Chương 278: Giống như đã từng quen biết
“Đã lâu không gặp, sao ngươi lại tới đây?”
Lâm Dược chậm rãi thả tay xuống, nhìn xem nữ hài có chút bứt rứt, nói: “Xem ngươi nghỉ ngơi như thế nào, dù sao người thích náo nhiệt như ngươi không tham dự cảnh tượng hoành tráng lần trước, đoán chừng cũng không chịu nổi a?”
Rebecca chớp mắt, tức giận thấp giọng nói: “Mới không phải… Ta lại không giúp được cái gì…”
Lâm Dược không nghe rõ, hắn đang hiếu kỳ vì sao Kiwi sẽ ở nơi này, xem ra tựa như là vừa hoàn thành một lần Deep Dive vào internet; Ngay sau đó lời giải thích của Kiwi đã ấn chứng phỏng đoán của Lâm Dược, nguyên lai là nàng vào internet công cộng để tìm mô hình thích hợp cho máy quản lý dịch vụ của công ty.
Nói ngắn gọn, giao một ít việc quản lý trụ cột cho AI có trí năng thấp là lựa chọn phi thường tiết kiệm nhân lực lại không dễ dàng làm lỗi.
Nhưng phải chú ý là, loại AI trí năng thấp này cũng không phải AI được tích hợp trong xe Lâm Dược để kết nối vào Subnet của công ty, trí năng thấp ở thời đại này đã có năng lực để xử lý việc hơi phức tạp, tỉ như cung cấp tài nguyên nhân lực đánh giá, khảo hạch cùng với hạng mục công việc nặng nhẹ sắp xếp…
Như vậy nhìn tới, bây giờ AI chính xác không vừa ý người.
“Khổ cực.”
Lâm Dược gật đầu gửi tới lời cảm ơn.
Kiwi sau khi Deep Dive xong cho tới bây giờ cũng chỉ mang theo khăn mặt, đối với nữ nhân như nàng mà nói, lòng xấu hổ và cơ thể đều sớm chết theo tao ngộ ác liệt thuở thiếu thời —— Bởi vậy không thèm để ý chút nào chỉ khoác lên khăn tắm, đi tới cửa trong ánh mắt nhìn nghiêng qua của Lâm Dược ——
“Nhờ ơn lão bản”
“Ai bảo ngươi là cố chủ trả tiền lương tốt nhất trong Night City đâu? Ta đương nhiên phải liều mạng, bây giờ ta chuẩn bị lưu thời gian cho các ngươi.”
Lâm Dược hơi kinh ngạc, Emma chiêu mộ rất nhiều Netrunner có nội tình coi như sạch sẽ để phối hợp Kiwi, theo đạo lý thì sao có thể gặp khó khăn khi tạo môn con AI ra dáng a ? Lại thêm Quyền miễn trừ và luật công ty tồn tại, trí tuệ nhân tạo loại thấp cơ hồ không bị Netwatch thẩm tra.
“Ngô… Có chút khó khăn trên kỹ thuật, nói thật ra thì ta rất thích ngươi làm lão bản, vị lão bản thứ hai tên Emma kia quá ‘xem trọng hiệu suất’… Bây giờ trong tay chúng ta đều chồng chất nhiệm vụ, phải biết nàng cũng không dễ nói chuyện như ngươi.”
Nghe qua Kiwi tựa hồ có oán niệm rất lớn ?
Lâm Dược nhịn không được cười lên.
Nhưng hắn không can thiệp được những chuyện này ——
Emma có kinh nghiệm quản lý là người thích hợp nhất cho vị trí này, mình tiếp nhận sẽ chỉ làm công ty càng thêm phiền phức.
Không biết vì sao, Rebecca khi nghe được có người khen Lâm Dược thì lại cảm thấy một hồi khó chịu.
Rõ ràng Kiwi giỏi về nhìn mặt mà nói chuyện đã chú ý tới điểm này.
“Được rồi được rồi, làm phiên ngươi mau nhường đường a lão bản, nếu ngươi không đi, có người sẽ dùng con mắt để trừng ta thành cái sàng!”
Ngay tại khi Kiwi lách qua Lâm Dược x, hắn đột nhiên nói: “Lucy còn sống.”
Hắn không nói về việc chìa khóa bí mật của Lucy, chỉ là từ trong điều tra trước đó của phòng Counter-Intelligence nên biết Kiwi có quan hệ phi thường kiên cố với Lucy, theo lễ phép, Lâm Dược cảm thấy nên nói việc này cho Kiwi.
