọng lại cấu tạo tòa thành thị này.

Chúng ta, cũng là nô lệ của dục vọng.

……

Mỏi mệt lại nhẹ nhõm cơ thể, da đầu còn tại từng lớp từng lớp hiện lên tê dại cảm giác.

Trong tầm mắt mơ hồ:

Emma nhìn thấy Cyberware đen như mực sau lưng nam nhân.

Ánh mắt mờ mịt của nàng thanh tỉnh một chút, thế là hốt hoảng đứng dậy.

Cảm giác nóng bỏng mà Cyberware mang tới đã rút đi, điên cuồng cũng theo đó di tán.

Gây họa…

Emma nào biết được module khống chế Doll tự nhảy ra có hậu quả lớn như thế, thậm chí nàng còn gần như hôn mê do nhận được nhắc nhở cảnh báo từ dây thần kinh sọ não.

Bất quá, vậy thì thế nào?

Nàng liếm láp bờ môi một lần, vui vẻ chịu đựng, loại kích thích còn sống động hơn Pseudoendotrizine này thực sự khiến mình muốn nhận được nhiều hơn nữa.

Nam nhân hơi hơi nghiêng đầu, tàn thuốc trong miệng lúc sáng lúc tối.

Thấy đối phương không có phản ứng, Emma lúc này mới yên tâm.

Nàng cắn môi một cái, thân thể mềm mại dán sát vào phần lưng có Cyberware rắn chắc và băng lãnh của hắn, nhẹ nhàng đặt cằm ở trên bờ vai Lâm Dược, ngửi lấy da của đối phương, thấy đối phương không đẩy mình ra, mới nở nụ cười thỏa mãn đắc ý.

“Ngươi nhìn… Ta nói qua ban thưởng mình muốn rất đơn giản a?”

Lâm Dược nhìn xem vết bầm đen trên đùi nữ nhân vì bị Cyberware chiến đấu làm thương, nàng hữu ý vô ý dẫn dắt đến một chút động tác cực kỳ nguy hiểm, thậm chí để cho Cyberware chiến đấu đối đãi nàng một cách thô bạo dưới tình huống không nhận khống chế .

Night City rất kỳ quái, người ở bên trong còn kỳ quái hơn.

Nhớ kỹ không sai… Honshu cũng đã nói về loại tình huống này, BDSM ?

“Quá nguy hiểm, Emma.”

Emma lấy qua điếu thuốc từ trong tay hắn, hít một hơi rồi lại ghé vào trên bả vai hắn, nhìn xem gò má nam nhân, lẩm bẩm nói:

“Từ lần thứ nhất bị ném bỏ… Ta liền đã chết. Vào thời điểm đó, ta không tiếp thụ được cuộc sống của mình đi qua, nên ta đã học cách chế tạo đau đớn, như vậy ta mới có thể cảm giác mình còn sống. Hands chỉ dùng ánh mắt dò xét hàng kém, hắn đều không dám đụng vào ta.”

“Có lẽ… Angie nói không sai, ta chính là con đĩ điên rồ. Khi ta bị Hands bắt được từ Afterlife liền biết, Night City đang cưỡng hiếp ta, ta liền lừa gạt bản thân—— Một khi trải qua liền biết mình có thể được đến gì, ta một mực đang nhẫn nại.”

“Angie nói ta là chó dại dưới tay ngươi, ngươi cũng cảm thấy như vậy đúng không…?”

Lâm Dược vốn cảm thấy bối rối và gánh vác sau khi làm xong, phát giác được ngữ khí của Emma càng ngày càng quái, hắn biết nữ nhân này mắc bệnh.

Hắn sao có thể không biết Night City chó mà là thứ như thế nào?

Nữ nhân đứng trước mặt của hắn, hơi hơi quỳ gối giữa hai chân hắn, còn định tiếp tục việc chưa hoàn thành —— Hắn nhìn chăm chú lên cơ thể không mảnh vải của Emma, nơi đó mang theo một tầng óng ánh trong suốt chỉ khi làn da được bảo dưỡng tốt đẹp.

