Chương 154: Đồ dỏm thất bại và u linh phá mạng
Rất giống mình…
Vị 【 nhân vật truyền kỳ không có ở menu rượu của Afterlife này 】, có khuôn mặt ngạnh hán tiêu chuẩn, mỏi mệt giữa lông mày càng nồng đậm, trước mắt có một chút hình ảnh thác loạn.
Trong những trí nhớ không chịu nổi kia:
“Blackhand” lần lượt tán đồng thân phận của mình từ trong ảo tưởng hư cấu, từng bước biến thành chính mình từ những cái gọi là thí nghiệm khoa học ——
Nhưng ta thật là Morgan · Blackhand sao?
Không có ai nói cho hắn biết đáp án, hắn chỉ biết mình tỉnh lại ở trong công trình, hồ sơ bị đánh lên nhãn hiệu “vật chứa hoàn mỹ”, một lần nữa tiếp nhận huấn luyện dưới mệnh lệnh của quan chỉ huy… Có lẽ mình thật sự rất có thiên phú, đã học rất nhanh về những kỹ thuật chiến đấu và tri thức tương quan để hoàn thành nhiệm vụ.
Bọn hắn sẽ nói: “Hắc! Không hổ là Morgan Blackhand.”
Night City, Atlanta, 【 Chicago bị virus phá hủy 】 đều từng có thân ảnh của Solo này —— Hắn hoàn thành từng lần hành động quân sự trọng yếu vì Militech, cho tới khi sức mạnh của Arasaka áp súc tại xó xỉnh nhỏ nhất trên bản đồ của NUSA.
Dường như việc cho địch nhân thời gian cũng không phải là một lựa chọn tốt.
Nhưng trên thực tế ——
Lâm Dược cũng không phải đang khinh thường, hắn cần hơi nghỉ ngơi bởi vì vừa quá tải Cyberware loại Black Wall, một phương diện khác thì hắn cũng đang tự hỏi vì sao Blackhand trước mắt không gây nên sự chú ý của Jackie · Welles.
Phải biết Jackie · Welles rất thích xem câu truyện về nhân vật truyền kỳ của Night City, thuộc như lòng bàn tay đối với những truyền kỳ từng phát ra tia sáng lập loè trong Corporate War, mà hiện nay, hắn lại rút lui cấp tốc sau khi ngăn trở Solo trước mắt hành động bằng cách liên hệ bí mật với Lâm Dược…
Một điếu thuốc dập tắt.
Lâm Dược phải tiễn đưa kẻ đối diện lên đường.
“Truyền kỳ của Night City, Morgan Blackhand đại danh đỉnh đỉnh, cánh tay thép crôm được điện phân dương cực… Ta đã nghe rất nhiều chuyện xưa của ngươi.”
Mũi đao ma sát tại mặt đất, chủ nhân của nó nói chuyện không nhanh không chậm.
“Nói cho ta biết Morgan Blackhand, đã nhiều năm như vậy rồi…Vì sao ngươi vẫn còn trẻ như thế ?”
Thời gian không chính xác, đây là nguyên nhân Lâm Dược tò mò nhất.
Nhưng có nhiều vấn đề hơn nữa thì cũng không thể ảnh hưởng quyết tâm mình tiến vào Dogtown, hơn nữa Solo đối diện tựa hồ cũng không có ý định từ bỏ.
Thế là, chiến đấu lại nổi lên!
Nam nhân mặc áo da đen móc ra một khẩu Power Rifle 【 Saratoga 】 treo eo ở —— Khi cầm súng ở trong tay, vẫn còn có thể trông thấy một vài phong thái khi xưa.
Ngọn lửa phun ra không hề có điềm báo trước, Lâm Dược phiêu động thân đao, theo tia lửa văng khắp nơi, âm thanh đạn bắn vào lưỡi đao huýt dài không ngừng, dường như đang tấu lên bài ca ai thán.
Lâm Dược hơi hơi nghiêng người, đạn vặn vẹo không khí rồi xẹt qua từ trước mặt, hắn nhìn chăm chú lên dấu vết mơ hồ kia, bên tai là tiếng vù vù kéo dài không ngừng…
Đợi đến súng trường tự động chuẩn bị kết thúc đợt đạn thứ nhất, Lâm Dược đột nhiên cầm đao bằng hai tay, quỹ tích đạn bay ở một khắc cuối cùng cực kỳ tiêu chuẩn, xông thẳng mặt Lâm Dược ——
Hoa!