Rebecca tò mò phát ra tiếng a, dù sao trong dòng thời gian bây giờ, quan hệ giữa Rebecca và Lucy cũng chỉ vẻn vẹn là từng làm đồng đội.
Mà giờ khắc này, Kiwi thần sắc mờ mịt không rõ mà nhìn xem Lâm Dược.
Dưới cái nhìn của nàng, đây càng giống như Lâm Dược đang tuyên bố nàng gánh vác lấy tiền án “phản bội”.
Nhưng Kiwi biết, Night City có rất ít cơ hội, nàng không từ thủ đoạn chỉ vì chờ được một lần như bây giờ.
Cho nên thứ mà Lucy giấu diếm mình chính là nguyên nhân nàng có thể được Lin che chở sao…
Không ai có thể hiểu quyết tâm muốn leo đi lên, không muốn nát vụn trong vũng bùn của Night City của mình —— Chuyện này liền đã được nàng quyết định khi làm thịt tên hỗn đản khi nhục mình.
Cổ họng máy móc không có cảm giác đau buồn, nhưng tim có chút nặng.
Nàng đột nhiên muốn lớn tiếng hỏi thăm Lâm Dược có biết người trong hầm phân ở tầng dưới chót đã giãy dụa ra sao không, nhưng nàng tựa hồ lại nhớ ra Lâm Dược đến từ một chỗ hỏng bét càng không có pháp luật kỷ cương.
Một tia dũng khí để cho bản thân có thể oán trách bất công cũng đã mất.
Nàng chỉ có thể bình tĩnh.
“Rất tốt, nói không chừng ngày nào còn có thể tới công ty lừa ta một lần, nàng thông minh hơn ta, vậy thì chẳng phải có thêm một người tới giúp đỡ cho công ty của ngươi, không phải sao?”
Lâm Dược lắc đầu.
“Nàng sẽ không vào công ty, cũng không thích hợp công ty.”
Lâm Dược liền biết chuyện này ngay từ đầu.
Việc Lucy hi vọng đơn giản là tự do, dù cho vào công ty, tính phục tùng cũng sẽ không quá cao.
Khóe mắt Kiwi có một tí ý cười giả đến không thể giả hơn.
“Còn tưởng rằng ngươi phải nhắc nhở ta, đừng quên việc ta bán đồ đệ mình đâu.”
Cảm giác bị người hiểu lầm không quá dễ chịu.
Lâm Dược chỉ muốn nói cho nàng, đồng bạn đã từng có quan hệ thân mật còn sống, bởi vì hắn đã nhiều lần phát hiện khi hắn và Suzuki nói đến đi hay ở với Lucy, nàng sẽ có đôi mắt trống rỗng và ngu ngơ.
Phản bội chú định sẽ mang tới hổ thẹn, mỗi khi tại ban đêm không người quấy rầy, một màn kia sẽ tinh tế ma sát cốt tủy của ngươi, để ngươi ngồi nằm cũng khó có thể bình an…
“Vậy ngươi đã có vài lần để lựa chọn tìm người đối diện, là do không có cơ hội sao?”
Rebecca đột nhiên một bộ biểu tình khiếp sợ.
Mặc dù mình không thông minh như mọi người, nhưng ít ra có thể nghe được không thích hợp trong lời nói… Hai người vừa mới còn nói chuyện rất tốt, ngôn ngữ vậy mà bắt đầu có một phần đối lập như tranh phong.
Ngô, có vẻ như rất tồi tệ.
Kiwi trầm mặc.
“Tốt a, nếu đổi chủ ý thì ta tùy thời phụng bồi, bởi vì ta trước khi vào công ty cũng thích đi sòng bạc ở Japantown để chơi mấy bàn —— Tâm tư của dân cờ bạc đi, không thấy kèo cuối thì tâm chưa chết, nếu ngày nào không kềm được sợi dây kia, có lẽ ta sẽ làm ra chuyện ngu ngốc cũng nói không chừng đấy chứ ?”
Lâm Dược biết việc Kiwi nói là mấy sự kiện nguy hiểm ở Dogtown cùng với công ty.
Ở góc nhìn của Kiwi…
Có vẻ như nhiều khi cũng là tình cảnh cơ hồ vây chết.
Nghe được có oán khí.
Đôi khi có khả năng nhìn thấy ký ức cuộc đời của một người nào đó cũng không hẳn là điều xấu.