Ánh mắt của nàng có sự điên cuồng khác thường, “Bọn hắn nói phương thức chết dễ nhất trong Night City chính là chó muốn bò lên giườngchủ nhân… Nếu như không phải sợ Hands phát giác được, ta thật muốn ngươi bây giờ liền đánh số liệu vào Chip Doll, đây mới là tâm nguyện của ta…”

Lời nói bình tĩnh nhưng lại điên cuồng quanh quẩn ở bên tai.

Emma đoán chừng cho rằng mình sẽ mang nàng rời khỏi Dogtown vào đêm nay, tiếp đó tùy tiện nhét một nhà bệnh viện để trị liệu a ?

Lâm Dược thở dài một hơi.

Hắn đã bỏ đi ý nghĩ câu thông với nàng bằng tư duy bình thường.

Cái gì là bình thường ? Cái gì là điên rồ ? Giới hạn đều sớm mơ hồ.

Emma giống như chưa từng làm hỏng việc, mình lại lấy lý do gì để chỉ trích nàng không bình thường đâu.

Lâm Dược nắm cằm của nàng, ngăn trở động tác.

Một bộ âu phục khoác ở trên thân thể Emma, “Mệt muốn chết rồi đi ? Hy vọng thân thể của ngươi còn chịu được… Ngươi quá điên, nhục thể nguyên sinh rất dễ dàng xảy ra vấn đề.”

Không có gì kỳ quái khi chuyện như vậy xảy ra ở Night City.

Việc đã đến nước này, Lâm Dược ngược lại hiểu được tâm tư của Emma.

Nữ nhân không có chút cảm giác an toàn nào mà thôi —— Liều mạng chỉ muốn chứng minh giá trị của bản thân… Lâm Dược xem như kẻ đã từng bị AI bóc ra những ký ức kia, giao dung trên thân thể lại làm cho hai bên đọc hiểu tâm ý lẫn nhau.

Đối với Emma mà nói, đây là kết quả ngoài ý liệu.

Lâm Dược đưa tay kéo Emma tới trước mặt, không có chửi mắng như trong tưởng tượng, chỉ là bình tĩnh nói:

“Cyberware chiến đấu không phải đồ chơi, nó có thể bóp nát xương cốt của ngươi, ta chỉ là lo lắng việc này.”

Emma rút vào trong ngực của hắn, hút vào làn da trên Cyberware ở cổ, “Sẽ không… Ngô, hương vị của Cyberware sẽ như nào a ?”

Lâm Dược cười nói: “Có thể ngươi nên đi liếm cột điện ven đường một chút, hương vị sẽ không sai biệt lắm.”

Nữ nhân cũng cười khẽ không ngừng.

Gia hỏa này nha, vẫn là thú vị như trước đó.

Chỉ là Emma cũng không biết kẻ trước mặt đã trải qua việc ký ức bị bóc ra một cách tàn nhẫn nhất.

Nàng thấy, cũng không phải là Faceplate thay đổi.

Điểm này thì hoàn toàn không nhất trí giữa nam nhân và nữ nhân, nam nhân chưa từng đề cập qua đau khổ, nữ nhân lại nhớ tình cũ.

Emma: “Ngươi ngược lại là không giống Angie chút nào, không muốn giam ta vào bệnh viện tâm thần sao… Còn tưởng rằng ngươi muốn cố chấp kiên trì ý kiến của mình, để cho ta biến thành người bình thường đâu.”

“Cho nên… Ngươi sẽ sao?”

Trong ánh mắt mong đợi của nàng:

Nam nhân chậm rãi mở ra bờ môi, nói: “Ta sẽ không.”

“Trong mắt ta ngươi chính là ngươi, chẳng lẽ cho ngươi đi phòng khám tâm lý một chuyến thì ngươi có thể trở nên tốt hơn sao ? Tin tưởng ta, ta đã gặp bác sĩ… Ngoại trừ một đống thuốc ra thì không có gì cả, trừ phi mệnh của ngươi sắp xảy ra vấn đề, lúc này ta mới đề cử đi khám.”