Khi đạn tiếp xúc đến thân đao có chất liệu không tầm thường thì đã bị lưỡi đao cắt chém chỉnh tề thành hai nửa giống như đất dẻo màu da cam !
Trong nháy mắt đó, viên đạn có vết cắt chỉnh tề phảng phất chứa một mặt gương nhỏ, có thể phản chiếu ra lưu quang máu đỏ từ mắt Lâm Dược !
Đinh…
Lâm Dược cảm thụ được hai dòng khí xoáy bên tai, sợi tóc cũng bị gió vung lên.
Hai tia lửa nhỏ bùng lên từ những kết cấu thép khác nhau đổ sập phía sau, Lâm Dược đứng thẳng một cách bình tĩnh, sau đó chậm rãi đè mũi đao xuống, cơ thể lập tức biến mất tại chỗ !
Morgan Blackhand có hệ thống dự đoán di động không kém, kẻ vọt tới nhanh như đầu đạn này là một đầu báo săn cùng hung cực ác, hai mắt gắt gao tập trung vào mình ——
Hơn nữa lưỡi đao kiểu cũ này cực kỳ linh hoạt, tiếng khi lưỡi đao phá giải đạn cơ hồ muốn để màng nhĩ bị đánh xuyên bởi tạp âm.
【 Sandevistan: Kiểm tra bình thường !】
Morgan Blackhand lùi lại, ném ra ngoài hai khỏa lựu đạn.
Lâm Dược cấp tốc thu hồi rồi xoay ngang thân đao, hung hăng đập vào hai cục sắt nguy hiểm còn chưa kịp nổ lên !
Lập tức, trong ánh sáng chói mắt, Lâm Dược ngậm miệng biểu lộ tỉnh táo, tránh ra khỏi làn laser cao năng lượng từ lựu đạn GASH Antipersonnel bằng tư thế cá nhảy trước !
“Kết thúc… Truyền kỳ.”
Âm thanh của tên kia rất gần ——
Morgan Blackhand cũng không cách nào tiếp nhận kết cục đã định bây giờ, chỉ muốn chống cự một cách liều mạng.
Thế nhưng địch nhân đã cơ hồ tăng lực tính toán lên tới mức có thể đoán trước động tác kế tiếp của mình cũng không phải chim non, kẻ tên là Lin này, hạ thủ nghiêm mật như lưới lớn chặt chẽ không thể thông khí…
“Ai…”
Công kích đến từ Black Wall Protocol nhảy ra hồ quang điện nhỏ bé màu máu trên Cyberware củaLâm Dược, Morgan Blackhand biết rõ sự kinh khủng của Black Wall thậm chí còn cảm thấy được bản thân có chút may mắn ——
Đổi thành Netrunner kia của NUSA, dùng【 Blackwall Gateway 】 oanh kích xuống, mình chỉ sợ sẽ bị thiêu đốt đến linh hồn quằn quại mà chết đi.
Cánh tay độ thép crôm của Blackhand đột nhiên đặt ngang ở phía trước, nanh sắc trên mặt tên kia cơ hồ muốn tan vào huyết nhục!
Morgan Blackhand từ trước đến nay chỉ cân nhắc làm sao để tối đại hóa lợi ích của nhiệm vụ cũng không ngờ tới mình đã đụng phải kíp nổ của đối phương trong lúc vô hình, nó đã nhóm lửa, vì vậy luôn phải có người phải tiếp nhận dư chấn nổ tung.
Lưỡi đao gắt gao đặt trên cánh tay, ma sát ra tiếng ghê răng khi sắt thép đối kháng, những tia lửa kia cũng đốt lên ánh mắt bình tĩnh như nước đọng của Morgan Blackhand.
Con mắt đã không nhìn thấy con ngươi của Lâm Dược tựa hồ đọng lại một chút, hai đầu cánh tay tựa như Obsidian của hắn phun ra khí nóng cáu kỉnh ——
Xong!
Cánh tay của Solo thân kinh bách chiến truyền đến một hồi ý lạnh, cánh tay tốt nhất này bắt nguồn từ học thức của chính hắn, tầng ngoài độ thép crôm có thể khắc chế đại bộ phận quấy nhiễu từ Cyberware Malfunction.