Mỗi người trong tiểu đội Maine đều có vận mệnh của riêng mình ——
Kiwi là kẻ càng thêm thực tế.
Đi theo lão bản tùy thời lên cơn Cyberpsychosis như David mới là đánh bạc với tỷ số thắng vì 0, chỉ là nàng quá quan tâm tương lai, cho nên sẽ mù quáng.
Trong mắt Kiwi, tên kia thậm chí không có tức giận chút nào.
Trên thực tế, Kiwi bất tri bất giác mang ra một tia nộ khí trong lời nói của mình, chờ lúc phản ứng lại, đầu ngón tay nắm lấy khăn lông hơi hơi dùng sức, khăn mặt đều nhăn nhăn nhúm nhúm.
“Vậy ta cần làm thêm một ít công việc cho ngươi, miễn cho cố chủ của ta lỗ tiền, ân?”
Mắt thấy hai người không có đối chọi gay gắt nữa, Rebecca thở phào một hơi.
“Phải vào phòng sao Lin lão bản? Hoặc xin vui lòng để cho ta ra ngoài làm công tác…”
Lâm Dược sau khi phản ứng lại đã vội vàng tránh người ra nhấc tay biểu thị xin lỗi, đồng thời tránh ra cơ thể.
Thẳng đến đưa mắt nhìn nữ nhân gầy gò biến mất ở trong hành lang…
Rebecca thò đầu ra khung cửa phía dưới ngực, “Đừng xem hỗn đản!”
Người nào đó bị đẩy ra bởi Gorilla Arm của Rebecca.
“Ngươi không ở trong phòng của mình nữa ?”
Lâm Dược còn tưởng rằng mình phải hóa thân “Life Coach” để khuyên thiếu nữ ru rú trong nhà đi ra ngắm mặt trời một cái đâu, không nghĩ tới cô nương tinh ranh này đã kẹp lấy quần áo rõ ràng là định ra ngoài.
Kèm theo tiếng rầm rầm của áo jacket, những hình xăm bắt mắt và đường vân màu hồng trên người Rebecca đã bị che đậy hoàn toàn, cũng che khuất cả cặp đùi mượt mà —— Không thể không nói chất lượng của bộ áo jacket này thật là tốt, Gorilla Arm của Rebecca ma sát ở bên trong thì chỉ thấy được sợi tổng hợp đang bành trướng, lại không có bất luận tổn hại gì.
“Chờ đã ——”
Lâm Dược nắm lấy cánh tay của nữ hài đã cắm Gorilla Arm vào trong túi rồi huýt sáo đi ra ngoài, “Muốn đi đâu?”
Rebecca thần bí hề hề, “Còn nhớ rõ ngươi thiếu ta cái gì sao ?”
Lâm Dược trầm tư suy nghĩ.
Rebecca một mặt chờ mong ——
“Nợ tiền ngươi, ngươi cố gắng nhét cho ta.”
Thế là khuôn mặt tươi cười của Rebecca đã sụp đổ ở một giây sau, tiến lên phía trước một bước, trừng Optic có phong cách 2D mười phần ra hiệu Lâm Dược nói lại.
Phát giác kẻ trước mặt thật sự không nhớ nổi, Rebecca lập tức lớn giọng hét lên, may mắn Lâm Dược sớm thấy trước, vội vàng dời đi lỗ tai, quả nhiên một hồi ông ông đã truyền đến.
Gia hỏa này, mới vừa rồi còn nói chuyện mềm mại đâu, chuyện gì xảy ra.
“Dogtown!”
“Rõ ràng chúng ta đã hẹn vào ngày đó ở sân huấn luyện tại Dogtown, bọn hắn đi uống rượu ở Heavy Hearts, ta rất nhàm chán, ngươi đáp ứng có thể đi dạo với ta, quên rồi?”
Lâm Dược vững tin có chuyện này.
Nhưng có vẻ như mình đã cự tuyệt, sau đó Rebecca la hét muốn tới gian phòng của mình để uống rượu mới đúng a.
Rebecca thấy đối phương thật không có một điểm phản ứng nào, lập tức không khách khí vung Gorilla Arm ra một quyền, lấy lực phản ứng của Lâm Dược thì quá đơn giản để né tránh quả đấm như vậy, Rebecca hồng hộc đấm mấy cái mới nhận ra gia hỏa này rõ ràng đang đùa mình chơi đâu ——
“Mẹ nó ngươi chính là một tên khốn !”