Emma gật đầu một cái, nỉ non nói:

“Mỗi người cũng là vật chứa dục vọng, có chứa được hay không thì cũng chỉ có thể liều mạng ôm lấy… Ta cảm giác áp lực của ngươi rất lớn, lớn đến ánh mắt mà ta thích đều có chút biến vị…”

Đang khi nói chuyện, nàng nâng khuôn mặt tình nhân để nghiêm túc nhìn xem, “Có muốn sử dụng kỹ thuật Clouds hay không? Ngươi ưa thích nó, không phải sao? Lần trước mặc dù ta không có ký ức, nhưng thời gian mở ra đã nói cho ta biết ngươi nói rất nhiều, mệt muốn chết rồi đi thân yêu ? Ngươi biết ta không phải đang hỏi buổi làm tình hôm nay.”

Lâm Dược lại lắc đầu cự tuyệt.

“Không cần dùng tiếp Pseudoendotrizine, đến nỗi Chip của Doll , chờ Hands chết, ta sẽ gỡ xuống nó giúp ngươi.”

Nghe nói như vậy, Emma bỗng nhiên ngây ngẩn cả người.

“Không sợ ta giả vờ ngoan ngoãn theo sao?”

Lâm Dược lắc đầu, “Ngươi đã thắng được cuộc chiến của mình, ngươi nên được một phần của Dogtown, chỉ có điều… Ngươi phải tìm một thứ giúp ta.”

Đến nước này, Emma có chút tiêu tan… Muốn có được đều nắm bắt tới tay, nàng cũng càng thêm vững tin lựa chọn của mình không tệ.

Nàng bỗng nhiên nở nụ cười ôn nhu.

Có lẽ bản thân Emma đều không phát giác ra thanh âm của nàng có chút run rẩy.

“Tốt, chỉ cần là thứ ở Dogtown, ta sẽ liều mạng tìm giúp ngươi.”

Lâm Dược lười biếng nằm xuống, Emma liền ghé vào trên người hắn.

Cứ như vậy an tĩnh vượt qua một đoạn thời gian.

Ánh mắt Emma bỗng nhiên sáng lên một cái, đó là người nào đó đang truyền tin tức cho nàng.

Chỉ là Lâm Dược chưa từng phát giác được.

Rất lâu, Emma có cơ thể ấm áp đã nói chuyện.

“Xem ở phân thượng ta cố gắng như vậy, ta còn muốn một vật, không đúng, trừng phạt —— Lin tiên sinh.”

Lâm Dược ngẩng đầu nhìn, phát hiện nụ cười trên khuôn mặt có chút ửng đỏ của nữ nhân, đã giảo hoạt tựa như hồ ly.

Nam nhân hơi nghi hoặc một chút, lập tức biểu lộ kinh ngạc, “Cái gì? chờ đã… Ngươi sẽ không phải?”

Ngay sau đó ——

Emma đột nhiên tiến đến bên tai Lâm Dược, thấp giọng nói:

“Mời ngươi trừng phạt ta, làm tình nhân cả đời của ngươi.”

Ngay sau đó, miệng lưỡi ôn nhuận hôn ở khóe mắt Lâm Dược.

Nữ nhân Nước Pháp nói lời rất khó hiểu .

Kỳ thực, nếu như có thể đọc hiểu hàm nghĩa của nụ hôn, Lâm Dược sẽ biết càng nhiều.

【 Người yêu, hãy xem thay ta hết thảy có thể trải nghiệm.】

Theo tiếng sột sột soạt soạt đứng dậy, Emma trước mặt chỉ là khoác lên âu phục của Lâm Dược, đã không lo được để mặc quần áo khác, nàng sợ mình sẽ mất đi một vài thứ lần nữa, thế là tận lực nhịn xuống cảm xúc, hít sâu rồi nói ra:

“Ta phải đi giao nộp… Vậy, ngày mai gặp? Thân yêu.”

Emma cáo biệt đều có chút vội vàng, chỉ vẻn vẹn tham lam mà nhìn xem Lâm Dược.

“Ân, hảo.”