Nhưng lúc này đây…
Cắt chém từ vật lý và sức mạnh, không cách nào lẩn tránh.
Liền như là Lâm Dược lần trước đã vô lực nằm trên mặt đất ở Dogtown, cánh tay sáng lóng lánh bọc lấy một màng đen đã hắt vẫy bay về phía bầu trời trong làn sương máu.
Chuôi đao lộn lại trong tay, Blackhand dùng một tay khác nắm chặt lưỡi đao để ngang trên cổ, tùy ý bị đối phương đẩy mạnh mình lùi hướng phía sau !
Số liệu từ Black Wall để cho Sandevistan của Morgan không đạt được thời gian ngừng lại hoàn mỹ… Đối phương vẻn vẹn dựa vào lực tính toán của Black Wall, liền hoàn hoàn chỉnh chỉnh đi theo tốc độ của mình.
Trên thế giới này có quá nhiều vấn đề chưa được làm rõ, tỉ như trí nhớ của mình, còn có lực phản ứng kinh khủng của nam nhân trẻ tuổi trước mặt đến từ đâu.
Chẳng thể trách… Những tên Netrunner kia cuối cùng đều sẽ bước nhẹ nhàng vào bức tường dày kia.
Đây chính là sức mạnh sao?
Blackhand không thể không thừa nhận, sức mạnh dùng mạng sống để đánh đổi, đã không phải thứ như sức người và Cyberware có thể chống lại.
Ủng chiến ma sát trên mặt đất, dấu vết lưu lại phiêu động khói xanh, đường lui liền không có vào một khắc khi Blackhand bị giữ chặt lại.
Bàn tay lớn còn có mạch máu nắm chặt lưỡi đao, giữa khe hở còn có màu sắc đỏ thẫm phun trào điên cuồng, thẳng đến hắn bị đè chặt vào trên vách tường ——
“Vĩnh biệt!”
Lời cuối cùng mà tên kia nói tựa hồ không phải tiếng Anh, mà là một loại ngôn ngữ tựa như hình vẽ có ngữ điệu trầm bồng du dương mà máy phiên dịch vẫn có thể phân biệt ra.
Hoa lạp!
Hết thảy dừng lại!
Lâm Dược còn để ngang đao trước mặt…
Chỉ là phần cổ có xương hợp kim để cản lại dưới dao đã bị tách ra thành hai khúc.
Theo thân thể mất đi sinh mệnh lực ầm vang ngã xuống, Lâm Dược xoay tròn lưỡi đao một vòng rồi đột nhiên quăng về phía mặt đất, vẩy ra một vết máu tinh tế lan tràn…
Đao trở vào bao, bật lửa V đưa cho mình cũng tại trong tay.
Máu phun ra từ trong miệng Lâm Dược giống như là vỡ đê, vết nứt màu đỏ khiêu động và báo sai ở Cyberware chiến đấu trong Optic cơ hồ muốn nuốt hết toàn bộ thế giới của hắn.
Ai…
Relic, khoa học kỹ thuật như độc dược, để cho mình lao nhanh trong khoái cảm uống rượu độc để giải khát.
Ta còn có bao lâu đâu?
Lâm Dược tự hỏi nhiều lần.
Hắn nhìn về thi thể dưới áo khoác đen trên mặt đất, loại cảm giác xem kỹ hàng giả kia càng ngày càng mãnh liệt…
【 Cuộc gọi tới: Jackie · Welles 】
“Jackie… Khục, ta đây.”
Jackie trong màn hình 3d có biểu lộ lo nghĩ, “Dựa vào huynh đệ… hệ thống giao lưu mà tiểu thư Netrunner thiết lập cho chúng ta đã bị cắt đứt, ta còn nói hồi lâu tại chỗ người lái chính như bị bệnh tâm thần !”
Lâm Dược nhíu mày, hắn nghe được giọng của Jackie xen lẫn rất nhiều tiếng binh binh bàng bàng…
“Tình huống chỗ ngươi như thế nào? Có Barghest đang đuổi theo sao?”
Jackie cười khan một tiếng, “Còn không phải sao ! Vũ khí đường kính lớn vang lên rất nhiệt tình, theo ta thấy đề nghị tìm xe thể thao bền chắc của ngươi hôm qua vẫn rất hữu dụng ——”
“Sau mông anh em treo một nhóm chó con, chỗ của ngươi thế nào rồi ?”