“Pilar nói quả nhiên không sai, ngươi tìm ta chắc chắn là muốn đi ra ngoài làm việc, ta không làm rồi ! Ta muốn trở về chơi game, xem Braindance!”
Ba!
Rebecca thở hồng hộc, khuôn mặt có chút hồng hồng, huy quyền vốn không quá nghiêm túc đã bị Lâm Dược gắt gao chặn bằng một tay, lòng bàn tay tên kia nắm vuốt tay Rebecca, chậm rãi cúi người.
Đây cũng quá khinh người.
Rebecca cảm thấy Lâm Dược cũng không làm gì cả, chỉ cần đứng ở chỗ này liền để trong lòng mình nôn nôn nóng nóng !
Nàng đoán được gia hỏa này có khả năng cao lại muốn bình tĩnh nói lời tương tự “tốt không lộn xộn” “lại có mới việc tới” “không có cách nào”, thua thiệt mình còn lấy cài tóc để tỉ mỉ chinh lại kiểu dáng, còn ngoan ngoãn kéo lên khóa áo khoác…
Đáp ứng hắn, tiếp đó trở về xem Braindance a.
Rebecca tính toán như vậy, nàng đã nghĩ kỹ nên hờn dỗi như thế nào, bất quá khả năng cao chỉ là mình tự trừng phạt bản thân thôi, dù sao có chút đầu gỗ sẽ không nhúc nhích.
Nào nghĩ đến ——
Tên kia nắm vuốt tay Rebecca, đã gật đầu một cách nghiêm túc, “Có thể a, đi dạo.”
Ài?
Đến phiên Rebecca trợn tròn mắt.
“Ân… Không phải muốn đi pongpongpong với công ty sao ?”
Lâm Dược lắc đầu, đứng dậy, kéo nốt một centimet khóa áo cho nàng.
Đương nhiên kéo dài chiến đấu với công ty, nhưng không phải hôm nay.
Lâm Dược mỗi lần nhìn xem đầu nàng thì đều có xúc động muốn xoa nắn, thế là không chút khách khí đã vuốt vuốt, thẳng đến trông thấy gia hỏa này giương nanh múa vuốt bắt đầu không kiên nhẫn thì mới thỏa mãn đứng dậy đặt nàng về cổ áo rộng lớn.
“Không.”
“Đầu của ta từng bị AI cướp sạch, vạn nhất thật sự đã quên thì cũng nói không chừng đấy chứ, đi thôi.”
Rebecca lẩm bẩm chỉnh lý sợi tóc bị nhào nặn lên trên đầu mình, hạ thủ không nặng không nhẹ, chán ghét chết.
Bất quá mình nói láo, nhưng kẻ tinh minh như hắn lại không so đo, xem ra phương pháp mà Kiwi thông minh cho mình cũng không nhất định sẽ dùng tốt, gia hỏa này dễ bị lừa vô cùng.
Khi đi ra nhà máy, thân hình và hình dạng Lâm Dược kèm theo một hồi lưu quang đã xảy ra thay đổi, Rebecca căn bản không quan tâm gia hỏa này treo lên khuôn mặt gì, mà là mở miệng châm chọc nói: “Sợ bộ mặt muốn ăn đấm của ngươi bị người trên đường nhận ra ? Nhưng đầu tiên nói trước a, ta không mang Guts, quá bắt mắt !”
Hắn lấy một chiếc áo jacket từ trong xe ra, bên cạnh còn để một bộ có cùng kiểu dáng nhưng màu sắc không quá giống nhau, Rebecca còn chưa kịp thấy rõ ràng đây rốt cuộc có phải đồ đôi trong truyền thuyết không, cửa xe liền đóng lại.
Thấy Rebecca nghiêm túc nghĩ nghĩ, Lâm Dược cũng nghiêm mặt nói: “Bởi vì bị đánh vì đẹp trai cũng không phải việc gì xấu.”
“Fuck ! Đi mẹ ngươi !”
Rebecca đưa ngón tay giữa ra tại chỗ để ân cần thăm hỏi.
Hai người một trước một sau rời đi từ cửa hông không quá thu hút trong khuôn viên đằng sau công ty, dọc theo đường đi thì chủ yếu là Rebecca đang ồn ào, Lâm Dược chỉ nhàn nhã đi ở phía trước, híp mắt nhìn xem thời gian khi xuân đổi chỗ cho hạ ở Night City.