Nàng bởi vì gấp gáp ra cửa, thậm chí quên mang giày vào, thẳng đến đạp ở mảnh vỡ ở phòng ngoài ——

Một cơn đau ray rứt truyền đến.

Đâm nhói băng lãnh từ lòng bàn chân và hô hấp dồn dập đã thúc đẩy nàng chậm chạp cầm lên Chip trong tay.

Ngày mai, Hands hết biện pháp sẽ không chút do dự dùng chương trình phá băng, Emma biết rõ điểm ấy…

Nàng không phải Netrunner, cũng không rõ ràng tính nguy hiểm của nó, có lẽ vật này sẽ để cho một người bình thường không có cả cơ hội để phát ra cầu cứu.

Nhưng nàng cũng không hối hận…

Lập tức, ngón tay thon dài cắm Chip băng lãnh vào BCI, tiến độ upload chậm chạp tăng thêm trong Optic, thẳng đến số liệu hoàn tất tăng thêm.

Emma gắt gao tựa ở cửa lại ngoài ý muốn vừa lòng thỏa ý.

Nàng gặp được người cho mình hy vọng, cũng thỏa mãn nguyện vọng còn sót lại dưới sự bướng bỉnh đến điên cuồng, bây giờ, chỉ cần có thể lôi kéo Hands xuống Địa Ngục cùng nhau… Giá tiền gì cũng đáng giá!

Emma sợ rằng Hands chết đi sẽ để mình không còn cách nào tiếp nhận hết thảy.

Kết cục như vậy có vẻ như cũng không tệ.

Nghĩ rõ ràng dể nàng di chuyển bàn chân, nương theo tiếng nhấp nhô của mảnh vỡ, nàng chậm rãi rời đi gian phòng mang thương tích tràn đầy cho hai chân… Liền như là một đường đi tới.

Xoạt xoạt.

Cửa tự động mở ra.

Barghest đề phòng ở tầng 2 lập tức nhìn về phía bên này.

Sau một khắc lại lập tức dời đi ánh mắt…

Trên người Emma mặc dù có một kiện âu phục, nhưng quần áo nên mặc phía dưới lại không có.

Barghest vốn nên nhìn một lần cho thỏa mãn đều không ngoại lệ đã cúi đầu, không dám nhìn dáng người uyển chuyển của nữ nhân này một chút nào.

Trên sàn nhà màu đậm là dấu chân máu mà Emma lưu lại… Nhìn xem dáng đi và bóng lưng không bình thường của nàng, Barghest lén lút tự nhủ trong lòng.

Theo nữ nhân rời đi, một tiếng chửi mắng đè nén truyền đến:

“Fuck… Mẹ nó Corpo ngu xuẩn thật biến thái!”

Lúc này.

Trong phòng, Lâm Dược vừa đưa mắt nhìn nữ nhân rời đi, mới phát giác được có một chút cảm giác khác thường…

Giống như nơi nào có vấn đề, nhưng lại nói không nên lời.

Hắn vừa tiến vào Dogtown liền tâm thần không yên, đã nặng nề mà thở ra một hơi.

Cướp cò ở nơi này, đúng là tình huống ngoài ý liệu.

Nhưng đây chính là Night City, tình dục là thứ chân thật nhất.

Lòng còn sợ hãi.

Cũng may sự điên cuồng của Emma không phải ăn tươi nuốt sống mình, bằng không thì Lâm Dược trước tiên muốn đè nữ nhân này vào trong phòng khám để uống mấy bộ thuốc mạnh.

Ngay sau đó.

Đầu Lâm Dược có chút trống không đã phát giác được trên mặt bàn lập loè một tia hàn quang, thế là hắn đứng lên đi đến cạnh bàn, phát hiện đây là vũ khí Emma mà từng dùng để đâm xuyên bàn tay của mình.

Lâm Dược cầm lấy nó, hơi nghi hoặc một chút mà ngắm nghía khắc chữ xinh đẹp trên thân đao.