Lâm Dược lảo đảo đi về chỗ Hands chết đi.
“Giải quyết… Morgan Blackhand.”
Jackie biểu lộ hồ nghi.
“Anh em, internet cháy hỏng đầu ngươi ? Đó là Morgan Blackhand ? Nói trò đùa cấp quốc tế gì vậy ——”
“Morgan Blackhand, muốn đi ra từ trong tay loại Solo này ? Không không không…”
“Ta thừa nhận, khi vừa nhìn thấy hắn thì cũng mẹ nó rất khiếp sợ, bất quá tỉ mỉ nghĩ lại, đây mẹ hắn là khốn nạn nào mặc áo da đen đi ra giả danh lừa bịp?!”
Lâm Dược bất đắc dĩ thở ra một hơi, “Bề ngoài của hắn không giống sao …”
Jackie nhìn Lâm Dược chằm chằm.
“Ngươi đều có thể tùy ý hoán đổi gương mặt, ngươi hẳn là hiểu rõ ý của ta… Fuck! Khốn nạn, mẹ hắn cút sang một bên ! ( Tiếng súng )”
Một hồi tạp âm, Lâm Dược nhắc nhở:
“Đừng quên… Tút lui về cứ điểm mà Animal thiết lập ! Jackie.”
Jackie thở hổn hển, “Ta biết… Không, Morgan Blackhand chân chính tuyệt sẽ không đi ra 1V1 với người như một kẻ ngu dốt, ngươi phải vĩnh viễn tin tưởng điểm ấy.”
“Adam · Smasher đã từng ước chiến rất nhiều lần với vị Solo top 1 này, nhưng trong mắt của hắn chỉ có hoàn thành nhiệm vụ bằng hiệu suất cao, tha thứ ta nói thẳng… Nếu như hôm nay thực sự là kẻ này ra tay, ngươi cũng đừng mong chờ việc gặp lại tiểu thư Sasha.”
“Bao quát nữ sĩ gợi cảm như mèo rừng nhỏ này… Đoán chừng đếu sẽ bị xử bắn tại chỗ.”
“Tin tưởng ta.”
Hừ hừ…
Xem ra Jackie là fan trung thành của Blackhand.
Đương nhiên Lâm Dược cũng không phải đang nghi nghờ lời của Heywood Kid, bởi vì cảm giác mà Solo đỉnh cấp mang cho mình quả thật có một tí chênh lệch và là lạ…
Tóm lại không có việc gì liền tốt.
Nhìn thời gian, Rebecca các nàng cũng hẳn đã tụ tập xong.
Bất quá bởi vì Sasha ngã xuống, hệ thống truyền tin bị hỏng, Lâm Dược chỉ có thể gọi một cú điện thoại đi qua.
Nhưng gọi liên tiếp cũng là trạng thái không người nghe, Rebecca, Dorio, Pilar, Kiwi… Lâm Dược gọi qua từng người một, ngoại trừ hình ảnh hơi giật giật trong Optic ra, không còn gì khác.
“Jackie, Animal có Ripperdoc, Sasha là bởi vì thương thế khác và Cyberdeck chập mạch nguyên nhân, cứu trợ khẩn cấp một chút, liên hệ V, ta cúp máy trước.”
Jackie gật đầu, “Ahí luego( Gặp lại sau ).”
Mất kết nối chỉ là việc tạm thời, mặc dù việc Thượng Tá đặt cược hai đầu là vô cùng bất công, nhưng tổng thể vẫn trong phạm vi mà Lâm Dược tiếp nhận được .
Lão đại của Dogtown ? Cứt chó…
Lâm Dược cảm thấy bản sự chơi đung đưa của Kurt · Hansen cũng không kém phái chủ hòa, bất quá nghĩ lại, nếu Dogtown liếm công ty nào quá chịu khó thì những công ty khác tất sẽ không hài lòng, đến lúc đó Hansen cũng chỉ còn lại kết cục xong đời.
Lý giải thì lý giải, nhưng vẫn phải tính toán sổ sách một cách rõ ràng.
Lâm Dược hơi hơi quỳ gối, nhìn chằm chằm Mr.Hands trước mặt có chết cũng không nguyện ý nằm xuống .