Quận Watson…
Trên bờ kè sông cao màu xám, nam hài tuổi trẻ có một ít tàn nhang đi cạnh một nữ hài linh động với hai bím tóc nhưng hai bàn tay lại cực lớn với màu sắc sặc sỡ, kè sông có sương mù công nghiệp cũng không phải là một cảnh đẹp gì, nhưng thiên lại là một mảnh xanh thẳm.
Trên vách tường là Graffiti có Cyberware mặt biến dị mọc ra chân nhện của Maelstrom, thỉnh thoảng có nhạc Rock truyền đến, Rebecca trượt xuống từ đỉnh bờ kè trên một tấm ván mà nàng tìm thấy ở bãi rác, cả người bay lên cao cao tiếp đó một đầu đâm vào đống đồ lộn xộn từ nhựa plastic đắp cứng rắn.
Không bao lâu sau, Maelstrom phụ cận đã chửi rủa rồi lao ra, giống như là ong vò vẽ bảo hộ tổ, hai người thấy thế đã lao nhanh chạy trốn.
……
Little Chinatown …
Xuyên qua đền thờ với nét văn hóa cổ xưa của Trung Quốc, Neon đã đạt thành một loại cân bằng vi diệu với kiến trúc cũ kỹ ——
Bởi vì ở đây cũng có xuất hiện Tyger Claws, người của Wakako có vẻ như được sự đồng ý ngầm của Afterlife tại quận Watson, hầu hết bang chúng đều tụ tập gần đây, xe bay gào thét lên xông phá màn sáng quảng cáo 3D về ca sĩ Nhật Bản, nổ ra từng chuỗi quang ảnh bông tuyết như.
Cúi đầu nhìn lại.
Little Chinatown được xây dựng chính bằng văn hóa Trung Quốc, ngay cả những quầy hàng bán đồ ăn Trung rẻ tiền nhất cũng tràn ngập khói lửa.
Rebecca nhét đến miệng căng phồng, trong tay còn kẹp lấy đồ lung lay chân một cách thoải mái, chỉ có Lâm Dược đã ăn no đang đè tay lên thịt gà viên có cao su, hắn chống mặt nhìn tần suất của gà viên bắn lên sau mỗi lần đè xuống, ánh mắt có chút không thể làm gì.
Ngay sau đó sẽ bị Rebecca đột nhiên kéo đi, đứng ở trước tủ kính của vài câu lạc bộ Doll để nhìn xem dáng người xinh đẹp bên trong, Lâm Dược để tay xuống che ánh mắt Rebecca, nhưng nàng sẽ dùng ngón tay Gorilla Arm để đẩy ra khe hở giữa ngón tay, miệng tròn trịa hét lên kinh ngạc.
“Thật to lớn!”
Ca sĩ dân gian của 6th Street đạp giày cao bồi miền tây để đàn hát, mưa hoa anh đào ở Japantown, những hàng cây xanh tươi tốt được biến đổi gen để chống tia cực tím của Charter Hill, ghế dài tràn đầy lớp xì sơn và Graffiti ở đường ven biển, còn có hòa thượng niệm tụng kinh Phật trên quảng trường ——
Hai người dùng bước chân để đo đạc tòa thành thị này, dùng mắt thấy phồn hoa không thể chạm đến.
Thẳng đến gần lúc hoàng hôn, Lâm Dược và Rebecca đã đứng cạnh một chỗ kiến trúc không giống như là vật của thời đại này.
Hình như là kiến trúc cổ xưa kiểu Nhật…
Hết thảy giống như đã từng quen biết, liền giống với phần lớn người đều có cảm giác như “Nơi này, chuyện này, hình như ta đã từng ( chưa từng ) làm a ”.
Cái bóng một trước một sau của hai người bị trời chiều kéo đến rất dài.
Rebecca không biết có phải đã mệt mỏi chưa, khuôn mặt chôn vào áo jacket, tay đút túi nhìn về kẻ phía trước bị Behavioral Imprint-synced Faceplate dị hoá.
Người trước mặt cũng tâm sự nặng nề, dường như đang cân nhắc ngày mai có còn thời gian yên bình như này hay không.
“Uy.”
“Nói nghiêm túc Lâm Dược”
“Chúng ta… Có muốn rời khỏi nơi đây hay không, chúng ta không làm Corpo nữa.”
Rebecca ngẩng đầu nghiêm túc hô lên tên của đối phương.
Người đang đi về phía trước đã lập tức dừng bước.
Hủy
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
Không có bình luận.
Đang tải...
Tên đăng nhập
Mật khẩu
Ghi nhớ đăng nhập