Chỉ thấy phía trên khắc một câu tiếng Pháp :

【 Chứng cứ giả —— Emma · Watson 】

【 Đưa cho người yêu của ta 】

……

【 Hoàn tất tăng thêm ICE BREAKER 】

Dù cho Optic của Hands đã xuất hiện tin tức nhắc nhở này, nét mặt của hắn cũng không mừng rỡ như trong tưởng tượng, tương phản càng lộ vẻ âm trầm.

Sau đó không lâu, cửa phòng làm việc mở ra.

Emma sắc mặt tái nhợt, chân có chút không lưu loát đi đến đối diện Hands.

Meredith cũng tại.

Nàng đánh giá Emma, có lẽ là địch ý trời sinh của nữ nhân, cũng có lẽ là tuổi của mình lên rồi, lời hà khắc chanh chua đã thốt ra ——

“Xem ra người châu Âu này còn rất khá đi, sức chiến đấu vẫn ổn.”

Emma nụ cười cũng hà khắc tương đương, “Ngươi có thể xuống thử xem, con đĩ bị công ty đá ra.”

Vào giờ phút quan trọng này, Emma không có ý định cúi đầu nghe theo… Lại nói nữ nhân này khác Wade ở chỗ nào?

Con rơi từ công ty.

Corpo ngang ngược đã quen như Meredith đương nhiên nuốt không trôi khẩu khí này.

“Có gan thì mẹ nó nói lại xem ?”

Hands trầm giọng nói: “Tốt.”

Emma dùng ánh mắt tràn đầy địch ý nhìn về phía Fixer hai mặt, “Hài lòng chưa, Mr.Hands ? Đến cùng có phải Lin hay không ?”

Nàng nở nụ cười quái dị, ngược lại muốn nhìn xem Hands lúc này còn nhảy nhót định làm gì.

Meredith cười lạnh một tiếng, “Ta nói qua, nghĩ biện pháp để cho hắn nối vào Subnet, không phải càng dễ dàng sao ?”

Hands xoa nắn ngón tay, “Làm khá lắm, Emma… Đi thay quần áo a.”

Emma đứng lên, chậm rãi rời đi gian phòng ngay cả mùi đều để nàng có chút khó chịu.

Cùng lúc đó, hận ý của Hands đối với Lin từ Arasaka đã đạt đến đỉnh phong —— Trước kia chính hắn lừa gạt bản thân, hắn không rõ ràng dáng vẻ khi Emma gặp mặt người khác, cũng có thể mắt điếc tai ngơ coi như chưa phát sinh cái gì, nhưng bây giờ sự thật lại bày ở trước mặt mình…

Không có một nam nhân nào có thể nuốt được loại quả đắng này.

“Chó của Arasaka, không có khả năng chen vào Dogtown.”

Lúc này, kể cả Meredith vừa lộ ra tức giận cũng biển hiện một tia thông cảm.

Đây chính là thủ đoạn để tranh quyền đoạt thế.

Người đi ra từ trong công ty đều biết, quyền hạn để cho ranh giới cuối cùng của người ta trở nên cực thấp, người nơi này đều không thể nói là sạch sẽ, tất cả mọi người đều như thế, bởi vậy Meredith cũng không có tiếp tục chọc ngoáy Fixer có thủ đoạn này đã rất có không thèm đếm xỉa gì này.

“Ngày mai ta sẽ nhìn chằm chằm, hy vọng đến lúc đó người châu Âu có thể thành thành thật thật nói xong cuộc mua bán này với ngươi.”

Trong phòng kế.

Emma xoa tẩy thân thể của mình trong hơi nóng.

Nàng hơi khép mắt cẩn thận nghe tiếng nói chuyện đứt quãng của Hands trong phòng kế.

Thế là, nàng không chút do dự gửi cho Lin tin tức cuối cùng trước buổi gặp mặt ngày mai: “Ảnh chụp nữ Corpo… Ta lấy được ——”

“Ngày mai… Ở đây sẽ thay đổi vì ngài.”

Bình luận


Không có bình luận.

Cấu hình

Báo cáo

Bình luận

Đang tải...

Bạn cần đăng nhập để bình luận.

Đăng nhập