Đến tột ai mới thực sự là Fixer, Lâm Dược không phân rõ, tựa hồ những người của thế giới này đều e ngại diện mạo chân thật của bản thân bị ngoại giới thấy rõ, mặc kệ là Scavs tầng dưới chót, vẫn là Corpo như mình, hoặc là Mr.Hands bị loại khỏi đấu tranh từ công ty …
Lâm Dược vỗ vỗ trên thân thể Hands, cuối cùng móc ra một khỏa Datashard từ sau cổ kẻ bị Black Wall đánh xuyên qua Cyberware, còn có mấy tấm Chip chứa tiền, trừ cái đó ra, súng ngắn màu bạc trắng trên mặt đất cũng đưa tới sự chú ý của Lâm Dược.
Hắn không rõ ràng uy lực của khẩu súng này lắm, nhưng mà Lâm Dược cảm thấy phong cách của nó rất giống Petrochem khi trang trí ở Corpo Plaza.
Sau khi súng kết nối với module cảm ứng ở Cyberware tay của Lâm Dược, tên của nó cũng xuất hiện trong Optic.
【 Mặt nạ · Power Revolver 】…
Datashard tiến vào rãnh sau cổ, Lâm Dược cẩn thận nhìn xem việc cuối cùng mà Fixer của Dogtown làm.
Xem ra Lâm Dược một đường xâm nhập tới đây, cũng không phải là ngẫu nhiên, mà là tính toán của Mr.Hands chân thực.
【 Morgan · Blackhand 】: Ngươi là ai?
【 Hands 】: Chúng ta đã gặp qua, tốt a, xem như gặp qua, kẻ đứng trước mặt ngươi trên sân thượng…
【 Morgan · Blackhand 】: Ngươi đã nghe mệnh lệnh công ty chưa, ngày mai ta sẽ nhìn chằm chằm người Châu Âu kia, ta cũng không muốn truy cứu ngươi cầm đến phương thức liên hệ của ta như thế nào, thỉnh lễ phép một chút?
【 Hands 】: Ta nghĩ có mấy lời vẫn chưa được nói rõ ràng, ngươi nhìn thấy cũng không phải là bản thân ta, nhưng mọi người đều biết hắn có tên là Mr.Hands , tới Heavy Hearts a, Bartender sẽ để cho ngươi đi ra sau ngăn tủ để lấy rượu —— Đương nhiên ngươi cũng có thể lựa chọn không tới, nhưng ta bảo đảm ngươi có thể cầm tới vũ khí mà công ty đều cần hơn 10 năm mới có thể chế tác ra.
【 Morgan · Blackhand 】: Không bằng lại nói kỹ càng hơn chút ? Mệnh lệnh của ta không bao gồm điều này, lấy ra điều kiện, ta cần biết công ty thu lợi bao nhiêu.
【 Hands 】: Ở trong miệng bằng hữu từ Netwatch là đê đập cuối cùng của văn minh nhân loại, ở trong mắt các ngươi là rơm rạ để khôi phục địa vị cũ, mà ta… Một người làm ăn đáng thương theo bổn phận, chỉ muốn trở lại công ty, có một mẫu ba phần đất :)
Datashard đến nơi này liền kết thúc.
Lâm Dược không biết vì sao Mr.Hands cẩn thận đến mức vẫn dùng thế thân gặp người dù cho đã vận doanh nhiều năm ở Pacifica sẽ giữ lại Datashard, nhưng đại khái lại là một ít tính toán.
Trong thế giới của Hands giống như cũng chỉ còn dư làm ăn…
Vì những thứ này, vợ và con chỉ là thứ phụ thuộc có cũng được không có cũng không sao.
Đến nỗi món vũ khí này, báng súng rất nhỏ, thích hợp Emma… Lâm Dược ước lượng trọng lượng, cất nó đi.
Cho tới bây giờ, hết thảy cũng rất thuận lợi, ngoại trừ không liên lạc được tiểu đội, Lâm Dược chỉ có thể từng bước một trước tiên ra khỏi công trình, đi đến địa điểm tụ hợp để chắp đầu.
Animal phản kháng hung mãnh, Hands đã chết, Militech cũng bị tiểu đội ngăn lại không có cách nào vớt người ở chỗ này —— Hết thảy nhìn như thuận lợi, nhưng Lâm Dược luôn có loại cảm giác run rẩy khi bị người để mắt tới.
Có lẽ là ảo giác.
Ngay tại khi Lâm Dược chuẩn bị rời đi, hắn phát hiện dường như server nhỏ được lắp riêng cạnh server cỡ lớn còn đang vận hành ——
Nó tựa như là một chương trình liên kết phần mềm cơ sở và thiết bị, mục đích là upload số liệu mà vật dẫn gánh nổi.
Thiết bị trong Subnet cũng không nhiều, Lâm Dược nhìn xem bảng menu thiết bị, tìm thấy tổng cộng hơn 50 món dưới câu lạc bộ, thiết bị không rõ trong đó đã để cho Lâm Dược nhìn càng chăm chú.
Đây là máy móc gì sao?
Lâm Dược tỉ mỉ nhìn xem nhật ký trong hệ thống:
【 Sandevistan · Mogen】
【 Kerenzikov · Chưa đặt tên 】
…
Thần kinh Lâm Dược chợt kéo căng, lại nhìn ghi chép số liệu được upload ——
Hắn trong nháy mắt đã bừng tỉnh đại ngộ!
Black Wall vốn là lượng số liệu mà người lắp Implant có khả năng tiếp nhận, Morgan Blackhand ngạnh sinh sinh khiêng nhiều lần công kích như vậy, Lâm Dược đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nguyên lai là lôgic này…
Hết thảy đều đã sáng tỏ.
Thì ra Morgan đều sớm nối bản thân vào mảnh Domain này, vậy thì chứng minh có thứ gì đang tính toán số liệu từ Black Wall thay hắn, đây là server cỡ lớn gì sao…
Đột nhiên!
Phía sau lưng Lâm Dược trở nên lạnh lẽo, cơ hồ không chút do dự, hắn rút đao ra cắm vào server, tại một trong ngọn lửa của hồ quang điện và chập mạch, hắn đột nhiên quay người lao nhanh!
Nhưng mà ——
Vẻn vẹn bước ra một bước, thế giới chợt ngừng!
Oanh!
Lâm Dược cảm giác linh hồn của mình phảng phất xuất khiếu, mặc dù hắn còn có thể quan sát, còn có thể suy xét, thế nhưng thân thể mình giống như đã bị đông cứng trong quá trình di động…
Black Wall đang tính số liệu của mình ?!
Bên tai đột nhiên đánh tới tạp âm cực lớn !
Lâm Dược căng thẳng trong lòng, nhiệt độ của Relic chợt đề thăng sau cổ ! Thậm chí làn da đều giống như bị đốt nát…
Thế giới đột nhiên hoán đổi giữa đen như mực và hiện thực.
Vết nứt màu đỏ phảng phất đang lôi xé thần kinh Lâm Dược!
Thời gian khôi phục tốc độ chảy.
Lâm Dược cúi đầu nhìn xem hai tay, viền bàn tay tựa hồ được bao quanh bởi lớp gạc đỏ chớt giật ánh sáng…
“Fuck!”
Lâm Dược bị đau đớn ăn mòn chửi mắng lên tiếng từ trong cổ họng.
Ngay sau đó ——
Số liệu đen đỏ đầy trời buông xuống, trong con mắt trợn to của Lâm Dược, nhìn xem bóng đen được số liệu cuốn theo đang chậm chạp đi ra, hình ảnh lấp lóe một chút đã đột nhiên rõ ràng.
【 Đang upload…】
【Relic ( Đọc đến dị thường, sai lầm ¥%…)】
Thời gian tựa hồ lại đứng im một lần nữa.
Tiếng bước chân như có như không truyền đến.
Lâm Dược biết, “dân mạng nào đó” chỉ có mình nhìn thấy đã tới.
Đáp án, vô cùng sống động.
Kẻ như u linh dùng tay giả màu đen cơ hồ không có khác biệt với Lâm Dượ để vuốt ve số liệu màu đỏ buông xuống từ trong Cyberspace vô tận, nhẹ nhàng nhảy tới trên ghế ở bàn làm việc đối diện.
Đây chỉ là hình ảnh ảo.
Giống như là Johnny trong trí nhớ kiếp trước, cùng với V khi cùng đường mạt lộ lúc.
Nàng đã đi tới cửa ra vào của Dogtown sau khi nhận được cuộc gọi từ người thần bí nào đó, chỉ vẻn vẹn mấy giây, đại lượng tin tức liền rót vào, thế giới cũng biểu hiện ra trạng thái đình trệ bởi đó.
Là…
Lâm Dược nhìn chằm chằm khách đến thăm mặc trang phục Netrunner của Militech.
Bên tai phảng phất có vô số tiếng ai oán của nữ nhân đang vì hát vang bài ca buồn về linh hồn.
Lâm Dược xiết chặt tay.
Vị “u linh” đi ra từ trong số liệu ác ý này ở trong ánh mắt phòng bị của Lâm Dược:
Nàng lắc lư hai chân máy làm từ thép cacbon cách mặt đất, có ánh mắt sáng tỏ dưới sợi tóc màu tím, hơn nữa xòe bàn tay ra nhẹ nhàng lên tiếng chào.
“Hi, Lin.”
“Ta là…”
“Song Bird.”
【 Hệ thống: Sai lầm 】
—————–
Hoảng sợ đã sắp tràn ra hốc mắt của Meredith.
Nàng biết kết cục của mình sau khi rơi vào trong tay Cyberpunk đằng sau, mặc kệ là cuồng đồ ngoài vòng pháp luật, vẫn là ác ôn từ bang phái, hoặc là NCPD… Đều sẽ kính sợ tránh xa trước tầng da công ty của mình.
Mà hiện thực là, ở nơi vừa bẩn lại loạn của Dogtown, nếu không phải mình đã hơi để cho nam nhân kia mê mẩn, đừng nói còn có thể dẫn đội vào Dogtown xử lý Arasaka…
Công ty sẽ xử lý nàng không chút do dự để xóa đi chứng cứ.
Cho đến giờ phút này, nàng mới phát hiện đấu tranh công ty trong tưởng tượng rốt cuộc có ác liệt thế nào.
Nàng từng cho rằng ban giám đốc cho mình làm hành động này như một cơ hội, không nghĩ tới chỉ là công ty không muốn cõng nồi, nên tìm người chết tới làm ăn với Thượng Tá còn có Hands.
Làm được, là công lao của công ty.
Thất bại… Vậy dĩ nhiên công ty sẽ nói đây là nhân viên ngoài công ty tự tác chủ trương.
Mẹ nó!
Meredith bởi vì khẩn trương và adrenalin bài tiết, dẫn đến nàng khi bắt đầu chạy mới phát giác được chân của mình giống như bong gân… Rất nhanh trên vách tường rách nát sau lưng nàng liền xuất hiện một mảnh vết đạn, kèm theo tiếng súng kịch liệt quanh quẩn trong kiến trúc trống trải bị bỏ hoang ——
Nữ nhân vong hồn đại mạo!
“Con đĩ Corpo đáng giận ! Con mẹ nó ngươi cũng dám lừa chúng ta?!”
Rebecca rống to vẫn còn có chút dọa người, chân Meredith mềm nhũn, không lo được đau đớn vội vàng chạy tới chỗ sâu của kiến trúc.
Dù cho đuổi theo người, tiểu đội Dorio vẫn như cũ không quên bảo trì cảnh giác đối với cảnh vật chung quanh.
Địch nhân càng là cùng đường bí lối, lại càng không thể phớt lờ.
“Pilar ! Thủ vững trận địa… nhất định phải nghĩ biện pháp để khống chế nàng, Lin chỉ đích danh muốn người này!”
Dorio dặn dò cho Pilar ở trong kênh.
Tiếng bước chân nhốn nháo phối hợp tiếng súng, còn có Meredith thỉnh thoảng quay đầu đánh ra bắn lén, mặc dù tiến độ hơi chậm, nhưng chỉ mất vài phút thì Rebecca đã giải quyết được..
Sàn gác phía trước sụp đổ, Meredith nhìn xem một cửa hang sâu thẳm đen như mực, không chút suy nghĩ đã tuột xuống theo sườn dốc.
Trong động là không khí vẩn đục lại khó ngửi, bên tai thổi qua tiếng gào thét từ ống thông gió, còn có gậy phát sáng mà người đến trước bỏ lại…
Meredith có tốc độ càng lúc càng nhanh đã không phanh được xe, chỉ có thể ôm chặt đầu cuối cùng hung hăng ngã vào vũng nước đọng cách mặt đất hơn một thước !
“Ách…”
Meredith bởi vì đau đớn nên khuôn mặt chen lại với nhau, bên tai ngoại trừ tạp âm của người đuổi theo sau lưng, còn có một tiếng tích tích.
Cảm xúc khẩn trương để nàng không nghĩ ngợi được nhiều, lần theo âm thanh lao nhanh về trước.
Đó là…
Trong đường hầm đen như mực có một bóng đen hình vuông, Meredith thấy được hình dạng thứ này từ trong Optic.
Vì sao chỗ này sẽ có 【 Data Term của Militech 】?!
Nàng nhìn chung quanh một vòng, chẳng lẽ trước đó chỗ này là công trình dưới mặt đất của Militech sao…
Nhưng mà, ở lúc nữ nhân cúi đầu tìm đường ra, nàng chưa từng phát giác một dải mắt máy móc màu đỏ tươi đang nhìn chằm chằm vào mình, nó đang bò một cách chậm chạp và lặng yên trên đường hầm rộng…
Meredith thật vất vả mới phân rõ phương hướng đã bắt đầu lao nhanh, trang phục trên người đã bị thấm ướt nên liên lụy tới tốc độ của nàng, vừa lạnh lại nặng…
Không chịu nổi nữa.
Bất quá, làm cho người phấn chấn là: Âm thanh sau lưng giống như đã yếu đi?
Nàng thở dài một hơi đi chậm lại, phía trước có chỗ ngoặt!
Dường như vẫn có chút ánh sáng ở bên kia…
Thế là Meredith không chút do dự đi về phía đó ——
Nàng vừa mới rẽ vào, phát hiện kẻ đứng trước mặt có vóc người thon dài, tứ chi dài nhỏ với tỉ lệ kỳ quái.
“Ngô!”
Meredith bị che miệng lại hoảng sợ nhìn chằm chằm tên trước mắt…
Tại sao lại là hắn?!
Papa Sunrise biểu lộ kỳ quái, “A… Nhìn Implant của ngươi, Militech?”
Ánh mắt Meredith lộ ra nghi hoặc, nhưng vẫn gật đầu một cái.
Papa Sunrise nghi ngờ sáp gần nữ nhân, “Ngươi… từng gặp qua ta?”
Meredith dùng sức gật đầu.
Papa Sunrise sách một tiếng, “Ta tới để phong tỏa công trình dưới mặt đất, ngươi hẳn là đã gặp T81 a ( danh hiệu của vật thí nghiệm “Papa Sunrise” mà Rebecca từng gặp )… Tên hỗn đản kia đâu? Chết rồi ?”
“Ta đã sớm nói, đó chính là một món đồ dỏm thất bại! Là kẻ ngu xuẩn!”
“Lại nói… Ngươi bị ai đuổi theo ? Là người máy chạy ra ngoài khỏi công trình sao?”
Meredith vừa định phát ra âm thanh biểu đạt mình không hiểu rõ tình trạng hiện tại.
Chỉ thấy Papa Sunrise duỗi ra một ngón tay ngăn ở trên bờ môi của mình.
“Xuỵt… Vật kia liền tại phụ cận!”
Trong thông đạo một bên khác, hai cái thân ảnh chậm rãi tìm tòi tới.
Rebecca đột nhiên phát hiện trong hành lang đối diện có hai bóng người.
Bốn mắt nhìn nhau.
Ngay tại khi Papa Sunrise vừa nói ra, một tiếng súng đã quanh quẩn ở hành lang, trong nháy mắt táp tới một góc nơi hai người ẩn thân.
Tìm được ngươi!”
Giọng cô gái âm vang hữu lực, Papa Sunrise nhướng đầu lông mày một chút, đột nhiên ngẩng đầu…
Người máy treo ngược phía trên nhìn chằm chặp hắn, khoảng cách chỉ có 2m ——
“Ai WTF… Mẹ nó đây là tình huống gì?!”
Giọng Sunrise có một tí bất đắc dĩ.
Tia sáng chói mắt đỏ như máu đã nổ ra trong hành lang máu đỏ !
Chiếu sáng biểu lộ có chút đờ đẫn của Rebecca và Dorio trong hành lang, còn có Meredith và Papa Sunrise vốn không nên xuất hiện ở nơi này.
Hủy
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
Không có bình luận.
Đang tải...
Tên đăng nhập
Mật khẩu
Ghi nhớ đăng nhập